Mục lục
Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ phẩm tông môn, tuy rằng cũng là tông môn, thế nhưng phải sống dưới bóng của một trung phẩm tông môn thì nói ra cũng là không có tương lai cùng hi vọng gì.


Trừ phi nó vĩnh viễn là hạ phẩm tông môn, nếu không thời điểm khi nó đột phá thành trung phẩm tông môn, thì cũng là lúc nó sẽ dẫn đến tai họa diệt môn.


Bởi vì trung phẩm tông môn, luôn luôn đem hạ phẩm tông làm chất dinh dưỡng cho mình.


Xung quanh Nguyệt Thai thành cũng chỉ có Huyền Tâm tông là một trung phẩm tông môn, mà một khi bọn họ hạ bệ Huyền Tâm tông, lôi nó xuống nước, như vậy các tông môn còn lại đều có cơ hội để vùng lên.


Cho tới cuối cùng là ai có thể quật khởi đi lên trở thành cái trung phẩm tông môn thứ hai, như vậy đành xem vào thực lực của mỗi người rồi.


Mỗi một cái tông môn nơi đây, đều đã trải qua truyền thừa vô số đời, mỗi một đời tông chủ bọn họ đều hi vọng tông môn có thể quật khởi đi lên, thế nhưng tất cả đều không thể thực hiện được.


Thế nhưng bây giờ cơ hội đã hiện ra ở trước mắt thế này, dù cho có tan xương nát thịt đi chăng nữa, thì bọn họ cũng phải làm liều một phen.


Bởi vì, đây không phải là hi vọng của mỗi mình họ, mà là hi vọng của mấy đời tông chủ mỗi một tông môn!


"Chiến!!" Các đại tông chủ đồng thời phun ra một chữ, hiếm khi thấy họ có thể đồng lòng như thế, khí thế liền toát ra như cầu vồng.


Mặc kệ giữa các tông môn bọn họ có cừu hận gì đi chăng nữa, thì vào lúc này tất cả đều gạt bỏ nó sang một bên, cùng nhau liên hợp lại cùng một chỗ, bởi vì lúc này bọn họ đã có chung một kẻ địch, kẻ địch lớn nhất của bọn họ, chính là Huyền Tâm tông, chính là Vương Thiên Lâm!


Ngay cả Diệp Thần ở thời khắc này cũng là phun ra một chữ "Chiến", cơ hội ngàn năm có một này sao hắn có thể bỏ qua được.


"Được! Được!! Được!!!"


Trên đài cao lúc này, Vương Thiên Lâm một hơi phun ra ba chữ được, trên mặt vẻ giận dữ điên cuồng không còn che giấu nữa.


"Không nghĩ tới Vương Thiên Lâm ta lại có ngày nuôi hổ thành hoạn như thế, đã như vậy, ta liền để cho các ngươi biết, ở Nguyệt Thai thành này, chính là thiên hạ của Huyền Tâm tông ta."


"Các ngươi những tên tạp chủng này, sẽ không lật nổi lên sóng gió gì đâu!!"


Vương Thiên Lâm lạnh lùng mở miệng, hắn đã nhìn ra được sát ý của đám tông chủ này đối với mình, vì vậy hắn cũng không có phí lời nữa.


Hắn quay đầu nhìn về đám trưởng lão của Huyền Tâm tông phía sau, mở miệng nói rằng: "Chư vị trưởng lão, đám tông chủ này các ngươi mỗi người ngăn cản một người, đám còn lại sẽ do đích thân bản tông tới đối phó!"


Bên trong cung điện, tổng cộng có năm vị trưởng lão của Huyền Tâm tông.


Mà bên phía các đại tông chủ lại có mười sáu người, hơn nữa còn có đôi huynh muội Tử Phong Tử Kỳ nữa, tổng cộng chính là mười tám người.


Nói cách khác, Vương Thiên Lâm chính là một mình đối kháng với mười ba người!


Nếu như Vương Thiên Lâm thân thể không việc gì như lúc toàn thịnh, thì hắn có thể dễ dàng trấn áp mười lăm người này, thế nhưng tình huống bây giờ lại không phải, nên tình huống rất là khó lường.


Vương Thiên Lâm từ trên đài cao đi xuống, mặt đầy lãnh đạm, lạnh lùng nói: "Các ngươi thật là to gan, lại dám ở bên trong Huyền Tâm tông cùng bản tông đối nghịch!"


"Đã như vậy, bản tông hôm nay liền triệt để thanh lý môn hộ vậy. Từ nay về sau Nguyệt Thai thành sẽ không còn mười bảy đại tông môn gì nữa, chỉ còn lại duy nhất Huyền Tâm tông ta mà thôi."


"Các ngươi những tông môn hạ cấp này, cũng nên đến thời điểm bị xóa xổ rồi!"


Khẩu khí Vương Thiên Lâm lúc này bỗng dưng lại vô cùng ngông cuồng, muốn trực tiếp tiêu diệt toàn bộ mười bảy đại tông môn nơi đây trong một lần duy nhất.


" Khẩu khí của Vương Tông chủ thực sự là vô cùng lớn a, ta liền muốn xem xem hôm nay ngươi có bản lãnh gì để làm như vậy, chư vị, ra tay đi!" La Lôi tông Dương Tiêu mở miệng nói.


"Việc đã đến nước này, các vị còn hi vọng hắn sẽ lưu thủ sao, nếu như chúng ta hôm nay không giết được lão thất phu này, thì tất cả sẽ lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục đấy."


Đại chiến, động một cái liền bùng nổ!


Ngũ đại trưởng lão Huyền Tâm tông chính là người suất xuất thủ trước, tất cả đều giết về hướng các đại tông chủ.


Bên trong đám tông chủ này, thì Diệp Thần có tu vi là thấp nhất, hắn cũng không dám cậy mạnh, liền để Bộ Kinh Vân ẩn núp ở trong chỗ tối, chính mình lại làm ra một lựa chọn tương đối tiểu nhân. Hắn hướng về phía một tên trưởng lão có tu vị luyện thần tiền kì mà ra tay.


Bây giờ dù Diệp Thần chỉ có cảnh giới là luyện khí hậu kỳ, thế nhưng sau khi tu luyện Di Thiên Thần Quyết, chân khí của hắn ngưng tụ lại rất nhiều, thực lực cũng vì thế mà tăng lên một cấp độ mới.


Có điều coi như là như vậy đi chăng nữa, hắn cũng không có cách nào có thể cùng luyện thần cảnh chống lại được, bởi vì nơi này không phải là Thiên Linh tông, nên hắn không có cách nào mượn được số mệnh của Thiên Linh tông và thiên địa đại thế.


Thế nhưng Diệp Thần vẫn không có chút lo lắng nào, bởi vì hắn đã có Bộ Kinh Vân đang ẩn núp trong bóng tối sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.


Bộ Kinh Vân hắn có Kinh Hồn Độ là một bộ công pháp kinh thế hãi tục, giúp hắn hoàn toàn có thể khống chế ý thức của một tên trưởng lão bất kì.


Vì vậy tên trưởng lão đang giao thủ với Diệp Thần kia chính là tên trưởng lão đã bị Bộ Kinh Vân khống chế từ trước, tuy rằng hắn đang cùng Diệp Thần đánh đến hôn thiên địa ám kia, thế nhưng trên thực tế tất cả hành động của hắn đều do Bộ Kinh Vân khống chế, cho nên căn bản hắn không thể thương tổn được Diệp Thần một sợi lông nào!


Năm tên trưởng lão Huyền Tâm tông đối chiến với năm tên tông chủ, cũng không có cái gì đáng xem cả, màn kịch quan trọng nhất vẫn là ở trên người Vương Thiên Lâm cùng các tông chủ còn lại.


Đại chiến vừa mở ra, Vương Thiên Lâm liền một người đơn độc đối kháng với mười một vị tông chủ còn lại, hơn nữa trong đó còn có đôi huynh muội Tử Phong cùng Tử Kỳ.


Mười ba người này tất cả đều có tu vị là luyện thần cảnh, khi liên hợp lại với nhau liền toát ra một luồng khí thế đâm thẳng lên bầu trời, mạnh mẽ đến doạ người.


"Các ngươi thật sự cho rằng bản tông đã bị trúng kịch độc sao, liền không còn cách nào có thể đánh lại các ngươi sao? Thực sự là ngây thơ a, ngày hôm nay ta liền làm người tốt giúp các ngươi mở mang đầu óc của một chút, chênh lệch giữa trung phẩm tông môn cùng hạ phẩm tông môn là như thế nào!"


Vương Thiên Lâm cười gằn, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cái tỳ ấn, đây chính là thiên ấn của Huyền Tâm tông.


"Đệ tử Huyền Tâm tông nghe lệnh, các ngươi mau giơ tay phải của mình lên, đến trợ giúp bản tông tiêu diệt đại địch xâm lấn tông ta!"


Nghe được lời kêu gọi của Vương Thiên Lâm, các đệ tử Huyền Tâm tông lúc này đều giật mình một cái, loại tình cảnh này đối với bọn họ mà nói đã quá quen thuộc rồi!


Tông chủ có thể mượn sức mạnh của đệ tử tông môn, điểm này trong lòng tất cả tông chủ đều rất rõ ràng, đồng thời bọn họ cũng đều đã từng làm việc này.


Lúc trước Diệp Thần chính là nhờ vào việc mượn sức mạnh của đệ tử Thiên Linh tông, mới có thể ba lần bốn lượt chống đỡ lại công kích của Kiều Cô Phong.


"Mọi người mau mau ra tay đi, đừng để cho Vương Thiên Lâm có thời gian đi tiếp thu nguồn sức mạnh này, một khi để hắn hoàn toàn hấp thu luồng sức mạnh, liền có thể nhờ nó mà trấn áp kịch độc trong cơ thể, đến lúc đó chính là thời điểm chúng ta chết hết đó!" Một tên tông chủ lớn tiếng hô to, trong lời nói còn có vẻ lo lắng rất nhiều.


Mà trong đám người, Tử Phong nhưng lại là cười lạnh nói: "Chư vị tông chủ không cần phải lo lắng quá như vậy, hắn không thể mượn được sức mạnh của đệ tử được đâu!"


"Ồ?" Một đám tông chủ trên mặt đều lộ ra biểu tình kinh ngạc.


Tử Phong nói: "Ta trước đây đã dám nói với các ngươi rằng một khi liên thủ lại, liền có thể tiêu diệt được Vương Thiên Lâm lão thất phu này, tự nhiên không phải là ăn nói linh tinh."


Đang khi nói chuyện, Tử Phong liền bước ra một bước, cùng Vương Thiên Lâm đối chọi gay gắt, cười lạnh nói: "Vương Thiên Lâm, vì ngày hôm nay, ta là trăm phương ngàn kế mà suy tính năm năm không một kẽ hở, cho nên ngươi không có cơ hội để trở mình được đâu!"


"Đường lui của ngươi, đã sớm bị ta cắt đứt toàn bộ từ lâu rồi!"


Vương Thiên Lâm hơi nhíu mày, ngày hôm nay cái tên Tử Phong này đã phá hoại quá nhiều dự định của hắn rồi, mà bây giờ Tử Phong hắn lại còn mở miệng ra nói những lời này, tự nhiên khiến lòng hắn đột nhiên nhảy lên một cái.


Chẳng lẽ, tên nghiệt đồ này, còn có lá bài tẩy nào khác sao?


Ngay ở lúc Tử Phong đang nói chuyện với Vương Thiên Lâm, thì trên bầu trời Huyền Tâm tông đột nhiên bộc phát ra một tiếng nổ lớn vang rền.


Đạo tiếng nổ này vang lên quá mức kinh người, như cùng là một đạo sấm sét đánh xuống khiến bình địa nổ tung một lỗ lớn, tiếng nổ này cuồn cuộn mà đến, làm chấn động màng tai của tất cả mọi người.


Mà phương hướng xuất phát của thanh âm này, chính là đến từ từ đường của Huyền Tâm tông!!


Cùng lúc đó, vị trí trung ương của từ đường Huyền Tâm tông, có một khối bia đá to lớn, lúc này đang ầm ầm nổ tung.


Đây chính là mệnh bi của Huyền Tâm tông!


Mệnh bi còn, tông môn còn; Mệnh bi nát, tông môn vong.


Mệnh bi Huyền Tâm tông, đã triệt để nát vụn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK