Edit : Hoa Hồng
Đã xảy ra những chuyện này , Mập mạp và những người còn lại đều đi chậm về nhà ,nhưng lúc về lại không thấy người cũng không có xe
Mập mạp nhi ngờ nói " Nhận sai người sao "
Lão Hắc đầu thay dép lê nói " Có khả năng ,vừa rồi đèn xe chiếu thẳng vào mắt ánh đền quá chói không nhìn rõ là chuyện bình thường "
Mập mạp vẫn có điểm hoài nghi , hắn kì thật nhìn thấy rất rõ ràng nha ! ,tuy rằng không nhìn thấy biển số xe nhưng chiếc xe kia giống nhau như đúc ,chẳng lẽ trong biệt thự có người mua xe giống như của Đội Trưởng sao?
Cũng có khả năng nha , những người ở nơi này đều là những người có tiền
Những người còn lại đều không nghĩ nhiều như Mập mạp ,đều nghĩ rằng nhận sau người ngồi ở trên soopha nghỉ ngơi " Chúng ta chơi bài Poker không "
" Đừng ! Tôi không muốn động một chút nào "
Âm thanh mở chìa khóa vang lên ,vài người rều đem ánh mắt nhìn qua
Tần Trường An sách theo một rương sữa bò mới ,ánh mắt đều phát ra ánh sáng ,cả người đều tản ra hơi thở suиɠ sướиɠ những người ngồi trên soopha cũng có thể cảm nhận được
Mập mạp ngồi dậy ".... Đội Trưởng sao cậu lại mua một rương sữa bò mới vậy ?"
Không phải buổi chiều mới bắt hắn đi mua xong ?
" Để uống chứ làm gì ! " Tần Trường An tùy ý trả lời
" Được rồi "Mập mạp trừu trừu khóe miệng ,nhớ tới cái gì lấy lại tinh thần nói " Tần Ca có phải trong tiểu khu chúng tôi ta có một người có chiếc xe giống anh không vậy .Vừa nãy trên đường về nhìn thấy một chiếc xe giống hệt của anh ,lúc ấy mấy người còn tưởng là xe của anh hóa ra là nhìn nhầm "
" Lúc ấy chiếc xe đột nhiên đi nhanh mọi người đều ngốc tại chỗ không hiểu chuyện gì xảy ra "
Tần Trường An sắc mặt bình tĩnh không một chút chột dạ nào nói " Phải không ? "
" Đúng vậy " Lão Tác đầu cũng gật đầu theo nghĩ có điểm buồn cười " Đúng thật rất giống ,ngẫm lại có khi chủ xe tưởng chúng ta là ma mà chạy nhanh không chừng "
Mấy người nhìn nhay cười , Tần Trường An thay đôi giày chạy lên lầu ,đi đến nửa đột nhiên nghĩ đến cái gì đem sữa bò từ phòng bếp mang lên lúc này mới vừa lòng gật đầu
Chờ Tần Trường An từ lầu hai xuống thì mấy thanh niên đều chiếm vị trú cho mình rồi ,mấy người thấy Tần Trường An xuống thì hỏi " Xuống dưới ! Có muốn chơi đôi bài không "
Hiện tại là 8 giờ tối bọn họ cùng với đám thiếu niên này chơi với nhau hình thành thói quen 3-4 giờ sáng mới ngủ ,lúc này cuộc sống về đêm mới bát đầu tí nữa thì bắt đầu huấn luyện
" Không rảnh " Tần Trường An trả lời một cách dứt khoát quyết đoán
Không nghĩ Tần Trường An sẽ trả lời như thế này mọi người đều giật cả mình ,Mập mạp nghĩ mình nghe nhầm nên hỏi lại "Không rảnh ? "
Tần Trường An rụt rè nhìn hắn một chút ,ra vẻ bình tĩnh ngồi xuống mở máy tính ra " Đúng ! Không rảnh "
Hắn có hẹn ước với một người rất quan trọng không rảnh chơi với bọn họ ,theo chân bọn họ thì làm sai chơi với Diệu Diệu được chứ không thể chơi bàu lung tung với người khác được
Tần Trường An một bên nghĩ thầm ,liền mở giao diện riêng của mình ra ,gì mấy chữ gửi qua
Q : "_Diệu Diệu muốn chơi trò chơi không (* ^ ω ^)
Thời điểm trở về Diệu Diệu đã thêm hắn vào bạn Wechat, hắn thấy mặt của Diệu Diệu rất quen mắt hóa ra là chủ bá
Hơn nữa hắn nói là Q ,lúc giữa trưa hắn trơi bài với nhau còn hứa rằng nếu như không có việc gù liền chơi bài với nhau
Diệu Diệu đang ăn cá liền trả lời " Muốn ! "
"......."
Mập mạp không hỏi nữa, nghe Tần Trường An nói không rảnh tâm không để bụng liền quay lại huấn luyện nhảy dù ,mỗi đội đều yêu cầu không giống nhau ,giống như hắn ,lúc Tần Trường An nhảy dù chưa tới hai phút dã xong nên trừ bỏ bốn người còn lại đều huấn luyện từng ngày để tăng kĩ năng cũng như gia tăng hạng mục
Đến khi huấn luyện đến nửa đêm ,đi ra lấy nước từ tủ lạnh về không cẩn thẩn ngó tới máy tính của Tần Trường An
"....."
Mập mạp kinh ngạc 😱😱" Đội Trưởng ! Không phải anh nói không rảnh sao ?"
Danh Sách Chương: