Người này, tự nhiên chính là Bộ Kinh Vân, hắn rốt cục cũng đuổi kịp mọi người rồi!
Một bộ đấu bồng trang sức đen kịt, Bộ Kinh Vân vai vác Tuyệt Thế Hảo Kiếm, mặt đầy lãnh đạm chậm chậm đi tới nơi đây, trên người hắn lúc này không giống với lúc trước chính là, quanh thân hắn lúc này tỏa ra một luồng tử khí nồng nặc tới doạ người, làm cho người ta có cảm giác cực kì quỷ dị.
Nhìn thấy Nhiếp Phong đang cùng người ngoài chiến đấu, đồng thời còn mơ hồ đang rơi xuống hạ phong kia, khiến cho khuôn mặt lạnh lẽo như hàn băng của Bộ Kinh Vân kia rốt cục cũng xuất hiện một tia gợn sóng.
Đặc biệt là nhìn thấy một đám trưởng lão Lưu Minh tông đang giết hướng về phía đám người Diệp Thần, trong ánh mắt Bộ Kinh Vân lập tức lộ ra một tia hàn quang, sát cơ trùng trùng.
"Xoạt ~~~" thân hình Bộ Kinh Vân biến mất, trong một sát na thân hình của hắn liền xuất hiện ở trước mặt mọi người, cánh tay của hắn lập tức vung lên, đấu bồng trên người nhất thời bị thổi bay lên, cuồng phong gào thét từ trong đó mà ra.
Kinh Hồn Độ!!!
Sau khi hấp thu được rất nhiều tử khí của Minh Khâu, uy lực Kinh Hồn Độ của Bộ Kinh Vân được nâng cao thêm một bước, chân chính đạt đến mức độ chỉ cần phất tay cũng có thể độ hóa người yếu hơn.
Chỉ thấy ở bên dưới ánh mắt của Bộ Kinh Vân, mười cái trưởng lão Lưu Minh tông phía đối diện, lại có năm người hướng về phía người bên mình ra tay chém giết.
Mười cái trưởng lão này, trong đó có bốn người có cảnh giới thông thần tiền kỳ, mặt khác sáu người còn lại là luyện thần cảnh đỉnh phong.
Bộ Kinh Vân vừa sử dụng Kinh Hồn Độ liền khống chế được năm người trong đó, để bọn họ tự ra tay chém giết lẫn nhau.
"Bộ Kinh Vân, ngươi phối hợp cùng Nhiếp Phong lên chém giết kẻ này đi!" Diệp Thần chỉ vào Dư Thừa Vân rồi ra lệnh với Bộ Kinh Vân.
Bởi thời gian Bộ Kinh Vân được sáng tạo ra so với Niếp Phong còn sớm hơn rất nhiều, vì lẽ đó tu vi của Bộ Kinh Vân cũng là cao hơn Nhiếp Phong một bậc, bây giờ lại còn ở chỗ này hấp thu một đám tử khí quỷ dị, khiến cho hắn nước chảy mây trôi không trở ngại trực tiếp đột phá lên thông thần cảnh trung kỳ.
Có điều Nhiếp Phong ở bên dưới trạng thái kích hoạt Phong Huyết, lại có chiến lực có thể so với cao thủ thông thần cảnh hậu kỳ, cho nên có thể nói biểu hiện của hắn lúc này cũng đã khiến cho một số người cảm thấy kinh hãi.
Mà coi như là Bộ Kinh Vân có cảnh giới thông thần trung kỳ, thực lực cũng không nhất định là có thể so với Nhiếp Phong ở trạng thái Phong Huyết!
"Leng keng ~~" Tuyệt Thế Hảo Kiếm ra khỏi vỏ, Bộ Kinh Vân vừa ra tay liền chính là một chiêu Vô Cực Phách Kiếm bổ xuống.
Cùng lúc đó, Vô Cầu Dịch Quyết cũng từ cơ thể hắn bạo phát ra, đem một kiếm này chồng chất lên khiến uy lực của nó phát ra đến tận cùng, đây cũng chính là nghịch thiên của Vô Cầu Dịch Quyết khiến cho người sử dụng đạt trạng thái phù hợp với pháp tắc thiên địa khiến cho chiến lực trực tiếp lên tới đỉnh phong!
"Xoạt!" Ánh kiếm chiếu ra cắt phá thương không, Tuyệt Thế Hảo Kiếm hóa thành một đạo cuồng lôi đen kịt, chém thẳng về phía Dư Thừa Vân.
Cùng lúc đó, Nhiếp Phong cũng không cam lòng yếu thế, tương tự cũng một đao đánh xuống, ma khí tung hoành.
"Vân sư huynh, Phong Vân kết hợp, Ma Ha Vô Lượng!" Bây giờ trạng thái của Nhiếp Phong, cho dù có kích hoạt Phong Huyết, thì vẫn có thể duy trì được thần trí, mở miệng quay về Bộ Kinh Vân vui mừng nói.
Bộ Kinh Vân mặt đầy vẻ lạnh lùng, thản nhiên nói: "Hắn không xứng!"
Nhiếp Phong muốn Phong Vân kết hợp, triển khai Ma Ha Vô Lượng đối phó với Dư Thừa Vân.
Thế nhưng Bộ Kinh Vân lại không cho rằng Dư Thừa Vân này, có tư cách để bọn họ liên thủ triển khai ra đại chiêu Ma Ha Vô Lượng!
Đây chính là ngạo khí của Bộ Kinh Vân, không phải mỗi người đều đáng giá để hắn đem hết toàn lực ra ứng phó.
Xa xa, trên mặt Diệp Thần cũng là lộ ra vẻ cười khổ, trong lòng hắn lúc này mồ hôi lạnh đang túa ra như suối, cái giả hỏa Bộ Kinh Vân này cũng thật là quá tùy hứng!
Dư Thừa Vân tự nhiên là nghe được vẻ xem thường của Bộ Kinh Vân đối với mình, hắn liền điên cuồng vận chuyển Lưu Minh Chấn Thiên Công, trường kiếm trong tay hoành chỉ, kiếm khí bốc lên ngút trời.
"Giết!!!!" Một tiếng quát chói tai vang lên, trường kiếm trong tay Dư Thừa Vân cùng cánh tay hắn chĩa thẳng thành một hàng, giống như là nhân kiếm hợp nhất, kiếm ý vô cùng.
Mà ở bên trên cỗ kiếm ý này, càng là bốc lên một luồng khí thế trùng thiên với tư thế vạn cân bạt núi, cảnh giới kiếm đạo của Dư Thừa Vân, cư nhiên là đã đạt đến kiếm thế cảnh giới.
Trên đại lục Huyền Tinh, kiếm đạo cũng có phân chia ra cảnh giới đó là: Kiếm ý, kiếm thế, kiếm hồn, kiếm tâm... Đây là bốn đại cảnh giới lưu truyền rộng rãi trong nhân gian.
Có thể tu luyện ra kiếm thế, đủ để chứng minh ngộ tính của Dư Thừa Vân là vô cùng mạnh mẽ!
Mà hắn chính là ỷ vào cỗ kiếm thế này, Dư Thừa Vân hắn cho dù có đối mặt với Phong Vân liên thủ, cũng không hề tỏ ra sợ hãi chút nào.
"Ầm ầm ~~~" đao kiếm ba người dần giao phong với nhau, toàn bộ đều là khai mở toàn bộ lực lượng, không có nương tay một chút nào.
Tuyết Ẩm Đao, Tuyệt Thế Hảo Kiếm, cùng với trường kiếm thượng phẩm linh khí trong tay Dư Thừa Vân, đồng thời phát sinh ra nhuệ minh, phong mang đều lộ hết ra sự sắc bén của nó.
"Ầm!" Một luồng khí cuồng bạo bỗng nhiên xoáy ra rồi nổ tung, cảnh tượng này thật giống như là tạc đạn trên địa cầu nổ tung, trong lúc nhất thời những dòng khí lưu cũng đang điên cuồng phá hoại xung quanh, khiến cho bụi bặm bay tứ tán.
Toàn bộ người chung quanh thấy vậy đều vội vã lùi lại về phía sau, bị những cỗ cuồng bạo khí tức này đẩy lui lại, khắp nơi đều là một mảnh ngơ ngác.
Đây chính là cuộc đại chiến đỉnh phong của cảnh giới thông thần, chân chính chiến khiến cho phong vân cũng phải thất sắc, thậm chí trên mặt đất đều bị nổ ra từng hố sâu to lớn, đủ cho mọi người thấy ba người chiến đấu kịch liệt đến mức nào.
Bụi bặm tung bay, mọi người thông qua yên vụ liền nhìn thấy bên trong hố sâu lúc này đang đứng ba người.
Ba người này toàn bộ đều là cầm binh khí trong tay đứng đó, đầy mặt lạnh lùng liếc nhìn nhau, chiến ý vẫn là không giảm chút nào.
Trạng thái Phong Huyết của Nhiếp Phong đã bình tĩnh lại, hắn cũng không có cách nào có thể kéo dài trạng thái điên cuồng được, tu vi của hắn lần thứ hai bình phục trở về đến cảnh giới thông thần tiền kỳ.
Mà để lông mày Diệp Thần nhướng lên chính là, khóe miệng Nhiếp Phong có chút huyết tràn ra.
Bộ Kinh Vân bên cạnh Nhiếp Phong, trên tay cầm kiếm cũng có một vệt máu chảy ra, hắn cũng bị thương rồi.
Khiến cho mọi người giật mình nhất chính là, ngực Dư Thừa Vân, lại cũng có một vết máu tuôn ra. Đồng thời thương thế ở ngực hắn, chảy ra máu huyết cũng là nhiều nhất.
