Cứ như thế, gia đình Chiêu Hoa ngày càng khá giả, có của ăn của để. Cuối cùng tin vui cũng đến với hai phu thê Chiêu Hoa- Băng Thanh. Chiêu Hoa vui mừng khi biết tin ấy. Cô đã mong có con lâu rồi. Nay ước mơ thành sự thật khiến cho cô không còn gì để hạnh phúc hơn. Băng Thanh được thê chủ chăm sóc vô cùng chu đáo từ thức ăn đến đồ đạc, việc gì cô cũng không cho làm. Đủ ngày đủ tháng, Băng Thanh sinh ra một cặp sinh đôi trai gái đáng yêu, xinh xắn. Băng Thanh rất muốn sinh cho nàng thêm một đứa bé gái nữa nhưng Chiêu Hoa không đồng ý:
- Chàng thiệt là! Ta không muốn chàng sinh nữa không phải vì không yêu chàng đâu.
- Vậy thì vì sao nàng nói đi.
- Chàng bình tĩnh nghe ta nói. Thật ra ta là lo lắng cho chàng mệt nhọc nên mới nói thế. Chàng xem chúng ta có hai con rồi mà. Ta muốn sau này cho chúng đi học để biết cái chữ. Mà kể cả trai hay gái ta đều thương như nhau.
- Nàng nói thật sao?
- Ừ.
Băng Thanh rất vui và hạnh phúc khi nghe Chiêu Hoa nói như vậy. Không phải Chiêu Hoa và Băng Thanh không trải qua khó khăn đâu. Băng Thanh thường bị người khác chê không xứng với Chiêu Hoa. Và Chiêu Hoa cũng bị nói là "đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu". Mặc cho những lời gièm pha của người đời, hai vợ chồng vẫn yêu thương, trân trọng lẫn nhau. Cuộc sống gia đình của Chiêu Hoa và Băng Thanh vô cùng đầm ấm và hạnh phúc. Sự nghiệp của cô cũng khá ổn định. Hai đứa con thì nghe lời ngoan ngoãn. Bầu trời càng thêm trong xanh, chim hót líu lo, hoa nở trên cành, hương thơm dịu dàng báo hiệu cho niềm vui trong tương lai sau này của gia đình Chiêu Hoa - Băng Thanh.