Vì có liên quan đến Tần Nam nên có rất nhiều bình luận, tốt xấu đều có.
Không có người nào được cả thế giới yêu thích. Có người thương thì khẳng định cũng sẽ có kẻ ghét vậy nên Tần Nam cũng không thèm để ý việc cậu sẽ bị người hãm hại, chỉ cần vẫn còn có người ủng hộ cậu thì mọi thứ sẽ ổn.
Phần lớn người hâm mộ đều tin tưởng Tần Nam. Hiện nay cậu đã công khai gia thế thật sự của mình, lấy quan hệ giữa cậu với vợ chồng Hứa Mạch, nếu quỹ An Yến là do Lâm Du lập thì chuyện Tần Nam xuất tiền túi quyên góp vào thì có gì lạ?
Lý Mộng không nghĩ tới phản ứng trên mạng lại thế này. Không một ai lên tiếng mắng Lâm Du cả. Dường như phần lớn đều đạt thành nhận thức chung, đều chỉa mũi tên chú ý về phía Tần Nam.
Thật ra thì không ai rãnh hơi đâu mà quan tâm xem rốt cuộc thì quỹ An Yến này là cái gì. Cái họ quan tâm chính là việc Tần Nam quyên góp tiền là thật hay chỉ là tin vịt thôi.
Lý Mộng không cam lòng. Ả chụp lại ảnh tấm biên lai bị xé đôi mà lần trước Lâm Du đưa cho. Ả không tin không nổi lên sóng gió!
Nhưng ả lại thất vọng một lần nữa, chẳng những không ai quan tâm mà còn bị bộ phận truyền thông bên Bác Dương đứng ra giải thích: Quỹ An Yến là có thật, đó chính là quỹ từ thiện lập ra để tưởng nhớ người sáng lập ra Bác Dương.
Đến giờ phút này thì Lý Mộng mới ý thức được, thì ra hai chữ “An Yến” này là chỉ Lâm An Yến - ông nội Lâm Du. Hèn gì ông nội Tần cùng bà nội Tần tin tưởng không chút nghi ngờ. Thật sự quá âm hiểm!
Kẻ thù quá mạnh mẽ! Lý Mộng hận đến cắn răng. Là cô quá mức coi thường Lâm Du, không đào sâu gốc rễ nên mọi chiêu ả tung ra mất đi lực sát thương. Nhưng tương lai sẽ không như vậy!
Nhờ Lý Mộng mà quỹ An Yến được nhiều người biết đến hơn. Rất nhiều người nguyện ý góp chút công sức giúp đỡ người dân vùng núi nghèo khó, họ rối rít đến Bác Dương và Thần Thiên biểu đạt tâm ý muốn quyên góp của mình.
Lâm Du hơi sửng sốt. Cô còn tưởng rằng chủ đề này sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt, không ngờ là lại gặp được phúc trong họa.
"Thật là một chuyện tốt. Chẳng những miễn tuyên truyền về quỹ An Yến, mà số lượng fan của Tần Nam còn được gia tăng thêm này." Cố Nhiên cười nói tiếp: "Số người hâm mộ Tần Nam vốn đã là con số khổng lồ, sau khi trở thành ảnh đế cộng thêm “cơ hội” lần này nữa, tin chắc theo đà này một thời gian sau số lượng fan hâm mộ của Tần Nam sẽ không có đối thủ."
"Cũng chưa chắc. Trong vòng giải trí này, không hề thiếu “Trường Giang sóng sau xô sống trước”. Nếu Tần Nam không có biện pháp hâm nóng tên tuổi, một thời gian sau tên tuổi của Tần Nam sẽ chìm vào quên lãng." Hứa Mạch sẽ tham dự cuộc họp nội bộ ở Thần Thiên lần này bởi vì chuyện này do hắn mà ra. Theo tự nhiên, hắn ngồi nơi này để giải quyết vấn đề.
"Người đại diện của Tần Nam từng có tiếp xúc với vị đạo diễn quốc tế đó." Cố Nhiên chưa bao giờ tự tiện nhúng tay vào sự nghiệp phát triển cùa Tần Nam nhưng vẫn thường xuyên quan tâm, nếu Tần Nam không lâm vào tình huống nan giải thì cậu sẽ không nhúng tay vào.
Lại liên quan đến bộ phim kia! Lâm Du nhìn về phía Hứa Mạch.
"Tôi sẽ nói với Tần Nam để chú ấy từ bỏ bộ phim này." Lúc gọi điện thoại, Hứa Mạch đã khẳng định rằng hai vợ chồng bọn họ sẽ không tham gia, mong đạo diễn chọn người khác thích hợp hơn. Nhưng thái độ của ông ấy rất kiên định, nếu vợ chồng Lâm Du không nhận lời thì kế hoạch phim này coi như phá sản.
"Sao phải từ bỏ? Là chỗ nào có vấn đề?" Lấy địa vị cùng thực lực của Tần Nam, Cố Nhiên cho là không có bộ phim nào Tần Nam không thể diễn được.
"Có thể bộ phim này sẽ không bấm máy." Hứa Mạch thông báo.
"Hả?" Cố Nhiên sửng sờ. Cậu chưa từng nghe chuyện này. Chẳng lẽ thật sự không có cách nào giải quyết?
Hứa Mạch đang muốn giải thích cho Cố Nhiên thì thấy Lâm Du mang laptop lại. Thấy nội dung hiển thị trên màn hình laptop, sắc mặt Hứa Mạch trầm xuống.
Cố Nhiên tò mò nhìn vào, bèn kinh ngạc: "Lâm Du biến thành nữ chính phim này khi nào? Còn nữa, Tần Nam được nhận vai nam chính lúc nào vậy trời?”
Cùng lúc đó, điện thoại của hai vợ chồng họ đều nhận được cuộc gọi. Người gọi cho Lâm Du là Hứa Mạch, còn Hứa Mạch thì nhận được điện thoại từ nhà lớn.
So với Lâm Du, hiển nhiên Tần Nam kích động hơn. Mặc dù biết là giả nhưng cậu vẫn khắc chế không nổi tâm trạng mong đợi kia. Cậu thật sự rất muốn diễn trong bộ phim này. Lâm Du bình tĩnh tạt một gáo nước lạnh vào Tần Nam: “Không thể nào!”
"Thật sự không còn cách nào sao chị dâu? Chị dâu, chị thương lượng lại với anh họ đi! Cho em một vai phụ cũng được mà." Cậu xem đi xem lại những dự án phim mới mà người đại diện đưa ra, nhưng ngoại trừ bộ phim này ra thì những cái khác đều không hợp ý cậu.
"Chú tự nói với anh ấy đi." Lâm Du không giỏi từ chối, cũng hết chịu nổi cậu em chồng dây dưa này rồi. Vậy thì cách đơn giản nhất chính là chuyển sang cho Hứa Mạch giải quyết.
Tần Nam vội vàng ngắt điện thoại. Nếu cho cậu chọn lựa thà cậu chọn từ bỏ bộ phim này trong im lặng chứ không muốn thương lượng với anh họ đâu!
Hứa Chấn Thiên trực tiếp hỏi: "Ông nghe nói Tiểu Du là nữ chính, nam chính là thằng nhóc nhà họ Tần, chuyện này chính xác không?"
"Không phải vậy đâu ông nội." Nhìn những bình luận liên tiếp hiện lên trên máy tính, giọng Hứa Mạch trầm thấp, sắc mặt không tốt: "Vai nam chính được định là con nhưng con đã từ chối, Tiểu Du cũng không có ý định diễn."
"Có chuyện này sao?" Hứa Mạch vào vai nam chính? Ngay cả người trấn định như Hứa Chấn Thiên cũng phải giật mình.
Dĩ nhiên không phải Hứa Chấn Thiên cảm thấy cháu mình không đủ sức vào vai nam chính. Ngược lại, trong mắt ông, với khí chất hơn người và ngoại hình sáng giá của Hứa Mạch, nếu hắn chịu gia nhập vào giới giải trí thì đời nào Tần Nam giành được giải ảnh đế chứ!
Điều ông cảm thấy kỳ quái là nguyên nhân vì sao vị đạo diễn kia là nhắm đến Hứa Mạch. Hơn nữa, nghe ý tứ của Hứa Mạch thì vì đạo diễn kia còn chọn cả Lâm Du. Theo ý ông, nếu cả hai vợ chồng luôn thì không có gì là không được.
Khác với nhà họ Tần, Hứa Chấn Thiên ông không có ấn tượng xấu về giới showbiz này. Ông tin tưởng Hứa Mạch sẽ biết tự cân nhắc, cũng dần thích nghi với thân phận tổng giám đốc công ty giải trí của Lâm Du.
“Dạ. Ông ấy trực tiếp liên lạc cùng con." Vì không xác định được ông nội của mình có ý kiến gì về việc này hay không nên Hứa Mạch trực tiếp nhận hết trách nhiệm về mình.
"Nếu cảm thấy thích hợp thì hai con có thể thử. Nội không phải ông già cổ hủ. Chỉ cần không đi quá giới hạn là được." Đây là lần đầu tiên ông nói ra những lời này.
Hứa Hoán kinh ngạc mở to mắt. Lúc nãy cậu báo cáo cho ông nội biết về việc ông bảo cậu điều tra, nghe xong ông cũng chẳng nói gì. Cậu lên mạng tra bài báo có liên quan thì vô tình thấy chủ đề này, sau khi ông nội thấy thì lập tức gọi điện cho anh họ.
Vì lo lắng ông nội sẽ nổi trận lôi đình nên cậu lén thông báo cho chị dâu. Nào ngờ tin nhắn còn chưa gửi đi thì đã nghe nội lên tiếng ủng hộ. Ôi trái tim nhỏ bé của cậu! Cậu cứ nghĩ ông nội sẽ mắng anh họ một trận chứ.
"Với ông nội mà nói, anh con tỉnh lại đã là kỳ tích, khôi phục được thế này là điều thần kỳ. Nếu anh họ con thích, mặc kệ nó làm cái gì nội cũng đều không phản đối. Chỉ cần nó không nằm trên giường chẳng nhúc nhích là ông mừng rồi." Ông không dám tưởng tượng đến tình cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Đã từng, thiếu chút nữa là ông đã ngã quỵ. Giờ đây chỉ cần thấy Hứa Mạch khỏe mạnh là ông mãn nguyện rồi.
Hứa Hoán im lặng. Mặc dù vẫn cảm thấy ông nội thiên vị anh họ nhưng không thể phủ nhận rằng trong lòng cậu cũng nghĩ thế. Cậu vĩnh viễn không ghen tị hay có cảm giác ngăn cách với anh họ. Chỉ cần Hứa Mạch bình yên sống tốt thì bắt cậu làm gì cũng được.
Thái độ Hứa Chấn Thiên nằm ngoài ý liệu của Hứa Mạch. Nhưng điều đó cũng không thể thay đổi ý định ban đầu của cậu.
"Đề tài này quá “hot” sợ là sẽ khó lắng xuống!" Trong khi Hứa Mạch cùng Lâm Du bận bịu nghe điện thoại, Cố Nhiên nhanh chóng liên lạc với bộ phận có liên quan.
Hứa Mạch nhíu mày: "Người hâm mộ của Tần Nam rất nhiệt tình, hô hào mãnh liệt."
"Đó là đương nhiên. Dù sao Lâm Du đã lập gia đình, hơn nữa còn là chị dâu của Tần Nam thì tuyệt nhiên không có xảy ra tin đồn tình cảm. Hơn nữa Lâm Du còn là một nhà đương cầm có thực lực. Vậy nên, khi rộ lên tin tức này thì số đông sẽ nghĩ đến nội dung kịch bản nhiều hơn." Cố Nhiên phân tích. Phàm là người hâm mộ thường không dễ dàng chấp nhận thần tượng của mình có người yêu thật sự ngoài đời thật.
Hứa Mạch không nói gì, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Du. Vấn đề chính bây giờ là tin tức đó không phải thật, cần phải được làm sáng tỏ ngay.
"Vậy mở cuộc họp báo giải thích đi!" Lấy giá trị con người hiện giờ của Tần Nam thì cần gì dùng tin tức này để gây chú ý.
"Em chắc chứ? Nếu dàn xếp không tốt sẽ dẫn đến phản tác dụng đấy." Cố Nhiên lắc đầu, thật ra cậu muốn dùng chuyện này nâng cao tên tuổi của Tần Nam lên. Dù sao cũng là vai nam chính trong phim của đaọ diễn quốc tế lớn, chưa bấm máy mà đã nóng thế này rồi, nếu bỏ lỡ thì đáng tiếc lắm!
"Tại sao phải giải thích?" Chu Lăng vừa đi vào liền nghe Cố Nhiên nói. Kỳ quái nhìn Lâm Du một cái, anh lạnh mặt nói: "Đề tài thảo luận này cực kì nóng, công ty khỏi cần tuyên truyền"
Thương nhân nói chuyện thương trường, nếu Chu Lăng là tổng giám đốc của Thần Thiên thì chuyện đầu tiên anh làm chính là lập tức liên lạc với vị đạo diễn kia, thương lượng việc chọn nam nữ nhân vật chính. Kế tiếp anh sẽ ra sức tuyên truyền để giúp công ty đạt được lợi ích tốt nhất.
Hứa Mạch cũng là người làm ăn. Ý nghĩ của Chu Lăng đương nhiên hắn cũng đã nghĩ tới. Nhưng điều khiện tiên quyết là không liên quan đến Tiểu Du. Hơn nữa, vấn đề cốt lõi là vị đạo diễn ấy không đồng ý chọn Tần Nam vào vai nam chính. Nếu như bộ phim này không quay thì có thể coi như đây chỉ là tin tức giả, không đáng để nhắc tới. Nhưng một khi nó được bấm máy, mà nam chính không phải Tần Nam thì hậu quả khó lường.
"Lo lắng của tôi chắc anh Hứa cũng biết rõ. Thế này đi, hãy nói rõ một lời xem có nhận bộ phim này hay không, để chúng ta còn suy tính bước tiếp theo." Ngày thường Chu Lăng cũng không quản hoạt động của Thần Thiên nhưng chuyện này náo loạn quá lớn, anh không muốn thấy nhưng nó cứ chàng ràng trước mắt, vậy nên anh buộc phải thương lượng cùng Hứa Mạch.
"Tôi cũng cảm thấy tốt vô cùng. Nếu có thể cho Tuyết Nhi một vai phụ thì càng hoàn mỹ." Cố Nhiên không quên đề cử Triệu Tuyết Nhi, không cần là vai chính, chỉ cần lộ mặt là được.
Nếu đứng ở lập trường của công ty, quyết định của Chu Lăng và Cố Nhiên là đúng. Nhưng nếu lấy lập trường cá nhân ra mà nói, Hứa Mạch chăm chú nhìn Lâm Du, chờ câu trả lời cuối cùng của cô.
Lâm Du không nói gì, tầm mắt cô nhìn chằm chằm số bình luận đang dần tăng lên trên mạng.
"Lâm Du, giờ không phải là lúc trầm mặc, cô phải cho quyết định ngay lập tức. Nếu như hai ngày nữa chúng ta mới lên tiếng làm sáng tỏ chuyện này thì chẳng những người hâm mộ Tần Nam sẽ thất vọng, mà còn cư dân mạng cũng sẽ chửi chúng ta. Muốn làm sáng tỏ thì phải làm ngay, không thì chính là ngầm thừa nhận. Đạo lý đơn giản như vậy khẳng định so với tôi cô càng rõ ràng hơn." Lập trường của Chu Lăng rất kiên định đó là phải bắt lấy bộ phim này. Còn Cố Nhiên thì tuân theo quyết định Lâm Du, hoặc là kiếm tiền, hoặc là bỏ qua, chỉ cần Lâm Du muốn là được.
"Vậy thì..." Lâm Du còn chưa nói hết câu thì điện thoại lại reo lên lần nữa. Nhìn tên hiển thị trên màn hình, cô do dự một lúc, nhưng cuối cùng cô vẫn bắt máy.
Là vị đạo diễn quốc tế đó gọi điện thoại đến. Ý của đối phương rất rõ ràng, hy vọng Lâm Du đồng ý nhận lời tham gia phim mới của ông. Vai nam chính vẫn là Hứa Mạch không thay đổi, ngoài Hứa Mạch ra thì ông sẽ không chấp nhận bất cứ ai thay thế.
Có diễn viên diễn như thật và song song theo đó cũng có không ít người kỹ thuật kém cõi. Cái mà ông cần ở đây là tình cảm xuất phát từ nội tâm. Tại studios, ông chính mắt thấy sự ăn ý của Hứa Mạch và Lâm Du khi bên nhau, lúc ấy ông liền quyết định, nếu thật sự ông muốn chế tạo một bộ phim mới dành riêng cho Lâm Du vậy thì Hứa Mạch là nhân vật không thể thiếu được, hơn nữa còn là nhân vật không thể thay thế được.
Đạo diễn rất chân thành, ông giải thích rõ ràng nguyên nhân vì sao mà ông chọn Hứa Mạch vào vai nam chính. Về phần tin đồn trên mạng, ông cũng lên tiếng công nhận kỹ thuật diễn xuất của Tần Nam, và sẽ mời cậu vào vai nam phụ. Cùng lúc đó, ông cũng nguyện ý cho Triệu Tuyết Nhi một cơ hội.
Có thể nói đến cùng thì Thần Thiên có lợi nhiều nhất. Mồi nhử vị đạo diễn ấy đưa ra quá phong phú, ngay cả Tần Nam cùng Triệu Tuyết Nhi cũng có vai, mười phần thành ý, lời nói khẩn thiết, khiến Lâm Du không thể nói ra lời cự tuyệt.
Cuối cùng vẫn là Hứa Mạch cầm lấy điện thoại của Lâm Du, bắt đầu bàn bạc với đạo diễn chuyện tiếp theo.