Trong phế tích phía dưới, Hồ Uyên máu me khắp người nửa quỳ, dùng kiếm chống đất, hắn chật vật ngẩng đầu, nhìn thân ảnh cao cao tại thượng trước mặt, ánh mắt đầy vẻ không cam lòng. Đáng giận. Ta cũng chỉ có đến mức độ này thôi à. Hồ Uyên nghiến răng nghiến lợi, hết sức bất mãn về việc mình thất bại. Yêu Tộc Chí Tôn lạnh lùng nói: - Rời xa nàng, thân phận của ngươi sẽ mang đến bất hạnh cho nàng, vô luận là ngươi, hay là nàng, tuyệt không phải có thể yên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.