Tình cảnh này liền để Diệp Thần giật nảy cả mình, không nghĩ tới Phong Vân không có sử dụng Ma Ha Vô Lượng, lại có thể chiếm cứ thượng phong như thế!
"Chẳng trách trên đại lục Huyền Tinh, đều là người người yêu thích thành lập tông môn, bởi vì thế giới này xác thực đều là lấy nhiều hiếp ít!" Trong lòng Diệp Thần cũng là thở dài nói.
Dư Thừa Vân liếc nhìn đám trưởng lão của tông môn mình cách đó không xa, phát hiện ra đám người này không biết là lên cơn điên loạn gì, vậy mà lại ra tay chém giết lẫn nhau.
"Thiên Linh tông, ha ha, bản tông liền nhớ kỹ các ngươi, mối thù ngày hôm nay, tương lai tất báo!!" Sự tình đã phát triển đến một bước này, Dư Thừa Vân hắn liền biết ngày hôm nay ở đây cũng không chiếm được chút tiện nghi gì nữa, vì lẽ đó trong lòng hắn lúc này liền có ý thối lui. Bởi vì hắn vạn lần không ngờ rằng, hắn đối diện với sự liên thủ của hai người này, cũng không chiếm được chút quả ngọt nào thậm chí còn xém lật thuyền trong mương.
Trọng yếu nhất chính là, hắn nghe được cuộc đối thoại lúc trước của hai người đối phương, tựa hồ còn ẩn giấu đại sát chiêu gì đó vô cùng mạnh mẽ, mà bọn họ xem thường sử dụng đối với mình!
Đã như thế, chính mình ở lại chỗ này không chỉ không có ích gì nữa, mà trái lại còn có nguy hiểm thân tử đạo tiêu.
Bản tính của Dư Thừa Vân hắn cũng khá là cẩn thận, hắn thậm chí còn không dám bắt chuyện với đám trưởng lão trong tông môn, mà là một thân một mình lùi lại về phía sau.
Tốc độ của cường giả thông thần cảnh giới, tự nhiên là cực kỳ kinh nhân rồi, Dư Thừa Vân liền hóa thành một tia chớp, điên cuồng hướng về phía xa xa bỏ chạy.
Đáng tiếc là, trước mặt hắn là một Phong Trung Chi Thần tốc độ tuyệt thế vô song.
Cùng Nhiếp Phong so tốc độ, này không phải là tự tìm ngược sao?
"Trốn được sao?" Nhiếp Phong liền hừ lạnh một tiếng, cầm Tuyết Ẩm Cuồng Đao trong tay, không nói hai lời liền lập tức đuổi theo Dư Thừa Vân, súy đao điên cuồng chém xuống.
Bị Nhiếp Phong ngăn cản như thế, tốc độ chạy trốn của Dư Thừa Vân lập tức bị chậm lại, Bộ Kinh Vân hắn lúc này cũng nghiêng người mà lên, một tay Bài Vân chưởng, một tay Tuyệt Thế Hảo Kiếm, đại sát giết tới.
" Thiên Linh tông chết tiệt, tương lai Lưu Minh tông ta nhất định sẽ cùng các ngươi không chết không thôi!" Dư Thừa Vân thấy vậy liền tức giận cuồng rống.
Niếp Phong liền lạnh lùng nói: "Ngươi sẽ không có cơ hội làm điều đó đâu!"
Ba người lại lần thứ hai triền đấu cùng nhau, không giống với Nhiếp Phong một mình chiến đấu như trước, mà bây giờ là Phong Vân liên thủ, cho nên phía Thiên Linh tông liền chiếm cứ thượng phong.
"Xèo! Thở phì phò!!!" Bỗng nhiên một tiếng xé gió truyền đến, ba ngọn phi đao bắn ra một lượt, lúc này Lý Tầm Hoan lại ra tay.
Tam Đao liên tục bắn ra, Dư Thừa Vân bây giờ đang bận bịu để ứng phó với sự liên thủ của Nhiếp Phong cùng Bộ Kinh Vân, nơi nào còn có tinh lực mà phân ra đối kháng phi đao?
Hắn chỉ có thể vận chuyển chân khí toàn thân, bảo vệ lấy vị trí mi tâm của chính mình.
"Leng keng!"
"Leng keng!!"
Hai ngọn phi đao bị đánh bay ra, nhưng cuối cùng lại không nghe thấy âm thanh ngọn phi đao thứ ba rơi xuống đất.
Trong hư không, một đạo tia máu phun ra, trên yết hầu Dư Thừa Vân lúc này, đã cắm một ngọn phi đao.
Một đao phong hầu.
Chết!
Dư Thừa Vân làm sao cũng không ra rằng, trạng thái Tam Đao liên tục bắn, đối phương lại còn có thể khống chế phương hướng của phi đao bắn ra, hai đao bắn về phía mi tâm, một đao cuối cùng lại bắn về phía yết hầu.