Mục lục
Ông Xã Là Người Thực Vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh còn hỏi tôi muốn gì sao? Cố Nhiên, coi như anh không thích tôi đi chăng nữa thì anh cũng không được thích Triệu Tuyết Nhi! Ai cũng được hết, chỉ có Triệu Tuyết Nhi là không, tôi không cho phép!" Triệu Linh Lộ không thể để mình bại bởi Triệu Tuyết Nhi được. Đây là ranh giới cuối cùng của ả! Ả không thể chấp nhận việc ranh giới cuối cùng này bị phá vỡ! Làm sao Cố Nhiên có thể thích Triệu Tuyết Nhi? Không được, tuyệt đối không được!

"Thật buồn cười! Tôi thích ai thì có liên quan gì đến cô? Cần phải nhận được sự đồng ý của cô sao? Triệu Linh Lộ, cô nghĩ cô là ai? Da mặt dày cũng phải có giới hạn chứ!" Cố Nhiên không phải là người tốt lành gì, nhất là đối với người cậu cực kì chán ghét là Triệu Linh Lộ, đừng mong cậu sẽ chừa mặt mũi cho cô ta.

Trong quá khứ Triệu Linh Lộ đã rất quá đáng, hiện tại còn quá đáng hơn. Vậy nên, cho dù Cố Nhiên làm ả ta mất mặt ngay trước mặt mọi người thì cậu cũng không cảm thấy mình không đúng.

"Em... Chỉ là em quan tâm anh thôi! Loại người giống như Triệu Tuyết Nhi căn bản không xứng với anh!" Triệu Linh Lộ cứng cổ la lớn.

"Có xứng hay không không do cô nói! Sao cô cứ dùng trăm phương nghìn kế phá chuyện tốt của tôi vậy? Rốt cuộc cô muốn gì?" Cố Nhiên hoàn toàn không thèm để ý nhũng lời cậu nói sẽ đưa đến bao nhiêu hỗn loạn.

"Cái... cái gì? Không thể nào! Anh không phải thích..." Triệu Linh Lộ không dám tin trừng lớn mắt, chỉ phương hướng mà Lâm Du cùng Triệu Tuyết Nhi rời đi, thần sắc thác loạn. Không phải Cố Nhiên thích Lâm Du sao? Vì sao đột nhiên lại biến thành Triệu Tuyết Nhi? Nhất định là Cố Nhiên đang lừa ả, nhất định là vậy rồi!

"Đúng vậy, tôi thích Tuyết Nhi thì thế nào? Không thể sao? Tuyết Nhi - “nữ thần thanh thuần” của làng giải trí, có biết bao nhiêu fan hâm mộ thích em ấy!" Cố Nhiên cố tình gọi danh hiệu mới nhận được của Triệu Tuyết Nhi ra.

Các sinh viên xung quanh đều không hẹn mà cùng gật đầu đồng ý. Không sai, lấy địa vị hiện nay của Triệu Tuyết Nhi, Cố Nhiên thích cũng là chuyện đương nhiên. Triệu Tuyết Nhi đã đốn gục trái tim của hầu hết nam sinh đại học D rồi. Danh hiệu hoa khôi kế nhiệm của trường nhất định sẽ do Triệu Tuyết Nhi đảm nhận, mà hiện này cô cũng đã trở thành nữ sinh được nhiều người săn đón nhất! 

"Thế còn em? Em có gì thua kém cô ta? So về nhan sắc, em xinh đẹp hơn, so về tính cách, em càng được nhiều người yêu thích hơn, so về..." Bị kích thích mạnh, Triệu Linh Lộ bắt đầu cân nhắc nêu ra các loại ưu điểm mà ả có.

"Cô cái gì cũng tốt, chỉ là có một cái không tốt: quá dối trá!” Cố Nhiên không chút nể tình: "Đừng tưởng rằng những chuyện cô làm người khác không biết. Giả thì dù có che cỡ nào cũng là giả thôi. Đừng có mơ “vàng thau lẫn lộn”!"

"Cái gì giả?  Em cũng vậy thật! Em là đứa con gái được nhà họ Triệu nuôi từ nhỏ, so với con gái ruột còn thân hơn!" Theo bản năng, ả ta liền nghĩ đến thân thế của mình. Ả không thừa nhận mình không bằng Triệu Tuyết Nhi, bất kể thế nào cũng không thừa nhận!

"Cô nói vậy thì cứ coi là vậy đi! Ngược lại, Tuyết Nhi đã bị các người đuổi ra khỏi nhà họ Triệu, thật hay giả đã không còn quan trọng nữa. Sau này cô cứ việc quang minh chính đại ở lại Triệu gia, yên tâm thoải mái làm con gái nhà họ Triệu đi!" Cậu đã nghĩ đến việc tìm cơ hội công bố thân thế của Tuyết Nhi ra. Không phải là vì tạo mánh khóe mà là cậu muốn kêu bất bình thay Tuyết Nhi.

Triệu gia đối với Triệu Tuyết Nhi thật quá bất công, Cố Nhiên nhìn mà bực đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đánh bọ họ một trận. Nhưng dù sao cậu cũng là người ngoài, không có biện pháp thay Tuyết Nhi đáp trả lại bọn người lạnh lùng vô tình kia. Bất quá với thân phận và địa vị hiện tại của cậu, không phải không có cách khiến bọn họ “ăn không ngon, ngủ không yên”!

Vì vậy Triệu Linh Lộ chính là con cờ tốt để lợi dụng. Nhờ có cái tát kia, kèm theo sự gầm thét cùng rống giận, trong lúc mất bình tĩnh ả sẽ nói ra những lời chế giễu Tuyết Nhi, như vậy thân thế đáng thương của Tuyết Nhi mới dễ dàng nhận được sự đồng cảm của người khác.

Đám đông thường đồng tình người “sức yếu thế cô” hơn! Mà biểu hiện hôm nay của Triệu Linh Lộ đã kiến đám đông tức giận. Chỉ dựa vào điều này thôi, Cố Nhiên tự tin rằng cậu sẽ thắng!.

Triệu Linh Lộ hoàn toàn không biết mình đã rơi vào cái bẫy mà Cố Nhiên cố tình đặt ra. Ả hừ lạnh một tiếng, mặt đầy khinh thường: "Đó là do Triệu Tuyết Nhi mơ mộng hảo huyền, một mực chống đối ba mẹ, cố ý tiến vào làng giải trí, bị đuổi ra khỏi nhà là chuyện đương nhiên!"

"Vậy còn cô thì sao? Sauk hi Tuyết Nhi bị đuổi ra khỏi nhà, không phải cô cũng đã nghênh ngang tiến vào vòng giải trí sao? Nhưng điều khác biệt là, Tuyết Nhi đi được đến ngày hôm nay là do chính thực lực và sự cố gắng của mình, còn cô thì tùy ý phung phí tiền của nà họ Triệu, tạo tin đồn gây chú ý. Cô không biết ngượng sao?" Giọng Cố Nhiên lê cao, nhất là khi cậu thấy có một sinh viên đang quay phim cậu và Triệu Linh Lộ, cậu còn cố ý điều chỉnh tư thế đứng, lấy gốc độ hoàn mỹ nhất xuất hiện trong ống kính.

Sắc mặt Triệu Linh Lộ trắng bệch mang theo tí ti “thẹn quá thành giận”. Nếu như đứng chỗ này là người khác, khẳng định ả sẽ thẳng tay cho một cái tát. Nhưng cố tình lại là đổi Cố Nhiên, ngay cả dũng khí bảo cậu im miệng ả cũng không có. Ả chính là thích Cố Nhiên như vậy, toàn tâm toàn ý muốn muốn gả cho Cố Nhiên!

"Đúng rồi, còn có một việc nữa. Phiền cô sau này đừng rêu rao khắp nơi rằng cô là vợ sắp cưới của tôi nữa. Sống nhiều năm như vậy, tôi lần đầu tiên mới thấy được một con người mặt dày hơn tường thành cố tình bôi nhọ danh tiếng của người khác như cô đấy! Tôi với cô chưa bao giờ có hôn ước, tương lai càng không." Cố Nhiên nói xong bèn tiêu sái xoay người đi khỏi đó.

Lưu lại Triệu Linh Lộ sắc mặt lúc trắng lúc xanh. Ả muốn gọi Cố Nhiên lại nhưng không tìm được cớ phù hợp. Hơn ai hết, trong lòng ả tự biết rõ, hôm nay ả đã hoàn toàn đắc tội Cố Nhiên.

Lúc Cố Nhiên đến tìm thì Lâm Du và Triệu Tuyết Nhi đang ngồi uống trà sữa.

So với Cố Nhiên, phản ứng của hai cô gái này bình tĩnh hơn rất nhiều. Bỏ qua chuyện về ttl, Lâm Du tập trung nói về kế hoạch tiếp theo cho Triệu Tuyết Nhi biết.

Ngồi một bên nghe hai người bình tĩnh nói chuyện, khóe miệng Cố Nhiên giật giật. Sao cậu lại cảm thấy chỉ có mình là người kích động thế nhỉ?

Sauk hi nói về kế hoạch sắp tới của Tuyết Nhi xong, lúc này Lâm Du mới ngẩng đầu lên nhìn Cố Nhiên: "Đã giải quyết xong rồi hả?"

"Chắc vậy! Phải nhờ đến chị Phong Tĩnh rồi! Có Đóa Nhuế hỗ trợ thì mọi chuyện sẽ đâu vào đấy!" Thần Thiên với hợp tác với Đóa Nhuế không phải ngày một ngày hai. Nhưng mỗi lần tìm gặp Phong Tĩnh thì Cố Nhiên sẽ đến báo cho Lâm Du hay một tiếng.

" Ừm. Có Phong Tĩnh kiểm định, dư luận sẽ nghiêng về phía chúng ta." Với những bài báo cùng bài phỏng vấn độc quyền, địa vị của Đóa Nhuế ngày một tang lên, cũng đã mơ hồ soán ngôi “bá chủ giới truyền thông”. Đối với Lâm Du mà nói, đây là bước phát triển khiến cô hài lòng.

"Không sai! Có Đóa Nhuế vào thời khắc thích hợp giúp đỡ chúng ta tuyên truyền, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có cơ hội phản kích, dễ dàng đứng ở thế bất bại." Ban đầu Cố Nhiên còn nghi ngờ về nguyên nhân la giao toàn bộ mãn truyền thông cho Đóa Nhuế toàn quyền phụ trách. Nhưng hiện tại, cậu đã thấu toàn bộ dụng ý của cô. Đóa Nhuế là bạn không phải thù, hơn nữa đây cũng là chuyên môn của Đóa Nhuế, giao cho họ xử lí thì yên tâm hơn nhiều.

Lấy được tin tức trực tiếp từ Cố Nhiên, Phong Tĩnh không chút do dự soạn thảo bài báo mới. Rất ít khi Phong Tĩnh viết bài, nhưng hễ có liên quan đến Thần Thiên thì cô đặc biệt coi trọng, tự tay viết bài là một chuyện rất nhỏ, nhất định phải làm cho tất cả mọi người hài lòng. Mấu chốt nhất là hai vợ chồng cấp trên kia, phải làm họ hài lòng mới được!

Làm chủ cũng có rất nhiều chỗ tốt! Không có mâu thuẫn với bất kì ai, làm chuyện gì cũng đặc biệt thuận lợi. Đã viết xong bài báo về thân thế của Triệu Tuyết Nhi, tiếp theo thì phải chờ “thời cơ” rồi!

"Lần này Cố Nhiên xử lý rất tốt." Nhìn xong video không cs gì bắt bẻ được kia, Hứa Mạch gật đầu một cái, tán thưởng nói.

"Anh đang nói đến chuyện Cố Nhiên công khai thích Tuyết Nhi à?" Lâm Du bĩu môi xem thường: "Đừng có lòng tốt mà làm chuyện xấu là được!"

"Yên tâm. Thần Thiên có em trấn giữ, quy tắc ngầm cũng đã được Tần Nam làm sáng tỏ trong buổi họp báo trước kia rồi. Mặc dù có người hoài nghi động cơ của Cố Nhiên, cũng sẽ xem xét về tướng mạo, gia thế của chú ấy mà tặng những lời công kích nhẹ nhàng." Hứa Mạch cười nói.

Đúng là ôn nhu công kích! Cái gì mà “Cố phó tổng thật soái”, “Cố đại thiếu thật ôn nhu”, “Cố học trưởng thật si tình”... Đủ loại bàn nhưng toàn bộ đều là tán dương Cố Nhiên, còn “mặc danh kì diệu” xuất hiện một nhóm ủng hộ Cố Nhiên với Tuyết Nhi thành một cặp nữa chứ!

"Vóc người đẹp cũng không phải không có chỗ dùng! Cố Nhiên rất biết cách chọn góc độ, đoạn video này chú ấy xuất hiện rất hoàn mỹ. Ngược lại là Triệu Linh Lộ, rước lấy không ít lời chửi rủa khó nghe." Chỉ chỉ Triệu Linh Lộ trong video, Hứa Mạch bình luận.

Không biết là vô tình hay cố ý, mỗi lần ống kính quét đến Triệu Linh Lộ đều có sắc mặt dữ tợn, âm trầm, thấy thế nào cũng khó coi! Mặc dù nhan sắc của ả ta không thua kém Triệu Tuyết Nhi nhưng chẳng ai để ý đến. Ngược lại, đủ loại từ ngữ phê phán đồng loạt hiện lên, cay cú công kích Triệu Linh Lộ.

"Cô ta rất ham vui. Nghe nói loại tính cách này ở Triệu gia rất được hoan nghênh, quả thực để cho tôi chắc lưỡi hít hà." Đối với Triệu Linh Lộ, Lâm Du không có chút hảo cảm nào. Bất kể là kiếp trước hay là kiếp này, Triệu Linh Lộ cùng Lâm Nhất Thiến đều là chị em tốt, hai người cùng hợp tác làm không ít chuyện xấu, người bị hại không đơn thuần chỉ có Triệu Tuyết Nhi, cũng có cả cô nữa!

"Đoán chừng là do được nuôi lớn từ nhỏ!" Hứa Mạch nói tới chỗ này, ánh mắt hơi lạnh. Nếu như Triệu gia là như vậy, vì sao Lâm gia đối với Lâm Du cũng một tay nuôi lớn một cách tàn ác như vậy?

"Vẫn có sự khác biệt!" Hiển nhiên là Lâm Du cũng nghĩ đến chính mình và Lâm Nhất Thiến.

"Nói đến thân sinh, Lâm Hồng Tín rời đi đến nay vẫn không có tin tức sao? Quyết định bỏ mặt Lâm Nhất Thiến à?" Hứa Mạch cũng không chú ý Lâm Nhất Thiến, nhưng có nghe Hứa Hoán nhắc tới. Nói thật tình cảnh bây giờ của Lâm Nhất Thiến cũng chẳng khấm khá chút nào!

"Nghe nói cô ta và Tôn Uyển Đình kiên trì ở trong khách sạn, tiền trong tay cũng đưa cho thám tử tư rồi, chắc cũng chẳng được thong thả mấy ngày đâu!" Lâm Du châm chọc.

Chi phi thuê thám tử tư không rẻ nhưng hai mẹ con họ không ý thức được một điểm này, còn huênh hoang ở trong phòng tổng thống của khách sạn năm sao. Thật đúng là tiêu tiền như nước!

"Chúng ta chờ xem kịch vui thôi!" Nụ cười trên mặt Hứa Mạch không biến mất, nhẹ nhàng gật đầu. Xem ra cũng không cần hắn xuất thủ.

"Ừm." Lâm Du cũng không nghĩ tới, chẳng qua cô chỉ ra ngoài du lịch một chuyến, lúc trở về thì ba người nhà họ Lâm kia đã tự mình phân tán, còn ầm ỉ đến loại trình độ này. Nghe nói trong chuyện này Hứa Hoán có công lao rất lớn. Lâm Du ghi nhớ phần ân tình này củ Hứa Hoán!

Hứa Hoán rất ngạc nhiên khi nhận được quà của Lâm Du, nhưng nhiều hơn chính là cao hứng. Mặc dù quan hệ giữa cậu và chị dâu vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng ít ra, bọn họ có thể sống chung hòa bình rồi không phải sao?

Ngoài ra, vì muốn lấy lòng Lâm Du, Hứa Hoán báo cho cô một ít tin tức bí mật: Trước khi rời đi, Lâm Hồng Tín đã đem bán hết toàn bộ số cổ phần mà mình đã nắm trong tay rồi.

Hứa Hoán không chút nghĩ ngợi thu mua lại toàn bộ. Vẫn để tên Lâm Du, coi như đó là lễ vật tạ lỗi vì đã bất kính với Lâm Du lúc trước.

Một lần nữa nhận được cổ phần Bác Dương, Lâm Du ngẩn người. Một lát sau, cô không cự tuyệt đón nhận hảo ý của Hứa Hoán. Đóa Nhuế cô có thể không muốn, Thần Thiên cô cũng có thể không cần. Nhưng Bác Dương vẫn là cái gai trong lòng cô. Phàm là có cơ hội, cô cũng không muốn bỏ qua.

Lâm Hồng Tín nhất định sẽ không nghĩ tới cổ phần đã nằm gọn trong tay Lâm Du. Đợi đến khi ông ta trăm phương ngàn kế từ nước ngoài trở về thì Bác Dương cùng ông đã không còn xíu liên quan nào. Số cổ phần ông dự định dùng giá cao thu hồi lại đã biến thành vật trong túi của Lâm Du. Nhưng những điều này phải chờ đến khi ông ta quay về nước thì mới biết!

Triệu Linh Lộ phát hỏa. Đúng như ban đầu Tần Nam từng nói: đúng là đỏ, nhưng lại là đỏ thẫm. Phàm là nơi có tên của cô xuất hiện, tất nhiên chỗ đó sẽ có tiếng mắng chửi. Phim ả đóng chưa được truyền bá thì đã bị ngăn chặn. Khổ sở đợi đến lúc công chiếu thì doanh thu thua lỗ thảm hại!

Đứng ngồi không yên chỉ có hai mẹ con Lâm Nhất Thiến. Sở dĩ hai người họ không có sợ hãi, tiêu tiền như nước, chính là suy nghĩ phim của Triệu Linh Lộ chẳng mấy chốc sẽ được công chiếu, bọn họ sẽ thu lại gấp bội. Nào ngờ tất cả đều đổ xuống sông xuống biển rồi, làm sao hai mẹ con họ không sinh khí?

Tình bạn giữa Lâm Nhất Thiến và Triệu Linh Lộ đang trên đường rạn nứt. Nói tóm lại một câu nói, Lâm Nhất Thiến chính là muốn tiền. Mà Triệu Linh Lộ cũng là một câu nói, rất đơn giản hai chữ: Không có tiền.

Tiền không thể mua được tất cả, nhưng không có tiền sẽ không mua được gì hết! Lâm gia tan vỡ cũng do tiền, Lâm Nhất Thiến cùng Triệu Linh Lộ cũng là như vậy. Ngày xưa là bạn tốt, ngày nay vì tiền mà trở mặt, không ai nhường ai, ai cũng không lùi bước.

Nhờ có Tôn Uyển Đình ra tay trợ giúp, thế cục ngay lập tức bị đổi. Triệu Linh Lộ thua, bị hai mẹ con kia liên thủ đánh thua.

Bụm mặt chật vật rời đi, Triệu Linh Lộ yên lặng thề trong lòng: Ả nhất định sẽ không bỏ qua cho hai mẹ con này!

Nhìn Triệu Linh Lộ bị thương về nhà, mẹ Triệu rất đau lòng, quan tâm hỏi hang. Sau khi biết được là do hai mẹ con Tôn Uyển Đình ra tay, nhất thời bà giận không chỗ phát tiết. Được lắm! Ngay cả con gái nhà họ Triệu mà bọn họ cũng dám đánh. Hai mẹ con kia sẽ không xong với bà đâu!

Mẹ Triệu bất chấp tất cả, không cần biết đúng sai liền tiêu tiền tìm người, phải giáo huấn Tôn Uyển Đình cùng Lâm Nhất Thiến một trận nhớ đời mới được!

Đều bị đánh nhưng lực đạo của đàn ông và phụ nữ hoàn toàn khác nhau. Triệu Linh Lộ tuy bị đánh nhưng vết thương không có gì to tác: trên mặt có vết cào, quần áo bị xé rách, cánh tay có thêm mấy vết xước. Còn hai mẹ con Lâm Nhất Thiến bị đánh là bị một đá đàn ông quyền đấm cước đá, sưng mặt sưng mũi. Chân Lâm Nhất Thiến chưa hoàn toàn hồi phục mà lại bị trọng thương một lần nữa, có lẽ đôi chân của cô ta không thể dùng được rồi!

Nghe Lâm Nhất Thiến thống khổ không dứt tiếng kêu rên, Tôn Uyển Đình bị dọa sợ đến mặt không chút máu, liên tục cầu xin tha thứ. Nhưng khi bọn người kia dừng tay thì đã muộn, đôi chân của cô ta hoàn toàn bị hủy rồi. Đúng là báo ứng!

Nghe được tin Lâm Nhất Thiến bị người ta đánh gảy chân, Lâm Du hơi sửng sốt nhưng trong lòng thì không có chút đồng tình nào với cô ta. Mỗi người đều phải trả giá đắc cho những sai lầm mình phạm phải! Vận số tốt của Lâm Nhất Thiến sắp kết thúc rồi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK