chap này dành tặng MIN9102!
===========================================================
CHAP 122: CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH
Đó là vào một buổi sớm bình minh, khi những ánh ban mai vừa mới rực rỡ chíu rọi khắp mọi nơi, ban phát thứ ánh sáng hài hòa cùng một sự ấm áp dịu nhẹ. Mở tung cửa sổ phòng, Hakai tiến đến bên giường lay mạnh cô gái đang hãy còn say giấc trên chiếc giường xinh đẹp:
- Yui, dậy đi. Yui, Yui.
Một cách uể oải, đôi mày khẽ chau lại, đôi mắt cũng từ từ mở ra một cách khó khăn. Chậm rãi ngồi dậy, Yui hãy còn dụi dụi đôi mắt của mình, khẽ ngáp một cái đầy mệt mỏi:
- Anh Hai à, còn sớm mà.
Hakai không đáp mà chỉ tươi cười rạng rỡ rồi đứng dậy, tiến đến phía cửa sổ kéo tung rèm ra khiến cho ánh nắng ấm áp tràn ngập khắp căn phòng. Ngay sau đó, Hakai lại tiến đến ngồi bên cạnh Yui:
- Anh vừa mới nảy ra một ý tưởng, Yui giúp anh nhé!
Yui lúc này có vẻ đã tỉnh táo hơn, dần tỉnh ngủ mà nhìn ông anh của mình:
- Anh muốn làm gì đây?
Lại là một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời dành tặng cho Yui, Hakai hướng mắt nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, đáp:
- Anh muốn rời khỏi đây bước ra khám phá thế giới bên ngoài. Yui, em hãy nghĩ xem, thế giới bên ngoài nơi đây sẽ tuyệt vời như thế nào kia chứ? Anh muốn được nhìn thấy, được tham quan, được tận hưởng để rồi có thể giúp mọi người học hỏi thêm nhiều thứ.
Yui nhìn những biểu cảm trên khuôn mặt anh trai mình cùng đôi mắt sáng long lanh ngập tràn niềm tin và hy vọng mà trong tim bỗng cảm thấy xốn xang. Yui mỉm cười, gật đầu:
- Hay đấy anh, vậy... anh muốn khi nào đi?
- Ngay hôm nay, càng sớm càng tốt.
Hakai không ngần ngại đáp lời. Yui thoáng ngạc nhiên nhưng rồi cũng cười nhẹ, đây đúng là tính cách của anh trai cô mà. Gật đầu nhẹ, Yui bước xuống khỏi giường, giọng đầy kiên quyết:
- Em sẽ không cản nhưng... có một điều kiện.
- Là gì?
Hakai nhìn Yui đầy mong đợi. Khẽ vươn vai, Yui đáp:
- Em đi với anh.
Và cứ thế, ngay sáng hôm đó, nhờ sự giúp đỡ của Yui mà Hakai và Yui cùng rời khỏi phương nam không bị ai phát hiện, dĩ nhiên là nhờ vào phép thuật thời không của Yui. Cuộc hành trình khám phá thế giới phép thuật của hai anh em sinh đôi Hakai và Yui chính thức bắt đầu.
Nhưng chẳng ai ngờ rằng, tại ba nơi kia, ba người còn lại cũng bắt đầu cuộc hành trình của mình rời khỏi nơi mình sinh sống để vươn ra thế giới bên ngoài, tìm hiểu thêm những điều mới lạ.
Trong cuộc hành trình này, Ryota và Haruka không hẹn mà có cùng một mục đích chính là muốn hiểu hơn về thế giới phép thuật này để xây dựng một thế giới phép thuật mới. Còn về Yukino, mục đích của cô chỉ đơn thuần là đi khám phá, tìm hiểu về những thứ mới mẻ mà tại phương bắc xa xôi lạnh lẽo cô chưa hề được biết đến.
Số phận đã đưa những con người ấy xích lại gần nhau, gắn kết với nhau và mở ra... vòng quay của số phận.
Tại một quán trọ.
Yui tung tăng kéo tay anh trai chạy vào bên trong. Lúc này cũng đã xế chiều, hai người đã đi được một quãng đường rất xa rồi.
Hakai nhanh chóng tiến đến một chiếc bàn ngồi xuống trong khi cô em gái Yui khó tính đang kì kèo cùng chủ quán lựa chọn món ăn và đặt phòng cho hai anh em. Trong thời gian chờ đợi, Hakai không quên quan sát xung quanh.
Quán trọ này cũng khá đông khách, bàn nào bàn nấy đều có người ngồi, chẳng còn chiếc bàn trống nào. Người ra vào ở các dãy phòng phía lầu trên cũng đông đúc nhưng vẫn là chuyện ai nấy lo, không ai quan tâm ai.
Đôi mắt đang quét hết quán trọ của Hakai đột ngột dừng lại tại một chiếc bàn. Nơi đó không khí khác hẳn xung quanh, có vẻ gì đó cô đơn, lạnh lẽo cùng với một người con gái đang thưởng thức bữa ăn của mình một cách vô cùng tao nhã nhưng lại toát lên vẻ lạnh lùng, khó gần. Thế nhưng điều này vẫn không làm mất đi vẻ đẹp của cô gái đó.
- Anh Hai.
Tiếng gọi của Yui kéo Hakai về thực tại, Hakai mỉm cười với em gái và nhìn vào những món ăn trên bàn. Quả là cô em khó tính, lựa chọn món ăn cũng vô cùng kĩ lưỡng nhưng đều trông rất ngon, mùi thức ăn thơm phức khiến Hakai cảm nhận được cơn đói đang kéo đến.
Yui dường như chẳng biết ánh mắt vừa rồi của anh trai mình dừng trên người con gái phía bên kia mà rất vui vẻ gắp thức ăn cho Hakai, cất lời:
- Anh ăn ngon miệng.
- Em cũng ăn ngon miệng.
Hakai tươi cười đáp lời rồi cả hai cùng nhau ăn, thế nhưng thoáng thoáng, Hakai lại lén lút đưa mắt nhìn về phía người con gái kia. Dù sao thì trong mắt Hakai, cô gái ấy thực sự có một sức hút kì lạ khiến cậu không thể rời mắt và... Hakai cũng cho rằng cô gái ấy là người con gái đẹp nhất mà cậu từng thấy.
Đột nhiên, người con gái đó vô tình đưa mắt nhìn về phía Hakai khiến Hakai giật mình, chẳng biết làm gì ngoài giả vờ tiếp tục ăn, không dám nhìn nữa. Rồi, Hakai thấy cô gái đó đứng dậy, rời khỏi bàn và bước lên trên, có lẽ là trở về phòng nghỉ.
Đột nhiên tâm trạng Hakai chùng xuống, lẽ nào... là vì vừa rồi bị cậu làm phiền nên mới bỏ đi như vậy??? Đây là lần đầu tiên Hakai thấy lòng mình nặng nề đến vậy.
Đột nhiên, lại thêm hai người nữa xuất hiện tại quán trọ này. Nhìn vẻ ngoài cùng biểu hiện có thể khẳng định họ không hề quen biết nhưng vừa hay lại cùng một lúc bước vào quán trọ. Thế nhưng hai người cũng rất thu hút sự chú ý bởi vẻ ngoài tuyệt vời của mình. Chủ quan thì trong lòng vô cùng cảm thán bởi lẽ ngày hôm nay quán thật may mắn khi đón tiếp đến những năm người, 3 nam, 2 nữ, toàn là những người mang vẻ ngoài hoàn hảo, trai tài gái sắc.
Cũng vừa hay, khi hai người đến vì bàn của cô gái kia chưa được dọn dẹp nên chưa thể ngồi được, vì vậy hai chàng trai này tiến đến bàn của Hakai và Yui. Một người cất tiếng, kèm theo một nụ cười:
- Chào, tôi là Ryota, một phù thủy đến từ phương đông. Tôi... ngồi ở đây được chứ?
Yui chỉ thoáng đưa mắt nhìn về hai chàng trai, ánh mắt thoáng khó chịu nhưng rất nhanh đã trở về dáng vẻ bình thường, chỉ nhìn anh trai mình. Hakai tươi cười rạng rỡ đáp:
- Dĩ nhiên rồi. Còn... cậu là...
- Gọi tôi là Haruka, phủ thủy phương tây.
Người con trai kia nhanh nhẹn đáp lời, tuy trong giọng có thể thấy có sự lạnh lùng xa cách. Hakai cũng nở nụ cười chào đón rồi đáp:
- Ngồi ăn chung đi. Tôi là Hakai, còn kia là em gái tôi, Yui. Chúng tôi là anh em sinh đôi, phù thủy phương nam.
Hakai, Ryota và Haruka có vẻ khá hợp nhau, nói chuyện khá tốt tuy Haruka có vẻ trầm lắng, ít nói hơn. Còn về phần Yui, Yui chẳng thích tiếp xúc với người khác nên trường hợp này cũng tỏ vẻ không thích.
Lúc này, cô gái vừa nãy bước lên phòng nay đã bước xuống, tiến lại chỗ bàn của mình vừa ngồi. Hakai, Ryota và Haruko đều dõi mắt nhìn theo cô gái, duy chỉ có Yui không biết nhưng vì thấy ba người kia nhìn theo nên cũng tò mò quay người ngoái nhìn. Thì ra là cô gái đó bỏ quên túi tiền của mình.
Khi thở phào nhẹ nhõm khi không làm mất đi thứ có thể giúp mình tồn tại ngoài xã hội, cô gái mới nhận ra ánh mắt của bốn người đang nhìn mình thì có chút giật mình. Cô gái hình như hơi ngại ngùng. Nhận thấy điều này, Ryota vui vẻ đứng lên tiến đến gần làm quen với cô gái trong khi Hakai và Haruka hãy còn ngơ ngác nhìn cô gái đó còn Yui thì chẳng chút hứng thú với người đó.
Những vị khách khác cũng đã bắt đầu trở về phòng trọ hoặc rời đi, chẳng mấy ai để tâm lắm. Ryota tươi cười lên tiếng:
- Xin chào, tên tôi là Ryota. Tôi là phù thủy của phương đông. Nhìn dáng vẻ như vậy, chắc... cô cũng từ phương xa đến đây.
Ánh mắt có chút ngờ vực nhưng cuối cùng cô gái kia cũng gật đầu đáp:
- Phải, từ phương bắc.
Giọng nói cất lên thật hay, thật ngọt ngào khiến mọi người đều yêu thích. Sau một hồi ngỡ ngàng, Kyota lại tiếp tục:
- Vậy... có thể giới thiệu tên chứ?
Không nhanh không chậm, cô gái đáp lời:
- Yukino.
- Tên thật đẹp, giống như cô vậy.
Kyota tươi cười đáp. Lúc này, Hakai mới có thể bình tâm lại đứng dậy mà lên tiếng:
- Yukino, ngồi ăn chung chứ. Chúng ta đều từ phương xa đến, thật trùng hợp là từ bốn phương của thế giới phép thuật, trò chuyện làm quen vậy.
Sau một thoáng do dự, Yukino gật đầu rồi cùng Kyota tiến đến bàn ăn, cùng ngồi trò chuyện.
Đây chính là sự gặp gỡ của tứ đại phù thủy, khởi đầu cho vòng quay của bánh xe định mệnh, làm thay đổi rất nhiều thứ, thay đổi cả con người.
Một sự trùng hợp, phòng trọ của năm người ở cùng một dãy, lại cạnh nhau, xếp theo thứ tự từ trái sang phải: Kyota, Yui, Hakai, Yukino và Haruka. Họ chỉ ở quán trọ này hai ngày nhưng cũng đủ để hiểu nhau hơn. Qua những cuộc trò chuyện, họ nhận thấy mình có những điểm rất giống nhau, rất hợp với nhau và quyết định sẽ là bạn đồng hành của nhau, cùng nhau tiến đến con đường mà mình mong muốn, cùng nhau xây dựng thế giới phép thuật vững mạnh hơn.
Trên cuộc hành trình khắp thế giới phép thuật của mình, năm vị phù thủy đi qua rất nhiều nơi, chứng kiến rất nhiều cảnh sống, thu thập thêm rất nhiều phép thuật mới cùng với vô số kinh nghiệm mà tin chắc rằng nếu vẫn mãi mãi ở trong nơi ở cũ của mình họ sẽ chẳng bao giờ có thể có được.
Cũng nhờ có cuộc hành trình này mà năm người bạn đã nhận ra được một vấn đề của phép thuật, đó chính là phép thuật không hề giống nhau mà chúng có sự phân biệt rõ rệt. Họ biết được rằng đa số những phù thủy đều mang phép thuật của bóng tối hoặc ánh sáng, một phần nhỏ, rất nhỏ họ lại mang trong mình khả năng sử dụng cả hai loại phép thuật ánh sáng và bóng tối. Và còn một điều nữa, khi mà một phù thủy đánh mất chính bản thân mình thì dù là ánh sáng hay bóng tối, tất cả chúng đều sẽ biến thành một loại phép thuật đáng sợ mang tên phép thuật hắc ám.
Trước những thứ mình biết được sau gần ba tháng đi khắp mọi nơi, Ryota và Haruka mang cùng suy nghĩ sẽ phân chia thế giới phép thuật này cho phù hợp, phân chia họ theo đúng bản chất phép thuật họ mang trong người.
Tuy nhiên, Hakai và Yukino lại mang cùng suy nghĩ, mọi người trên thế giới phép thuật này đều bình đẳng như nhau, thế giới phép thuật chỉ cần một người lãnh đạo duy nhất có thể gắn kết trái tim mọi người lại chứ không phải phân chia họ là ánh sáng hay bóng tối.
Riêng về phần Yui. Yui cũng đã thân thiện hơn với hết thảy mọi người nhưng chẳng hiểu sao lại khá giữ khoảng cách với Yukino. Trước hai luồng suy nghĩ, Yui không theo phe nào mà chỉ tin vào khả năng dự đoán tương lai của mình, cô tin cô nhất định sẽ thấy được tương lai thế giới phép thuật và đó sẽ là con đường đúng đắn nên đi.
Thời gian ba tháng ở cùng nhau, cùng nhau chu du khắp nơi cũng không phải là ít. Và cũng chính nhờ ba tháng này mà có những người đã nhìn rõ được mong ước của trái tim mình.
Không cần đến ba tháng, ngay lần đầu gặp mặt Hakai đã đem lòng yêu mến cô gái phương bắc Yukino và Yukino cũng cảm mến Hakai mặc dù cô luôn luôn che giấu khiến Hakai chẳng hề hay biết. Thế nhưng, Haruka sau một thời gian quen biết cũng cảm mến Yukino, dù cậu biết Hakai cũng vậy nhưng Haruka không hề có ý định sẽ từ bỏ.
Một chuyện tình tay ba phức tạp thế nhưng giờ lại càng rắc rối hơn khi cô em gái Yui đã trót đem lòng yêu chính người anh trai song sinh của mình. Dù biết rằng đây là trái cấm nhưng cô không hề có ý định sẽ bỏ cuộc, với Yui, Hakai là anh trai cô, Hakai là người mà cô yêu nhất và vĩnh viễn, dù có trả cái giá nào Hakai cũng chỉ được phép thuộc về một mình Yui.
Có lẽ chẳng ai khác nhận ra tình yêu cấm kị này của Yui ngoại trừ Ryota. Thế nhưng... Ryota cũng đã phải lòng cô gái kiêu kì khó gần mang tên Yui mất rồi. Điều này khiến cậu không thể nói ra bí mật của Yui mà chỉ âm thầm bên cạnh Yui, cậu tin, tình cảm của mình sẽ làm Yui rung động, kéo Yui về phía cậu và rời xa cái thứ tình yêu nam nữ không nên có dành cho anh trai mình kia.
Mà... có lẽ cũng chẳng ai có thể ngờ rằng, thứ tình cảm rắc rối này lại chính là khởi nguồn của mọi chuyện. Chỉ vì chúng mà những phù thủy tưởng chừng vĩ đại đã dần dần đánh mất bản thân mình, không tự chủ được mà đi theo con đường không nên đi mà đem đến cho họ chính là một kết thúc bi thương, một kết thúc khiến Hakai trở nên như bây giờ.
Có lẽ mọi chuyện sai lầm đều bắt đầu phát sinh từ khi Hakai quyết định sẽ thổ lộ lòng mình cho Yukino. Tại một con sông nơi họ đi ngang qua, trên một cây cầu, Hakai đã đem tình cảm của mình bày tỏ cho Yukino. Hakai đã vô cùng lo lắng, bởi lẽ đây có thể là một sai lầm dẫn đến việc tình bạn của mình rạn nứt nhưng Hakai vẫn quyết đánh cược một phen.
Một cách đầy hạnh phúc, Yukino cũng cho Hakai biết tình cảm của mình và họ đã có thể sánh bước cùng nhau, không phải dẹp tình cảm của mình sang một bên nữa. Niềm vui đó đến với Hakai một cách thật bất ngờ, Hakai đã không ngần ngại đem kể cho em gái mình hay ngay lập tức. Yui tươi cười chúc mừng cho anh trai nhưng sâu trong ánh mắt là sự không cam tâm và trong khoảnh khắc ấy, Yui cảm thấy tim mình thật đau nhói.
Không chỉ có Yui, Haruka cũng biết được bởi lẽ cậu đã tình cờ có mặt tại con sông ấy khi Hakai và Yukino trò chuyện cùng nhau. Haruka muốn chúc mừng hai người nhưng trái tim cậu không cho phép, ngay cả lí trí cũng dần dần phản đối và đến cuối cùng, trong lòng Haruka chỉ còn lại sự đố kị, Haruka không muốn mất Yukino, cậu muốn Yukino thuộc về cậu. Haruka nghĩ rằng chỉ vì mình không chịu thổ lộ với Yukino, đó là sai lầm của cậu và cậu không cam tâm chịu thua như vậy.
Mọi chuyện... rồi sẽ ra sao???
=============================ENDCHAP122=======================
p/s: chiều hoặc tối mai ta sẽ đăng chap mới nha các t.y ^^
Danh Sách Chương: