"Ê, cậu làm gì thế" Nhiên Nhiên hỏi.
"Cởi quần áo ra tắm đi"
Nhiên Nhiên bất ngờ cộng thêm một phần hốt hoảng "Cái gì, cậu bị điên sao?"
"Hâm, mình đâu có bị điên...Thì cậu cứ tắm đi có cái này cho cậu hay lắm"
"Gì thế?"
Lệ Hoa đi đến chỗ kệ để các loại xà phòng tắm, dầu gội cùng với một số đồ cần thiết cho việc sử dụng ở phòng tắm. Nhà tắm tuy không to cũng không nhỏ có thể để vừa mọi đồ vật càn thiết. Lệ Hoa lấy ra một tip nhỏ của túi gì đấy.
Lệ Hoa đưa đến chỗ cô "Cái này là sữa tắm trắng, tớ dùng rồi rất hiệu quả nha. Nó có thể dùng cho cả mặt và body bật tông ngay khi lần đấu sử dụng làm cho làn da lấy lại vẻ trắng hồng, không bắt nắng không đàn hồi da mà đặc biệt là không độc hại và cũng không gây kích ứng cho da"
"Sao giống cậu là người bán hàng vậy!?" Nhiên Nhiên hỏi.
"Điên à, cậu cứ dùng thử đi đảm bảo trắng"
"Ờ ừm, vậy mình sẽ thử cũng đang muốn tìm một sản phẩm tốt như vậy" Nhiên Nhiên cười trừ sau đó cầm lấy vật trên tay Lệ Hoa.
Lệ Hoa đi ra ngoài đóng cửa lại, lúc này thì cô yên tâm bắt đầu cởi áo ra thì đột nhiên cửa nhà tắm lại mở ra, Lệ Hoa ló đầu vào trong nhìn cô nói
"Nhớ ủ trong 15 phút mới được rửa lại nha"
"Ơ cậu đi ra đi, mình biết rồi" Cô nhanh chóng lấy tay che đi phần ngực trần.
Lệ Hoa cười khúc khích "Không phải ngại đâu! con gái với nhau cả mà"
Sau khi đóng cửa phòng lại thì Lệ Hoa đi lại chỗ ghế sofa ở phòng khách ngồi đeo tai nghe mở một vài bài nhạc yêu thích, đột nhiên lúc này trong lòng Lệ Hoa có cái gì đó cồn cào bồn chồn đến khó tả sau đó lại nghĩ về Lâm Hạo, thì ra là đang nhớ đến Lâm Hạo của mình. Tuy mới xa nhau có mấy ngày mà làm như cả năm rồi chỉ muốn chút hết mọi chuyện xung quanh để đến nhìn thấy mặt sau đó yên tâm rồi thôi.
Đồng hồ tích tắc vang lên đều đều. Một lúc sau từ khi Nhiên Nhiên vào trong nhà tắm cũng đã được hơn 30 phút, đột nhiên phía cánh, cửa nhà tắm bật ra làm kéo theo sự chú ý của Lệ Hoa. Lệ Hoa bây giờ chỉ nhìn về một hướng như đang mong mỏi một điều gì đấy.
Cuối cùng thì cũng được, một đôi chân trần trắng nõn dần dần lộ ra làm cho Lệ Hoa lúc này cũng bồi hồi mong ngóng theo. Thân hình mảnh mai quyến rũ cuối cùng cũng được lộ diện trong một bộ đồ ngủ mầu đen với chất vải lụa mượt mà lại càng làm tăng thêm phần cao lãnh đúng tố chất của một bông hoa hồng thoắt bóng ẩn hiện trong màn đêm.
Lệ Hoa lúc này không khỏi rời mắt khỏi Nhiên Nhiên, quả thật loại sữa tắm mà cô đưa có hiểu quả với Nhiên Nhiên còn hơn lúc Lệ Hoa dùng. Làn da cô bây giờ như được cải tạo hoàn toàn có thể được ví như một bông hoa héo úa giữa mùa hè oi ả mà lại bật dậy tươi tốt như mùa xuân.
Bộ đồ ngủ mầu đen trên cơ thể cô thướt tha đi ra, vì tông mầu làn da và bộ đồ trái ngược nhau nên làn da vốn đã trắng lại thêm nổi bật hơn nữa trong mắt người nhìn. Tóc cô ướt át còn có vài sợi bết dính vào má nhưng mà như vậy cũng làm tôn lên vẻ đẹp vốn thuộc về cô.
Lệ Hoa dơ tay lên làm kí hiệu like với cô.
"Nhiên Nhiên, cậu đúng là cực phẩm. Quả thật mình phải đi mua thật nhiều sản phẩm này về dùng mới được"
Nhiên Nhiên còn chưa kịp được nói lại lời nào thì Lệ Hoa liền nói tiếp câu nữa "Đẹp quá đi mất, nếu bây giờ mình mà là con trai thì sẽ chạy theo mà xách dép cho cậu mất"
"Ha ha, mình làm gì mà đến nỗi như cậu nói" tuy mừng thầm trong lòng nhưng cũng phải khiêm tốn một chút.
"Gì chứ, cậu xinh tươi như hoa hậu thế này! ai không yêu thì phí cả một đời"
Tuy chỉ là lời nói vui lúc nhất thời mà vô tình Lệ Hoa đã chọc chúng nỗi đau lúc này của cô, nó như một sợi dây không cố định chỉ là không có sự tác động nên đứng yên một chỗ nhưng chỉ cần có một luồng gió nhẹ lướt qua là sẽ bị tuột mất.
"Như vậy mà người ta vẫn bỏ mình đấy" Nhiên Nhiên nói nhỏ.
Lệ Hoa như hiểu được lời nói hồi nãy mà mình thốt ra là sai liền nói một câu khác "A Nhiên Nhiên, lần ra mắt sản phẩm lần này của bệnh viện là loại thuốc gì thế. Hay là mọi người chỉ đến giao lưu với nhau thôi". Truyện Đô Thị
"Không! chỉ là có mô phỏng của một loại thuốc mới có thể chữa trị loại virut mới hiếm có hiện nay, nếu không nhanh chóng có thuốc chữa trị thì loại virut đó sẽ là một đại dịch. Hiện nay tuy mới có một trường hợp duy nhất nhưng mà kết quả cho thấy nó có thể lây truyền qua không khí rất nguy hiểm"
"Ghê vậy, mong sớm có thuốc tiêu diệt sớm. Nếu không sẽ rất nguy hiểm"
"Ừm" Nhiên Nhiên gật đầu.