• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhật Hạ nằm trên giường, nước mắt không kìm được mà rơi liên tục.

Mất cha và mẹ cùng một ngày, còn khiến em trai nằm viện chưa đủ thảm hại sao?

Cô cũng là một cô gái nhỏ, cũng cần được yêu thương nuông chiều. Mà sao người đàn ông đó lại đối xử với cô tệ đến như vậy?

Giọng cô rất yếu lại tự chế giễu chính mình:

“Triệu Nhật Hạ, mày không xứng có được hạnh phúc! Chính mày đã hại gia đình mày…”

Nhật Hạ nằm khóc rồi ngủ quên lúc nào không hay. Có lẽ vì cô gái nhỏ đã quá mệt mỏi rồi.

“Cốc… cốc…”

Bên ngoài truyền đến tiếng của người giúp việc.

“Cô Triệu, nhị thiếu căn dặn tôi mang váy đến cho người.”

Nhật Hạ lúc này mới mở mắt. Cô uể oải ngồi dậy mở cửa nhận lấy bộ váy. Thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô, người hầu hỏi:

“Cô có cần tôi phụ gì không ạ?”

Nhật Hạ lắc đầu:

“Không cần đâu. Tôi tự mình làm được.”

Người hầu để chiếc váy lại rồi rời đi.

Quả thật Lục nhị thiếu rất chu đáo. Không những chuẩn bị váy dạ hội mà còn chuẩn bị cả quần áo lót cho cô.

Nhìn số đo rất phù hợp. Cô không ngờ người chu đáo như Lục Hạo lại không gặp may mắn trong tình yêu. Đổi lại cô là bạn gái của Lục Hạo, chắc cô sẽ rất hạnh phúc.

Nhưng người như cô, còn ai cần nữa cơ chứ?

Không nghĩ nhiều nữa, Nhật Hạ ướm thử chiếc váy. Chiếc váy màu trắng cúp ngực, hở lưng rất phù hợp với Nhật Hạ. Cứ như nó được may ra là để cô mặc vậy.

Nhật Hạ tự ngắm mình trong gương. 3 vòng hoàn hảo không tì vết, nước da trắng mang theo một vẻ thùy mị, tinh khôi như những bông hoa tuyết trắng đầu mùa.

Nếu không gặp biến cố, chắc bây giờ cô sẽ có một công việc yêu thích, tan ca rồi về nhà với gia đình. Tìm một người bình thường để yêu đương.

Cuộc sống bình dị trôi qua. Nhưng bây giờ rơi vào hoàn cảnh này, ai còn dám yêu đương với cô?

Có mặc đẹp cũng chẳng ai ngắm nhìn.

Nhật Hạ ngẩng mặt lên, tay quẹt đi giọt nước mắt trực chờ rơi xuống.

Giá như lúc này có ai dang tay ra cứu lấy cô, an ủi cô thì hay biết mấy.

Cuộc sống mà, có ai đó để dựa vào thì tốt. Không có thì dựa vào chính mình. Tự mình cứu lấy biến bản thân trở nên mạnh mẽ. Sau này dù có bất kỳ tình huống nào xảy ra đi nữa, người như cô nhất định sẽ vững chãi bước tiếp. Nhưng để được mạnh mẽ cũng cần phải trả giá. Mà cái giá lớn nhất để mạnh mẽ chính là cô đơn.

Nhật Hạ định vào bữa tiệc tranh thủ ăn no nê rồi thực hiện nhiệm vụ giúp Tam đại thiếu có người yêu. Nhanh chóng giành được cổ phần, hoàn thành nhiệm vụ để có một cuộc sống bình thường. Vậy mà cuộc điện thoại cô sắp nhận đã phá hủy tất cả:

“Cô Triệu, em cô đột nhiên bị sốc thuốc. Cô nên đến bệnh viện một chuyến.”

Nhiệm vụ và người thân chẳng cần đem lên bàn cân cũng biết người thân quan trọng hơn nhiều.

Đúng vậy! Triệu Nhật Hạ còn duy nhất em trai Triệu Nhật Linh là người thân. Mặc kệ tất cả, Nhật Hạ nói:

“Bác sĩ, tôi đến ngay!”



Bữa tiệc tối được diễn ra. Hạc Phi Phi trong bộ váy bó sát đẹp đẽ trở thành nhân vật chính. Hạc Phi Phi vì giao tình hồi còn nhỏ giữa mình và Lục Nhất nên không dành thời gian cho hai đại thiếu gia còn lại.

Lục Thần không có cơ hội tiếp cận người đẹp. Hắn uống hết ly rượu đang cầm ở trong tay rồi nghiến răng nói:

“Triệu Nhật Hạ, cô dám không nghe lời tôi. Cô xem tôi xử lý cô thế nào!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK