Giống như Uyển Ca, ở Kiếm linh phong cũng có người đang đọc danh sách những đệ tử đứng đầu trong lần khảo thí này, vừa liếc mắt tới đoạn "Kiếm linh phong - Vô Khả", người đó lập tức vò nát bản danh sách, nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đỏ ngầu, sát khí đằng đằng không quên lầm bầm chửi rủa.
"Trời đánh cái tên hòa thượng chết bầm này, nếu như không phải tại vì ngươi dở thủ đoạn cắt y phục mà ta đã chuẩn bị từ trước để mặc khi tham gia cuộc thi, buộc ta phải chọn lại một bộ khác, khiến ta tới trễ bị xử thua thì ngôi vị đứng đầu khảo thí lần này còn lâu mới là của ngươi. Vô Khả! Cái tên ngụy quân tử nhà ngươi, bộ kiếp trước ta và ngươi có thù oán không đội trời chung à, sao mà kiếp này ta làm gì, ngươi cũng bằng mọi giá mà tìm cách phá đám ta hết vậy? Đúng là tức chết đi được!"
Nữ nhân này tầm khoảng 14-16 tuổi, dung mạo thập phần xinh đẹp lại thoắt ẩn thoát hiện một phần sắc sảo, đôi môi nhỏ tao nhã, dưới môi bên phải có một nuốt ruồi nhỏ, đồng tử màu tím đậm khiến cho khuôn mặt càng thêm quyến rũ, thân hình nở nang cực chuẩn, tuy chưa 16 tuổi nhưng vòng nào đã ra vòng đó*.
*Theo một số nhà thể hình học thì việc luyện tập thể dục thể thao nhiều và thường xuyên, sẽ giúp cơ thể trong tuổi dậy thì phát triển nhanh và mạnh hơn so với những người cùng tuổi mà tay cầm bút, chân đút gầm bàn, không chịu tập thể dục hoặc tập cho có.
Tuy nhiên khuôn mặt xinh đẹp, trắng trẻo ấy lại đang hiện rõ sự tức giận, sôi máu trong người, muốn ăn tươi nuốt sống người khác. Nghe nữ nhân kia quát mắng trong sự tức giận, đám sư muội bên cạnh liền lên tiếng khuyên nhủ, nịnh bợ.
"Sư tỷ bớt giận, không nên vì chuyện này mà tức giận không tốt cho sức khỏe a."
"Phải rồi đó sư tỷ, theo muội chúng ta nên đi tìm đại sư huynh nói một câu đạo lý, nhờ huynh ấy chủ trì công đạo cho chúng ta."
"Không được, đại sư huynh lúc nào cũng bao che cho tên đầu trọc đó, chúng ta lại không có chứng cứ, tên đầu trọc ấy lại mồm mép lanh lợi, chúng ta không thể nói lý với hắn đâu."
"Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ trả đũa hắn bằng cách bỏ thuốc xổ vào cơm của hắn, sau đó..."
"..."
Nữ nhân kia không nói gì một hồi lâu, coi như đã xả được một chút tức giận trong lòng, đắn đo suy nghĩ về những lời nói của đám sư muội, mãi hồi lâu mới đưa ra quyết định cuối cùng.
"Diệp Lạc nói đúng, đối với cái tên trời đánh thánh đâm đó phải chơi chiêu mới được, chiều nay đem thuốc xổ bảo vào cơm tối của hắn cho ta, ta bắt hắn đêm nay đừng hòng đi ngủ."
Nói rồi cả đám thi nhau cười vì mưu kế của mình, không khỏi hả hê trong lòng, đối với bọn họ Vô Khả kia chính là một kẻ đê tiện bỉ ổi, chuyên môn thọc gậy bánh xe, phá đám người khác không hơn không kém.
Tuy nhiên mỗi lần hắn chơi xấu đều là ném đá giấu tay, âm thầm trong bóng tối, còn hắn lại tỏ ra vô tội, cũng vì cái miệng xảo quyệt và khuôn mặt ngây thơ vô số tội ấy của hắn, mà đã bao lần cứu hắn khỏi chuyện bị phạt khi có người tố cáo hắn.
Người mà hắn thích chọc phá nhất lại chính là Nội môn đại sư tỷ của Kiếm linh phong - Công Tôn Vân Thanh, cũng chính là con gái duy nhất của Kiếm thánh.
Không rõ vì lý do gì, từ nhỏ Vô Khả đã không thích và thường xuyên chọc tức Vân Thanh, có thể nói Vô Khả chỉ chọc ghẹo mỗi mình nàng ta, cả hai như nước với lửa, như chó với mèo không bao giờ có thể tử tế nói chuyện với nhau quá hai câu.
Dần dần hai bên chia phe, thường là Vô Khả lãnh đạo đám nam đệ tử còn Vân Thanh thì ngược lại, tất cả đệ tử nội môn - ngoại môn đều chia phe theo hai người, chỉ có Nội môn đại sư huynh - Mộ Quỷ Tử là đứng ở giữa, chuyên đi hòa giải hai bên những lúc to chuyện.
"Phải rồi sư tỷ, tỷ có nghe nói tới Từ Uyển Thanh chưa?"
Một ngoại môn đệ tử lên tiếng, làm cho những người biết chuyện này cũng nói theo.
"Đúng rồi, chính là Từ Uyển Thanh - Nội môn đại sư tỷ của Thủy linh phong mà "bà già" đó mới thu nhận."
Công Tôn Vân Thanh đang hả hê về chuyện của Vô Khả, lại nghe sư muội của mình nhắc đến chuyện này, tính hiếu kỳ nổi lên liền hỏi cho rõ.
"Ổ? Đệ tử chân truyền mới thu nhận của mụ già đó sao? Ta còn tưởng rằng từ giờ tới lúc bả "oẳng" thì sẽ không bao giờ nhận bất kì một nội môn đệ tử nào chứ? Nói cho ta biết "Tiểu Cẩu" ấy thế nào?"
Lời tác giả: Mọi người đừng quá bất ngờ, Công Tôn Vân Thanh này cực kì ghét Thủy thánh, nên mới nói ra những lời hỗn xược như vậy.
"Thực lực có vẻ không tệ, chỉ mới tới Liên Châu thành này được bốn ngày, đã hốt trọn "bộ ba hỗn tạp", làm cho hai trong ba người bị thương nặng rồi còn bị tống cổ xuống núi nữa a, nha đầu ấy năm nay tròn 10 tuổi a."
Bộ ba hỗn tạp: Danh xưng mà Công Tôn Vân Thanh dành tặng cho: Tôn Thử Di, Vương Thuần Khanh và Tùy Manh Á.
Một nữ nhân khác bồi thêm một câu.
"Không những vậy mà còn đứng đầu Thủy linh phong khảo thí lần này, trên võ đài trực tiếp lấy đi tay phải của Tôn Thử Di, không hề khiêm nhường ai cả. Thủy thánh rất yêu quý nha đầu đó, có thể nói là một Hàn Tuyết Ly đời kế tiếp đấy ạ."
Công Tôn Vân Thanh nghe được những lời kia không khỏi thích thú, ánh mắt khát máu hiện ra, rồi lại bỗng dưng cười lớn.
"Tốt lắm, tốt lắm... ông trời cũng muốn giúp ta. Hàn Tuyết Ly ơi là Hàn Tuyết Ly, ta cho dù có nỗ lực một đời có lẽ cũng không thể đánh bại bà. Cơ mà đứa đệ tử cưng này của bà thì lại khác, ta sẽ đường đường chính chính đánh bại nó, rồi cắt xương róc thịt nó ra, dùng thịt của nó nấu cho bà một bữa tối, để bà nếm thử cảm giác mất đi người thân của mình, cái cảm giác ấy đáng sợ ra sao! Hahaha!!!"
Tất cả những người có mặt ở trong phòng đều bị những lời của nàng ta làm dựng tóc gáy, nổi cả da gà.
Tất cả đệ tử ở Kiếm linh phong này đều biết Công Tôn Vân Thanh này rất rất ghét Thủy thánh, hận tới mức lúc nào cũng nung nấu ý định muốn giết bà ấy, tuy nhiên không ai biết lý do vì sao nàng ta lại hận bà tới như vậy.
Dù vậy trước mặt Thủy thánh và các trưởng bối, nàng ta luôn tỏ ra lễ phép, thân thiện với Thủy thánh, vì thế dẫu cho có nói chuyện này cho Kiếm thánh hay một trong Cửu thánh biết về vấn đề này, thì bọn họ sẽ luôn bỏ qua và cho là trò chơi của trẻ con, có phạt cũng là phạt cho có, dần già không ai thèm nhắc tới chuyện này trước mặt các trưởng bối và Cửu thánh nữa.
- ---------
Chuyện Uyển Ca có thể đánh bại Tôn Thử Di tuy được đồn đại rất nhiều, nhưng đa số những kẻ không coi trực tiếp trận đấu đó, chỉ được nghe truyền miệng đều nói: Là Uyển Ca may mắn, là Tôn Thử Di quá đen, thậm chí có người nói Uyển Ca là được Thủy thánh gánh cho, nói trắng ra chính là muốn nói Thủy thánh có lẽ đã chơi bẩn.
Nhưng sau khi bản danh sách đứng đầu được đưa ra, không ít người phải trầm trồ ngợi khen.
"Nha đầu này thật sự không phải tầm thường a, với tam đệ đúng là trời sinh một cặp."
"Đại sư huynh giờ có nói những chuyện này đều vô nghĩa, nào ba ngàn lượng của đệ đâu?"
Kiếm linh phong - Mộ Quỷ Tử vừa cầm bảng danh sách vừa tán dương Uyển Ca với sư đệ Vô Khả của mình, tuy nhiên Vô Khả lại không quan tâm chuyện đó, chỉ nhớ là Mộ Quỷ Tử đã thua cá cược và hiện đang nợ y ba ngàn lượng bạc.
"Ba ngàn lượng gì cơ? Ta nào có biết?"
Vô Khả từ nụ cười từ thiện trở thành bộ mặt khó chịu, ánh mắt sát khí nổi lên, lại thản nhiên đáp.
"Huynh không nhớ? Rõ là trước đó chúng ta đã cá cược với nhau. Nếu nha đầu đó gặp Tôn Thử Di kia thì ai sẽ thắng, huynh hôm đó đã lớn tiếng nói to, chọn Tôn Thử Di. Mà giá của vụ cá cược này là ba ngàn lượng bạc. Thế nào huynh vẫn không nhớ? Được thôi, để ta đi tìm đại tẩu vậy."
Mộ Quỷ Tử ban đầu có ý muốn quỵt nợ, tuy nhiên lại bị một câu cuối kia của Vô Khả làm cho sợ, lập tức nắm lấy tay áo của y kéo lại.
"Từ từ đã, nợ ta sẽ trả cho đệ. Nhưng phải hứa với ta, không được để Phi Phi biết về chuyện này, được không?"
"Nói hay không còn tùy thuộc vào việc huynh trả nợ thế nào đã, nếu như huynh cứ kéo dài thì ta đành phải tới Cầm linh phong, nhờ đại tẩu chủ trì công đạo a."
Mộ Quỷ Tử mặc dù không nỡ bỏ tiền ra nhưng phải gật đầu đồng ý. Tuy là huynh đệ cùng một thầy, nhưng Mộ Quỷ Tử so với Vô Khả và Lục Phong lại thật thà và dễ tin người hơn rất nhiều.
Mộ Quỷ Tử năm nay đã hơn 25 tuổi, độ tuổi khá già dặn so với những đệ tử thế hệ này của Liên Châu thành, tuy nhiên từ nhỏ Mộ Quỷ Tử đã ở Liên Châu thành, có thể nói là sư huynh của tất cả mọi người, y tuy khá thật thà và tin người nhưng lại rất được lòng các vị trưởng bối và là người có tiếng nói nhất trong tất cả nội môn đệ tử đời này của Liên Châu thành.
Mộ Quỷ Tử từ khi còn nhỏ đã có hảo tình và hôn ước với Thiên Phi Phi của Cầm linh phong, hai năm trước đã đính hôn, nhưng hôn lễ lại được dự định tổ chức vào cuối năm nay.
Khác với tính cách thật thà và tin người của mình, dung mạo của y thì lại mang một vẻ đẹp lạnh lùng và nam tính, nhưng già dặn, trung niên, có thể nói là già trước tuổi. Mái tóc đen dài được buộc lên, thả một bên mái che đi tai trái, đồng tử màu nâu đỏ, thân hình khá vạm vỡ, to cao.
*Mộ Quỷ Tử cao 1m90 hơn Lục Phong 5cm.
"Vậy cứ thống nhất như vậy đi, ba ngày sau ta nhất định sẽ trả hết nợ cho đệ."
"Là huynh nói đó, nam tử hán đại trượng phu, nói được làm được a, bằng không... đại tẩu!"
- --------
"Hắt xì...!"
"Tỷ sao thế? Tỷ bị cảm sao?"
"Không, chỉ là ta ngứa mũi thôi."
Mặt khác ở Cầm linh phong, Thiên Phi Phi đang nằm trên giường tán chuyện với sư muội của mình, bỗng nhiên lại hắt xì một tiếng rõ to.
Thiên Phi Phi xoa xoa mũi cho đỡ ngứa lại nói.
"Trở lại với chuyện vừa nãy, ta không nghĩ chuyện này chỉ là may mắn. Sau khi trở về sư phụ cứ nhắc tới nó suốt, từ đó có thể thấy sư phụ rất coi trọng nha đầu này. Xem ra tiểu nha đầu ấy không đơn giản là được "nhặt" về như những lời đồn thổi kia."
Người vừa nói là Thiên Phi Phi - nội môn đại sư tỷ của Cầm linh phong, cũng chính là vị hôn thê chưa vào cửa của Mộ Quỷ Tử, luận tài sắc và địa vị đều rất xứng đôi với y.
Thiên Phi Phi năm nay 23 tuổi, là một cô nương vui tính và hoạt bát, gương mặt của cô có thể nói là xuất chúng, vừa xinh đẹp trẻ trung, lại ưa nhìn mặc dù khá bầu bĩnh. Thân hình của cô gầy và lùn hơn nhiều nếu so với Mộ Quỷ Tử, nhưng lại không biết vì sao có thể khiến cho Mộ Quỷ Tử không những nể phục mà còn sợ hãi.
Đối với mọi người Phi Phi rất tốt bụng và vui tính, tuy nhiên đối với Mộ Quỷ Tử lại rất hay càu nhàu, tỏ ra không quan tâm, nhưng thật ra là ngược lại, tình cảm của họ cả Liên Châu thành này ai cũng biết và hết lòng ủng hộ (ít nhất là ngoài mặt).
"Tỷ đã biết rồi còn hỏi, mẫu thân và Thủy sư sẽ không tùy tiện như vậy đâu, dù sao nếu không có gì bất trắc xảy ra hoặc Thủy sư nhận thêm ai khác, thì Từ Uyển Thanh đó chính là Thủy thánh đời tiếp theo."
Thiên Phi Phi đang trầm tư suy nghĩ, lại bị một lời kia của sư muội mình làm cho sặc.
"Muội... muội chỉ mới 14 tuổi thôi, có cần phải học Thủy thánh nói chuyện kiểu bà cô già như thế không?"
"Bà cô già? Sao cũng được, tùy cách nghĩ của từng người thôi."
Người đang cùng Thiên Phi Phi nói chuyện là Sở Linh Cơ, nàng chính là người đứng đầu Cầm linh phong trong khảo thí lần này, Sở Linh Cơ là nội môn tứ đệ tử của Cầm linh phong và là con gái ruột của Cầm thánh, cha của nàng đã qua đời khi nàng lên 5.
Sở Linh Cơ rất giống mẹ mình, vừa xinh đẹp vừa tài giỏi, nàng có một khuôn mặt dịu dàng và đoan trang, mái tóc đen xoã dài được thắt lên gọn gàng, đồng tử màu xanh dương làm đôi mắt lúc nào cũng như ngấm lệ, dưới mắt phải của nàng có một nuốt ruồi đen nhỏ, tạo ra điểm nhấn tuy đẹp mà buồn man mác.
Tuy giống mẹ của mình là thế, nhưng nàng lại học được cách ăn nói của Thủy thánh, ăn nói lúc nào cũng như bà cụ non, thể hiện rõ sự lãnh đạm bên trong lời nói, nhưng với cái tuổi 13-15 của nàng thì lại không nên chút nào.
Vừa nói Sở Linh Cơ vừa nghĩ tới Uyển Ca, trong lòng bỗng dưng có cái ý nghĩ tò mò.
"Khi nào rảnh rỗi, chúng ta hãy tới Thủy linh phong một chuyến, muội rất muốn xem thử Từ Uyển Thanh ấy méo tròn, to nhỏ thế nào."
- ---------
[Cùng lúc ấy - Thổ linh phong]
"Bùi sư tỷ, tỷ xem này... không ngoài dự đoán, Thổ linh phong vị trí đứng đầu là của tỷ a."
Bùi Y ở trù phòng Thổ linh phong ngồi chơi, uống trà lại bị đám ngoại môn sư muội đột nhiên kéo cả mẻ tới làm loạn hết lên.
Tác giả: Thấy ngoại môn sư muội của người khác rồi nhìn lại của Ca, cảm thấy gia... không, là sư môn bất hạnh quá.
"Loạn cái gì, đứng đâu cũng được có gì phải sốt sắng, nếu như không phải mỗi năm phải tham gia một lần, ta cũng không có hứng thú với cái vụ khảo thí này."
Trong khi đám sư muội đang thay mình vui mừng và hạnh phúc thì ngược lại Bùi Y không có chút gì gọi là quan tâm những chuyện này.
Đám sư muội của nàng nhìn nhau rồi khẽ thở dài. Bùi Y trước giờ là thế, dẫu cho có chuyện lớn tới mức nào xảy ra cũng không có chuyện gì làm nàng lo lắng, đứng ngồi không yên, lúc nào cũng là một bộ mặt không quan tâm thế giới này, cũng chẳng quan tâm bản thân, vì thế đã 18 tuổi vẫn không có lấy một mối tình vắt vai.
Bùi Y là nội môn tam sư tỷ của Thổ linh phong, hai sư tỷ của Bùi Y đều xuống núi lấy chồng theo lời mai mối của cha mẹ, riêng Bùi Y lại không có mẹ, cha thì không quan tâm, thậm chí nếu không phải lâu lâu còn có gia thư, thì Bùi Y có lẽ đã nghĩ rằng cha mình đã sớm quên mất sự tồn tại của nàng.
Bùi Y năm nay tròn 18 tuổi, tuổi độ xuân xanh, xinh đẹp kiều diễm, mang đậm nét yêu kiều cao quý, khí chất hơn người, nếu dựa vào dung mạo có thể nói là truyền nhân của Thủy thánh, bởi cả hai đều có dung mạo cao quý, khí chất như nhau.
Dung mạo kiều diễm được tô điểm thêm một đôi mắt chim ưng màu vàng, sắc sảo hơn bao người, thân hình cao ráo quý phái, mái tóc được thẳng tay cắt ngắn tới nửa lưng, buộc đuôi ngựa cho dễ.
Tính cách, dung mạo rất hợp ý, đều là một kiểu bất cần đời, tuy vậy lại rất trọng tình nghĩa và tình thân, coi huynh đệ tỷ muội kết nghĩa như người một nhà, về mặt này Bùi Y lại vô cùng phóng khoáng, chỉ cần hợp ý liền kết nghĩa kim lang, số người kết kim lang với nàng ở Liên Châu thành này không dưới năm chục người.
Vì là một người trọng tình nghĩa và hào phóng, cho nên dẫu Bùi Y có bất cần đời tới đâu, vẫn luôn có những người tình nguyện ở bên cạnh bầu bạn, đó chính là các vị sư muội ngoại môn của nàng ở Thổ linh phong này.
*Thổ linh phong có 6 nội môn đệ tử, trong đó chia đều ba nam ba nữ, hai vị sư tỷ của nàng đã xuất sơn, vì thế nàng là nữ nội môn đệ tử duy nhất của Thổ linh phong.
Bùi Y tay trái cầm ly trà húp một ngụm, tay phải cầm tờ thông báo, muốn xem thử vị trí đứng đầu của các tòa linh phong khác thuộc về ai.
Đôi mắt liếc mắt dòng, tới cuối lại thấy một cái tên lạ mắt, không khỏi ngạc nhiên.
"Người này là ai, vì sao lại có trong danh sách, theo ta nhớ, Thủy linh phong đứng đầu nên là Tôn Thử Di hoặc Vương Thuần Khanh, sao lại là Từ Uyển Thanh?"
Đám sư muội liền nhìn nhau, một người lên tiếng giải thích.
"Đây chính là Từ sư tỷ của Thủy linh phong, nội môn sư tỷ mà Thủy sư mới nhận về."
"Sư tỷ này tuổi còn nhỏ nhưng khá lợi hại, có thể đánh ngang với Tôn Thử Di, thậm chí xin luôn cánh tay của nàng ta."
Bùi Y nghe vậy không thể không kinh ngạc, trước giờ ai ai cũng nghĩ Tôn Thử Di là giỏi nhất Thủy linh phong, ai ngờ một nội môn đệ tử vừa mới tới liền có thể hạ đo ván Tôn Thử Di.
"Hừ một tiểu oa tử thú vị, xem ra Thủy thánh lần này nghiêm túc thật rồi a."
Bùi Y nở một nụ cười sắc sảo, đôi mắt lại như đang mong chờ điều gì đó.
- --------
Chớp mắt một cái, chiều tà mưa rơi, lúc này đây mưa như trút nước, mà ở trên mái nhà nơi không có gì che chắn khỏi mưa và gió, có bóng của một người đang tập võ trong mưa.
Nhìn kỹ thì đó là một nữ nhân, tuy vậy lực đánh ra lại rất có thế, hùng dũng xé gió, nước mưa chảy xuống ướt hết cả người nhưng không những không dìm được sắc đẹp ấy, ngược lại càng khiến dung mạo ấy quyến rũ hơn.
Thân ảnh ấy vừa luyện tập vừa lầm bầm trong cơn mưa xối xả.
"Nữ nhân ác độc kia, những gì ngươi nợ ta, ta bắt ngươi phải trả từng thứ từng thứ một."
Sét lúc này đột nhiên đánh ngang qua, trong ánh mắt của thân ảnh ấy hiện rõ sự căm thù, tựa như muốn giết chết một ai đó.
- -------Lời tác giả --------
Dành cho bạn nào hỏi vì sao mình lại viết truyện muộn như vậy, thì mình xin nói rõ: Buổi sáng mik rất ít khi rảnh rỗi, dẫu có đi học hay không, mình lớn rồi phải phụ giúp gia đình, viết truyện chỉ là viết chơi thôi mình không thể cứ cắm đầu vào viết được.
À thì... ai là fan của Thủy thánh hãy bình tĩnh nha, chuyện gì rồi cũng sẽ đâu vào đấy.
Công Tôn Vân Thanh này đúng kiểu trẻ trâu, mọi người đừng vì nó mà tổn hại sức khỏe a.
Chương tiếp theo sẽ có vào hôm chủ nhật tuần này, mọi người nhớ đón xem nha.
- --------Hết Chương 112---------