Mục lục
Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh Hư đạo trưởng thu hồi ánh mắt, xoay người sang chỗ khác, để lại một câu nói:

- Bảo hắn đừng rời khỏi sân nhỏ của ngươi.

Khương Trường Sinh lộ ra mỉm cười, cất bước tiếp tục tiến lên, Ma Chủ theo sát phía sau.

Các đệ tử Long Khởi quan đều đã chìm vào giấc ngủ, bọn hắn không có tu tiên, nghe không được động tĩnh dưới núi, cũng không có công lực cao như Thanh Hư đạo trưởng có thể cảm nhận được chân khí gợn sóng.

Khương Trường Sinh mang theo Ma Chủ trở lại đình viện của mình, đi vào trong phòng.

Hắn ngồi tĩnh tọa ở trên giường, nói:

- Ngươi ở một bên vận công chữa thương, ta một bên hỏi thăm ngươi.

Ma Chủ không dám phản bác, sau khi đóng cửa phòng, tĩnh toạ một bên bàn gỗ, bị Thần Ảnh thối đánh trúng, ngũ tạng lục phủ của hắn đều bị trọng thương, lần này lên núi có thể nói là muốn một nữa mạng của hắn.

- Ngươi là cao thủ Thông Thiên cảnh?

Khương Trường Sinh hỏi ra vấn đề mình quan tâm nhất, chuyện này quyết định lại thái độ làm việc sau này của hắn.

Ma Chủ cười khổ nói:

- Bản... Ta đúng là Thông Thiên...

- Ngươi so với Thông Thiên cảnh ở trong hoàng cung, ai mạnh hơn?

- Tự nhiên là hắn mạnh hơn, bằng không ta cũng không cần ở xa Kinh Thành như thế... Cùng là Thông Thiên, mà ta chỉ có thể đi đến Thông Thiên, hắn sở dĩ là Thông Thiên, bởi vì đại bộ phận người giang hồ cho rằng Thông Thiên chính là mạnh nhất.

Ma Chủ nhịn không được liếc mắt nhìn Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh hỏi:

- Ngươi cảm thấy ta đối đầu với hắn thì có mấy phần thắng?

Ma Chủ không chút do dự nói:

- Tự nhiên là ngài càng mạnh.

- Chớ có nói sạo, bằng không ta chết, ngươi liền phải chết, trong cơ thể ngươi bị ta đánh vào Sinh Tử ấn, pháp này có thể làm cho ta tuỳ thời quyết định tính mạng của ngươi.

- Ta cũng không biết... Hai mươi năm trước, ta từng khiêu chiến qua hắn, lúc ấy đối mặt hắn, liền như là hiện tại, bị bại rối tinh rối mù, hai mươi năm sau hắn mạnh bao nhiêu, đoán chừng toàn bộ võ lâm Đại Cảnh đều không biết được.

Ma Chủ cảm khái nói, hắn là cường giả vô địch trong mắt nhân sĩ võ lâm tầm thường, nhưng chỉ có hắn biết, còn có càng nhiều cường giả, hắn chỉ là đã chiếm tiện nghi tên tuổi chủ nhân Ma Môn thôi.

Khương Trường Sinh tiếp tục hỏi thăm, Ma Chủ bị hỏi gì đáp nấy, gặp vấn đề không rõ ràng, hắn cũng sẽ nói rõ tình huống thật, thái độ vẫn tính như thành khẩn.

Hắn mang theo đệ tử Ma Môn đến đây, cũng không phải giúp Quỷ Mục Tà Vương báo thù, mà làm đao thay cho người.

- Người kia tự xưng Hình Thủ, mang theo mặt nạ, võ công cao cường, tuyệt đối là cao thủ Thông Thiên cảnh, quyền lực của hắn cực lớn, tuyên bố chỉ cần Ma Môn thừa cơ diệt trừ quyền quý nội thành cùng Long Khởi quan, liền sẽ đến đỡ Ma Môn, làm cho Ma Môn tẩy trắng...

Ma Chủ dùng ngữ khí phức tạp nói, khi nói chuyện, không khỏi ho khan, thương thế quá mức nghiêm trọng.

Khương Trường Sinh cũng hiểu biết tình cảnh Ma Môn, tương tự như Trần gia, Ma Môn từng là môn phái thứ nhất Sở triều, sau khi Đại Cảnh lật đổ Sở triều, võ lâm cũng theo đó thay đổi, Ma Môn bởi vì đã từng điều động đệ tử trợ giúp Sở triều, phá quy củ võ lâm, dẫn đến bị võ lâm hiện thời gạt bỏ, triều đình cũng lùng bắt bọn hắn bốn phía, có thể nói là chuột chạy qua đường.

Võ lâm quy củ, môn phái võ lâm không được tham gia triều đình tranh nhau lộn xộn, càng không được tham gia vương triều tranh đấu, ít nhất ở bề ngoài không được, đây cũng là một loại chế độ tự vệ cho võ lâm.

Khương Trường Sinh hỏi:

- Sao ngươi dám tin Hình Thủ, không sợ hắn lừa ngươi?

Ma Chủ trả lời:

- Hắn có Chân Long lệnh, thấy Chân Long lệnh như thấy thiên tử, cho nên ta hoài nghi hắn là thay hoàng đế làm việc, không ngờ trong Kinh Thành nho nhỏ ẩn giấu ba tôn cao thủ Thông Thiên cảnh, không đúng, là bốn tôn, còn có ngài...

Trong lòng hắn cực kỳ hối hận.

Không nên tin vào quyền quý, sớm biết như thế, còn không bằng dẫn đầu Ma Môn rời khỏi Đại Cảnh triều, trời đất bao la, nơi nào không thể dung thân?

Lại có hai tôn Thông Thiên cao thủ.

Khương Trường Sinh âm thầm vui mừng, may mắn mình không có làm ẩu, lúc này mới như thường, không có ai sẽ bày ra toàn bộ lực lượng của mình, hoàng đế cũng giống như thế.

Người liên hệ Ma Chủ vật là Hình Thủ, ngoại trừ Hình Thủ, hắn chưa từng gặp qua quyền quý khác, ngược lại để Khương Trường Sinh hỏi cũng không được gì.

Khương Trường Sinh hoài nghi Hình Thủ chính là hoàng đế, nhưng hoàng đế đã đi thuyền xuống Giang Nam.

Sau đó, hắn lại hỏi thăm Ma Chủ về tình huống Ma Môn.

Ma Môn có được mười mấy vạn đệ tử, nhất lưu cao thủ hơn ngàn, cao thủ tuyệt đỉnh vượt qua hơn năm mươi, trong Ma môn trừ hắn ra, còn có một vị phó môn chủ cũng đi đến Thông Thiên cảnh, bất quá phó môn chủ không theo đến, cần trấn thủ Ma Môn.

Nếu như Ma Chủ không có trở lại, một năm sau, phó môn chủ sẽ sẽ tự động kế nhiệm thành Môn chủ.

Ma Môn vẫn rất mạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK