Làn da của cô gái nhỏ trắng như vậy, quầng thâm của mắt khi thức đêm hiện lên rát rõ, Hà Thương thấy nhưng không nói thẳng ra, khi đi học thấy cô ngủ gật gù thì tức giận, cuối cùng vẫn gọi cô lên văn phòng để nói chuyện.
“Thầy Hà, có việc gì vậy ạ?” Dư Nhu nhỏ giọng hỏi. “Em đoán xem?” Hà Thương hỏi lại.
“Em, em không biết ạ.” Dư Nhu cúi đầu xuống.
Hà Thương thở dài: “ Đêm thì em thức, ban ngày thì sẽ không có tinh lực, sức khoẻ để học, em không biết sao?”
Dư Nhu nhỏ giọng chậm rãi nói: “Nhưng mà còn rất nhiều đề chưa làm xong, để lại như vậy thì sẽ quên mất ạ.”
Hà Thương tăng âm lượng: “ Có gì không hiểu em có thể hỏi thầy, thầy không có thời gian đến vậy sao? Tự mình suy nghĩ thì chỉ lãng phí thời gian.”
Phát hiện giọng nói có chút nặng lời, anh nói nhẹ lại: “ Làm đến nơi đến chốn, từ từ sẽ đạt được thành quả.”
Dư Nhu trầm mặc một lúc hỏi: “Thầy là sinh viên đại học A sao ạ?” Hà Thương không hiểu vì sao cô lại hỏi câu này.
Cô không chờ anh trả lời mà nói tiếp: “ Anh em cũng thế. Cha mẹ em vì muốn chăm sóc vấn đề học tập của anh ấy, đều đi ra bên kia. Cho nên trong nhà chỉ có mình em. Em chưa bao giờ có hy vọng xa vời là có thể cùng anh trai thi vào đại học A, nhận được sự chú ý của cha mẹ. Nhưng mà thầy ạ, thầy nói em có thể thi 140 điểm, chưa có ai nói với em sẽ đạt được điểm cao, bọn họ đều nói em nhưu vậy.”
“Bọn họ đều nói em không thể thi được.” Cô gái nhỏ ngẩng đầu trong mắt tuôn ra nước mắt, khi nói chuyện nhìn anh thì mang theo âm rung.
Hà Thương không kìm được mà ngồi thẳng lên, có một quyết định. Móc ra khăn tay đưa cho cô: “ Thầy cảm thấy em sẽ làm được. Cách thi giữa kỳ còn 10 ngày, như này đi, thời gian em tự học buổi tối thì đến ngay nhà thầy, thầy cho em học thêm. Nhưng em phải giữ bí mật.”
Dư Nhu hoài nghi cô nghe nhầm, không tin được mà nhìn Hà Thương. Hà Thương nhíu mày: “ Không muốn thì thôi.”
“Muốn, muốn.” Dư Nhu nhanh chóng đáp ứng, dùng khăn giấy lau nước mắt, vốn khoé mắt đang hồng hồng thì giờ cảng đỏ. Cô quay trở lại phòng học, mọi người đối với ấn tượng về lời nói độc miệng Hà Thương lại càng sâu…
Dư Nhu ở tiết tự học buổi tối ngày thứ ba tự mình chỉnh phần đề mình không hiểu, ngồi ngay ngắn tại phòng khác của Hà Thương, nghiêm túc nghe Hà Thương giảng bài, ngẫu nhiên muốn cô suy nghĩ về câu hỏi, cách dạy học sinh theo hình thức này rất khó có được, cô rất trân quý lúc này.
Quả nhiên, so với cô tự mày mò suy nghĩ phương pháp thì kết quả đạt được tốt hơn rất nhiều, thầy Hà khi giảng cho cô xong dạng đề nào thì lập tức sẽ tìm một dạng đề tương tự để cho cô tự tính thời gian trong làm bài thi, cho cô nhớ về đề này nhiều hơn, đồng thời huấn luyện tốc độ làm bài cho cô. Ngày đầu tiên không quá thích ứng, nhưng liên tục mấy ngày học như thế, Dư Nhu đối với tốc độ làm bài thi cơ bản là hiểu rõ.