Lúc trước, nhận được thông báo tổng bộ sẽ điều cô đến Vân Thiên, chỉ nghe nói là sẽ tạm thay thế quản lí Đường của bộ phận thiết kế vài ngày, nhưng không nghĩ tới quản lí Đường đó lại là Đường Dĩ Phi!
Sắc mặt Giang Mỹ Kỳ nhanh chóng hiện lên một vẻ khinh thường, thậm chí là giễu cợt, nâng cao nhếch mép nói: "Ô, thật đúng là đã lâu không gặp, tôi thấy hình như tổng giám đốc mới của Vân Thiên vẫn còn lưu luyến của yêu cũ đây mà!"
Tiểu Cao vốn thấy Đường Dĩ Phi đi vào cứu trong lòng tràn đầy cảm kích, lúc này lại không nghĩ tới sẽ nghe được cuộc nói chuyện của tổng giám với quản lí Đường như vậy, dọa cô sợ đến mức không dám đi ra ngoài.
"Ồ, vậy sao?" Đường Dĩ Phi đi tới, không hề tránh né lời nói của cô ta, "Đang trong giờ làm việc mà lại bàn đến chuyện riêng, đây là thái độ làm việc của tổng giám Giang sao? Thì ra là người được tổng bộ đào tạo cũng không có gì hơn cả!"
Nói hay thật!
Tiểu Cao lộ vẻ vui mừng, trong lòng liên tiếp trầm trồ khen ngợi.
"Đường Dĩ Phi, xem như cô lợi hại!"
Giang Mỹ Kỳ lạnh lùng liếc mắt nhìn Tiểu Cao, sau đó liền thay đổi sắc mặt: "Không biết hôm nay quản lí Đường đến công ty có chuyện gì? Tôi nhớ các công việc cần giải quyết tổng giám đốc cũng đã căn dặn, hình như cô chưa hết hạn nghỉ phép!"
"Tôi đến đây có lí do của tôi, sau này người của tôi cô làm phiền cô đừng đụng vào!"
Đường Dĩ Phi mắt lạnh nhìn cô ta, trong lòng không lịch sự hừ lạnh, quả nhiên là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, Giang Mỹ Kỳ này đúng là ngực lớn mà không có não, qua nhiều năm như thế, chuyện năm đó cô cũng không so đo với cô ta, vậy mà bây giờ cô ta lại còn không biết điều!
"Tiểu Cao, một lát nữa để cho cô lao công đến quét dọn, em giúp chị qua xem tài liệu sửa lại các số liệu lần trước, tối nay gửi mail cho chị."
"Dạ, quản lí."
Tiểu Cao vui vẻ liếc xéo Giang Mỹ Kỳ một cái, tiếp theo liền vui tươi hớn hở đi ra ngoài, lúc đi tới cửa bỗng nhiên bị Đường Dĩ Phi gọi lại, nói một câu: "Vừa rồi chẳng qua là tổng giám Giang đùa với chị một chút, không phải là thật đâu, cái gì nên nói, cái gì không nên nói em cũng rất rõ ràng."
"Dạ, em biết, quản lí, em phải đi sửa lại tài liệu đây."
Tiểu Cao ngẩn ra song lại khéo léo gật đầu, nhanh chóng thoát khỏi chiến trường.
Bên trong phòng làm việc, mùi thuốc súng tràn ngập, mà phòng làm việc của tổng giám đốc cũng lẽo không kém.
Âu Dương gọi điện thoại đến thông báo Long Thiếu Tôn là Đường Dĩ Phi đã cùng Muse đi đến Vân Thiên, hơn nữa hai người họ còn trò chuyện với nhau vô cùng vui vẻ!
Rất tốt!
Thành đôi rồi sao!
Còn trò chuyện vui vẻ!
Tay Long Thiếu Tôn cầm bútdie ndan lequyd on ký tên không tự chủ được nắm chặt, hai mắt lạnh lùng làm người ta sợ hãi!
Cốc cốc __
"Vào."
"BOSS, quản lí Đường đang cãi nhau với tổng giám Giang ở phòng làm việc!
Cái gì?
"Thật là hoang đường!"
Long Thiếu Tôn nhanh chóng đứng dậy, hấp tấp chạy tới lầu 23.
"Đây là thiết kế của tôi, ai cho phép cô tự tiện sửa đổi?!" Đường Dĩ Phi mở bản thiết kế trong máy vi tính, giọng nói sắc bén chất vấn Giang Mỹ Kỳ.
Chỉ mới năm ngày, người phụ nữ này lại dám leo lên đầu của mình!
"Cô thay tôi làm quản lí tạm thời, không có nghĩa là cô có quyền đụng đến đồ của tôi, người của tôi!"
Đường Dĩ Phi tức giận đến mức không kiềm chế được, lúc này phòng làm việc bị người khác từ bên ngoài đẩy ra, khuôn mặt Long Thiếu Tôn không tức giận mà lại uy nghiêm đập vào mắt, lời nói kế tiếp của Giang Mỹ Kỳ cũng khiến Đường Dĩ Phi mở rộng tầm mắt!
"Tổng giám đốc..." Giọng nói Giang Mỹ Kỳ bỗng nhiên mềm nhũn, hai mắt không biết từ khi nào đã chứa đầy nước mắt, vẻ mặt ủy khuất nhìn Long Thiếu Tôn.
Trên sàn nhà đầy hỗn loạn, khắp nơi toàn là mảnh vỡ của tách trà, còn có rất nhiều giấy tờ, giấy thiết kế đều nằm ngổn ngang.