Mục lục
Ông Xã Là Người Thực Vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: susublue

Chu Tuyền và Lý Mộng không ở quán rượu bao lâu thì liền trở về thành phố D.

Lúc thấy Chu Tuyền đưa Lý Mộng về nhà thì Chu Đáo cười rất đắc ý. Hắn đã nói mà, Chu Tuyền nhất định sẽ thỏa hiệp đúng chứ? So với Chu Lăng, đứa con trai này Chu Tuyền nghe lời ông nhiều hơn. Đồng thời cũng phải thừa nhận là Chu Tuyền rất có sức hút với phụ nữ, cũng rất biết khiến phụ nữ vui vẻ.

"Thế nào? Nghĩ thông suốt chưa?" Tránh Lý Mộng, Chu Đáo gọi Chu Tuyền đến thư phòng, dự định khai thông suy nghĩ của anh.

" Ừ." Nếu đã quyết định trở lại rồi thì Chu Tuyền sẽ không có ý định giấu giếm ý đồ của mình nữa. Mặc dù ý định muốn lợi dụng Lý Mộng để dựa vào Nhà họ Lý lúc trước đã thất bại nhưng lần này lại không thể không lặp lại chiêu cũ. Vì ngoại trừ hành động này anh không tìm được cách nào tốt hơn.

"Ba đã sớm nói Nhà họ Lý chính là cơ hội. Chỉ cần lợi dụng được thì sẽ mang lại trăm mối lợi cho chúng ta mà không có một mối hại nào." Nếu không phải như thế, sao lúc đầu Chu Đáo lại ân cần khuyến khích Chu Tuyền cưới Lý Mộng chứ? Chỉ tiếc kết quả sau đó lại không phải tốt đẹp cho nên hiện nay không thể không lặp lại lần nữa.

" Ừ." Trải qua nhiều chuyện như vậy, Chu Tuyền cũng không nghe lệnh Chu Đáo mà làm việc nữa, cũng sẽ không mù quáng tin tưởng. Nếu như ban đầu không phải Chu Đáo ép buộc anh thì Chu Tuyền sẽ không dễ dàng ly hôn với Lý Mộng, cũng sẽ không luân lạc tới hoàn cảnh này. Trong lòng Chu Tuyền vẫn ghi hận Chu Đáo hành động ngang ngược độc tài.

"Con có đàm phán với người Nhà họ Lý chưa?" Điều Chu Đáo quan tâm nhất vẫn là thái độ của Nhà họ Lý. Nếu như Nhà họ Lý vẫn như trước, không đứng về phía ông ta thì việc dỗ Lý Mộng trở lại hoàn toàn là uổng phí thời gian.

"Tạm thời còn chưa." Đối với chuyện này, Chu Tuyền tì không muốn giấu giếm, cũng không có cách nào để giấu giếm. Anh và Chu Đáo bị dồn tới đường cùng, phàm là có một chút hi vọng sống thì Chu Đáo cũng sẽ không bỏ qua. Cũng vì vậy nên nếu như anh bẻ cong thái độ của Nhà họ Lý thì Chu Đáo nhất định sẽ lập tức tìm tới Nhà họ Lý, sau đó lời nói dối của anh sẽ bị lộ tẩy.

"Cái gì? Làm sao còn chưa đàm phán? Tạm thời vẫn chưa là có ý gì? Nhà họ Lý không thèm để ý đến Lý Mộng sao? Chẳng lẽ lại gạt chúng ta?" Không thể trách Chu Đáo lại kích động như vậy. Ông ta đã không có con át chủ bài và cũng không duy trì được thế cân bằng, nếu không thể lợi dụng Lý Mộng để vực dậy thì ông ta chỉ có thể nhận thua.

"Ba, chuyện này không gấp được." Sao Chu Tuyền lại không biết Chu Đáo đang gấp gáp cái gì. Nhưng so với Chu Đáo thì anh lại càng bất đắc dĩ hơn. Cho dù bị đuổi ra khỏi Chu thị thì ít nhất Chu Đáo vẫn còn cổ phần của Chu thị trên danh nghĩa, còn anh thì sao? Cổ phần trong tay anh đã sớm bị Chu Lăng chuyển đi hết rồi. Giống như Lâm Nhất Thiến lúc trước vậy, đã mất hết tất cả.

"Không gấp được? Vậy là con có biện pháp gì tt rồi hả?" Giọng nói có chút giễu cợt, lại có chút mong đợi, Chu Đáo nhìn chằm chằm Chu Tuyền.

Chu Tuyền lắc đầu một cái, một hồi lâu sau mới mở miệng: "Không có."

"Không có? Vậy con còn dám kêu ta không nên gấp?" Quả nhiên là không vui! Chu Đáo bĩu môi một cái, dienxdafnllequysdoon sự kỳ vọng lập tức biến mất trong nháy mắt, chỉ còn lại sự giễu cợt và khinh thường.

Lần này Chu Tuyền không nói gì nữa. Thật ra thì anh cũng rất sốt ruột, chỉ là không biểu hiện ra ngoài thôi. Nhưng mà so với Chu Đáo thì anh ta cũng biết lý trí và tỉnh táo. Chung quy thứ có thể khiến anh luôn muốn vươn lên là vì anh không tin Chu Lăng sẽ luôn đứng trên đỉnh vinh quang, anh nhất định sẽ đẩy Chu Lăng từ đỉnh phong xuống!

"Được rồi, ba cũng không ôm mong đợi gì cả. Vốn là không nên quá coi trọng con." Khi nói câu kia thì Chu Đáo nói rất nhỏ, cứ nghĩ là Chu Tuyền sẽ không nghe được. Nhưng mà Chu Tuyền vẫn nghe thấy.

Đáy lòng dâng lên một cảm giác phẫn hận khó nói, Chu Tuyền không nói gì mà chỉ yên lặng lui ra khỏi thư phòng. Anh sẽ không thất bại mãi như vậy, tuyệt đối sẽ không!

Nếu đã tới thành phố D thì cũng nên đến viếng thăm. Lý Mộng đang gọi điện thoại cho bác cả Tần thì liền dẫn Chu Tuyền đến Nhà họ Tần.

Thấy Lý Mộng đến, Tần lão gia tử cau mày một cái, cũng không hề hoan nghênh. Đợi đến khi nhìn thấy Chu Tuyền bên cạnh Lý Mộng thì Tần lão gia tử trực tiếp đứng lên, rời khỏi phòng khách. Ông cũng không muốn bị tức chết, vẫn nên giao cho tiểu tử Tần Nam xử lý chuyện này đi!

Tần Nam rất bất đắc dĩ, cũng rất vô tội. Mặc dù anh không ngại vì giải quyết ưu phiền cho ông nội, nhưng tại sao lần nào anh cũng đều phải chịu trách nhiệm làm người giải quyết mấy chuyện nhức đầu khiến người khác khó chịu như vậy? Huống chi người kia không có ở thành phố D, trực tiếp giao cho anh họ giải quyết không phải tốt hơn sao?

Dĩ nhiên đường ca (1) của anh là biểu ca (2) của Lý Mộng, nhất định sẽ đứng về phía Lý Mộng, đây cũng là một vấn đề. Ai da! Tần Nam âm thầm thở dài một hơi, lấy điện thoại di động ra gọi cho Hứa Mạch.

(1): đường ca chỉ anh họ bên nội ( con trai của anh, chị, em của ba)

(2): biểu ca chỉ anh họ bên ngoại ( con trai của anh, chị, em của mẹ)

Cùng lúc đó sắc mặt bác cả Tần cũng khá khó coi. Đúng là bà thương tiếc đứa cháu gái Lý Mộng này nhưng lại không có chút xíu hảo cảm nào đối với Chu Tuyền,. Nhất là sau khi ba Lý tự mình gọi điện cho bà, cảm tưởng của bác cả Tần đối với Chu Tuyền lại càng khác.

"Tiểu Mộng, chẳng lẽ người đàn ông này lại muốn lợi dụng con nữa? Sao con vẫn cứ quấn lấy cậu ta vậy? Quên mất lời dạy dỗ của thông gia lúc trước rồi sao? Hơn nữa thân phận của cậu ta vốn không xứng với con, con cũng đừng ngu ngốc bị vài ba lời nói của cậu ta lừa gạt nữa." Bác cả Tần coi thường Chu Tuyền nên lời nói cũng không hề nể mặt.

