Mục lục
[12 Chòm sao] School
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

----------------------------------

CHAP 12: Tan học

Renggg... Renggg...

Mới đấy, mà ngày đầu tiên trong năm học mới đã nhanh chóng kết thúc. Tiếng chuông ra về reo lên, tất cả học sinh cùng ùa ra trường nhanh như ong vỡ tổ. Ai ai cũng hân hoan vui mừng vì sắp được về nhà, nhưng không phải tất cả.

- Rồi. Hàn Bạch Dương, Trịnh Nhân Mã, Bạch Sư Tử! Ba người mau theo tôi đi lấy dụng cụ để lau dọn nhà vệ sinh và canteen! Nhanh lên!

Nhân Mã chưa kịp bỏ hết sách vở vào cặp. Bạch Dương chưa kịp tỉnh ngủ vì tiết Văn vừa rồi. Sư Tử chưa kịp bước ra khỏi lớp. Thì cả ba đã bị Xử Nữ lôi đầu kéo đi.

- Không phải chứ? Ngay bây giờ luôn sao? _Nhân Mã than thở, liền bị Xử Nữ liếc:

- Không bây giờ thì khi nào? Đừng có làm vẻ mặt oan ức đấy! Mày lúc nào cũng gây họa vì cái tội đụng đâu hỏng đấy! Nhanh cái chân lên!

Nhân Mã bỉu môi, không thể phản bác lại dù chỉ một lời. Cậu bất đắc dĩ cầm cây lau nhà từ Xử Nữ. Xử Nữ cũng đưa một cây cho Bạch Dương, Sư Tử và ba người lớp ngoài kia. Vẫn không buông tha cho Nhân Mã:

- Năm học mới bắt đầu, mà mày đã gây đủ mọi thứ chuyện! Ngày tựu trường thì cùng thằng Song Tử làm bể bình bông, hình phạt còn chưa hết thời hạn! Rồi cái hôm lao động thì chạy nhảy lung tung làm Thiên Yết bị mất nụ hô... Umnh!

Xử Nữ đang nói thì bị một bàn tay bất ngờ bịt miệng cậu lại, là Nhân Mã. Nó nhăn mặt nhìn cậu, ánh mắt như bảo đừng nói nữa.

Ngay lúc đấy, có một bóng người cao cao ngạo mạn bước đến, đi ngang qua cả đám đang đứng đấy. Sắc thái trên gương mặt không hề có cảm xúc, ngay cả cái liếc mắt cũng chẳng có.

Không chỉ Nhân Mã, mà Xử Nữ cũng cảm thấy ớn lạnh.

- Được rồi! Có cần phải sợ đến mức ấy không?

Bạch Dương đột nhiên lên tiếng, ngữ điệu có chút chua chát. Ánh mắt khó chịu nhìn Nhân Mã và Xử Nữ đang gần gũi nhau. Anh chàng đứng một chân thẳng một chân cong, một tay chống hông với trái bóng rổ, một tay gác lên cây lau nhà.

- Mặt tôi cũng không dày bằng mặt cậu, vẫn biết sợ đấy, thì làm sao? _Xử Nữ không hiểu ý tứ, chỉ cần Bạch Dương lên tiếng, tự khắc cậu sẽ cắn trả lại. Đẩy Nhân Mã ra, cậu nghiêm mặt phân việc:

- Cự Giải, cậu đi giám sát Sư Tử và ba người kia lao động ở canteen. Còn tớ sẽ lo hai thằng phá hoại này!

- Ừ, vậy bọn tớ đi đây!

Cự Giải nghiêng đầu cười nhẹ, vẻ đẹp ôn nhu toát lên như thiên sứ, khiến ba nam sinh lớp ngoài không thể không rung rinh trước hình ảnh xinh đẹp ấy. Rồi cô quay sang Sư Tử và ba người kia:

- Mấy cậu đi qua bên này, xong sớm về sớm!

- Okay! Thần tiên tỷ tỷ!

Ba người kia răm rắp đồng thanh rồi lẽo đẽo đi theo Cự Giải. Sư Tử đi sau, nhìn thái độ của ba người đó mà chán chườm. Đúng là bọn con trai.

Nhìn nhóm của Cự Giải đã đi, Xử Nữ cũng phất tay ra hiệu cho hai vị còn lại:

- Hai cậu theo tôi!

.

.

- Này em trai, về cùng đi!

Kim Ngưu chạy vội chạy vàng ra cổng trường, bước thật nhanh để theo kịp đứa em họ chân dài tới nách của mình - Thiên Yết. Thiên Yết một giây quay sang nhìn Kim Ngưu, ánh mắt không chút xúc cảm, rồi nhanh chóng quay đi. Đôi chân dài tiếp tục cất bước tiếp, hệt như bên cạnh anh không hề tồn tại một người tên Kim Ngưu và cùng họ với anh.

- Má...

Kim Ngưu không khỏi nổi giận trước thái độ coi mình như không khí của đứa em này. Thân là chị nhưng lại luôn bị em trai ngược đãi. Cô chợt dừng bước, đợi cho Thiên Yết đi trước mình một khoảng, rồi lấy vỏ chai nước từ trong cặp ra, đặt xuống đất.

Lãnh Kim Ngưu đầu đội trời, chân đạp đất. Không xử mày thì đời không nể. Vừa nghĩ đến, Kim Ngưu vừa nhắm đến bóng lưng của Thiên Yết.

Cốp! Bốp!

- A!

Thiên Yết chợt dừng bước, quay sang thì thấy gương mặt hoảng hốt của Kim Ngưu.

Ánh mắt cô đang hướng về phía Song Ngư.

Song Ngư nhìn cái vỏ chai lăn dưới đất, rồi nhìn sang phía thủ phạm, sắc mặt không khỏi đen lại. Đang trên đường đi, đang yên đang lành, anh lại bị một vật đập trúng đầu.

Nếu đoán không nhầm, thì chủ nhân chai nước này chính là đứa con gái ba mét bẻ đôi đang há mồm đứng gần đấy.

Kim Ngưu vội vàng chạy lại, cuống quýt:

- Này, không sao chứ? Không phải tôi cố ý nhắm đến cậu đâu!

Kim Ngưu nhanh miệng giải thích sự hiểu lầm này, chân thì nhón lên để xem cục u trên đầu Song Ngư. Nhưng vì chiều cao khiêm tốn nên cô vô tình nắm đầu Song Ngư dúi xuống. Sắc mặt Song Ngư càng thêm tệ, giọng nói đầy khó chịu cất lên:

- Bỏ ra trước đi!

- Hả? À, xin lỗi, tôi không cố ý!

Lúc này Kim Ngưu nhận thức được hành động bất tiện của bản thân, liền buông tay. Song Ngư cau mày nhìn cô, chỉnh chỉnh lại đầu tóc, rồi xốc balo, nói như ra lệnh:

- Đừng theo tôi.

Nói rồi anh xoay bước bỏ đi một cách lạnh nhạt. Kim Ngưu đứng đó, gương mặt đần ra tại chỗ.

Doãn Song Ngư đó, có phải bị đa nhân cách không? Thái độ của cậu ta bây giờ lại khác hoàn toàn với lúc ở căn tin. Cũng đâu phải là cô cố tình, cô cũng đã nói xin lỗi, không đến mức lạnh nhạt như vậy chứ?

Đáng lắm, cậu ta bị vậy cũng đáng đời, chẳng oan gì đâu.

.

.

Sân sau của trường...

- Ồ, Dương Song Tử đến thật này! Tao tưởng mày không dám đến đấy chứ?

Song Tử vừa từ khuôn viên trường học bước vào sân cỏ thì nghe được một giọng nói khàn khàn trầm trầm vang lên đầy giễu cợt. Nam sinh to lớn kia tiếp tục lên tiếng:

- Xem ra Frozen cũng đáng tin đấy nhỉ? Mặc dù lúc tao nói thì nó đếch thèm để tao vào mắt, nhưng nó vẫn truyền lời cho mày nhỉ?

- Chẳng phải nói muốn gặp tôi sao? Đừng lòng vòng nữa, vào thẳng trọng tâm đi.

Song Tử nãy giờ chẳng thèm nghe lọt tai lời nào, thấy hắn nói nhiều quá liền cất giọng chán ghét. Nam sinh kia cười cợt:

- Aigooo, làm gì mà nóng vội thế? Chẳng lẽ khi quyến rũ bạn gái người khác, mày cũng nóng vội như vậy?

Nghe câu này, Song Tử liền thấu tỏ. 

Lại nữa, bạn trai cũ của bạn gái anh mới quen.

- Vậy... bạn gái cậu là ai trong số những người tôi hẹn hò?

Khóe môi Song Tử cong lên, chứa đầy sự khinh bỉ. Nam sinh kia liền trở nên tức giận, trực tiếp lao thẳng đến Song Tử. Hắn quát lên:

- Tên khốn! Đối với mày Huỳnh Tư chẳng là gì, vậy mà mày lại dám cướp cô ấy khỏi tao!

Bốp!

.

.

Phòng vệ sinh...

- Này, họ Âu Dương...

Đang lau sàn dở, bỗng dưng Bạch Dương dừng lại, gọi Xử Nữ. Xử Nữ đứng ngay cửa ra vào, nhàm chán trong khi đang giám sát hai kẻ phá hoại, đáp:

- Gì?

- Là cậu để ý tôi nên mới kiếm cách giám sát tôi lao động đúng không?

- Cậu bị bệnh à? _Xử Nữ không khỏi chau mày, gương mặt tỏ vẻ khó hiểu nhìn người trước mặt:

- Ngoài ngu đần ra cậu còn bị ảo tưởng đấy à?

- Nếu không phải cậu để ý tôi, tại sao cậu không để Cự Giải giám sát tôi? Suốt hai năm qua cậu đeo bám tôi mà không thấy chán à? Dù là bắt tôi hay phạt tôi, toàn là cậu! Cậu không để ý tôi thì là gì?

Bạch Dương hồn nhiên phân tích, người ngoài nghe được sẽ thấy vô cùng hợp lý. Nhưng bản thân Xử Nữ thì sắp hết mất kiên nhẫn, nghiến răng:

- Cậu thì hay rồi. Cả cái Hội này ai cũng sợ cái bản mặt vô liêm sỉ của cậu rồi! Tôi là người duy nhất có thể chịu đựng được cái nết dở dở ương ương của cậu nên mới ở đây giám sát cậu đấy nhé! Chỗ này chưa sạch, đừng có lau nữa, lấy bàn chà chà đi!

Nói rồi Xử Nữ bắt Bạch Dương lao động cực khổ hơn. Bạch Dương làm dáng vẻ chịu khổ, vừa chà sàn vừa lắc đầu cười:

- Này là ăn không được thì đạp đổ à? Tôi từ chối cậu nên cậu hành hạ tôi đấy à? Haizz, số mình thật là khổ. Đẹp trai quá cũng khổ!

- Yahhh! Chà cho sạch vào, bên ngoài còn một dãy nhà vệ sinh đang chờ cậu đấy! Làm không xong thì đừng mong ra về! _Xử Nữ gào lên.

- Ây daaa! Cậu buông tha cho tôi đi được không? Còn cố tình kéo dài thời gian giám sát tôi nữa? Níu kéo không hạnh phúc đâu a~

- Tên trời đánh cậu, im mồm ngay!

- Hai cậu à, hai cậu có đang lao động đàng hoàng không vậy? Đừng có mà đổ hết cho một mình thằng này làm nhá!

Nhân Mã với bộ dạng hai tay đeo găng tay cao su, một tay cầm cậy cọ bồn cầu và một tay cầm chai khử khuẩn, bước sang nhìn Bạch Dương và Xử Nữ.

Bạch Dương vừa chà sàn vừa mếu máo:

- Sao cậu nói tớ oan ức như vậy? Cậu không thấy tên bạn ác quỷ của cậu đang hành hạ tớ ra sao ư?

- Trời đất! Sao cậu làm sạch thế Bạch Dương?

Nhân Mã ngạc nhiên nhìn sàn nhà sáng bóng mà Bạch Dương vẫn đang cực lực chà. 

Câu nói này khiến hàng chân mày Xử Nữ có hơi nhíu lại. Cậu vội vàng đi qua phòng mà Nhân Mã vừa vệ sinh, gương mặt phút chốc nổi đóa:

- Trịnh Nhân Mã!

- Hả?

- Làm thế nào mà cục xà phòng nó lọt xuống bồn cầu rồi? Mày, móc lên ngay cho tao!

- Tao móc nãy giờ không được, nó toàn bị tuột không à!

- Thế ý mày là muốn tao móc giùm mày à? Nhanh lên, không thì tao bắt mày thay nguyên cái bồn cầu này nhá!

- Huhuhu!

- Nhanh lên!

Quả nhiên là màn hợp tác đến từ hai con người luôn khiến Xử Nữ mất bình tĩnh. Lúc này, Xử Nữ hoàn toàn không còn là một Hội phó lương thiện, hiền lành mà mọi người đồn đại nữa rồi.

.

Căn tin...

- Này, cậu tên là Lâm Cự Giải đúng không?

Một trong ba nam sinh kia đột nhiên cất tiếng bắt chuyện, trong khi cái tay đang cầm chổi quét nhà. Cự Giải vẫn là mỉm cười:

- Đấy là tên của tớ.

- Vậy cậu có dùng điện thoại không?

- Nghe nói cậu học giỏi, nên muốn xin để hỏi bài cậu, có được không?

Hai nam sinh còn lại cũng lần lượt lên tiếng, mục đích nhanh chóng bị bại lộ. Cự Giải vẫn giữ nguyên nụ cười nhu mì thường ngày, trả lời:

- Tớ không---

Cạch!

Chưa kịp nói xong thì tiếng va đập của cán cây lau với chân bàn vang lên. Ba nam sinh kia khó chịu nhìn kẻ gây rối, là Sư Tử. Đổi lại, Sư Tử chẳng mảy may để ý đến bọn họ. Vẫn đang tiếp tục lau sàn với bản mặt ngông cuồng.

Âm thanh vừa rồi, chắc chắn là cố ý để dằn mặt bọn họ. Nhưng Cự Giải đang ở đây, Sư Tử không có hành động gì quá đáng, bọn họ cũng không thể làm ầm lên được. Đến khi Sư Tử đi chỗ khác, ba nam sinh ấy lại quay sang, làm là phụ, ngắm Cự Giải là chính. Bọn họ thay nhau mở mồm khen ngợi cô thư ký xinh xắn của Hội học sinh, rồi dẫn dắt:

- Lát nữa làm xong cậu có bận không?

- Nhà cậu ở đâu để tớ đưa cậu về? Buổi tối đi một mình ngoài đường nguy hiểm lắm!

- Nếu cậu đói thì chúng ta đi ăn xong rồi hẵng về nhé?

- !#@@$#%[email protected]$#

Một loạt câu hỏi mang đầy ý đồ vang lên, cho đến khi cả ba nam sinh đấy đều bị một cây lau, một cây hốt rác và một cây chổi lao thẳng vào mặt.

Lại là Sư Tử. Sư Tử đứng đấy, gương mặt hờ hững cất lời:

- Tôi làm xong rồi, chỗ còn lại mấy người tự xử. Không hẹn gặp lại.

Còn chưa có sự cho phép của Cự Giải, Sư Tử đã xoay người bước đi, đóng cửa một tiếng ầm thật kêu. Cự Giải nhìn theo bóng dáng cao lớn nhưng lại lạnh nhạt ấy, trong tim lại có chút hoan hỉ. Vừa rồi, Sư Tử luôn luôn ngắt ngang mấy lời tán tỉnh của ba nam sinh này bằng hàng loạt tiếng động.

Đó là quan tâm đến cô đúng không?

- Gì chứ? Cự Giải còn chưa cho phép, ai cho hắn ta ra về trước vậy? 

Một người khó chịu và lên tiếng một cách bất cam. Nhưng Cự Giải vẫn mĩm cười:

- Được rồi. Mấy cậu dọn xong chỗ này, chúng ta sẽ được về!

- Hả, vậy sao? Okay!

Ba người kia nghe thế thì mừng rỡ, liền bay vào tập trung làm việc.

...

Phịch!

Ngã xuống nền cỏ xanh mượt của trường, Song Tử thở hổn hển. Trên môi cơ hồ có một nụ cười nhạt. Cứ tưởng chỉ có một đứa, ai ngờ, một lúc sau có thêm năm người nữa xuất hiện. Chúng nó tấn công dồn dập khiến anh không thể ứng xử kịp. Dù có thắng, cũng không thể không mang thương tích. 

Dù bị ánh nắng hoàng hôn chiếu lên mặt một cách chói chang và gay gắt, Song Tử cũng mặc kệ. Anh nhắm mắt lại, anh muốn yên bình một chút.

- ...

Bỗng, sự chói chang và gắt gỏng kia biến mất. Mặt trời lặn nhanh đến vậy sao?

- Thiên Bình?

Song Tử ngạc nhiên, vì Thiên Bình đang đứng trước mặt anh, che khuất đi cái nắng khó chịu kia.

Anh có chút thừa nhận, cô gái này đẹp thật. Một vẻ đẹp mà đến một thằng con trai đẹp trai như anh cũng phải ganh tỵ. Nhưng, gương mặt ấy, cái biểu cảm vô hồn lạnh nhạt ấy, anh thà bị ánh nắng chói lòa kia chiếu thẳng mặt còn hơn phải nhìn thấy cô. 

Nghĩ rồi Song Tử nhắm mắt lại, coi như chưa thấy gì.

Phịch!

Một vật thật nhẹ rơi xuống người anh. Khiến anh hé mắt ra, nhưng lại nhanh chóng nhắm lại. Vì ánh nắng gay gắt kia đã trở lại. Anh vội bật dậy, chỉ thấy bóng lưng nhỏ nhỏ kia đã rời đi. 

Cũng cùng lúc ấy, có một cái bóng cao lớn khác xuất hiện. Hai người họ đã đi cùng nhau.

...

- Xong rồi à?

Thấy Sư Tử đi ra, Thiên Bình liền lên tiếng, nhưng vẫn lãnh đạm. Sư Tử nhận lấy balo và áo khoác từ Thiên Bình, đáp:

- Chắc vậy. Mà lúc nãy, hình như xa xa sau chỗ cậu là Song Tử? Sao cậu ta lại ở đấy?

- Có người gặp.

Thiên Bình trả lời ngắn gọn, vẫn không đủ để giải đáp thắc mắc của Sư Tử.

- Nhưng sao cậu lại ở đấy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK