Mặt trăng máu treo trên cao, gió âm gào thét. Xương khô đầy đất, kéo dài mấy dặm và chồng chất thành núi. Nhìn thế giới tương lai tĩnh mịch như vậy, Phong Kỳ không khỏi thở dài. Mọi thứ ở đây vẫn như trước, có lẽ lịch sử đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, nhưng văn minh nhân loại cuối cùng vẫn không thể tránh thoát khỏi kết cục bị trận địa bao phủ . Trong khi hắn đang cảm thán, thì tiểu tàn chậm rãi đứng lên từ dưới đất, sau đó biểu diễn cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.