Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

In bảng kế hoạch ra thành mười tờ.

Dư Nhu mang theo hai bảng tới trường học, cô còn chưa kịp ngồi nóng ghế, Hướng Hải Đường đã mượn vở bài tập để chép. Dư Nhu từ chối: “Lần trước cậu mới nói muốn tự học, nhanh như vậy đã không kiên trì nổi rồi, tớ không thể làm vai ác phá hư ước mơ của người khác được.”

“Nhưng nếu tớ không làm, thầy sẽ la.” Hướng Hải Đường sốt ruột nói.

“Cậu cứ lấy bài ra làm đi, tự mình làm tốt hơn so với chép của người khác để đối phó với thầy.” Dư Nhu lấy cuốn vật lý ra, thừa địp chưa bắt đầu tiết nhìn lại lần nữa.

Hướng Hải Đường rất tin lời Dư Nhu nói, nếu không lần trước làm sao lại vui vẻ như vậy khi nghe đối phương nói mình sẽ trở thành học bá, đó không phải xu nịnh như bình thường, mà là tin tưởng vào tiềm lực của bản thân!

Bởi vì cô ấy không hoàn thành xong bài tập, nên mỗi tiết đều bị phê bình một lần, giáo viên còn tức đến mức bắt đứng nghe giảng bài.

Nên khi làm hết bài tập của một ngày, đến phòng giáo viên nộp, còn nhận được khích lệ: “Còn chưa tới nổi không cứu được.”

Dư Nhu lúng túng cười, vậy cũng coi như khích lệ? Bạn cùng bàn này thật là một người lạc quan…

Khi áp dụng kế hoạch thời khóa biểu được giữa chừng, thì xuất hiện biến động, Dư Nhu cứ xóa xóa rồi sửa sửa, cố gắng thích ứng hơn một tuần lễ, mỗi ngày sinh hoạt học tập đều ngay ngắn có nề nếp, Hướng Hải Đường thấy vậy cũng bắt chước làm ra một bảng, khác cái là dán thêm mấy chữ ký hình ảnh của thần tượng mình thích, lúc không kiên trì nổi, thì quay ra sau nhìn kêu lên vài câu ‘Ông xã, anh chờ em.’

Dư Nhu buồn nôn một trận, mở bảng thời khóa biểu ra ghi ở phía dưới hai chữ in hoa – HS.

Khi này Dư Nhu cùng Hướng Hải Đường chỉ vùi đầu vào học tập, không tham gia các hoạt động ngoại khóa ngoài giờ, lúc tan học thì xúm lại thảo luận đề vật lý, đúng theo sự dự đoán của Dư Nhu, Hướng Hải Đường học môn đó vô cùng thuận buồm xuôi gió, chiếu theo lời của đối phương thì là – kỳ lạ, tớ vừa nhìn thấy đề đã cảm thấy có thể làm được.

Ông trời không thể biến mong ước thành sự thật, chỉ có thể dùng chăm chỉ để bù vào, Dư Nhu rơi vào biển đề vật lý, mà Hướng Hải Đường thì chìm trong vũng bùn số học, hai người hỗ trợ lẫn nhau, tạo thành một vòng tròn học tập hoàn toàn mới, khiến xung quanh cũng bắt đầu chú tâm học tập.

Giáo viên phát hiện bầu không khí của lớp gần đây rất tốt, tìm lớp trưởng Triệu Thuần hỏi chuyện, thì đối phương nói, Hướng Hải Đường đứng thứ nhất từ dưới lên bắt đầu chăm chú học tập, liên tục được thầy lý khích lệ, tất cả mọi người sợ tụt thành kẻ đứng cuối, vì vậy khung cảnh vô cùng nhiệt huyết.

Thi giữa kỳ đã qua được ba tuần, sắp tới kỳ thi cuối tháng, Dư Nhu dành thời gian cả buổi tối để ôn tập, thỉnh thoảng tới tờ mờ sáng mới đi tắm rửa, cô sẽ đánh dấu những câu không hiểu, rồi hỏi Hà Thương, xong thì đuổi đối phương về phòng ngủ, không cho người thức đêm với mình.

Lần đầu tiên, khi Hà Thương kiên trì thức đêm chung, đã bị cô mắng cho một trận. Anh liền không như vậy nữa, mỗi lần tới ngày thi, lượng công việc của giáo viên cũng rất nhiều.

Dư Nhu tắm xong, rón ra rón rén leo lên giường thuận theo tự nhiên ôm Hà Thương, đối phương đã ngủ, nhưng tay vẫn theo bản năng mà ôm ngược lại.

Ở trường học, Hướng Hải Đường giảng đề vật lý cho cô, bản thân thường xuyên cảm thấy chán nản, tư chất không thể so với những người đã giỏi từ trước. Nên lúc về nhà đọc sách cũng khó tránh sự thiếu kiên nhẫn bắt đầu nôn nóng, khi đó bản thân vẫn chưa phát hiện ra, nhưng anh liếc mắt liền nhìn thấu, nên đã tư vấn tâm lý cô, để Hướng Hải Đường ngưng giảng đề, nếu cứ tiếp tục sẽ mất đi thói quen khi giải đề của chính mình.

May mắn là có anh làm bạn.

Còn ba ngày tới kỳ thi, Dư Nhu lấy đề sai ra coi lần nữa, nửa đêm, nhiệt độ hạ xuống, Hà Thương khoát thêm cái áo cho cô, đối phương khen ngược cảm thấy nóng, anh ngồi đối diện chấm bài, hai người thỉnh thoảng nhìn nhau một cái, Dư Nhu mười một giờ mới buông bút, cùng Hà Thương đi ngủ.

Chân của cô lành lạnh, anh liền cầm lấy giữ nhiệt: “Hôm nay sao ngủ sớm vậy?”

Cô đưa tay dán lên ngực đối phương: “Nhìn đề đều hiểu rõ, cảm thấy không có gì phức tạp, nên không cần phải quá cố gắng.”

“Vậy là tốt rồi.” Anh buông chân cô ra.

“Còn anh, gần đây mệt không?” Dư Nhu hỏi đối phương.

“Vẫn ổn, dạy học sinh lớp cấp tốc rất đơn giản, số học ở lớp em cũng không có vấn đề.”

“Có đúng vậy không? Sao em lại thấy gần đây anh hình như không được vui.” “Sinh lực dồi dào, thấy được mà ăn không được.”

“Chờ em thi thử xong.”

Sau kỳ thi chính là ngày sinh nhật lần thứ mười tám của Dư Nhu, cô vào trường chậm hơn người khác một năm, bởi vì tướng mạo trẻ con, nên bạn học bình thường cũng không biết tuổi của cô vậy mà còn lớn hơn bọn họ.

Có lẽ cứ nói về đề tài này, Dư Nhu sẽ không ngủ được, Hà Thương cũng vậy. Nên trải qua rối rắm một hồi, cái gì cũng không có làm.

Dư Nhu mang theo chút chán nản đến trường học, bị Hướng Hải Đường trêu chọc là chưa được thỏa mãn, từ góc độ nào mà nói, thì đối phương tả không sai.

Hà Thương cũng mang theo sinh lực dồi dào, khi tới trường không khống chế được, giảng bài vô cùng nhanh, cũng may cả lớp trong thời gian này rất chăm chỉ học bài, không có xuất hiện tình trạng theo không kịp bài, sắp hết tiết, người mới ý thức được bản thân giảng nhanh: “Xin lỗi, mới từ lớp cấp tốc về, ngữ điệu vẫn chưa được ổn định, còn mười phút nữa hết tiết, nhưng bài đã giảng xong. Không còn gì để bổ sung, mọi người tự vấn một lần, có thể giơ tay đứng dậy hỏi vấn đề về học tập, thầy biết nhất định sẽ giải thích kỹ càng.”

Hướng Hải Đường là người thứ nhất đứng lên: “Thầy Hà, trước đây em học không giỏi, nghĩ đến bài vở liền cảm thấy chán nản. Hiện tại đã rất cố gắng chú tâm vào việc học, mỗi ngày cũng có làm bài tập, nhưng vẫn còn nhiều đề không hiểu, em nên làm gì bây giờ?”

Hà Thương chỉ Dư Nhu: “Em có thể hỏi bạn cùng bàn, căn bản của bạn ấy cũng không tốt, từng chút từng chút đi lên, không đi đường tắt.”

Triệu Thuần là người thứ hai đứng dậy: “Thầy Hà, em làm sai rất nhiều chỗ, cũng coi lại lỗi sai, nhưng lại không hiệu quả.”

Hà Thương trả lời: “Trước tiên em cần hiểu rõ vì sao mình sai, nó nằm ở chỗ nào. Là do qua loa bất cẩn, hay không nắm giữ vững kiến thức nền. Cái trước cần nghiêm túc, cái sau cần học lại.”

Dư Nhu ngồi tại chỗ, nghe bạn học hỏi từng vấn đề, tay sờ lên mấy chữ cái trên bảng kế hoạch, anh thật giỏi.

(Phương pháp học tập xuất hiện trong truyện chỉ là bông đùa, đừng quá nghiên cứu.)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK