• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Thanh đi rồi, Định dắt tay đưa Tít vào lại bệnh viện, mặc dù không thấy vết thương nào nhưng Định vẫn yêu cầu bác sĩ kiểm tra tổng thể cho Tít.



Anh không biết là vì sao lại cảm giác khó chịu khi Tít nắm tay cùng người đàn ông khác và anh cũng chưa bao giờ nghĩ rằng chồng cũ trước kia của Tít là người như thế nào?



Sau khi kiểm tra một loạt các kết quả đều ở mức an toàn, Định mới gật đầu yên tâm.



- Tôi đã nói không sao mà...



Định nắm tay cô, nói:



- Ừ thì kiểm tra rồi mới thực sự không sao.



Tít không nói gì, nó đi theo sau Định nhìn nghiêng một góc mặt của anh, bỗng dưng lòng nó lưu luyến đến lạ kỳ.. Mối tình... à không tình yêu đơn phương 5 năm trước hay là 5 năm sau vẫn nguyên vẹn như ban đầu!



Thời gian cu Ốc nằm viện là 2 tuần, bị gãy chân thì nhẹ nhưng đợt sốc thuốc đó vẫn còn tác dụng phụ nên thằng bé không được cho xuất viện. Mà về phía Định, anh lại nhờ người quen cho cu Ốc nằm thêm 1 tuần nữa, tính qua tính lại cũng ngót gần 1 tháng.



Trong thời gian này Định ngày nào cũng đến bệnh viện, sáng đưa mẹ con cu Ốc đi ăn sáng, trưa không đến được thì dì Tươi dở cơm vào, chiều tan làm anh lại đến. Định chăm sóc cu Ốc không khác gì anh là ba ruột thằng bé, mấy phòng bên cạnh đều hâm mộ Tít có được anh chồng vừa đẹp trai giàu có lại thương vợ chiều con.



Mỗi lần nghe mọi người khen Tít cười cho qua chuyện chứ thực sự thế nào thì chỉ có mình nó biết.



Tối nay cu Ốc trong bệnh viện với dì Tươi, Định đưa con Tít đi ăn tối.



Ngồi trên xe nó cứ bần thần nhìn ra cửa sổ, Định nheo nheo mắt, anh hỏi:



- Say xe nữa à?



Tít gật gật.



Thật sự nó không chịu được mấy mùi xe con này, đi xe máy vẫn là tiện hơn.



- Em tập cho quen đi...



Tít dửng dưng:



- Tập làm gì, tháng sau tôi cũng không còn đi nữa.



Định nhìn nó, anh không nói gì nhưng trong lòng thì khó chịu vô cùng... Đã gần 1 tháng rồi mà cô vẫn chưa hiểu được anh, anh thật sự không biết rằng cô đang sợ cái gì hay lại muốn bỏ trốn đi nữa?



- Ai nói em tháng sau thì không đi nữa?



Tít nhìn Định:



- Không phải tôi với anh đã giao kèo rồi à? Hai tháng....bây giờ cũng sắp qua 1 tháng rồi.



Định tắp xe vào lề, xe thắng kít, anh nắm lấy tay Tít, hỏi lớn:



- Em thích đi lắm à, sống như vầy không tốt sao?



- Tốt, có cái gì tốt, tôi đã có chồng cũng có con rồi, anh đã có vợ...tôi và anh day dưa mãi làm gì?



Định quát lớn:



- Tôi không quan tâm con em hay con ai, tôi cũng không quan tâm chồng em là thằng nào...tôi không quan tâm.



Tít cũng thật sự rất giận, nó hét lên:



- Anh vô lý vừa thôi, anh không yêu thương tôi thì giữ tôi lại làm gì? Tôi cũng không phục vụ được anh thỏa mãn thì anh cứ giữ tôi làm gì?



Định hai mắt đỏ ngầu, gương mặt đỏ lên như tôm luộc:



- Tôi thích em, được chưa?



Tít định cãi lại thêm nhưng khi nghe câu tôi thích em từ trong miệng Định phát ra thì nó lại quên hết vừa nãy mình nghĩ gì. Cả người nó cứng đờ nhìn chằm chằm Định mà Định giờ đây cũng hết sức hốt hoảng... anh chưa bao giờ mất bình tĩnh đến như thế!



Buông tay Tít ra, Định ấp úng:



- À....



- Anh không cần giỡn như vậy, tôi không quen..



Định lại nhìn nó, lần này là anh nói từ tấm lòng:



- Tôi không đùa, tôi thích em.



Anh ấy thích nó...Định thích nó... Thật sự sao? Nó có nghe nhầm không?



- Cho nên tôi không muốn em bỏ đi...tôi chưa yêu em nhưng không phải là không yêu...



Tít im lặng, tính nó vốn nhát gan lại giỏi chịu đựng.. Lúc đầu là nó muốn sống hạnh phúc cùng cha con cu Ốc hai tháng rồi sau đó cất giữ như một kỷ niệm đẹp sau đó mãi mãi rời đi. Vì nó nghĩ Bụi không yêu nó, có thể Bụi thương xót cho số phận của nó hoặc đơn giản Bụi ghét nó nên muốn giày vò nó một chút...Nhưng không sao nó chịu được hết. Còn bây giờ Bụi nói thích nó, nó không thể nhất thời suy nghĩ kịp nó sẽ làm gì và làm thế nào....Nó thật sự rất rối!



- Anh đừng.... đừng... giỡn..



Định nắm tay nó, quay mặt nó nhìn thẳng vào mặt anh, anh nói:



- Anh không đùa hay giỡn gì với em hết, trước kia anh ghét em anh có chút hận em nhưng bây giờ hết rồi....



Đúng, ngày hôm qua đàn em Định đưa cho anh tập hồ sơ điều tra về Tít... Tít không có chồng chỉ có con...đứa bé được sinh ra sau khi Tít lên Sài Gòn được 7 tháng... cu Ốc rất có thể là con của anh!



Đọc rất kỹ từng chữ trong đó mà tim anh như muốn nổ tung văng khỏi lồng ngực. Nếu cu Ốc là con anh, anh nhật định không tha cho Duyên...



Lại nhìn những công việc Tít từng làm, anh chưa từng nghĩ tại sao một cô gái nhỏ như vậy lại có thể làm được những công việc nặng nhọc đến như vậy... Lòng anh có chút đau, có chút nhói...Tít của anh tại sao phải chịu khổ? Và tại sao phải nói dối anh?



Nhưng thôi được rồi...cô muốn giấu anh sẽ cho cô giấu... chỉ cần anh tự mình biết là đủ rồi.



Tít nhìn anh, hốc mắt nó đỏ hồng, cả người run run như muốn khóc:



- Anh nói thật?



Định gật đầu:



- Anh chưa từng nói dối em, 5 năm trước cũng vậy... 5 năm sau cũng vậy!



Tít rơi nước mắt, nó đã nhịn hết nổi rồi!



- Nhưng.... nhưng.... anh đã có vợ?



Định cười cười, anh đưa tay lau những giọt nước mắt đọng trên má nó:



- Ai nói với em?



- Không phải lần trước...gặp... vợ anh trong bệnh viện sao?



Định cười đến xuất thần, lộ ra một chiếc răng khểnh nhọn xinh:



- Con bé đó à, là đứa em....à mà thôi từ giờ cũng không phải em nữa.



Tít nắm lấy tay anh, nó hỏi lại lần nữa:



- Anh có vợ chưa, trả lời tôi biết đi.



Định kéo nó qua phía ghế lái, để nó ngồi lên đùi anh, bấm kéo màn che kính xe trước sau lại. Một tay anh ôm eo nó, tay còn lại lau nước mắt cho nó:



- Không, anh chưa có vợ...à không trước kia đã từng chứ...5 năm trước anh từng có vợ..



Nó nhìn anh, chẳng biết bây giờ trong lòng nó là loại cảm giác gì...Vui sướng, phấn khích lại điên cuồng... Nó vui quá, thực sự vui quá...



Nước mắt nó lại kìm không được mà rơi xuống, từng giọt từng giọt thi nhau rơi như thể mưa trút.



Định mỉm cười, anh ôm nó càng chặt, tay lại nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt cho nó:



- Sao lại khóc?



Tít lắc đầu, nó càng khóc to hơn nữa... Bên ngoài trời cũng đổ cơn mưa... không biết là trùng hợp hay là trời thương xót cho nó...mỗi lần nó rơi nước mắt thì ông Trời cũng cho mưa trút xuống không ngừng.



Định hôn lên môi nó, cái hôn nhẹ nhàng, hôn sâu đậm nhất từ trước đến giờ anh từng hôn..



- Nín đi, anh không lừa em, anh thương em....thương em Tít à....



Tít nó ôm lấy cổ anh, nhỏ giọng:



- Em sợ....anh không gạt em chứ?



Định ngắt yêu cái mũi nhỏ của nó, trầm giọng:



- Anh chưa bao giờ lừa gạt ai, kể cả là dân ngoài xã hội, nên gạt em là điều anh sẽ không làm... Gạt ai cũng được chỉ riêng em thì không!



Tít run run:



- Anh biết cu Ốc.... là...



Định im lặng, cả người anh có chút cứng đờ:



- Cu Ốc sao?



Tít hít mạnh một hơi, nó nói:



- Nếu em nói cu Ốc là con anh...anh...có... tin không?



Định nghiêm mặt:



- Em nói thật?



Tít nó luống cuống, xém chút ngã ra sau vô lăng:



- Thật... em...em...



Định không nói gì, nó đặt Tít xuống ghế lái bên cạnh, nổ máy xe chạy nhanh trong màn mưa...



Tít hốt hoảng, nó không hiểu vì sao Định lại tự nhiên nghiêm nghị đến như vậy... Nó có chút sợ..



- Anh...anh...sao vậy?



Định trầm giọng:



- Em ngồi im đi đừng nói gì nữa.



Xe chạy được một đoạn liền thấy Định cho xe tấp vào con đường nhỏ, hai bên là cây xanh cao to...



Anh tắt máy xe, bấm kéo màn che cho bên ngoài không thể nhìn thấy được bên trong. Sau đó nhấc bỗng Tít lên đặt nó ngồi lên trên đùi anh, hai chân dạng rộng ra hai bên..



- Tít... cu Ốc là con anh, đúng không?



Tít nó ôm lấy cổ Định, gật đầu lia lịa:



- Là con anh, thằng nhỏ là con anh.



Định không nói thêm gì anh trực tiếp hôn lấy môi nó, hôn mạnh mẽ, cuồng nhiệt hơn bao giờ hết..



Hôn môi xong lại hôn dần xuống cổ, xuống ngực nó...Hôm nay Tít mặc áo thun rộng, anh nhanh tay cởi phăng áo ngoài, sau lại cởi khuy gài áo ngực... Nhìn hai quả đồi tròn đều hiện ra, nhịn không được anh đưa miệng ngậm lấy mút mát mân mê...



Mà Tít vì quá kích thích liền rên lên thành tiếng khe khẽ:



- Ưm...Ưm....



Định vừa hôn ngực nó, vừa dùng tay nhấc mông nó lên, cởi nhanh chiếc quần thể thao màu đen, kèm luôn cả quần con bên trong xuống đến quá đầu gối.



Tít ôm lấy Định để mặc anh muốn làm gì thì làm, nó giờ đây như cục bột nhão hoàn toàn không còn sức sống.



Định nói về tình trường là không có đối thủ, việc quan hệ thể xác trong mọi trường hợp mọi tư thế nói anh đứng thứ 2 thì không ai dám nhận thứ 1.



- Nhấc mông lên đi em..



Tít nghe theo lời, nhấc cái mông nhỏ lên một chút, Định lại dùng tay ấn mông cô xuống...



- A...đau...



Cậu nhỏ của Định được Tít bao bọc lại hết...nó ôm lấy anh, hai tay bấu víu vào lưng anh, nỉ non:



- Anh đừng...mà...



Định hôn môi nó, cười tà mị:



- Một chút sẽ thoải mái thôi...



Nói rồi anh nhấc mông nó lên nhẹ sau lại kéo xuống.... cứ nhấc lên rồi lại kéo xuống....



Tít cả người ngay dại... đây là lần đầu tiên nó quan hệ trong tư thế kích thước đến như thế... Các dây thần kinh cảm giác như dần tê liệt... Thoải cái sung sướng cùng nhau hòa làm một...



Bên ngoài dòng người tấp nập đi tìm chỗ trú mưa, mà bên trong xe lại nóng hổi đến mức đỏ mặt phỏng tay..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK