Khương tộc, Côn Luân. Quả nhiên là tương lai. Khương Trường Sinh trước đó còn buồn bực Khương gia nơi này làm sao bình thường như thế, thì ra là huyết mạch còn sót lại bên ngoài. Vừa nghĩ, hắn vừa đi vào trong hành lang, nhìn thấy Khương Vạn Kim đang ngồi đối diện trò chuyện cùng một nam tử trung niên gầy còm, mặt mũi Khương Vạn Kim tràn đầy nụ cười ngượng ngập, trên mặt khó nén vẻ kích động. - Càn nhi, mau tới, chào tiền bối. Khương Vạn Kim nhìn thấy Khương Trường Sinh, vội...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.