Cất bước đi đến bên cạnh người nọ, cái trán hắn giần giật gân xanh: “Lâm Nhiễm!” Nghe được tiếng kêu, Lâm Nhiễm kinh ngạc ngẩng đầu, ngay sau đó xấu hổ gãi gãi đầu: “Anh Kỳ, trùng hợp dữ.” “Trùng hợp cái đầu cậu, rõ ràng đã đuổi cậu đi, ai cho chạy về đây.” “Em cũng muốn đi, nhưng không biết vì sao phòng học truyền đến một lực hút rất mạnh, hút lấy em, em mãi chẳng nhấc chân lên nổi, có lẽ đây là lực hấp dẫn của nghiên cứu công pháp đối với em đi.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.