"Ơ kìa bác, bác đừng nghe những lời đồn bậy bên ngoài, Chu Tuyền thật ra vô cùng tốt. Hơn nữa cũng không phải con sẽ nhất định tái hôn với anh ta, không liên quan tới chuyện tình cảm." Giải thích như thế đồng thời cũng khiến Lý Mộng cố hết sức lờ đi sự chột dạ trong lòng mình. Ngoài ra cô lại muốn làm một chuyện khác, "Đúng rồi, gần đây bác có thấy Hứa Mạch tới Nhà họ Tần không? Anh ấy... Anh ấy sống thế nào?"

"Con nhóc nhà con, sao lại nhớ cậu ta rồi hả? Cũng không phải con không biết cậu ta và Lâm..." Bác cả Tần nói được một nửa thì bỗng nhiên ngừng lại. Không muốn tổn thương cháu gái nhà mình, cũng không muốn nói đến những mâu thuẫn kia nữa.

"Bọn họ rất tốt phải không? Con cũng biết, anh ấy không hề gặp chuyện không vui.” Mang theo cảm giác mất mác cực lớn, Lý Mộng cúi đầu. Cô cũng rất muốn thuyết phục chính mình không để ý, nhưng thời gian qua lâu như vậy cô vẫn không có cách nào thờ ơ không động lòng được. Bất tri bất giác cô vẫn luôn chờ mong Hứa Mạch và Lâm Du ly hôn...

"Con nhóc ngốc, nếu biết vậy thì đừng suy nghĩ lung tung nữa. Bác cũng rất muốn giúp con đạt được ước muốn của mình, nhưng trên thực tế chuyện này bác quả thật không giúp được gì. Còn có Chu Tuyền đó nữa, con cũng đừng cứ quấn lấy cậu ta mãi nữa, ngoan ngoãn về nhà, đừng để cho ba mẹ con lo lắng." Bác cả Tần tận tình khuyên nhủ.

Nhưng Lý Mộng lại lắc đầu một cái, thái độ cực kỳ kiên quyết: "Bác, bác không biết là con bị cha con đuổi ra ngoài sao. Bây giờ Nhà họ Lý vốn không còn chỗ cho con dung thân. Tất cả bọn họ cũng không thương con, tất cả đều đang trách con không hiểu chuyện, không nghe lời. Nếu như ban đầu người con gả là Hứa Mạch thì tốt rồi, nhất định bọn họ sẽ vẫn như trước đây, nâng con lên tận trời."

"Con..." Nghe Lý Mộng nói vậy thì bác cả Tần không thể nào phản bác, cũng không tìm được cách giải thích nào tốt hơn cách chê Hứa Mạch không tốt. Thở dài một hơi, sờ đầu Lý Mộng, “Được rồi, con nói không sai. Nếu như con gả cho Hứa Mạch thì bây giờ nhất định sẽ là tình trạng khác. Nhưng mà trời xui đất khiến, con đã không còn duyên phận với Hứa Mạch rồi, không phải sao? Đừng tự hành hạ mình nữa, ngoan ngoãn về nhà đi, biết không?"

"Bác, con rất muốn nghe lời bác, nhưng con không làm được, con không cam lòng." Bởi vì ban đầu lúc ly dị với Chu Tuyền, bác cả Tần có ra mặt giúp cô cho nên Lý Mộng luôn nhớ ơn bác cả Tần. Nhưng còn về chuyện của Hứa Mạch thì Lý Mộng không có cách nào mặc kệ, "Bác cũng biết từ mới đầu đến giờ người con yêu chỉ có Hứa Mạch. Dù anh ấy nhẫn tâm với con thế nào, vô tình thế nào thì con đều không có cách nào từ bỏ anh ấy. Con... Con yêu anh ấy..."

Thấy Lý Mộng cứ khóc như vậy, bác cả Tần đại cũng không dễ chịu. Vốn dĩ là mọi thứ đều tốt, trai tài gái sắc cưới nhau là chuyện tốt đẹp, nào ngờ cuối cùng lại đi đến nước này?

Một mặt, bác cả Tần lại trách cứ Lý Mộng vì ban đầu không chịu nắm chắc cơ hội tốt, cứ chuồn mất như vậy. Mặt khác, lại không có cách nào không oán trách Hứa Mạch quá ác độc, nói thay lòng là thay lòng, hoàn toàn không cho Lý Mộng một con đường sống. Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không có cách nào nhẫn tâm nhìn Lý Mộng chảy nước mắt, lại không thể mắng chửi Hứa Mạch nên trực tiếp ném hét nguyên nhân chuyện này lên đầu Lâm Du.

Nếu không phải Lâm Du đột nhiên xuất hiện phá rối thì sao có thể xảy ra những chuyện phía sau? Lý gia lão sẽ không tức đến mức bệnh tim tái phát, Lý Mộng cũng sẽ không luân lạc tới mức phải gả cho người mình không muốn lại còn bị ép ly hôn, bầu không khí của Nhà họ Lý càng sẽ không trở nên lạnh lẽo như bây giờ... Nói tới nói lui thì vẫn do Lâm Du, Lâm Du không nên xuất hiện!

Một khi ý nghĩ này xuất hiện thì ngay lập tức sẽ bám rễ. Bác cả Tần càng nghĩ càng thấy cháu gái mình bị uất ức, diễn dafnlê quysdôn cảm xúc giận cá chém thớt Lâm Du cũng càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Sau đó, bác cả Tần cắn răng một cái, ghé vào tai Lý Mộng dặn dò một phen.

Cuối cùng Lý Mộng vui vẻ ra mặt, cảm kích liên tục gật đầu với bác cả Tần. Trước khi đi còn ôm cánh tay bác cả Tần, không ngừng làm nũng: "Vẫn là bác tốt với tiểu Mộng nhất, tiểu Mộng thích bác nhất!"

"Được rồi, chuyện bác có thể giúp con cũng chỉ có nhiêu đó, con tự xem mà làm đi! Đừng phá hỏng mọi chuyện nữa!" Không yên lòng dặn dò Lý Mộng xong, bác cả Tần nhìn trái nhìn phải một chút, thấy không có ai của Nhà họ Tần nghe được cuộc đối thoại của bà và Lý Mộng thì lúc này mới yên lòng.

Lý Mộng và Chu Tuyền vốn đến tìm bác cả Tần để xin giúp đỡ, mặc dù không thể dựa vào quan hệ tình cảm giữa bác cả Tần và Nhà họ Tần nhưng kế hoạch mà bà nói rất quan trọng, Lý Mộng dự tính thử một lần.

Bây giờ phần lớn thời gian là Chu Tuyền không có việc để làm. Anh dự định dốc toàn lực giúp đỡ Lý Mộng, anh phải giúp Lý Mộng có được Hứa Mạch.

Hứa Mạch đã nhận được tin tức Lý Mộng và Chu Tuyền trở lại thành phố D, thậm chí cả chuyện đến Nhà họ Tần gia anh cũng biết. Sau khi gọi điện báo cho Chu Lăng thì Hứa Mạch liền không để ý tới nữa.

Với thực lực của Lý Mộng và Chu Tuyền của ngày hôm nay thì quả thực không gây nổi sóng gió gì. Huống chi cho dù Lý Mộng và Chu Tuyền ra tay thì chỉ sợ mục tiêu cũng là Chu Lăng. Cho nên Hứa Mạch cũng không để ở trong lòng. Vì vậy mới để cho Lý Mộng và Chu Tuyền có cơ hội để lợi dụng.

Kế hoạch của bác cả Tần thật ra rất đơn giản, chỉ ba chữ: Lâm Nhất Thiến.

Lâm Nhất Thiến là ai? Lý Mộng và Chu Tuyền đã quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn. Lâm Nhất Thiến với Hứa Mạch có quan hệ như thế nào, hai người càng hiểu rõ trong lòng. Nếu nhắc tới Lâm Nhất Thiến, như vậy thủ đoạn có thể dùng được dĩ nhiên chính là biện pháp cũ của chính cô ta rồi.

Nếu ban đầu Lâm Nhất Thiến có thể thành công khiến cho Hứa Mạch xảy ra chuyện thì hai người bọn họ liên thủ, sao lại có thể thất bại thảm hại? Cho nên sau khi kín đáo chuẩn bị kế hoạch thì Lý Mộng và Chu Tuyền liền âm thầm ra tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK