Kế hoạch nghiên cứu vật lí học của Dư Nhu được đưa lên chương trình nghị sự.
Hà Thương nghĩ cô nên bắt đầu học kĩ lưỡng từng điểm kiến thức trung học của mình để khi vào cấp 3 đỡ bỡ ngỡ và lúng túng. Cô đã tiếp thu ý kiến của anh, quyết định dời thời gian nghiên cứu vật lí sang năm sau. Ngày ngày ở trường cố gắng hết sức làm bài tập về nhà và tiếp thu những kiến thức của các môn học khác.
Tuy nhiên, trên thực tế thì rất khó.
Mỗi môn học đều có bài tập về nhà mỗi ngày, ngôn ngữ và văn học tốt, đọc và ghi nhớ bài khóa từ trước, ghi nhớ phiên âm đã rất khó, lại còn có cả kiến thức văn học.Đây vốn dĩ là những việc mà cô ấy thích.
Ngoài ngôn ngữ và văn học, mỗi ngày cũng cần luyện nghe tiếng Anh , làm bài đọc, ghi nhớ từ và ghi nhớ ngữ pháp. Không có môi trường ngôn ngữ, việc học thật nhàm chán. Các sách giáo khoa khác cũng có bài tập về nhà sau mỗi bài
,mỗi ngày cô dành rất nhiều thời gian chỉ để làm bài tập. Nếu không viết bài sẽ bị phê bình, nếu sai thì cần tìm ra những điểm kiến thức để ghi nhớ lại.
Sau kỳ thi giữa kỳ cô cảm thấy mệt hơn.
Cũng may có một hoạt động giúp lấy lại sức lực hai ngày là đủ để cô điều chỉnh trạng thái của mình.
Có một điều rất vui nữa là Hướng Hải Đường lên lớp đã rất nghiêm túc nghe giảng hơn, sau giờ học còn tìm cô trao đổi vấn đề. Đôi khi, cô chỉ mới giảng giữa chừng, Hướng Hải Đường đã hiểu rõ rồi, khả năng tiếp thu của cô ấy rất mạnh. Dư Nhu cảm thấy không bao lâu nữa Hướng Hải Đường có thể dạy cho cô những vấn đề về vật lí khó hiểu cô gặp phải mà không hiểu.
Hướng Hải Đường không thể tin nổi thốt lên rằng, “Thật hả? Tiểu Nhu Nhu, cậu thực sự cho rằng mình thông minh sao? Ôi trời ơi ! Mình sắp trở thành một học giả!”
Dư Nhu bất lực nói: “Trước tiên cậu phải tiếp tục cố gắng . Mình không cần phải lừa cậu làm gì, cứ chờ xem.”
Hướng Hải Đường đã bị lời khen ngợi của Dư Nhu làm cho đầu óc choáng váng, trở thành một học giả? Ôi chúa ơi thật tuyệt làm sao, cô ấy ôm lấy Dư Nhu nựng nịu khuôn mặt của cô.
Chuông báo vào lớp đã vang lên, một luồng gió lạnh xuyên thấu thổi vào gáy Hải Đường , cô rung vai nhìn ra cửa, Thầy Hà cắp quyển sách giáo khoa bước vào lớp.
“Đại hội thể thao ngày mai, lớp hôm nay cố gắng học chăm chỉ, nếu ai không chú ý nghe giảng , tôi sẽ đưa cho người đó một bài thi riêng.” Hà Thương khuôn mặt lạnh lùng hù dọa.
“Thầy Hàaaaaa không cần phải vậy đâu ạ.”
Trước đó khi Hà Thương chưa lên lớp, một số người can đảm đã gào thét thảm thương.
Hà Thương sau khi hù dọa cả lớp, liền động viên bọn họ, “Trong kỳ thi giữa kỳ, điểm môn toán của lớp chúng ta đứng đầu trong các lớp cùng cấp. Rất nhiều người đã coi các bạn là đối thủ, các cậu đã quá cẩu thả, tiếp tục như thế kì vọng ban đầu sẽ không còn tốt đâu.”
Thử hỏi có mấy ai sẽ bằng lòng làm đồng đen sau khi đã từng làm vua?
Cùng với tiếng hét lớn : “lớp” mọi người đều im lặng, ngẩng đầu nhìn lên bảng, kể cả Hướng Hải Đường, cô ấy không còn trốn tránh Hà Thương, cô ấy không từ bỏ, chỉ cần cô ấy chăm chú lắng nghe trong lớp, cô ấy sẽ đạt được thành quả
Thỉnh thoảng cô ấy cũng đến văn phòng Hà Thương hỏi một vài vấn đề , Hà Thương cũng sẽ nhiệt tình trả lời những câu hỏi của cô ấy.
Lớp học nằm ở tầng hai không quá cao cũng không hề thấp của một ngôi trường, bên ngoài mặt trời lặn, hắt vào lớp học một màu vàng nhạt, thầy giáo đứng trên bục giảng viết từng bước một ,tất cả học sinh cùng suy nghĩ tạo nên một bức tranh du dương dịu dàng.
Buổi học vào ban ngày trôi qua, buổi tự học bắt đầu vào buổi tối, tất cả mọi người đều cảm thấy bồn chồn, nôn nao. Ai cũng mong chờ kì nghỉ đại hội thể thao bắt đầu vào ngày mai. Trong tiết học thứ ba của buổi tự học buổi tối, tiếng thảo luận càng trở nên ồn ào hơn, Dư Nhu đang suy nghĩ thì đột nhiên bị quấy rầy, ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ, một khuôn mặt treo ngoài cửa sổ.thì ra đó là lớp trưởng. Cô cúi đầu tiếp tục viết – đừng ăn cái đó, thầy chủ nhiệm nhìn bên ngoài.
Hướng Hải Đường để đồ ăn nhẹ vào ngăn kéo, không xoay bút nữa, chăm chỉ làm bài.
Lớp trưởng trực tiếp đi vào để bắt một vài nhân vật tiêu biểu và yêu cầu họ đứng lên làm bài tập, lớp học vốn ồn ào ngay lập tức im lặng. Dư Nhu đã làm xong một chủ đề lớn về sinh học, sau đó sắp xếp các cuốn sách, chuẩn bị mang về nhà để đọc, dù sao thì cũng có hai ngày rưỡi nghỉ phép.
Cũng may trước đó cô không đăng ký tham gia đại hội thể thao vì đang trong kì kinh nguyệt , nếu không, cô sẽ không thể tìm được kì nghỉ lễ này như này ở đâu để có thể có thời gian ở bên cạnh với Thầy Hà, cô mỉm cười lôi ra một cuốn sách bài tập vật lý.
“Sao em đem nhiều sách về nhà vậy ?” Hà Thương một tay cầm 1 ly nước dựa vào cửa, một tay cầm lấy sách của cô.
Dư Nhu cởi giày thể thao, thay một đôi dép bông, “Em có dự định, không nhiều chỉ có 5 cuốn”
Hà Thương để cốc nước xuống, lật xem, “Chuẩn bị cho hai ngày ở nhà xem vật lý à?”
Dư Nhu gật đầu, “Vẫn còn một số bài phải làm.”
Cô bất giác cau mày, “Tiết tấu gần đây của em không ổn, phân bổ thời gian cũng không hợp lí , và bài tập về nhà cũng chiếm quá nhiều thời gian của em , và em không thể tập trung khắc phục điểm yếu của mình. “
Hà Thương thở dài, “Tối nay em định làm bài tập sao? Anh mua vé xem phim rồi, em chuẩn bị đi tối cùng tôi đi xem phim.”
A! Vậy chúng ta đi xem phim đi , anh mua lúc mấy giờ ? Anh nói sớm thì tôi đã không dùng dép lê rồi.” Dư Nhu sắc mặt lập tức thay đổi trong nháy mắt, ôm Hà Thương cười toe toét.
Hà Thương chế giễu, “Ý chí của em yếu như thế này sao?” Dư Nhu khẽ nói, “Bạn trai là số 1.”