Hạ Vũ Hân hùng hổ đi tìm Hạ Trì Uyển.
Hạ Trì Uyển cười.
"Nhìn muội bĩu môi như thế, người không biết còn tưởng rằng ta khi dễ muội."
"Nhị tỷ tỷ, tỷ không biết, hộp phấn lúc trước tỷ tặng cho muội giờ không thấy đâu"
Trong lòng Hạ Vũ Hân tức giận, trong phòng của nàng mà cũng có người dám động tay động chân.
Biết rõ hộp phấn kia là bảo bối của nàng, từ sau khi dùng hộp phấn đó, Hạ Vũ Hân phát hiện ra da của mình không những trắng ra mà còn mềm mượt hơn rất nhiều.
Cho dù Hạ Vũ Hân chỉ mới 8 tuổi nhưng cũng rất thích làm đẹp.
Ai biết được có người lại muốn cướp đi hộp phấn của nàng.
Cánh môi Hạ Trì Uyển hồng nộn như cánh hoa, hơi chu ra, ý vui vẻ càng sâu.
"Đừng tức giận, trước kia Triệu di nương tặng tỷ hai hộp. Vừa vặn tỷ cũng không sử dụng một hộp, nếu Ngũ muội thích thì cứ cầm về.
"Thật sao?"
Hạ Vũ Hân tìm đến Hạ Trì Uyển chính là vì nhìn trúng hộp phấn kia của Hạ Trì Uyển. Không nghĩ tới Hạ Trì Uyển lại đồng ý cho nàng.
"Chỉ là một hộp phấn mà thôi, sao quan trọng bằng Ngũ muội được."
Hạ Trì Uyển vừa nói xong, Bão Cầm nhận được ánh mắt của tiểu thư nhà mình liền tự động đem một hộp phấn đến giao cho Hạ Vũ Hân.
"Tạ ơn Nhị tỷ tỷ, muội biết Nhị tỷ tỷ đối với ta tốt nhất!"
Đại được mục đích, Hạ Vũ Hân nói vài câu với Hạ Trì Uyển liền rời đi.
"Tiểu thư, người cũng quá tốt bụng đi, đây là vật tốt, sao lại không để lại cho bản thân dùng chứ?"
Sau khi Hạ Vũ Hân rời đi, Bão Cầm mới lên tiếng.
Dù sao con gái ai không muốn mình xinh đẹp, Bão Cầm cảm thấy hộp phấn kia tốt như thế, tiểu thư nhà mình nên để lại dùng, không nên để người khác chiếm tiện nghi.
"Đường xa mới biết sức ngựa, ở lâu mới biết lòng người. Vật kia là tốt hay xấu, bây giờ chưa thể nói trước."
Hạ Trì Uyển nở nụ cười, trong hoàng cung có một lại dưỡng nhan gọi là Bách Hoa Ngưng Lộ.
Hạ Phù Dung bị phá hủy tướng mạo, dùng Bách Hoa Ngưng Lộ có thể loại bỏ da bị thương, da dẻ càng đẹp hơn so với trước.
Tác dụng của Bách Hoa Ngưng Lộ thần kì như vậy, có thể dễ dàng giải quyết vấn đề của Hạ phù Dung
Chỉ tiếc là Bách Hoa Ngưng Lộ rất khó điều chế, đều dùng dược liệu vô cùng quý giá.
Cho nên ngay cả trong cung, một năm cũng chỉ có ba bình thôi.
Hạ Bá Nhiên biết được tác dụng của Bách Hoa Ngưng Lộ nhưng không thể xin Hoàng đế.
Mà người điều chế phấn này (phấn Hạ Trì Uyển cho Hạ Vũ Hân) không biết dùng cách gì mà lấy được một ít nguyên liệu cùng phương pháp điều chế.
Người kia trải qua một phen nghiên cứu tìm tòi, lại tự thêm một ít thứ dược liệu tốt cho da mà điều chế ra loại phấn này.
Bách Hoa Hương này ra dời từ đó.
Gỉa mạo vẫn mãi là giả mạo, vĩnh viễn cũng không thể trở thành thật được.
Bách Hoa Ngưng Lộ đối với cơ thể nữ tử đều là trăm lợi mà không một hại, nhưng Bách Hoa Hương này tuy có thể làm cho da dẻ trắng nõn nhưng lâu ngày sẽ khiến cho cơ thể không thể mang thai, chỉ vì phấn này chứa một loại xạ hương.
Hay hơn chính là nữ tử bình thường dùng Bách Hoa Hương da dẻ biểu hiện ra càng tốt. Mà nếu Hạ Phù Dung mặt mày hốc hác dùng, lúc đầu da dẻ đúng là có tốt hơn nhưng sau một khoảng thời gian, chỗ bị thương trước kia sẽ để lại một vết sẹo kinh khủng hơn thôi.