Mục lục
Bí Mật Phù Thủy - Phần 2
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHAP 118: COUPLE

Tại cung điện thế giới phép thuật.

Dưới sự ác liệt của trận chiến, mặt dù lợi thế nghiêng về phe của anh và Saphia nhưng không thể phủ nhận rằng phe anh ít nhiều cũng chịu tổn thất và thêm nữa, cung điện cũng bị hủy hoại phần nào. Với sự giúp sức của Kiyoshi và Shizuna cùng các phù thủy khác, rất nhanh chóng trận chiến cũng đã dẫn đi đến hồi kết.

Kiyoshi cùng Shizuna đang xử lí những tên phù thủy hắc ám cuối cùng còn các phù thủy khác theo lệnh anh áp giải những tên còn sống sót vào nhà giam phép thuật của cung điện.

Ngay lúc này, anh và Saphia đang mặt đối mặt với tên thủ lĩnh của nhóm phù thủy hắc ám tấn công cung điện và cũng chính xác là cha của Toshiro.

- Kết thúc thôi.

Anh chĩa mũi kiếm về phía cha của Toshiro rồi buông lời. Saphia chỉ lẳng lặng đứng sau, lạnh lùng nhìn cha Toshiro, trận chiến này là trận chiến cuối cùng để chiến thắng trọn vẹn thuộc về phe anh và Saphia tin chắc bản thân cũng chẳng cần phải động tay vào, Saphia tin tưởng anh tuyệt đối.

Đã không còn gì để mất nữa, cha của Toshiro, ông ta cứ thế điên cuồng lao đến tấn công, bất chấp tất cả. Với một kẻ liều mạng như vậy thì sơ hở là vô số, anh chẳng mấy khó khăn né tránh tất cả và tấn công ngược lại cũng vô cùng chính xác và dễ dàng.

Cha Toshiro lúc này đã bật lùi về sau, thanh kiếm trên tay chống xuống đất, thở dốc. Ông ta đã kiệt sức rồi, người chằn chịt những vết thương. Chỉ sử dụng kiếm thuật mà chưa dùng đến bất kì phép thuật nào khác nhưng anh đã vô cùng dễ dàng khiến cho ông ta khốn đốn và cũng khiến trận chiến đi đến kết thúc nhanh chóng.

Không để mất thêm thời gian nữa, anh phóng đến tấn công với một tốc độ kinh khủng và...

Keng...

Thanh kiếm của cha Toshiro rơi xuống đất, vừa vặn tạo nên âm thanh rồi nhanh chóng tan biến. Ông ta trên môi nở nụ cười mãn nguyện, chết trong tay anh chứ không phải ai khác đã là quá vinh dự cho ông ta rồi.

Cả thân người từ từ ngã xuống, ông ta nằm dài trên mặt đất, gương mặt đầy mãn nguyện hoàn toàn chấp nhận kết cục của mình. Nơi ông ta nằm xuống, máu chảy ra lênh láng, nhất là máu từ vết thương chí mạng nơi cổ, một vết cắt rất mảnh nhưng đủ sâu, đủ nguy hiểm để sinh mạng ông ta lập tức chấm dứt.

Không gian yên lặng đến đáng sợ.

Thế nhưng... chỉ là trong giây lát thôi. Ngay sau đó, tất cả những người còn lại trong cung điện đồng loạt reo hò, tâm tình ai nấy đều vui vẻ, đều vỡ òa trong chiến thắng. Trận chiến tại cung điện cùng các khu vực trong thế giới phép thuật đều đã toàn thắng đánh bại thế lực hắc ám. Niềm vui này thật không thể kể xiết.

Vậy là... chỉ còn lại trận chiến đang dang dở tại Witchard cùng trận chiến tại tàn tích cung điện vương quốc huyền bí của gia đình nó.

Saphia tiến đến ôm lấy anh, mỉm cười đầy hạnh phúc. Nhưng dáng vẻ đã nhanh chóng trở lại căng thẳng, Saphia cất lời:

- Trận chiến của Ryu, chúng ta...

Saphia chưa nói hết lời thì anh đã hiểu ý lắc đầu:

- Anh cũng rất muốn nhưng... chúng ta không thể. Chúng ta phải theo kế hoạch Ryu đề ra, không thể không tính đến trường hợp xấu nhất nên... chúng ta chỉ có thể như thế.

Saphia ánh mắt thoáng buồn gật đầu.

Lúc này, tại nơi cha của Toshiro ngã xuống, Kiyoshi đang ngồi bên cạnh, còn có cả Shizuna. Dù sao gia đình cậu cũng đã bao đời nay phục vụ cho gia đình Toshiro nên dù cho có chọn phe đối nghịch đi chăng nữa thì Kiyoshi vẫn không nhẫn tâm và cũng không đủ nhẫn tâm để căm thù gia đình Toshiro.

Giữ lấy thân xác của cha Toshiro, Kiyoshi cùng Shizuna thực hiện phép thuật dịch chuyển, đưa ông ta rời khỏi cung điện này. Kiyoshi... muốn chôn ông ta, để ông ta... có thể yên nghỉ và anh cũng đã cho phép.

Mọi chuyện đã giải quyết xong, Shizuna tiến đến đặt tay lên vai Kiyoshi, mắt hướng về ngôi mộ vừa được Kiyoshi làm nên, cất lời:

- Chuyện Toshiro...

Kiyoshi nắm lấy tay Shizuna, cười nhẹ lắc đầu:

- Anh không sao, mọi chuyện... cứ để mặc số phận vậy.



Cả hai cùng nhau im lặng.

Một cơn gió nhẹ thoảng qua, khung cảnh thế giới phép thuật sau những trận chiến nảy lửa trở nên thật hoang tàn, đâu đâu cũng là hình ảnh khói lửa, đầy rẫy những xác chết. Đó... chính là chiến tranh, là nỗi đau mà chiến tranh mang đến.

Gió thổi qua, cuốn theo những cánh hoa bay theo làn gió. Chiến sự bên ngoài đã yên xuôi, liệu... thế giới phép thuật đã bình yên hay chưa? Liệu... mọi thứ có thể kết thúc để trở lại với sự thanh bình vốn có hay chưa? Tất cả đều phụ thuộc vào trận chiến của gia đình nó, tất cả đều phụ thuộc vào việc Hakai có bị tiêu diệt hay không.

Tại Witchard.

Gin và Kai đang ra sức tiêu diệt đám phù thủy hắc ám lũ lượt kéo đến. Trận chiến đã kéo dài khá lâu rồi, thật không ngờ chúng lại đông đến vậy khiến cho Gin và Kai có phần khốn đốn và mệt mỏi. Eris và Crystal thì khỏi nói, cứ phải duy trì một kết giới như vậy thật tốn không ít sức lực, đã vậy đôi lúc Gin và Kai không chống đỡ kịp, bọn phù thủy hắc ám tấn công vào kết giới lại khiến Eris và Crystal tốn thêm nhiều sức lực.

- Crystal, tớ tới rồi đây.

Claudia nhanh nhảu hét lên rồi lao đến. Nghe thấy giọng nói này, Crysal vui mừng hét lên:

- Claudia, cậu đến rồi. Cậu đến nghĩa là đã thắng rồi đúng không?

Eris lập tức lên tiếng:

- Crystal, tập trung nào!!!

Vì sự xuất hiện của Claudia khiến Crystal quá vui mừng mà phân tâm, nhờ lời nhắc nhở của Eris mà mới tập trung lại, thật may là kịp lúc nếu không kết giới đã vì vậy mà lung lay. Crystal vẻ mặt hối lỗi nhìn Eris:

- Xin lỗi.

Eris chỉ thầm thở phào rồi lắc đầu không nói gì. Claudia khẽ cười rồi lên tiếng:

- Mở lối kết giới đi, tớ sẽ vào giúp.

- Còn có chúng tôi nữa.

Rất nhanh chóng, Nyoko và Ame cũng xuất hiện. Gin và Kai nhận thấy trợ thủ của mình đã đến thì ánh mắt lộ rõ niềm vui, lên tiếng:

- Mau vào đây, cầm chân nãy giờ thật sự là rất mệt.

Eris và Crystal nhìn nhau, gật đầu. Chỉ trong một thoáng, một lỗ hổng đã xuất hiện nơi kết giới và Nyoko, Ame cùng Claudia nhanh chóng tiến vào bên trong. Phối hợp vô cùng ăn ý, Eris và Crystal đóng mở kết giới vô cùng chuẩn xác, không chút sai sót nào. Và lúc này, trận chiến càng quét phù thủy hắc ám đã lên đến đỉnh điểm.

Lực lượng phù thủy hắc ám còn lại khá đông nhưng với sức lực của 5 người, trận chiến này nhất định sẽ rất nhanh chóng mà kết thúc.

Claudia đã mất đi cây sáo của mình, chính vì vậy mà không thể điều khiển những xác chết chiến đấu nên chỉ đành dựa vào sức mình. Nhưng như vậy cũng đã đủ lắm rồi, Claudia cũng rất dễ dàng hạ gục lũ phù thủy hắc ám.

Gin và Kai thì khỏi bàn, vẫn duy trì trạng thái cũ, phối hợp ăn ý, chiến đấu cũng rất dữ dội, lại thêm có người đến hỗ trợ nên chiến đấu càng hăng hái hơn.

Nyoko và Ame chiến đấu cũng ăn ý không kém, cả hai vừa bảo vệ cho nhau vừa tiêu diệt kẻ địch một cách vô cùng chính xác. Tuy tình hình này có vẻ không phù hợp lắm nhưng Ame cũng quyết định sẽ nói ra. Nhằm ngay lúc cậu và Nyoko áp lưng vào nhau, Ame cất lời:

- Nyoko, nếu như chúng ta còn sống sót được, em sẽ đồng ý làm vợ anh chứ?

Vừa nói xong, Ame đã cúi gập người xuống né đòn đồng thời phóng những mũi tên gió về phía đối thủ khiến chúng kẻ bị thương, kẻ mất mạng. Nyoko nghe xong thì cũng thoáng bất ngờ nhưng đang lúc chiến đấu nên cũng rất nhanh dùng kiếm đâm vào tên phù thủy đang lao đến mình đồng thời tung một cú đá về phía tên đánh lén.

Đã khá rảnh rỗi, Nyoko lúc này mới đáp lời:

- Dù sao anh cũng rất hiểu em, nếu đợi một người hiểu em xuất hiện thì thật sẽ rất lâu nên... đành chọn anh vậy.

Nói rồi, Nyoko lại tiếp tục xử lí những tên lao đến. Ame nghe được câu trả lời, không nói gì mà chỉ cười một nụ cười thật rạng rỡ, ý chí chiến đấu lại càng dâng cao. Vậy là trong màng khói lửa chiến tranh, một bông hoa tình yêu đã nở rộ.

Chẳng mấy chốc, đám phù thủy hắc ám đã bị tiêu diệt sạch sẽ. Eris và Crystal thở phào, đồng loạt phá bỏ kết giới. Không quen với việc dùng quá nhiều phép thuật trong khoảng thời gian khá lâu như vậy, Crystal chợt cảm thấy choáng váng và... ngã xuống.

Nhưng Eris đã rất nhanh chóng đỡ lấy Crystal, đỡ Crystal ngồi xuống rồi ôm cô vào lòng, mỉm cười:

- Làm tốt lắm, vậy là xong rồi.



Crystal thở phào nhẹ nhõm, cứ thế tựa cả người vào Eris. Crystal thật sự thấy rất mệt rồi.

- Hạnh phúc nhỉ.

Claudia cùng mọi người bước ra ngoài nhưng không quên buông tiếng trêu chọc cô bạn thân của mình. Crystal khẽ đỏ mặt nhìn Claudia, cúi đầu chẳng biết nói gì. Mọi người cũng rất vui vẻ nhìn Crystal buông tiếng trêu chọc thì...

- Cẩn thận...

Eris hét lên rồi nhanh chóng ôm chặt lấy Crystal lật ngược người lại, vừa vặn nhận lấy một mũi tên đất vào lưng. Claudia phản xạ rất nhanh chóng, một ngọn lửa cũng đã lao đến thiêu rụi tên vừa tấn công. Thì ra... còn 1 tên chưa bị tiêu diệt hoàn toàn mà vẫn còn khả năng chiến đấu.

Mọi người lo lắng chạy đến đỡ Eris. Crystal đôi mắt rướm lệ, giọng có chút hoảng loạn:

- Eris... có... có sao không?

Eris lắc đầu, xoa đầu Crystal mỉm cười nhẹ.

Kai tiến đến nhanh chóng rút mũi tên vẫn còn ghim vào lưng Eris ra còn Gin thì dùng chút hiểu biết về phép thuật trị thương của mình chữa trị cho Eris. Ame cùng Nyoko thì quay trở lại đường đi bí mật, kiểm tra một lần nữa thật chắc chắn xem còn có tên nào giả chết nữa hay không.

Crystal lo lắng cho Eris đến sắp khóc, nghe Gin nói chỉ bị thương nhẹ không sao thì Crystal mới trút bỏ phần nào lo lắng, yên tâm hơn nhưng vẫn không kiềm được mà ôm lấy Eris, trách móc:

- Tại sao chứ... sao lại đỡ cho tớ chứ!!! Cậu thật ngốc mà.

Eris không nói gì mà chỉ mỉm cười, để mặc Crystal trách mình. Claudia cũng mỉm cười rồi cất lời:

- Crystal này, là vì cậu mà người ta mới bị thương nên... cậu phải có trách nhiệm đấy.

- Trách nhiệm?

Crystal buông Eris ra mà nhìn về phía cô bạn thân của mình, ngơ ngác. Claudia gật đầu rồi nháy mắt với Eris. Eris lúc này đã hiểu ý, bộ dạng nhăn nhó nhìn Crystal:

- Crystal, đau... đau lắm đấy. Cậu... không tính chịu trách nhiệm sao?

Thấy Eris làm bộ dạng đau đớn như vậy Crystal thấy lương tâm cắn rứt, vội vã xua tay:

- Không, không. Tớ... tớ dĩ nhiên sẽ chịu trách nhiệm rồi. Cậu... cậu muốn tớ làm gì tớ cũng sẽ làm.

Crystal ngây thơ không hề biết bản thân đã bị cho vào tròng, những người còn lại thì len lén cười thầm, mà người vui nhất chắc chắn là Eris. Giả vờ không tin, Eris hỏi lại:

- Thật chứ?

Crystal hối hả gật đầu khẳng định. Vờ suy nghĩ, Eris lên tiếng:

- Tớ bị thương như vậy thì... cậu phải dùng thân mình để chịu trách nhiệm với tớ.

- Hả???

Crystal thảng thốt hét lên, lúc này thì ý cười của Eris đã lộ rõ, Gin, Kai, Nyoko, Ame và Claudia cũng không khỏi cười khúc khích. Eris dáng vẻ trầm ngâm suy nghĩ rồi đưa ra đề nghị:

- Thế này đi, một là làm vợ tớ, hai là làm nô lệ cả đời cho tớ. Crystal, cậu chỉ có thể chọn một trong hai.

Crystal ngớ người, rồi lại đưa mắt nhìn xung quanh. Lúc này thì cô đã biết mình bị cho vào tròng rồi nhưng... đề nghị của Eris không hiểu sao Crystal vẫn rất muốn trả lời. Crystal cúi gầm mặt để che đi đôi gò má đã đỏ ửng rồi đáp:

- Tớ... muốn cái... thứ nhất cơ.

Eris tươi cười ôm chầm lấy Crystal. Vậy là, lại cóthêm một cặp đôi nữa rồi.

=============================ENDCHAP118====================

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK