Nói cho cô ấy thiếu gia đã vì cô ấy mà làm những gì!
Nói cho cô ấy thiếu gia không hề bỏ rơi cô ất, thậm chí không màng tất cả cũng muốn cứu cô ấy!
Nói cho cô áy thiếu gia không phải cố ý muốn đuổi cô ấy đi, chỉ là cậu ấy sợ rằng mình lây bệnh cho cô, sợ cô chết, sợ cô đau lòng!
Thiếu gia đem tất cả gánh trên lưng mình, mà cô gái mà cậu ấy yêu lại hận cậu ấy, như vậy sao lại có thể?
Thiếu gia cứu nhiều người như vậy, làm nhiều chuyện như vậy, vậy mà tại sao khi chết thân xác đau khổ, tâm cũng đều đâu khổ? Như vậy không công bằng!
Chỉ tiếc Bàng Thất tìm rất lâu cũng chưa tìm được, bởi vì Thương Trăn gặp “Người quen”.
Sau khi Thương Trăn đi được một đoạn đường, cái cảm xúc cực đon trong người cũng dần dần tan đi, đôi mắt trước đó bị tình cảm che mất cũng hiểu ra, cô ngẩng đầu nhìn màn đêm, mưa bắt đầu ngừng.
Một chiếc siêu xe ngừng ở bên người cô, nhìn ra là Tư Không Cẩn, cô không chút nào bất ngờ.
Đã nói sẽ điều trị cho Tư Không Trường Sinh mỗi tháng một lần, hiện tại đã quá thời gian, Tư Không Cẩn sau khi biết cô tỉnh nhất định sẽ tới tìm cô đầu tiên.
Biểu cảm của hắn rất phức tạp, thế nhưng lại không đề cập tới chuyện Thương Trăn đi tới đất nước L, lừa gạt hắn, chỉ bình tĩnh nói hai chữ, “Lên xe!”
Thương Trăn gật gật đầu, cô cũng có chút chống chịu đựng nổi, một chiếc xe nhanh chóng đi, Thương Trăn ở bên trong xe uống thuốc hạ sốt, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Sau khi đến nơi, Thương Trăn muốn đi kiểm tra cho Tư Không Trường Sin, nhưng là Tư Không Cẩn lại thái độ cường ngạnh đem cô tới phòng cho khách!
“Ngủ! Cô muốn lây bệnh cảm cúm cho em trai tôi sao?”
Hắn nói, cho người đưa Thương Trăn đi rửa mặt chải đầu, sau đó đem người khóa lại trên giường!
Thương Trăn giãy giụa vài cái cảm thấy tránh bất nổi, cũng chỉ ngủ ngon, chỉ là khẽ nhăn mày, tựa hồ có vô tận phiền não.
Về chuyện Phong Hành Diễm, Tư Không Cẩn cũng nghe nói, nghe nói Phong Hành Diễm trước đó đối Thương Trăn rất tớt hảo, nhưng sau khi Nhạc Mộng Như trở về, hắn lại đối tốt với Nhạc Mộng Như, rất nhiều người đều đang đồn, Nhạc Mộng Như mới là tình yêu chân chính của Phong thiếu gia, còn đối với Thương Trăn chỉ là gặp dịp thì chơi thôi.
Hắn ban đầu vốn không tin, thế nhưng hôm nay nhìn thấy bộ dáng này của Thương Trăn, trong lòng hắn tức giận rất nhiều, còn có một chút mừng thầm, chỉ là chính hắn cũng chưa phát hiện.
“Phong Hành Diễm gây khó dễ cô?”
Thấy Thương Trăn giống như không thể ngủ, Tư Không Cẩn đột nhiên mở miệng, dưới mắt kính, hai tròng mắt hắn rất là tà tứ, lóe ra ánh mắt khó hiểu.
Hắn thấy Thương Trăn không trả lời, hắn lại hỏi.
“Có muốn tôi giúp cô dạy dỗ Nhạc Mộng Như một chút không? Dường như cô không thích cô ta.
”
Hắn ngồi ở mép giường, hơi hơi xích sát vào một chút.
“Hơn nữa Phong Hành Diễm thay lòng đổi dạ, cô không muốn báo thù sao?”
“Không có.
”
Thương Trăn đột nhiên nhắm mắt lại nói.
“Cái gì?” Tư Không Cẩn chớp chớp mắt.
“Phong Hành Diễm…… Anh ta không có thay lòng đổi dạ.
” Thương Trăn mở to mắt, nếu là trước đây cô sẽ hoài nghi hắn thay lòng đổi dạ, thế như sau đó, thời điểm cô đánh Nhạc Mộng Như, Phong Hành Diễm đều không có nói một chữ, có thể thấy được cũng không phải như vậy.
Tư Không Cẩn hừ nhẹ một tiếng, “Cô đối với anh ta thật đúng là chưa từ bỏ hy vọng.
”
“Không.
” Thương Trăn thanh âm khàn khàn, mang theo một tia lạnh lẽo, “Chính là bởi vì hết hy vọng, chỉ số thông minh mới trở về, mới nhìn thấu đáo hơn.
”
Không có những suy đoán rối ren đói, thành thực mà nói, Phong Hành Diễm cũng không là dễ dàng thay đổi tính nết, điểm này, suy từ kiếp trược anh ta vẫn luôn chán ghét cô đến chết là có thể nhìn ra được, hắn đã nhận định, liền sẽ không thay đổi.
Ở nước L, hắn lời thề nguyện rằng muốn cô, ánh mắt khi đó, cũng tuyệt đối không phải giả bộ, nếu không…… Cô cũng đã không dao động.
Dường như từ sau khi cô trở về có gì đó khác khác.
Là ai cứu cô?
Tại sao thái độ Phong Hành Diễm đột nhiên thay đổi?
Khu nhà tổ vì sao lại thiếu rất nhiều người, Phong Hành Diễm thật sự không biết cô tới? Chưa chắc đi.
Biết còn diễn một vở diễn cho cô xem, có thể thấy được mục đích chính là muốn bức lui cô, như vậy ngoại trừ nguyên do là do thay lòng đổi dạ cái này, còn có nguyên nhân nào làm hắn không thể cùng cô ở bên nhau?
Người khác uy hiếp? Không có khả năng, Phong Hành Diễm cho dù có ở nước ngoài, địa vị cũng là cao cấp nhất, càng đừng nói trong nước.
Cha mẹ không chịu? Càng không thể, Phong Tứ Hải tôn trọng vợ, mà vợ ông ta rất thích cô, hôn sự này chính là Lý Uyển Oánh cưỡng chế định ra.
Loại trừ hết nhân tố bên ngoài cũng chỉ còn lại nguyên nhân cá nhân.
—— Trong trường hợp Phong Hành Diễm không có thay lòng đổi dạ, bởi vì nguyên nhân cá nhân mà không thể cùng cô ở bên nhau.
Thấy Thương Trăn lúc này còn nói cho Phong Hành Diễm, Tư Không Cẩn có chút khó chịu, hắn đem kéo lên trên, che lại miệng Thương Trăn.
“Cô cũng thương nhớ tới tên đó quá, hắn có quyền thế, muốn thay lòng đổi dạ cùng lắm là chuyện trong nháy mắt, Nhạc Mộng Như đó cũng không phải kẻ tầm thường, toàn thành phố Hải Trung đều nói người phụ nữ này này thích hợp cưới vào nhà, có thể thấy được cô ta có nhiều thủ đoạn!”
“Phong Hành Diễm bị thương cái gì?”
Thương Trăn mở miệng, nhưng không tiếp lời hắn, mà hỏi một cái vấn đề khác.
Điều này ở trong mắt Tư Không Cẩn, chính là biểu hiện Thương Trăn vô cùng “Si tình”, cho nên lúc này còn quan tâm Phong Hành Diễm!
Hắn trong lòng khó chịu, giọng điệu liền càng kém!
“Không biết! Phong gia từ chối tiếp khách, trừ Nhạc Mộng Như, ai cũng chưa nhìn thấy Phong Hành Diễm.
”
Hắn đem “Nhạc Mộng Như” ba chữ cắn thật sự dùng sức, trên thực tế hắn thật không biết Phong Hành Diễm tình hình cụ thể như thế nào, nhưng anh ta ngay cả bệnh viện cũng không đi, có thể thấy được bị thương không nặng.
Quả nhiên, ngay cả Tư Không Cẩn cũng không biết, hơn nữa từ chối tiếp khách, hơn nữa Phong gia thiếu rất nhiều người hầu, đáp án đã quá rõ ràng.
Phong Hành Diễm bị mắc một loại rất nguy hiểm bệnh, rất có thể là bệnh truyền nhiễm.
Hơn nữa hắn ở trước mặt cô diễn một vở diễn như vậy, hiển nhiên là căn bệnh này, có lẽ trị không hết.
Anh ta đột nhiên từ L quốc trở về, bệnh truyền nhiễm L quốc rất nhiều, trước mắt phổ biến nhất chính là bệnh cúm T, nhưng mà đã được giải quyết, như vậy căn bệnh nguy hiểm, lại có tính lây lan, lại chưa có cách cứu chữa, chỉ có một khả năng.
—— Khắc cát đặc virus.
Vậy mà lại là virus K!!
Thương Trăn muốn cười, lại cười không nổi, kiếp trước Phong Hành Diễm cả đời phong quang, căn bản không hề nhiễm virus K! Kiếp này sao có thể?
Thương Trăn không khỏi nhớ tới kiếp trước Phong Hành Diễm bị thương mấy tháng, cũng đều là không cho phép người khác tới thăm, có lẽ…… Phong Hành Diễm kiếp trước cũng nhiễm bệnh, nhưng là hắn tiêm kháng thể kịp thời, thành 1% người may mắn, cho nên mới đột nhiên về nước, ở trong nước trải qua một năm vô cùng suy yếu.
Nhưng vì sao kiếp trước hắn chịu được, mà kiếp này lại không được? Chẳng lẽ, là sự tồn tại của cô sinh ra hiệu ứng bươm bướm?
Không thể không nói, sau khi buông xuống tình cảm, Thương Trăn nhìn vấn đề thấu triệt để, cô dễ dàng phân tích ra nguyên nhân hậu quả, hơn nữa tám chín phần mười.
Nghĩ đến đây, cô liền không thể tiếp tục nằm, mà là ngồi dậy.
Lần đầu tiên kể từ khi trùng sinh đến nay trong mắt có loại sắc thái mê mang, đời trước nàng bị K virus hành hạ đã nhiều năm, đời này, biến thành Phong Hành Diễm?
“…… Tư Không Cẩn, nếu như có một người bởi vì anh mà lâm vào đường cùng, toàn thế giới có lẽ chỉ có anh có thể cứu người đó, anh có cứu hay không?”.
Danh Sách Chương: