Tuyết Khuynh Thành khiếp sợ cảm nhận được một cổ linh lực hồn hậu đâm vào cầm, khiến cho tiếng đàn hỗn loạn, trong nháy mắt, Phượng Thiên Tuyết liền thoát ly khống chế của Tuyết Khuynh Thành!
Tay Phượng Thiên Tuyết lập tức buông lỏng cổ của mình ra, thở dốc từng ngụm từng ngụm, “Nổ mạnh phù, Nổ hắn!”
Trong tay Phượng Thiên Tuyết thêm ba cái nổ mạnh phù, phù kia tựa như nghe lời khế ước thú, bay ra từ trong tay Phượng Thiên Tuyết, giây khắc rơi xuống phía trước Tuyết Khuynh Thành.
Tuyết Khuynh Thành bởi vì vừa mới công kích Bạch Tà, hơi thở bất ổn, không nghĩ tới Phượng Thiên Tuyết phản ứng nhanh đến như vậy, nháy mắt nổ mạnh phù xuất hiện ở phía trước hắn!
Bạch Tà và Phượng Thiên Tuyết kịch liệt lui về sau này vài chục trượng, liền nghe được “Phanh phanh phanh” ba tiếng trầm đục, trước mắt một đoàn khói trắng kịch liệt khuếch tán mở ra!
Phượng Thiên Tuyết nghe được tiếng Tuyết Khuynh Thành kêu rên, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cho dù nổ mạnh phù của nàng không có nổ đến Tuyết Khuynh Thành, nhưng mà Phượng Thiên Tuyết có Bạch Tà, cũng sẽ không chịu thương tổn gì!
“Phượng Thiên Tuyết!”
Từ bên trong khói trắng khuếch tán mở ra, truyền đến giọng nói của Tuyết Khuynh Thành nghiến răng nghiến lợi.
Phượng Thiên Tuyết duyên dáng ngồi vào một bên ghế đá, nhướng mày chờ đoàn sương trắng tiêu tán.
Bạch Tà nhàn nhạt liếc mắt Phượng Thiên Tuyết một cái, thấy nàng bình yên vô sự, không biết vì sao sợi dây trong lòng, mới không có căng chặt như vậy.
Vừa mới rồi hắn đang ngủ gà ngủ gật, lại đột nhiên có một cổ sức lực làm hắn biến mất ở Phượng Tiên Điện, phục hồi tinh thần lại thân thể đã đến bên ngoài!
Nhìn đến bộ dáng của Phượng Thiên Tuyết, Bạch Tà lập tức hiểu rõ là nàng gặp nguy hiểm, mới có thể triệu hắn ra tới.
Đoàn sương trắng cùng với nổ mạnh phù nổ tan đi hết khói bụi, chỉ thấy Tuyết Khuynh Thành tránh ở sau một khối đá lớn, chỉ lộ ra xương quai xanh cháy đen phía trên bộ phận thân thể!
“Phốc ha ha ha ha!” Phượng Thiên Tuyết nhịn không được nở nụ cười, nhìn đến Tuyết Khuynh Thành lại một lần nữa bị nổ thành gà quay, trong lòng nàng tràn đầy vui sướng!
Tuyết Khuynh Thành đầy mặt cuồng nộ, hắn đỡ tảng đá lớn kia, ba cái nổ mạnh phù cũng không phải là dễ tiêu thụ!
“Làm sao vậy? Có phải nổ đến chỉ còn lại có tiểu khố hay không?” Phượng Thiên Tuyết cười tủm tỉm nói, “Tuyết Khuynh Thành, ngươi lặp đi lặp lại nhiều lần muốn giết ta, không cho ngươi một chút giáo huấn, làm sao có thể hành đâu?”
Giọng nói Phượng Thiên Tuyết lạnh xuống lần thứ hai, trong tay lại thêm một quả nổ mạnh phù!
Tuyết Khuynh Thành tức giận vô cùng, “Phượng Thiên Tuyết! Ngươi thật sự vô tâm! Nguyệt Triệt hắn sinh tử chưa biết, vậy mà ngươi ở chỗ này trêu đùa ta?”
“Hắn nhất định sẽ không có việc gì!” Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng nói! “Nhưng thật ra ngươi, thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”
Phượng Thiên Tuyết từ kiếp trước, nàng hiểu rõ ở bên trong nhân thế, không thể quá nương tay mềm lòng!
“Nổ mạnh phù —— Nổ!”
Tuyết Khuynh Thành vừa mới bị ba cái nổ mạnh phù Nổ quá, vì tự thân bảo hộ, thật ra linh lực tổn hại không ít, nhưng mà hắn vẫn xem nhẹ sức lực nổ mạnh phù, không nghĩ tới đem hắn tạc đến chỉ còn lại có một cái tiểu khố!
Ngũ quan Tuyết Khuynh Thành đen tuyền cũng vặn vẹo lên, hiện giờ lại nhìn thấy một quả nổ mạnh phù bay tới, hắn sao có thể không sợ, liền lập tức nâng lên tảng đá lớn kia, che ở bên ngoài cái nổ mạnh phù kia. Hắn hiểu rõ, chính mình bộ pháp không tốt, lại nữa, cũng không nhanh bằng cái nổ mạnh phù kia!
Ầm ——
Lại một tiếng vang lớn, tảng đá lớn bị nổ thành bột phấn!
Đầu tóc bạc mà Tuyết Khuynh Thành vẫn lấy làm tự hào, nháy mắt bị nổ thành tro tàn!
“Phượng Thiên Tuyết! Ngươi ta thề không lưỡng lập! Không phải ngươi chết, chính là ta sống!” Tuyết Khuynh Thành cuồng nộ quát, muốn lấy ra Dược Đan bổ sung linh khí, mới phát hiện toàn thân trên dưới đen tuyền một mảnh, chỉ còn lại có một cái tiểu khố rách nát tội nghiệp treo ở trên người, làn da đều bị nổ thành cháy sém, càng đừng nói Dược Đan trong y phục!