• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Lengkeng_Sophie

Beta: uchihasaki

Hắn nghĩ tới ngày ấy ở Án Ca đài, vẻ mặt Dương thị nhìn hắn, đây tuyệt đối không phải tâm tình của một thân vương phi nên có đối với đế vương, càng không phải là của con dâu nên có đối với cha chồng!

Nếu là lúc trước hắn không có xem qua đồ trong cung Vũ thị, chỉ dựa vào ấn tượng lần đầu gặp gỡ năm đó đối với Dương Ngọc Hoàn, hắn đại khái sẽ không sinh ra bất kỳ hoài nghi đối với Dương Ngọc Hoàn, thế nhưng một khi hắn biết tâm tư của Dương Ngọc Hoàn đối với hắn.

Liên hệ với chuyện xảy ra tối hôm qua, Đường Huyền Tông thuận lý thành chương cho rằng Dương Ngọc Hoàn đối với hắn vẫn là dư tình chưa dứt, lúc ở Án Ca đài ám chỉ không được, nàng ta liền trực tiếp hạ dược hắn, muốn gạo nấu thành cơm.

Đường Huyền Tông quay đầu lại liếc mắt Dương thị đang ngủ say bên trong một cái, chợt có chút căm ghét quay đầu, dấu vết trên người Dương thị cùng với phản ứng sau đó của hắn, xác thực chứng minh, hắn đã sủng hạnh con dâu của mình, thế nhưng, nếu như hôm qua hắn là chân tâm muốn nạp Dương thị, thì tại sao hắn không nhớ rõ quá trình hắn sủng hạnh Dương thị?

Đường Huyền Tông yêu mỹ nhân không giả, nếu như hắn thật sự muốn một người phụ nữ, cũng sẽ không để ý sự chênh lệch thân phận giữa bọn họ.

Lý Đường từ khi khai quốc tới nay, cũng từng xảy ra nhiều lần huynh chiếm vợ đệ, con chiếm thiếp của cha, tẩu đệ loạn luân… Các loại chuyện trơ trẽn nhất thiên hạ, gia tộc Lý Đường có huyết thống Tiên Ti tộc, người Hồ bọn họ hướng đến không để ý lễ pháp, chỉ cần yêu thích thứ gì liền đều có thể đoạt tới!

Cho nên hắn kỳ thực cũng không ngại cùng Dương thị thân phận khác biệt, đồng thời hắn cũng không ngại chơi một ít tình thú, chuyện thuốc trợ hứng gì đó Đường Huyền Tông cũng không phải là không có dùng qua với Vũ thị, chỉ là những chuyện này đều chỉ có thể phát sinh khi hắn tỉnh táo, Dương Ngọc Hoàn dùng thủ đoạn thấp hèn như vậy bò lên long sàng của hắn, uy nghiêm thiên tử của hắn ở nơi nào?

Đường Huyền Tông thâm trầm nói: “Lực Sĩ, lúc đó ngươi liền như thế nhìn sao?”

Sau lưng Cao Lực Sĩ mát lạnh, vội vã quỳ xuống thỉnh tội nói: “Nô tài đáng chết, chỉ là thời gian bệ hạ cùng Dương vương phi ở cùng nhau, một mực nói nô tài lăn, nô tài…”

Đường Huyền Tông nghe xong, không nhịn được đạp hắn một cước, cả giận nói: “Trẫm bảo ngươi cút ngươi liền thật sự cút?”

Cao Lực Sĩ không để ý liền bị đạp lăn lông lốc trên đất, lập tức “Xẹt” một tiếng bò dậy, dập đầu nói: “Nô tài đáng chết, nô tài đáng chết…”

“Y phục này thì sao đây? Ả làm sao có thể mặc vào bộ y phục này!” Đường Huyền Tông nhìn bộ y phục trong tay, làn váy cũng đã nhàu nát không thể tả.

Cao Lực Sĩ trong nháy mắt lướt qua một vẻ bối rối trong mắt, một lát sau lấy lại bình tĩnh, nói: “Lúc trước nô tài đưa cho vương phi một bộ đồ mới của Mai Phi nương nương chưa từng mặc, chỉ là vóc người của vương phi cùng Mai Phi nương nương cách biệt quá lớn, nô tài thấy vương phi bị lạnh đến môi trắng bệch, bất đắc dĩ, nô tài chỉ có thể để vương phi đi chọn một bộ vừa vặn.”

Đường Huyền Tông nheo lại mắt: “Đây là tự nàng ta chọn?”

Cao Lực Sĩ không chút do dự nói: “Vâng.”

Lúc trước khi hắn thấy bệ hạ sủng hạnh Dương Ngọc Hoàn còn có chút do dự, có nên trực tiếp nương nhờ vào Dương Ngọc Hoàn hay không, dù sao ở trong hoàng cung ăn thịt người này, sau lưng không có một chỗ dựa mạnh mẽ, là không ngóc đầu được, vị trí ngự tiền hầu hạ này của hắn còn có rất nhiều người nhìn chằm chằm đây, không để ý sẽ bị người đẩy xuống ngay. Hắn cũng từng đi tìm Mai Phi, chỉ có điều Mai Phi quá mức kiêu ngạo, căn bản không muốn làm đồng minh cùng hắn, hắn cũng chỉ có thể chọn chủ khác.

Dương Phi cùng Đường Huyền Tông có giao tình, chuyện này hắn cũng biết, thời điểm hai người bọn họ người lần đầu gặp gỡ, vẫn là hắn dẫn đường, Dương Phi phong diễm mỹ mạo, tiếng nói kiều nhuyễn, lại am hiểu âm luật ca vũ, là loại phụ nữ Đường Huyền Tông yêu thích nhất, lúc đó hắn liền cảm thấy lấy dung mạo của Dương thị, ngày sau nhất định sẽ có vận may lớn, tuyệt đối sẽ không chỉ là một phụ nhân phân vị bừa bãi vô danh ở hậu cung, bệ hạ thấy Dương thị, cũng từng động lòng, chỉ là chưa kịp tuyên chiếu thư cho Dương thị vào cung, Vũ hoàng hậu liền giành trước một bước, đem Dương Ngọc Hoàn ban hôn cho Thọ Vương!

Chuyện lần này phát sinh, chưa chắc không có hắn biết thời biết thế. Có điều qua một đêm ở Liên Hoa đài, lại nhìn thái độ hiện tại của bệ hạ, hiển nhiên là đối với Dương Ngọc Hoàn cực kỳ bất mãn, hắn chỉ là một thái giám nho nhỏ, chỉ muốn bo bo giữ mình, lửa giận của thiên tử, liền để Dương thị – gan to bằng trời này- gánh chịu đi.

Đường Huyền Tông xoa xoa mi tâm, hắn hầu như có thể kết luận, Dương Ngọc Hoàn trăm phương ngàn kế tới gần hắn, nói cái gì quần áo bị tiểu cung nữ không cẩn thận làm ướt, đi thay đổi quần áo của Vũ thị.

Cung nữ Phù Dung viên của hắn là trải qua huấn luyện nghiêm khắc, mỗi người đều phải cẩn thận một chút, nơi nào đi làm ướt quần áo của nàng ta, coi như thật sự làm ướt, bộ nào lại không mặc, một mực phải thay bộ này?

Vũ thị là mẹ chồng nàng ta, nàng ta làm sao có khả năng không biết ý nghĩa của bộ y phục này đối với Vũ thị cùng hắn?

Tháng mười năm ngoái đến hành cung, thân thể Vũ thị đã có xu hướng suy tàn, trước khi đi nàng còn đem bộ y phục này để ở lại chỗ này, nói với hắn: “Bệ hạ, sang năm thiếp thân lại muốn bồi bệ hạ tới Ly Sơn, khi đó, bệ hạ tự mình thay y phục cho thiếp được không?”

Khóe miệng hắn mỉm cười: “Được.”

Chỉ tiếc, giai nhân đã qua đời, lời hứa không thể thực hiện, liền ngay cả bộ y phục này, cũng bị mạnh mẽ thay đổi chủ nhân…

Trong lòng Đường Huyền Tông trống rỗng, hắn hi vọng có một người có thể trò chuyện cùng hắn.

“Mai Phi nơi đó thế nào rồi? Nàng có biết…” Giọng nói Đường Huyền Tông dừng lại, có chút khó có thể mở miệng, Mai Phi rất trọng lễ tiết, nếu để cho nàng biết rồi, hình tượng minh quân của hắn ở trong mắt của nàng đại khái là không gánh nổi.

Cao Lực Sĩ lắc đầu một cái, vội nói: “Hôm qua nô tài cũng đã sai người báo cho Mai Phi nương nương không nên chờ nữa.” Cao Lực Sĩ đem lời nói ngày hôm qua của Mai Phi nói một lần.

Đường Huyền Tông nhất thời thở phào nhẹ nhõm, trong lòng nhất thời cảm thấy ấm áp, nhưng mà một lát sau, hắn có chút chần chờ hỏi: “Thọ Vương bên kia…”

Cao Lực Sĩ vội ho một tiếng, tương tự có chút lúng túng nói: “Vương phi một đêm không về, Thọ Vương đã phái người tìm kiếm các nơi ở hành cung.” Thọ Vương biết bệ hạ tối hôm qua nghỉ ở Phù Dung viên, cho nên không dám tới quấy rầy, có điều nếu như lại không tìm được Dương Ngọc Hoàn, chỉ sợ chẳng mấy chốc Thọ Vương sẽ dẫn người đi vào!

Đường Huyền Tông thở dài, hắn tuy rằng không thích đứa con trai này, thế nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không quan tâm Lý Mạo, Dương thị tâm cơ thâm trầm, vị trí Thọ vương phi này, nàng ta đã không xứng đáng.

“Bãi giá Trầm Hương điện.”

“Vậy chuyện này…” Cao Lực Sĩ quay đầu nhìn Dương Ngọc Hoàn đang ngủ say bên trong, trên mặt vị kia mang theo nụ cười, đại khái còn đang ở trong mộng đẹp đây.

Đường Huyền Tông hừ lạnh một tiếng, tự mình đem long bào phủ thêm, sau đó không chút do dự nhanh chân đi ra ngoài, chỉ để lại một câu: “Ngươi xem đó mà làm, tuyệt không thể để cho bất luận người nào biết chuyện xảy ra tối hôm qua.”

Chuyện này…

Cao Lực Sĩ nhón mũi chân đi tới gần giường lớn chạm trổ, chuyện này khá khó làm, trên người Dương thị đầy dấu vết mờ ám, Thọ Vương vừa nhìn liền nhất định sẽ biết chuyện gì xảy ra.

♫Edit♪Lengkeng_Sophie ♫ Beta ♪ uchihasaki♫

Trầm Hương điện

Tiểu Mai chống nạnh hai tay, vênh váo đắc ý chỉ huy các cung nữ quét tước sân, nhìn dáng vẻ ả mặt mày hớn hở, trong lòng Mai Phi lạnh lùng, nàng đã biết, huynh trưởng trong nhà Tiểu Mai đánh cược thành tính, bây giờ đã ghi nợ khoản tiền kếch sù mấy trăm ngàn lượng, mỗi ngày bị người sòng bạc truy bắt, hôm qua bị đánh gãy một chân.

Mà buổi chiều hôm qua, đúng lúc Tiểu Mai xin nghỉ, muốn xuất cung về nhà thăm viếng mẫu thân sinh bệnh.

Cung quy trong hậu cung nghiêm minh, thế nhưng Tiểu Mai làm tỳ nữ của Mai Phi được sủng ái nhất bây giờ, muốn xuất cung, chỉ cần nhận được thủ lệnh của Mai Phi, bất cứ lúc nào cũng có thể đi ra ngoài.

Kiếp trước, một trong những tội lớn để Dương Ngọc Hoàn đả kích Mai Phi, chính là dung túng cung tỳ, một mình bí mật mang theo đồ vật, đồ trang sức trong cung đi ra ngoài bán thành tiền.

Nhớ tới điểm này, Mai Phi lập tức gọi Trầm Hương cẩn thận kiểm kê đồ trang sức dụng cụ trong cung của nàng.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, trong tầng thấp nhất của hộp trang điểm trên bàn trang điểm, thiếu một trâm cài nửa cánh chim lông vũ nạm ngọc, một vòng tay bạch ngọc, còn có một đôi khuyên tai vàng nạm châu ngọc.

Đồ Mai Phi sử dụng đều phân loại chỉnh tề, đồ trang sức nàng thường dùng đặt ở trong ngăn tầng thứ nhất, đồ trang sức quý trọng bệ hạ ban thưởng, tuy rằng nàng không thích đeo, thế nhưng sẽ đặt ở tầng thứ hai, khi bệ hạ tới sẽ đeo lên.

Mấy thứ Tiểu Mai mang đi ra ngoài bán thành tiền, đều là thứ Mai Phi không thường dùng nhất, những đồ trang sức này chỉ là đồ vật mấy phi tần khác biếu tặng ngày tết, Mai Phi chưa bao giờ dùng tới chúng, cho nên đặt ở ngăn thấp nhất trong hộp đồ trang sức.

Đồ trang sức của Mai Phi nhiều, không thể đều nhớ rõ rõ ràng ràng hết thảy, lần này nếu không phải nàng đột nhiên kiểm kê, căn bản là sẽ không biết thiếu đi món đồ gì.

Mai Phi ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tiểu Mai thật sâu, trong con ngươi sâu thẳm lướt qua một tia cảnh giác.

Lúc này Trầm Hương từ bên ngoài đi vào, đi ngang qua Tiểu Mai, bóng người Tiểu Mai hơi dừng lại một chút, thoáng nghiêng đầu, nhìn thấy Trầm Hương ở bên tai Mai Phi nói gì đó.

Ả cắn cắn môi dưới, vô cùng không cam lòng nhìn Trầm Hương – một cung nữ nhị đẳng bò lên trên đầu ả ta.

“Nương nương, bệ hạ vừa mới ra Liên Hoa đài, đi về phía viện chúng ta.”Trầm Hương thấp giọng nói.

Mai Phi kinh ngạc nói: “Dương thị đâu?”

Trầm Hương trầm mặt, nói: “Dương thị đã bị Cao công công bí mật đưa đến Nguyệt Tĩnh điện.” Nàng muốn nói lại thôi, giữa hai lông mày lướt qua tia giãy dụa, cuối cùng vẫn là đem vấn đề trong lòng ra hỏi: “Nương nương vì sao phải để Thọ vương phi hầu hạ bệ hạ?”

Nghe vậy, khóe miệng Mai Phi nở một vệt nụ cười, sợ rằng đều cho rằng nàng dùng thúc tình hương sao?

Nàng xác thực nước ở trong bồn kia có hương liệu khiến người mê say, chỉ có điều chỉ có tác dụng đối với Đường Huyền Tông, nàng không có làm bất cứ chuyện gì với Dương Ngọc Hoàn.

Hương của nàng có thể khiến Đường Huyền Tông quên mất chuyện ở cùng Dương Ngọc Hoàn, có điều chỉ cần Dương Ngọc Hoàn hôm qua không có cùng Đường Huyền Tông phát sinh quan hệ, hiệu quả của thuốc kia sẽ tự mình nhạt đi, dần dần biến mất.

Đáng tiếc a, Dương Ngọc Hoàn không tự an phận, thân là vương phi lại vẫn muốn dụ dỗ thiên tử đương triều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK