Thất Thất sửng sốt một chút, không biết Doãn Trường Ninh nói nhận lời là có ý tứ gì, nhìn xem Lôi Nhân, Lôi Nhân nhìn nàng gật gật đầu, Thất Thất nhân tiện nói:“Đúng vậy, nô tỳ có cái gì không nhận lời!”
Doãn Trường Ninh vừa nghe lập tức bảo người đem Thất Thất kéo ra ngoài cho ăn đòn một trận, Lôi Nhân vừa nghe gấp lên, đang muốn tức giận, Quản Phong vội nói:“Vương gia, thuộc hạ muốn hỏi Tôn Tiểu Lăng mấy câu!”
Doãn Trường Ninh mới trầm mặc không lên tiếng, Quản Phong hắng cổ họng một chút hỏi:“Tôn Tiểu Lăng, ngươi có biết là nhận lời chuyện gì không!”
Thất Thất có chút giật mình nói:“Đương nhiên biết, Lôi tướng quân không phải cầu tướng quân gia hứa gả sao?”
Quản Phong nhân tiện nói:“Vậy ngươi biết Lôi tướng quân là cầu Vương gia gả ai không?”
Thất Thất đầy đầu đều tràn ngập tâm tư báo thù bỗng chốc mới hiểu được là chuyện gì xảy ra, vội nói:“Sẽ không phải là gả nô tỳ đi chứ!” Nói xong Thất Thất ngẩng đầu nhìn sắc mặt mấy người, vội vàng nói:“Tướng quân gia, việc này không được, việc này không được!”
Doãn Trường Ninh nghe xong sắc mặt mới dịu xuống dưới nói:“Ngươi không phải mới vừa nhận lời rồi, làm thế nào lại không được!”
Thất Thất nhìn Lôi Nhân có chút ấp úng nói:“Nô tỳ không biết Lôi tướng quân… Lôi tướng quân là muốn nô tỳ!”
Doãn Trường Ninh hừ một tiếng nói:“Chẳng lẽ ngươi còn cảm thấy Lôi tướng quân không xứng với ngươi!”
Thất Thất vội nói:“Tướng quân gia hiểu lầm, là nô tỳ không xứng với Lôi tướng quân!”
Lôi Nhân nghe xong sắc mặt thoáng cái thay đổi, chỉ vào Thất Thất nói:“Ngươi… Ngươi không phải mới vừa nhận lời rồi sao? Như thế nào lại… Lại sinh biến cố?”
Thất Thất đối với Lôi Nhân chưa từng phản cảm, nếu có thể đi theo Lôi Nhân, vẫn có thể xem là một chuyện tốt, nhưng Thất Thất thật sự từ trong lòng cảm thấy mình không xứng với Lôi Nhân, một hồi lâu mới nói:“Nô tỳ cám ơn Lôi tướng quân yêu mến, Lôi tướng quân là người có chiến công lại trong sạch, nô tỳ lại là một nữ nô từng vào hồng trướng trong quân, làm sao dám để cho thanh danh của Lôi tướng quân bịt kín dơ bẩn?”
Quản Phong lắc đầu, bằng cảm giác của hắn Tôn Tiểu Lăng không có khả năng nhận lời Lôi Nhân, Lôi Nhân này rõ ràng là tự mình đa tình, nếu không phải Doãn Trường Ninh, hắn cũng không muốn làm bậc ác nhân này, mắt thấy sắc mặt Doãn Trường Ninh càng ngày càng tốt, sắc mặt Lôi Nhân càng ngày càng không tốt, Quản Phong nhất thời không nghĩ làm sao để xoay chuyển, Lôi Nhân cuối cùng chờ không kịp bài thuyết ngôn to lớn mà Thất Thất chuẩn bị, bi phẫn đan xen xoay người đi ra khỏi phòng.
Thất Thất đặt mông ngồi xuống đất, bản thân mình có thiện cảm với Lôi Nhân, Lôi Nhân đối với mình cũng coi như không tệ, nhưng Thất Thất làm sao cũng không nghĩ tới mình đây một nữ nô từng đi vào hồng trướng sẽ làm cho Lôi Nhân chiến công hiển hách động can qua lớn như vậy, thậm chí sẽ cầu xin Doãn Trường Ninh đem mình gả cho hắn, nàng có thể nhìn rõ cảm giác của Thiên Hương đối với Doãn Trường Ninh, Y Phương yêu thích Lôi Nhân, sẽ không đem tâm tư đặt ở trên người Lôi Nhân, Thất Thất không biết có phải một lòng một dạ của mình tất cả đều bị việc báo thù này chiếm đầy hay không, chỉ với người đối địch, đối thủ của mình nhất cử nhất động đều có thể cảm giác được, nhưng đối với bản thân mình lại không có cảm giác gì quá lớn, mà bằng thân thể nàng bây giờ, Thất Thất càng cảm thấy sống một ngày là qua một ngày, về phần chuyện lập gia đình thành thân, nàng chưa từng nghĩ tới, vừa rồi nói với Lôi Nhân những lời kia tuyệt đối không phải qua loa khách sáo, mà là phát ra từ nội tâm.
Sau khi Lôi Nhân đi rồi, Doãn Trường Ninh nhìn Thất Thất cuối cùng cũng khí bình xuống dưới hỏi:“Tôn Tiểu Lăng, nhìn không ra con người ngươi không ra sao, còn rất soi mói, ngươi rốt cuộc muốn tìm cái dạng đàn ông gì?”
Thất Thất nghe xong từ trong chuyện cầu thân của Lôi Nhân tỉnh ngộ lại đây, trước mắt lại là một cơ hội, chẳng lẽ mình quả thật chuẩn bị ở phòng giặt quần áo ngốc cả đời, vì thế vội quỳ thẳng nói:“Tướng quân gia, nô tỳ sinh người của ngài chết là quỷ của ngài, nếu một ngày không thể hầu hạ tướng quân gia, nô tỳ đêm đó nhất định ngủ không được, cầu xin tướng quân gia trăm ngàn lần không cần đuổi nô tỳ đi!”
Quản Phong không biết Doãn Trường Ninh là thứ cảm tưởng gì, tóm lại hắn coi như có tính nhẫn nại, nghe được Tô Thất Thất ba tháng trước mới bị Doãn Trường Ninh cưỡng hiếp qua nói ra những lời rõ ràng trong ngực không đồng nhất này, ngữ ở ngoài lời này, da đầu liền run lên, lại nghe Doãn Trường Ninh lạnh lùng nói:“Tôn Tiểu Lăng, đừng nói bổn vương bây giờ thật đúng là muốn đuổi ngươi, ở chỗ của Quản Phong, trong chuồng ngựa, trong cửa hàng nam nô đến tuổi thành thân cũng có không ít đi!”
Quản Phong nghe xong gật gật đầu nói:“Hồi bẩm Vương gia, đúng là có không ít!”
Doãn Trường Ninh nhân tiện nói:“Tìm một người lớn tuổi chút, bộ dáng xấu chút, tốt nhất có chút tàn tật, đem Tôn Tiểu Lăng đưa qua, miễn cho nàng suốt ngày không biết nhớ mong thứ tâm tư quá mức gì, chắc hẳn sinh ra một đống tiểu hắc nô, liền an phận!”
Thất Thất vừa nghe trong ngực có chút rụt rè, tuy nhiên lấy hay không lấy chồng mà nói đối với nàng không có gì quan trọng, gả cho ai cũng không quan trọng, chỉ là Doãn Trường Ninh thằng nhãi này tương đối nham hiểm chính là muốn nàng sinh một đống đứa nhỏ, nếu thật sự gả cho người ta sinh một đống đứa nhỏ, nàng tới lui không vướng bận có phải là sẽ có ràng buộc hay không, mặc dù đi tìm chết cũng sợ chết không lưu loát, mình làm thế nào cũng không thể có đứa nhỏ, mặc kệ gả cho ai cũng không có thể có đứa nhỏ.
Quản Phong gật gật đầu nói:“Vương gia nói cực đúng, nếu như vậy, nàng còn không an phận, liền thực không phải phụ nữ!”
Doãn Trường Ninh nhân tiện nói:“Quản Phong việc này ngươi phải xử lý chặt chút, trong năm nay làm thế nào cũng phải làm cho nàng sinh ra một cái tiểu hắc nô xuống dưới, lại cho trong phủ thêm tráng đinh, còn thêm an phận, nhất tiễn song điêu, chuyện tốt!”
Quản Phong liền lên tiếng “Vâng”, Doãn Trường Ninh nhân tiện nói:“Tôn Tiểu Lăng, ngươi cứ yên tâm chờ tin lành đi!”
Thất Thất chẳng những có chút hối hận, sớm biết nhất định là phải lập gia đình, vừa rồi không bằng nhận lời việc hôn nhân với Lôi Nhân cho rồi, ít nhất Lôi Nhân không giống như trong miệng Doãn Trường Ninh nói vừa già vừa xấu, còn bị tàn tật, đi theo Lôi Nhân muốn bữa cơm no tấm chăn ấm hẳn là còn có thể tìm ra được, bản thân mình xem ra lại là thông minh bị thông minh lầm, Thất Thất mới hối hận lên, loại sự tình này cũng không thể không biết xấu hổ cầu xin Doãn Trường Ninh đem mình một lần nữa gả cho Lôi Nhân.
Thất Thất thay đổi suy nghĩ, lại nghĩ gả cho Lôi Nhân vẫn là không tốt lắm, Lôi Nhân thân phận bày ở chỗ nào, đột nhiên sinh lòng muốn mình, có lẽ là nhìn thấy mình cảnh ngộ không tốt, đồng tình chiếm đa số, như vậy lấy tấm thân suy tàn, cơ thể ốm yếu, dung mạo xấu xí của mình đây, Lôi Nhân lại điều kiện tốt như vậy, có thể chịu được mấy ngày, Thất Thất lại cảm thấy quyết định kia của mình vẫn là đúng, chỉ là nghĩ đến có lẽ ngay cả chút điểm tình cảm trước kia với Lôi Nhân sẽ không còn, lại có phần mất mát.
Thất Thất xám xịt đi theo sau Lưu quản sự, xám xịt đi về phía phòng giặt quần áo, Lưu quản sự vài lần muốn mở miệng, đều dùng thanh âm “Aiz” đến thay thế, cuối cùng còn chưa đi tới phòng giặt quần áo bèn nói:“Ngươi thực là một cái nữ nô ngốc nhất mà bản quan từng gặp qua, đi theo Lôi tướng quân đó là thiên đại phúc phận, thật không biết ngươi nghĩ như thế nào, tự mình trở về đi, đừng ở bên ngoài lắc lư!”