Mục lục
[12 Chòm sao] School
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

HAPPY NEW YEAR!!!

Năm mới chúc mọi người bình an, ấm no, hạnh phúc, mạnh khỏe và tràn đầy may mắn ngaaaaa~

Chúc cho Au sẽ sớm hoàn thành School để mọi người nhanh chóng thoát khỏi cảnh ngày ngày hóng chờ, yeah!

Love you +++++

--------------------------

"ROÉT!"

Tiếng còi vừa vang lên, toàn bộ khán đài đều hô hào ầm ầm, thanh âm lớn khổng lồ như muốn phá vỡ cả không gian. Mà dưới sân vận động, tất cả các tuyển thủ đều đã tiến vào bên trong mê cung theo những lối riêng.

Vì trạm thử thách đầu tiên là thử thách đấu 1 – 1 của các cặp đối thủ, nên các cặp đối thủ sẽ có cùng một hướng đi. Vì vậy, trên khắp màn hình lớn của từng khu, sẽ có hình ảnh của các cặp địch thủ.

Hiện tại, Sư Tử xuất phát cùng Yên Nam Sơn.

Ma Kết xuất phát cùng Triệu Phục.

Thiên Bình xuất phát cùng Triệu Ngân Hoa.

Bảo Bình xuất phát cùng Đường Ly.

Cự Giải xuất phát cùng Cố Sùng Lâm.

Và Song Tử xuất phát cùng Đường Kỷ.

Cổng B...

Bịch... bịch... bịch...

Tiếng còi báo hiệu của trọng tài vang lên, toàn bộ các tuyển thủ đều chạy theo bảng chỉ dẫn được gắn trên các lối đi của mê cung. Như trong luật chơi, mục đích của trò này chính là để các tuyển thủ vượt qua các thử thách tại các trạm chứ không phải suy tìm lối đi.

- ...

Cố Sùng Lâm hiện tại có tâm trạng vô cùng phức tạp. Chỉ mới bắt đầu được vài giây, sắc mặt hắn ta đã có chút khó coi.

Đó là vì đối thủ của hắn là một cô gái, lại còn là Cự Giải.

Đáng nhục nhã là, hắn ra không bắt kịp Cự Giải.

Người ngoài nhìn vào quan sát, sẽ cho rằng hắn đang nhường đối thủ, nhưng không hề. Hắn chính là không thể chạy ngang hàng với cô được.

Quả nhiên là người của Cửu gia.

- Ai cha...

Cuối cùng, Cố Sùng Lâm cũng bắt kịp Cự Giải. Vì bọn họ đã đến trạm thử thách đầu tiên. Lập tức, âm thanh của hệ thống vang lên:

"Trạm thử thách đầu tiên được mở ra. Người kích hoạt là Lâm Cự Giải trường cao trung Zodiac!"

"WOW!"

"Lâm Cự Giải tiên phong uy vũ! Thiên thần tỷ tỷ vô địch! Cựu thư ký hội học sinh là số một!"

Tiếng thông báo này vang lên khiến cho cả trường Zodiac đồng loạt hô hào cổ vũ. Khán đài lại thêm một phen trầm trồ. Ngay cả chính chủ cũng không ngờ đến, cô vậy mà là người đầu tiên trong 36 người tham gia thử thách này tiến đến trạm thử thách đầu tiên. Vượt qua cả Song Tử và thầy Ma Kết.

Không thể tin nổi.

- Vật tay?

Cự Giải có chút ngoài ý muốn khi thấy hai từ hiện ra trong tấm phiếu cô bốc thăm.

Thử thách lần này là vật tay? Vật tay với Cố Sùng Lâm?

- Ai cha...

Một tiếng ai cha này thoát ra vô cùng nhẹ nhàng và thoải mái. Mà sắc mặt của Cố Sùng Lâm càng thêm khó coi.

Kết quả thế nào, mọi người cũng đoán được rồi đấy.

...

Bịch... Bịch... Bịch...

Mặc dù trạm thử thách đầu tiên là thi đấu cặp, có xuất phát nhanh hơn hay xuất phát chậm hơn, thì tuyển thủ vẫn phải đợi đối thủ của mình cùng đến trạm thử thách đầu tiên, thì mới tiến hành thi đấu được. Thế nhưng, cặp đối thủ này lại như tổ chức một cuộc thi riêng với nhau – cuộc thi chạy.

- Cái đệt!

Đường Ly và Bảo Bình như hai con mãnh hổ thi xem ai chạy nhanh hơn, ai ngờ ở ngã ba phía trước lại có hai học sinh trường khác từ lối thứ ba rẽ sang.

- Oái!

Cốp! Vù~ Phịch!

- !!!

Trong khi Đường Ly chọn cách dừng lại trước khi có một màn va chạm mạnh đến hai con người ngơ ngác không phản ứng kịp phía trước, thì Bảo Bình cư nhiên không nói không rằng mà xông thẳng lên.

Không thể tin nổi, Bảo Bình thế mà lại lấy đà đạp mạnh lên bức tường chắn panel rồi dùng lực ở bàn chân, bật nhảy lộn một vòng trên không trung, ngay trên đầu của hai người kia như một cách đáng kinh ngạc và suôn sẻ vượt qua mặt bọn họ.

Toàn khán đài liền rơi vào câm lặng.

Mà Đường Ly, hai mắt trợn to kinh ngạc, đã đứng hình từ lâu.

Cô ta là Superman sao?

"Vật tay?"

Bảo Bình nhìn vào tờ phiếu mình bốc thăm, có chút ngoài ý muốn vì không nghĩ đến thử thách lại đơn giản như vậy.

- Vật tay sao? Ha, lần này thì cô tèo chắc rồi!

Đường Ly đến sau Bảo Bình một chút, nhưng vẫn có thể đọc được hai chữ từ tấm phiếu trên tay Bảo Bình. Thu lại vẻ kinh hoàng lúc nãy, giờ đây cô ta vô cùng ngạo mạn mà lên tiếng.

Khóe môi Bảo Bình chợt nhếch lên, tự tin cô đây cũng không hề thiếu:

- Cô đừng quên, cú đấm của cô đã thua tôi ở vòng trước nhé, Quái nữ?

Ầm!

Quả nhiên, cú đấm 590 điểm sẽ thắng cú đấm 553 điểm.

...

- Này anh camera man, các anh đều có đường dây liên lạc riêng với nhau phải không? Ý tôi là bộ phận camera-man ấy!

Khi không, Song Tử lại quay sang hỏi anh quay phim của mình một chuyện rất gần với việc phạm luật của thử thách này. Anh quay phim liền nhắc nhở:

- Cậu học sinh này, cậu đừng nghĩ đến việc nhờ tôi liên lạc với người quay phim cho cộng sự của cậu ở cổng A để biết vị trí của họ, như vậy là phạm luật đấy!

- Không có, không có! Tôi chỉ muốn biết bảo b... cậu ấy có ổn hay không thôi, anh hiểu nhầm rồi!

- Như vậy cũng không được! Cậu học sinh à, dù thế nào thì cậu cũng phải vượt qua các thử thách rồi mới tái hợp với cộng sự của mình được, đừng có bày trò nữa!

- Vậy tức là bọn anh có đường dây liên lạc riêng đúng không? Vậy anh nhắn với người kia rằng nếu Thiên Bình có gì khó khăn thì báo lại cho anh một tiếng có được không?

- Này cậu học sinh à...

- Đi mà anh, please~

- ...

Đường Kỷ có chút ngao ngán khi đối thủ của mình không những không tập trung cho thử thách sắp tới với hắn ta, mà còn lo chuyện lông bông không đâu. Nếu không phải ở vòng trước, cú đấm của Song Tử khiến hai chiếc máy chấm điểm bị hư, thì chắc chắn anh sẽ không lọt nổi vào tầm mắt của hắn.

- Đùa nhau chắc?

Mở tấm phiếu mình vừa bốc được ra, sắc mặt Song Tử có chút thất vọng. Anh vốn dĩ nghĩ rằng mình sẽ gặp một thử thách thể lực, đơn giản, nháy mắt một cái là xong. Để anh có thể nhanh nhanh tìm đến Thiên Bình.

Nhưng không.

- Uno?

Đến cả Đường Kỷ cũng bị ngoài ý muốn khi thấy nội dung của thử thách lần này. Cũng như Song Tử, hắn ta vô cùng chán ngấy.

Hắn đã định sẵn trong đầu những thử thách sức mạnh như tay không chặt đá, bổ dưa bằng nắm đấm, nâng tạ, v...v... Nhưng thử thách lại là đánh bài Uno?

Và giờ chỉ có hai thằng ngồi xuống bàn và chơi Uno?

- Hmn... Cái trò cỏn con này cũng không đủ trình để bòn rút thêm một miếng thời gian quý giá của tôi đâu, dù chỉ là một giây!

- Uno! Thắng!

Cứ ngỡ lời của Song Tử là viễn vông, nhưng không thể tin được, chỉ với năm lần ra quân bài, anh đã kết thúc cuộc chơi. Mà Đường Kỷ thì bị sốc đến hóa đá. Đúng là hắn không giỏi mấy trò dùng não này cho lắm, nhưng bị hạ như vậy cũng quá nhanh đi.

...

Cổng A...

Hiện tại, Ma Kết và Triệu Phục đang cùng di chuyển trên một lối đi. Bầu không khí không ngoài dự đoán, hoàn toàn im lặng. Chợt, Ma Kết thở dài, bất đắc dĩ lên tiếng:

- Này em học sinh, đừng có nhìn thầy như thế chứ... _Như thường lệ, anh lại nở một nụ cười trừ:

- Thả lỏng chút đi, chỉ là trò chơi thôi mà. Thầy có ăn thịt em đâu!

- Hmnn...

Trước thái độ vô tội của Ma Kết, Triệu Phục vẫn không hề thả lỏng cơ mặt, vẻ mặt vẫn nghiêm túc đến khó coi. Làm sao hắn ta có thể không đề phòng kẻ đã khiến máy chấm điểm lực đấm load không nổi được. Không biết thử thách phía trước là gì, nhưng với năng lực của bản thân, hắn phải nghiêm túc hơn nữa thì mới có thể giành chiến thắng được.

Ma Kết có nói cũng như không, nên thôi không để ý đến hắn nữa.

- Cham cham cham?

Triệu Phục có thái độ đề phòng Ma Kết như thế, nhưng kết quả, lại là một thử thách vô cùng xàm xí. Trò chơi Cham cham cham? Cái trò mà đối thủ cầm cái que chỉ tay, chỉ hướng nào, bản thân phải né đầu quay về hướng đó ra thì mới thắng được. Một trò chơi không thể nhạt nhẽo hơn. Rõ ràng hắn đã mong đợi nhiều hơn thế.

- Hmn...

Tuy bản thân nghĩ vậy, nhưng trong một khắc, Triệu Phục đã khẽ thở phào một tiếng nhẹ. Ít nhất ở trò này, không phải là thể lực, cơ hội chiến thắng của hắn sẽ cao hơn.

Ma Kết dĩ nhiên nhìn ra suy nghĩ ấy của Triệu Phục. Anh chợt cười, thằng nhóc này quả là một tấm chiếu chưa trải a.

- Cham cham cham!

Toét!

Kết thúc thử thách.

Chỉ một lần duy nhất, Ma Kết đã đánh bại Triệu Phục khiến hắn không tài nào chống nổi. Niềm tin của hắn bị sụp đổ vỡ vụn.

Vừa rồi hắn chỉ hướng nào, Ma Kết đều né được hướng đấy, đến mức trọng tài phải dừng lại. Nhưng khi đến lượt hắn, Ma Kết chỉ hướng trái, hắn như bị thôi miên liền quay sang trái. Và mọi chuyện kết thúc ngay tại đấy. Thắng thua đã rõ.

- Vậy thầy đi trước nhé, bái bai em~

Ma Kết ung dung vẫy tay chào Triệu Phục, trên mặt vẫn giữ nguyên điệu cười thương hiệu của mình. Vừa bước đi, anh vừa ngâm nga giai điệu nào đó.

Trò vừa rồi, làm sao Triệu Phục có thể thắng anh được. Anh không hề ngẫu nhiên chỉ hướng trái, mà là vì quan sát được cậu ta có biểu hiện sẽ phản ứng quay mặt sang bên trái đầu tiên nên anh mới chỉ hướng đó. Ngược lại, ở lượt của anh, anh đã quan sát cổ tay cầm gậy của Triệu Phục, cậu ta định chỉ hướng nào, chỉ cần quan sát một chút là biết trước được ngay. Đó là lý do vì sao anh tránh hoài không dính đòn tấn công của cậu ta.

Game này, quá dễ.

Mong rằng Bảo Bình bên cổng B cũng sẽ thuận lợi vượt qua thử thách đầu a.

...

Không biết chỗ khác thế nào, chứ không gian ở lối đi này có chút khó tả. Khi mà bạn trai của Diêm Tần Tương và nạn nhân trong vụ tình ái của Diêm Tần Tương lại vô tình trở thành đối thủ của nhau mà cùng xuất phát.

Không một ai thèm đếm xỉa đến đối phương, một chút cũng không bỏ vào mắt.

Người khác nhìn vào lại tưởng bọn họ vì vụ rắc rối tự họa của Diêm Tần Tương lúc trưa mà có thái độ như vậy, nhưng không. Sư Tử vốn đã không thèm để ai vào mắt rồi, huống chi là kẻ phiền phức Yên Nam Sơn. Mà Yên Nam Sơn cũng không khác gì, hắn ta trước giờ luôn cho rằng mình không cùng đẳng cấp với những người còn lại.

Một kẻ thì cau có khó ở. Một kẻ thì cao ngạo quý phái.

Vậy mà, kết quả của trạm thử thách đầu tiên lại khiến hai tên này có cùng một phản ứng – bài xích.

Thử thách mà Sư Tử và Yên Nam Sơn nhận được lại là "Làm aeyo".

- Cái đệt! Mấy người đùa với tôi đấy à? Aeyo? Nhảm shit vừa thôi! Đổi cái thử thách khác đi!

Sư Tử sau ba giây đứng hình liền xả ra một tràng khó chịu, mà người bên phía ban tổ chức lại lắc đầu:

- Luật của cuộc thi này không cho phép điều em nói xảy ra, nên là, hai em hãy như bình thường mà thực hiện thử thách! Còn không hãy từ bỏ cuộc thi này!

Lời chắc chắn của ban tổ chức khiến cho Sư Tử càng thêm cau có. Đến chết anh cũng không ngờ đến mình lại dính phải loại thử thách kinh tởm này. Không lẽ anh sẽ phải chịu thua thật sao?

- Aissss! Chết tiệt!

Sư Tử nghiến răng khó coi, chưa gì mà tai anh chàng đã đỏ tấy lên. Làm aeyo? Làm nũng? Chết quách đi cho xong!

Bên cạnh đó, sắc mặt của Yên Nam Sơn cũng không khá lên là bao. Ngược lại, chưa bao giờ thấy hắn ta có vẻ mặt âm trầm lạnh lẽo đó. Cũng đúng, một Yên Nam Sơn kiêu căng ngạo mạn, sao có thể làm nũng cho người khác xem được. Quá thấp kém đi.

A few moments later...

"Gái Nhật đó, mề ta xì la ờ hê hề~ Ê ề ê ế ề~"

PHỤT!

- HAHAHAHA...

- Chời đụ, chời ơi mắt tuiiiiiiii!!!

- Đó có phải là Bạch Sư Tử đáng sợ của chúng ta không vậy hahaha!

- Hahaha... buồn cười quá haha... quả này tớ không thể nào đỡ nổi haha!

- Muốn trầm cảm, hahaha, mắt tôi!

- Con mẹ nó, xem mà muốn đấm thật!

- Thấy ghê!

- Hahaha... quả mặt như mắc ỉa vậy haha!

- Bữa bảo cậu ta làm mà cậu ta có thèm làm đâu, giờ thì nghiệp quật hờ hờ!

- Chị Xà Phu nói gì cũng đúng hết á!

- Hahaha...

Quả nhiên, sau bản mặt cau có đang cố gồng mình thực hiện thử thách Aeyo của Sư Tử là hàng loạt tiếng cười nghiêng ngả của đám bạn cùng trường cùng lớp. Thật không may cho Sư Tử vì ban tổ chức đã công khai giây phút kinh hoàng ấy cho toàn phân khu F.

- Hmnn...

- Này con nhỏ búp bê kia, cô đi đâu vậy hả, đường này nè!

Thiên Bình đang đi, đột nhiên nghe thấy giọng ai quen quen hệt như giọng Sư Tử ở bên kia bức rào chắn panel, toan đi đến đó thì lại bị Triệu Ngân Hoa kéo lại. Triệu Ngân Hoa cau có than trách:

- Tôi không thể tin được, người thông minh như cô lại bị mắc chứng mù hướng nặng như vậy! Rõ ràng cái mũi tên nó chỉ thẳng to đùng thế này mà cô có thể rẽ sang trái được hay thật! Cô với người đanh thép trong vòng đấu khẩu vừa rồi thật là cùng một người đấy hả?

- Cảm ơn.

Thiên Bình không tự nhiên lại cảm ơn khi Triệu Ngân Hoa chê trách cô, mà vì nãy giờ, cô ta đã kéo cô đi đúng đường hơn hai lần rồi. Triệu Ngân Hoa khi không lại nhận được câu cảm ơn của đối thủ, liền có chút khó xử mà chẹp miệng:

- A-ai cần, chẳng qua thử thách đầu tiên là thử thách cặp nên nếu cô đi lạc thì tôi phải chờ cô à! Đâu rảnh!

- ...

Thiên Bình cũng chẳng đáp lại gì mà tiếp tục đi theo Triệu Ngân Hoa. Còn về nghi ngờ giọng nói của Sư Tử khi nãy, chắc là nó đang ở bên đó, dù sao cũng xuất phát cùng một cổng. Chỉ là, chắc là cô nghe nhầm, sao có thể nghe được điệu "Mề ta xì la ờ hê hề~ Ê ề ê ế ề~" được nhỉ.

- Thử thách "Yoga"?

Triệu Ngân Hoa hai mắt sáng bừng khi nhìn thấy thử thách mình bốc trúng. Mà sắc mặt Thiên Bình có chút âm trầm.

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK