Mục lục
Cự Tinh Vấn Đỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Suất đầu tiên «Trang hoa la» chấm dứt, đã là rạng sáng ba giờ. Nhưng mà nhóm dân mạng vẫn chưa cảm thấy buồn ngủ, ngàn vạn dân mạng canh giữ ở trên web bình luận điện ảnh, chờ khán giả đã xem phim rồi chấm điểm đánh giá bộ phim này.

Khi số điểm đầu tiên xuất hiện, giống như rất nhiều người đoán trước ——

10 điểm tròn!

[ Bộ phim đặc biệt hào khí, thác nước, sa mạc gì đó đều đặc biệt xinh đẹp, tôi không biết hình dung cho lắm, dù sao thì chính là rất rung động. Phương diện đánh võ cũng rất tuyệt! Sau đó chính là phương diện nội dung, kết cục kỳ thật rất khiến người ta suy nghĩ sâu xa, kỳ thật tôi cảm thấy Chu Mặc Lang mà Dung Hủ sắm vai không nên có kết cục thế này, nhưng cẩn thận ngẫm lại, vào thời đại đó, có lẽ chỉ có kết cục như vậy. ]

Đánh giá này vừa ra, rất nhiều đánh giá tương tự mới mẻ ra lò.

[ Tần Trình rất ngầu! Dung Hủ đặc biệt đặc biệt xinh đẹp! Tỏ vẻ người qua đường chuyển fan, trước kia Dung Hủ diễn «Tầng mây màu đen», «Mê thành» và «Không tiếng động» tôi còn có thể nhịn được, nhưng mà cậu ấy mặc cổ trang cũng không khỏi quá dễ nhìn đi a a a! ]

[ Cả bộ phim đặc biệt hay, đặc biệt phấn khích, mạnh mẽ đề cử! ]

[ A a a a a a a a a a một trong những bộ phim giá trị nhất năm nay tôi từng xem, cực hay! Tôi đã mua suất ba giờ rưỡi, xem lần hai xem lần hai xem lần hai! ]

Đối với khán giả bình thường mà nói, bộ phim này nội dung lưu loát, tiết tấu cực nhanh, cảnh hành động hoa lệ tinh xảo, mỗi một cảnh quay đều sử dụng toàn bộ cảnh sắc chân thật, tráng lệ hào nhoáng, nơi nơi đều sinh ra nội hàm võ hiệp hào phóng không kiềm chế được.

Rất nhiều dân mạng nhìn thấy những đánh giá đó, đều càng thêm chờ mong bộ phim «Trang hoa la» này. Nhưng rất nhanh, cũng có một ít bình luận spoil xuất hiện. Có dân mạng trực tiếp công khai đại kết cục, thậm chí cái hotsearch #Dung Hủ Chu Mặc Lang# còn bò lên top 10 toàn mạng.

Nhấn vào tag, liền tràn đầy spoil.

[ A? Dung Dung thế mà lại là đại BOSS phản diện cuối cùng hả? ]

[ Dung của tôi lại diễn nhân vật phản diện? Dung của tôi diễn Hoắc thiếu soái và Tiết giáo sư quả thực chính là khốc huyễn cuồng bá duệ, hiện tại lại diễn Thái tử điện hạ xinh đệp, chờ mong chờ mong! ]

Spoil phim điện ảnh là điều không thể tránh né tại thời đại internet, nhưng mà biết nội dung một bộ phim cùng với chân chính xem bộ phim đó, cũng hoàn toàn là hai việc khác nhau. Cho dù dân mạng biết Dung Hủ diễn nhân vật phản diện, bọn họ cũng sẽ không bởi vậy liền không đi xem phim, phim hay luôn có thể khiến người xem lạc vào cảnh giới kỳ lạ, không phải là thứ mà tường thuật tóm lược tình tiết vô cùng đơn giản có thể biểu đạt ra được.

Mà trong diễn đàn fan Dung Hủ, giờ phút này trong khu thảo luận CP, một đống lớn fan Dung còn chưa có đi vào giấc ngủ.

«Trang hoa la» chính là cục đường bự thứ hai của CP Trình Dung, thậm chí trên lễ công chiếu hai người còn công khai "show ân ái"! Loại đường bự này, fan CP Trình Dung tuyệt đối không thể bỏ qua, bọn họ đang lo lắng chờ đợi phản hồi của khán giả tiền tuyến: có thể ăn được đường sớm một giây đồng hồ cũng tốt, chỉ cần có thể liếm liếm vị ngọt, bọn họ liền cảm thấy mỹ mãn rồi!

Nhóm fan nhảy nhót chờ mong mà thảo luận trong khu, tận đến khi fan CP đầu tiên đăng topic ——

«Vào cẩn thận, mang spoil QAQ một cục đường bự, một thanh đao bự, chính mình ăn đường, khóc cũng phải đem đao cắm vào!»

Nhìn thấy cái tiêu đề này, tất cả fan CP không xem lần đầu nhất thời mờ mịt, mà fan CP đã xem phim rồi thì than thở khóc lóc vào thảo luận.

[ Oa oa oa oa, không sai, cẩn thận ngẫm lại, kỳ thật rất ngọt, Thái tử điện hạ thông minh bao nhiêu, coi trọng Khổng Triều bao nhiêu, đến cuối cùng cũng không nỡ nhổ cỏ tận gốc mà giết hắn. Nhưng Khổng Triều thì sao? Hắn thật xấu, thế mà hắn lại giết wuli Thái tử điện hạ! ]

[ Lúc kết thúc tui ở trong rạp chiếu phim khóc đến rối tinh rối mù, fan CP bên cạnh tui cũng khóc gần chết, tụi tui rất muốn vọt vào trong phim, chém chết tên phụ bạc Khổng Triều! ]

[ Đúng! Mấy thím cũng thấy Khổng Triều là một tên phụ bạc đúng không? Tui cũng thấy vậy! Đêm đó, có phải Thái tử điện hạ ấy ấy với hắn không? Khổng Triều đáng chém ngàn đao, anh đã làm cái loại chuyện đó với Thái tử điện hạ phong hoa tuyệt đại của tui, ăn sạch sẽ bỏ chạy cũng liền thôi, anh còn giết y! Lương tâm anh không đau sao.jpg]

[ Khổng Triều: Cẩm Y vệ của chúng ta không có lương tâm.jpg]

Fan CP ở một bên vây xem: "..."

EXM?!

Mấy người rốt cuộc đang nói cái gì?!

Một cục đường bự, một thanh đao bự?

Đêm hôm đó?!

Khổng Triều giết Chu Mặc Lang?!

Vốn dĩ vô số fan CP đều tính toán thức đêm nghe một chút đường spoil của khán giả tiền tuyến, tiếp đó liền thành thành thật thật ngủ một giấc, ngày hôm sau rời giường liền mỹ mãn đến rạp chiếu phim, há mồm ăn đường bự của CP Trình Dung nhà mình. Hiện tại, lại nói cho bọn họ biết, Khổng Triều giết Chu Mặc Lang?! Giết Chu Mặc Lang?! Mấy người dám lặp lại lần nữa không! Còn để cho người ta ngủ hay không hả!

[ Cầu spoil! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Khổng Triều giết Chu Mặc Lang hả? ]

[ Trái tim mị đột nhiên có chút không khỏe, đây là cái quỷ gì, Thái tử điện hạ bị Khổng Triều giết? Nhưng không phải trên lễ công chiếu Tần thần có nói, hắn cảm thấy người Khổng Triều tôn trọng nhất, kính nể nhất, thích nhất chính là Thái tử điện hạ sao?! ]

Rất nhanh liền có fan CP hồi âm: [ đúng! Đến giờ tôi vẫn cảm thấy, Khổng Triều thật sự rất sùng kính Thái tử điện hạ, nói là thích cũng không đủ. Nhưng mà hắn rất cố chấp, hắn... hắn... hu hu hu hu, không muốn nói nữa, vừa ngọt vừa nghẹn. Mình nhìn tưởng nó là đường, ăn hết mới phát hiện là vụn thủy tinh. Mình cho là vụn thủy tinh, nhưng kỳ thật bên trong còn bỏ thêm dao nhỏ! Nhưng con dao nhỏ này, kỳ thật lại rất ngọt! Hu hu hu hu! ]

Fan CP vẻ mặt mờ mịt: "..."

Đây rốt cuộc là cái quỷ gì?

Rốt cuộc là đường, hay là vụn thủy tinh, hay là dao nhỏ?!

Dù sao vé «Trang hoa la» cũng đã mua xong, dù nhận được spoil, biết kết cục bộ phim này là Dung Hủ bị Tần Trình giết chết, nhưng nhóm fan vẫn không chút do dự, cầm ba bốn bịch khăn giấy, tung tăng chạy vào rạp chiếu phim.

Sau đó, khi bọn họ rời khỏi rạp chiếu phim, bọn họ khóc rống không thôi, nước mắt vừa lạch cà lạch cạch rớt trên điện thoại di động, ngón tay lại không ngừng đăng topic trong khu CP ——

[ Cuối cùng mị cũng hiểu rõ cái gì gọi là trong đường đeo dao, trong dao mang đường rồi! ]

[ Ngược đến độ tôi không thể tự gánh vác sinh hoạt luôn, hiện tại tiểu thuyết BL cũng không dám viết như vậy, thế mà Lưu lão lại dám quay như vậy! Có ai nghĩ giống tôi không, cuối cùng lúc Thái tử hồi ức, chỗ đó hẳn nên có truyện nhỉ! Có tác giả nào không? Có sama nào viết ra không! ]

[ Đúng, tôi cũng cảm thấy như vậy. Thái tử và Khổng Triều đều say, say rượu loạn tính, đây không phải là nhất định sao! Câu nói cuối cùng của Thái tử đến nay tôi cũng còn nhớ rõ, y nói, Khổng Triều, ngươi đối xử với ta như vậy, lương tâm ngươi không đau sao? Này nói lên cái gì? Này nói lên Khổng Triều thượng wuli Thái tử điện hạ, tên tra công hắn, còn quên mất, cuối cùng thế mà lại còn giết Thái tử điện hạ! ]

[ Không chỉ vậy! Hắn còn một mũi tên bắn thủng tay điện hạ, chém gãy bả vai điện hạ, sau đó một đao xuyên tim QAQ! Nói ra trái tim của mị đều đau nè, oa oa oa oa, khi đó điện hạ mang tâm tình gì, khẳng định y đặc biệt khó chịu, khẳng định y đặc biệt đau, khẳng định tim y đều nát, hu hu hu hu! ]

Giữa trưa cùng ngày, liền có hơn mười tác giả trong giới trực tiếp cho ra sản phẩm ——

[ Trầm tam vạn: một bản fanfic, Khổng Triều x Chu Mặc Lang, «Thanh nguyệt Mặc Lang», mọi người hiểu mà, lấy cái xe ra lái nào. [hình ảnh] ] (lái xe = xxoo)

[ Sữa chua Tỉnh Nhị: ngược chết tui, buổi sáng xem phim xong, cánh tay kỳ lân của tui liền rục rịch. Nhanh chóng, ra bản manga đầu tiên, tôi không lái xe đâu, chúng ta YY một chút, giả thiết Thái tử kỳ thật không có chết, kỳ thật y giả chết! [hình ảnh] ]

[ Thỏ giấy ngốc: vẽ một tấm ảnh cho điện hạ QAQ điện hạ rất đẹp, lúc nhìn thấy điện hạ lên đài, tôi cảm thấy cả người đều không ổn. Tuy rằng trước khi xem phim đã biết cuối cùng điện hạ sẽ chết, nhưng nhìn thấy y một thân hoa phục, cuối cùng thế mà lại chết chật vật như vậy, tôi đột nhiên cảm thấy điện hạ càng đẹp! Trước kia là trích tiên, cuối cùng biến thành phàm nhân, đẹp càng hấp dẫn, hức hức hức. [hình ảnh] ]

Cùng ngày khởi chiếu «Trang hoa la», vô số người yêu điện ảnh kích động vào rạp chiếu phim, sau đó hưng phấn mà rời đi. Có người vì Chu Mặc Lang chết đi mà cảm thấy tiếc hận, không khỏi rơi nước mắt, nhưng mà có người không quá cảm tính bị bộ phim này hấp dẫn thật sâu, đồng thời phát hiện, bộ phim này hình như có rất nhiều chỗ "không hợp lý".

[ Có phải «Trang hoa la» sẽ có phần hai không? Cảm giác để lại rất nhiều phục bút. Ông Vương gia trước kia chỉ từng xuất hiện có một lần, mà còn là tùy tiện xuất hiện trong miệng Thái tử Chu Mặc Lang, thế mà cuối cùng lại là nhân vật quan trọng như vậy, dường như rất không đồng nhất. ]

[ Tôi cũng thấy nên có phần hai, Thịnh Các lão rốt cuộc bệnh chết như thế nào, thật sự là bệnh chết hả? ]

[ Chỉ mình tôi hoài nghi, Thái tử thật sự là giả sao? Tuy rằng năm đó Thịnh Các lão tốn thời gian hai năm, mới điều tra ra Thái tử đúng là giả, nhưng tôi luôn cảm thấy quái quái. ]

Rất nhiều fan điện ảnh đưa ra hoang mang của mình trên internet, bọn họ vô cùng tích cực thảo luận phục bút để lại trong bộ phim, cố gắng đi tìm ra lời giải. Loại tình huống này đã sớm trong dự kiến của Lưu lão, ông cụ vô cùng bình tĩnh liên hệ một vị đại sư bình luận điện ảnh mình vô cùng hiểu biết.

[ Đạo diễn lão Lưu: thời cơ không sai biệt lắm, lão Trịnh, cám ơn ông giúp việc này. ]

[ Trịnh giáo sư thích xem điện ảnh: ha ha, không cần khách khí. Đêm qua ở hội trường thủ đô tôi xem thực thỏa mãn, nhưng kỳ thật lão Lưu à, buổi chiều hôm qua tôi xem bộ phim này lần hai, ông thật sự là để lại không ít phục bút nha, xem lần thứ hai tôi mới ghi chép lại tạm ổn. Hỏi một câu, có nghĩ về việc quay phần hai không? ]

[ Đạo diễn lão Lưu: ông nói cái gì chứ, nếu có thời gian có tài chính có kịch bản, phòng bán vé phần một lại không tồi, tôi khẳng định sẽ quay phần hai. Có điều độ khó của việc này, ông cũng biết lớn bao nhiêu đó, tôi chỉ để lại khả năng quay phần hai thôi. ]

[ Trịnh giáo sư thích xem điện ảnh: ha ha, tôi hiểu tôi hiểu, muốn tụ tập Tần Trình và Hoàng Lôi cùng một chỗ, quả thật khó khăn. Hơn nữa may mắn là, trong phần một ông đã cho nhân vật của Dung Hủ chết rồi, bằng không tôi cảm thấy về sau ông muốn tìm được lúc cậu ta rảnh, khó khăn cũng không nhỏ. Nghe nói gần đây cậu ta đang chuẩn bị đi quay phim mới của thằng nhóc Clemens kìa. ]

Hai người lại trò chuyện chốc lát, mười phút sau, đánh giá tròn điểm đầu tiên đăng trên trang web bình luận điện ảnh.

«Cẩm tú lung linh thủ, nhất khúc định quân tâm. Thiên thu minh nguyệt dạ, huyết nhận trang hoa la.»

Trịnh giáo sư là một trong những người bình luận điện ảnh nổi tiếng nhất của Hoa Hạ, có được hơn tám triệu fan, không thua rất nhiều minh tinh hạng hai. Vị giáo sư này vô cùng am hiểu việc đào móc những thứ sau lưng bộ phim, phân tích hoàn hoàn chỉnh chỉnh một bộ phim cho người xem, để khán giả hiểu rõ thứ bọn họ xem rốt cuộc là cái gì —— đây là nguyên nhân fan của Trịnh giáo sư đông đảo.

Rất nhiều fan của Trịnh giáo sư đợi cả ngày, thật vất vả mới chờ được đánh giá của giáo sư vào lúc chạng vạng, nhấn vào xem, mới nhìn đến câu đầu tiên, bọn họ liền đồng loạt sửng sốt ——

[ Bạn thật sự xem hiểu bộ phim điện ảnh này sao? ]

Bạn thật sự xem hiểu bộ phim điện ảnh này sao?

Chẳng lẽ, bọn họ vẫn chưa xem hiểu bộ phim này hả?!

Kế tiếp, Trịnh giáo sư dùng văn chương đơn giản sắc bén, dứt khoát hẳn hoi phân tích «Trang hoa la».

[ Đầu tiên là trang hoa la, rốt cuộc là thế nào?

Trang hoa la là một loại hàng dệt tơ cao cấp thời cổ đại Hoa Hạ, đến thời Tống Minh, ứng dụng rộng khắp... Trong thiết lập của bộ phim, Minh triều những năm cuối, tay nghề trang hoa la từ từ biến mất, người thừa kế trang hoa la chính thống nhất Tô Châu chính là phu nhân Thịnh gia, bà cũng đem ngón nghề này truyền cho con gái của mình và người nhà.

Ngụ ý, Thịnh Các lão biết dệt trang hoa la, ít nhất là trang hoa la đơn giản.

Trong mở màn phim liền có chi tiết, Cẩm Y vệ áp giải Thịnh Các lão hồi kinh, ra roi thúc ngựa, nhưng Thịnh Các lão cũng không có bị nghiêm mật khóa ở trong cũi, mà là cưỡi ngựa cùng một Cẩm Y vệ. Chỗ này có lẽ là bởi vì Cẩm Y vệ kính trọng đại nho, không đành lòng lấy thái độ với tù nhân đối đãi đối phương, nhưng chỗ này có thể chú ý: lúc ấy ngồi chung một con ngựa với Thịnh Các lão, đúng là đồng hương của Khổng Triều.

Nếu bạn biết mình sắp chết, có lẽ ngay cả mặt hoàng đế cũng không thấy, bạn sẽ muốn làm cái gì?

Bạn muốn đem bí mật của mình nói cho người khác biết, nhưng con người lại là không đáng tin nhất, cho nên bạn phải giấu bí mật này đi.

Vì thế, Thịnh Các lão hỗ trợ sửa quần áo, suốt đêm thêu hoa văn trang hoa la đặc biệt lên trên ngực áo Cẩm Y vệ, có lẽ ông nói với người đồng hương ấy như vầy: "Nếu ngươi tin lão phu, bộ quần áo này liền là chứng cớ. Một ngày kia, minh oan cho lão phu, liền cậy vào vật ấy."

Vô cùng hiển nhiên, nhóm Cẩm Y vệ đều rất tôn kính Thịnh Các lão, nếu không sẽ không dẫn ông cưỡi ngựa.

Sau đó là bên phía Thái tử, trên thực tế, người vạch trần chân tướng ly miêu đổi Thái tử, hẳn không phải là mẹ ruột của Thái tử. Hiếu Từ hoàng hậu là một người thông minh, có thể giấu mười cung nữ mang thai ở trong cung, lại không phát hiện người mình muốn đánh chết, kỳ thật còn có một hơi sao?

...

Những phục bút tôi có khả năng nhìn thấy trong cả bộ phim đã công bố gần đủ, cuối cùng tán gẫu về hai người Khổng Triều và Chu Mặc Lang một chút.

Khổng Triều niên thiếu gia đạo sa sút, võ nghệ cao cường, tuổi còn trẻ liền lên tới chức Chỉ huy sứ Cẩm Y vệ, rất được trọng dụng. Người này có dũng có mưu, trọng tình trọng nghĩa, sát phạt quyết đoán, lại không mất nhân từ. Nội tâm người như thế, có một nguyên tắc xử sự làm người của chính mình.

Người có ân, tất trọng báo.

Người có thù, trả gấp mười.

Trong lòng nhân vật kia mang theo trung nghĩa truyền thống nhất của thời đại ấy, đầu tiên là trung, rồi lại tới nghĩa. Cho nên giữa trung quân và báo nghĩa, hắn lựa chọn cái đầu, buông tha cái sau, tự tay giết chết Thái tử đối đãi mình không tệ.

Đây là nguyên tắc của hắn, hắn báo thù cho huynh đệ, trung với hoàng đế, hắn đem những điều đó đặt ở trước nghĩa khí.

Mà Chu Mặc Lang, có lẽ sống nơm nớp lo sợ. Dung mạo xuất chúng, tài hoa hơn người, có tài trị thế, cũng có lòng hiếu tử. Bất luận là y biết thân thế của mình vào lúc nào, tận đến cuối phim, y vẫn một lòng hiếu thảo với hoàng đế, người này có lòng dạ, có khát vọng, nhưng mà cũng có âm ngoan không từ thủ đoạn chôn ở trong bản chất.

Tội mưu nghịch của Thịnh Các lão, là Thái tử một câu định ra, cuối cùng sao trảm cả nhà.

Cái chết của mười một Cẩm Y vệ, là Thái tử lệnh Đông Hán đi làm, không hề lưu tình.

Rồi sau đó đưa quân cờ trung thành và tận tâm nhất trong tay mình cho Khổng Triều, xem như vật chết, đủ thấy tâm địa tàn nhẫn.

Nhưng trong phim, người này cũng không phải không có tình nghĩa. Đối với phụ thân, y có tình thân; đối với Khổng Triều, y có lòng yêu tài chí lớn gặp nhau. Cho nên y bằng lòng hy sinh một quân cờ, đổi cho Khổng Triều không chết, có lẽ như vậy, y cũng có thể làm bộ như mình còn chưa có lãnh huyết vô tình đến thế, còn hiểu được tình cảm.

Nhưng chính vì hành động đó, hoàn toàn làm tất cả kế hoạch của y nước chảy về biển đông.

Cái gọi là lòng đế vương, là lòng của thiên hạ, không phải là của một người hoặc là lòng nhân từ đơn thuần. Chu Mặc Lang không thể chân chính vì cái lớn mà bỏ cái nhỏ, là nguyên nhân căn bản y thất bại.

«Trang hoa la» đắp nặn ra hai nhân vật như vậy, đáng để xem lại nhiều lần, thưởng thức lần nữa.

Rất thích đôi câu thơ tuyệt vời của bộ phim điện ảnh này, sau khi xem phim, mới thấy vô cùng thỏa đáng.

Cẩm tú lung linh thủ, nhất khúc định quân tâm. Thiên thu minh nguyệt dạ, huyết nhận trang hoa la. ]

Đánh giá của Trịnh giáo sư vừa đăng lên, nhất thời nhấc lên một trận thảo luận càng thêm nhiệt liệt trên internet.

Trước đánh giá này, cũng không phải không có nhà phê bình điện ảnh phân tích phục bút và chi tiết của phim, nhưng chưa có nhà phê bình điện ảnh nào có thể phân tích cẩn thận như vậy.

Trịnh giáo sư một hơi nói ra mười ba phục bút, đa phần đều là chi tiết sơ lược trong phim, trừ khi là người bình luận điện ảnh chuyên nghiệp, khán giả bình thường dù có xem ba chục lần, cũng nhìn không ra trong một giây ngắn ngủn, lướt qua màn ảnh ấy, thế mà lại ẩn giấu nhiều thứ như vậy.

Có một đại sư chuyên nghiệp tiến hành phân tích, vô số dân mạng cũng phát biểu ý kiến của mình ——

[ Tuy rằng tôi không nhìn ra phục bút mà Trịnh giáo sư nói, nhưng tôi làm một người mẹ, nếu tôi biết con trai của mình hiện tại sống rất tốt, tôi sẽ không muốn nhận thân với nó đâu, lại càng không cần nói là tự tay đẩy nó vào hố lửa. ]

[ Tuy rằng thực khổ sở, vì sao Khổng Triều muốn giết Thái tử, nhưng kỳ thật cũng đúng, người thời đó vô cùng chú trọng huyết mạch hoàng thất, Thái tử lại tâm cao khí ngạo như vậy. Trước mặt văn võ bá quan, y bị vạch trần, hại y chính là bạn tốt tri kỷ của y, phụ thân mình kính yêu lại không tin y, kỳ thật y đã sớm không muốn sống chăng, chỉ là muốn để Khổng Triều chấm dứt mình. ]

Bình luận nhiều đếm không xuể xuất hiện ở trên các trang web bình luận điện ảnh lớn.

Có bao nhiêu bình luận điện ảnh, liền chứng minh có ít nhất bấy nhiêu vé xem phim!

Phòng bán vé ngày khởi chiếu của «Trang hoa la», 490 triệu!

Chỉ một ngày, lại có được phòng bán vé gần năm trăm triệu, hoàn hoàn toàn toàn vượt qua kỷ lục của «Mê thành», trở thành bộ phim điện ảnh có phòng bán vé lần đầu cao nhất vào sáu tháng cuối năm 2044.

Kỳ thật phòng bán vé «Trang hoa la» cũng nằm trong dự đoán của khán giả, Lưu lão và Tần Trình cách sáu năm lần thứ hai hợp tác, trong phim còn có ảnh hậu như Hoàng Lôi, lại thêm loại tiểu sinh nhân khí cao như Dung Hủ, phòng bán vé bộ phim thương nghiệp này muốn thấp cũng không có khả năng.

Mà xu thế của «Trang hoa la» sau hôm phim khởi chiếu, một chút cũng không có yếu bớt!

Phòng bán vé ngày thứ hai, 490 triệu! Ngang với ngày đầu tiên!

Trên internet, không biết là có phải do nhân viên tuyên truyền của đoàn phim «Trang hoa la» ở sau lưng thúc đẩy hay không, nhóm fan điện ảnh vẫn luôn không ngừng thảo luận về chi tiết của bộ phim này. Đôi khi phân tích bậy, nhưng đôi khi lại thật sự là phục bút Lưu lão đặt ra, nhóm dân mạng tựa như say mê tham gia trận đấu, ai tìm được trước, người đó liền thắng.

Muốn chân chính tìm được hàm nghĩa của bộ phim này, không xem trên hai ba lần, căn bản không có khả năng. Vì thế, loại hình thức marketing này khiến tỉ lệ xem lại của «Trang hoa la» tương đối cao, rất nhiều dân mạng đều khoe vé xem lần hai, lần ba của mình trên internet.

Nương theo làn gió đông này, «Không tiếng động» vào bảy ngày chiếu phim cuối cùng, cũng nhận được một lần ấm phòng bán vé.

Cuối tháng mười hai, «Không tiếng động» xuống rạp, bộ phim văn nghệ này thổi quét phòng bán vé 3,9 tỷ, trở thành phim văn nghệ có phòng bán vé cao nhất năm 2044, hiện nay điểm tổng hợp trên trang web bình luận điện ảnh cao tới 9.3!

Hứa đạo biết được tình huống, còn cố ý gọi điện thoại cho Lưu lão khoe khoang, rằng mình ké nhiệt độ của «Trang hoa la». Đối với việc này, Lưu lão hết sức ghét bỏ hỏi ngược lại: "Ông chỉ có chút tiền đồ ấy thôi sao?"

Hứa đạo: "$#%! #$! #!!!"

Bản thân Lưu lão chính là một đại đạo vô cùng giỏi về quay phim tình cảm, trước đây trong tất cả những bộ phim ông quay, cảnh tình cảm đều là một điểm sáng lớn. Nhưng cố tình bộ «Trang hoa la» này, cảnh tình cảm của nam nữ chính ít đến đáng thương, gần như là một bộ phim nam chính thuần túy, hơn nữa tận đến cuối cùng, Khổng Triều đều luôn mồm hô "Thịnh cô nương", dường như thật sự không có tình cảm dư thừa với Thịnh Tương Quân.

Vì thế trong bộ phim này, rất nhiều fan đều chuyển ánh mắt lên việc tình cảm của hắn.

Một bộ «Tầng mây màu đen», CP Trình Dung cứ như vậy sinh ra.

Một bộ «Trang hoa la», CP này cực hot, nhiệt độ thảo luận CP trực tiếp vượt qua ba bậc, hoàn toàn xứng đáng trở thành đệ nhất CP trong vài CP của Dung Hủ.

Có rất nhiều fan bị dao nhỏ tổn thương, sôi nổi tỏ vẻ lui nhóm. Nhưng mà, trên thế giới này không thiếu nhất chính là cẩu huyết, người người đều yêu cẩu huyết, tựa như người người đều yêu hóng chuyện, khi Lưu lão tự mình chuẩn bị một cái bồn cho fan, nhóm tác giả giới fan trực tiếp đổ máu chó vào trong đó, làm chính là thuận tay thuần thục.

Trong CP Khổng Triều và Chu Mặc Lang, kinh điển nhất chính là tình tiết "uống rượu dưới trăng, cùng giường chung gối".

Trong một trăm tác phẩm fanfic, gần như có tám mươi cái, đều dùng tình tiết này. Các tác giả điên cuồng lái xe, fan CP chỉ cần há há mồm, là có thể ăn được một đống một đống lương thực, còn có thể tạm thời vứt bỏ kết cục «Trang hoa la», coi như nó không tồn tại, chúng ta tự vui vẻ vậy!

Nếu chỉ là như thế, thì chênh lệch của CP màu với những CP khác chỉ sợ cũng sẽ không lớn đến vậy.

Mặc cho ai cũng không ngờ, làm fan đại gia nổi tiếng trong nhóm fan Dung, vào hôm sau ngày khởi chiếu, Liên Dung Tranh Tử Hãm thế mà lại đăng một cái weibo: [#Trình Dung# #Khổng Mặc# Khổng Triều và Vương gia liên thủ thăm dò tin tức của Chu Mặc Lang, trong đó có ba ngày. Bảo bảo cảm thấy, có phải Khổng Triều... cần thăm dò vết bớt của Thái tử hay không? Vết bớt, a cởi quần áo a. Hừm... Thái tử khẳng định không chết! Có Khổng Triều ở đó, Thái tử tuyệt đối không chết! ]

Nhóm tác giả là fan CP Trình Dung tuy nói cũng có không ít fan, nhưng lượng fan của bọn họ nào có thể so sánh với Liên Dung Tranh Tử Hãm?

Ngay sau ngày phim khởi chiếu, Liên Dung Tranh Tử Hãm còn trực tiếp show ra một ngàn cuống vé xem phim «Trang hoa la», quả nhiên là hào khí tận trời, lại hút một đám fan yêu thích hình tượng "nữ thần trắng giàu đẹp ngốc manh".

Khi Liên Dung Tranh Tử Hãm đề xuất tình tiết này, lại có một đống tác giả bắt đầu viết về việc đó. Hơn nữa, tựa như ngược văn kỳ thật luôn làm cho người ta khắc sâu ấn tượng hơn ngọt văn, máu chó nếu rải tốt, vậy liền đủ tê sướng, có thể làm cho người ta muốn ngừng mà không được.

Việc Khổng Triều giết Thái tử là dao nhỏ đúng không?

Đúng!

Nhưng mà chỉ cần dùng tốt, thì chính là một chậu máu chó đó!

Sau khi «Trang hoa la» chiếu phim, Lưu lão cho nhân viên đoàn phim một kỳ nghỉ, chuẩn bị sáu ngày sau lại bắt đầu tuyên truyền lưu động toàn cầu. Ba ngày đầu, mỗi khi Dung Hủ rời giường, liền nhìn thấy Tần Trình cầm kịch bản, ngồi ở phía trước cửa sổ, vẻ mặt bình tĩnh ngồi xem.

Mới đầu cậu còn tưởng rằng Tần Trình đang xem kịch bản phim mới, ai ngờ có lần vô ý phát hiện: "Anh đang xem kịch bản «Trang hoa la» hả?"

Vẻ mặt kinh ngạc của thiếu niên rơi vào trong mắt người đàn ông, người kia bình tĩnh gật đầu, giọng điệu trầm ổn nói rằng: "Ừm."

Dung Hủ: "..."

Một lát sau, cậu nhịn không được hỏi: "Cho nên nói, bộ phim này không phải đã chiếu rồi sao, sao còn xem kịch bản?"

Người đàn ông tuấn mỹ không tỳ vết vẻ mặt trịnh trọng, giọng điệu trấn định hồi đáp: "Ôn cái cũ học cái mới."

Dung Hủ: "..."

Đáp án chân chính khi Dung Hủ nhìn thấy cái weibo kia của Liên Dung Tranh Tử Hãm, mới đột nhiên vạch trần.

Không phải chỉ là muốn tìm ra một tình tiết, khiến CP này càng hot sao. Còn ôn cái cũ học cái mới... thánh nhân biết anh lấy cớ như vậy, cẩn thận nửa đêm tới tìm anh đó!

[ Bàn luận làm thế nào hoàn mỹ mà ăn một quả cam: Tip.2 nhất định là mình ăn một quả cam giả ... ]

Có điều Dung Hủ cũng không quá chú ý nhóm fan CP của mình, đối với nhóm fan Trình Dung, cũng chỉ vì Liên Dung Tranh Tử Hãm, cậu mới cố tình chú ý. Cậu đương nhiên không biết, ngày đầu tiên «Trang hoa la» chiếu phim, kỳ thật có rất nhiều fan CP bị con dao nhỏ thối độc này đâm bị thương, rưng rưng vứt hố.

Loại tình huống này Liên Dung Tranh Tử Hãm có thể nhịn sao?! Lập tức liên hệ một tác giả vẽ tranh thương nghiệp chuyên nghiệp, vẽ cho mình một tấm ảnh fanfic CP Khổng Mặc. Cũng không cần tấm ảnh này làm chuyện dư thừa, trực tiếp tự mình làm đầu lĩnh, sau đó mỗi ngày share các loại tài nguyên CP được các tác giả sản xuất ra!

Dung Hủ chỉ tùy tiện xem weibo Liên Dung Tranh Tử Hãm, cậu nào ngờ được, bạn Liên Dung Tranh Tử Hãm này, thế mà thật sự không chỉ là share, kỳ thật cũng có nhấn vào xem mấy cái tài nguyên... và H văn đó...

Ngay cả fan lớn trong nhóm fan CP cũng đã tích cực như vậy, những fan khác đương nhiên cũng phải hành động. Dù con dao nhỏ «Trang hoa la» này có độc như thế nào nữa, bọn họ cũng muốn liều mạng chuyển con dao nhỏ này thành đường, nghĩ tất cả biện pháp! Hấp dẫn fan!

Dung Hủ chỉ nhìn thấy thứ nhất, không thấy được thứ hai, nhưng mà chỉ mỗi cái cớ gọi là "ôn cái cũ học cái mới" của người đàn ông nào đó, cậu cũng đã bắt đầu hoài nghi thế giới quan của mình rồi. Mỗi khi phát hiện Liên Dung Tranh Tử Hãm share weibo, cậu liền vẻ mặt phức tạp ngồi ở trước mặt Tần Trình, nhìn đối phương cúi đầu xem di động.

Ngẩng đầu là Tần Trình vẻ mặt bình tĩnh, cúi đầu là Liên Dung Tranh Tử Hãm chume chume.

Trong lòng Dung Hủ vừa thấy buồn cười vừa cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng lại cảm thấy... có một chút đáng yêu.

Đến tối hai người ăn cơm, Dung Hủ thăm dò nói rằng: "Bên ngoài có rất nhiều người đang thảo luận về nhân vật của hai chúng ta trong «Trang hoa la». Em luôn cảm thấy, có phải bọn họ suy nghĩ nhiều không, chỉ là uống rượu thôi, Lưu lão không có nhiều ý tứ như vậy đi?"

Tần Trình rũ mắt, vẻ mặt trấn định: "Ừm, anh cũng cho là như thế."

Dung Hủ: "..."

Anh mới không có cho là như thế đâu! Xế chiều hôm nay anh còn nói, có thể cho Khổng Triều đi thăm dò vết bớt của Chu Mặc Lang, có thể cởi quần áo, có thể làm chuyện xấu hổ xấu hổ xấu hổ!!!

Thời gian nhanh chóng trôi qua, đến ngày thứ ba sau khi phòng bán vé ổn định, hai người cũng không chú ý tới chuyện «Trang hoa la» nữa, mà là chân chính nghỉ ngơi. Cùng ở nhà xem điện ảnh, chơi game, người thua phải đi nấu cơm, người thắng có thể được một cái moazz moazz.

Tuy nói trên phương diện chơi game Dung Hủ không có thiên phú gì, nhưng kỹ thuật của Tần Trình càng không ra làm sao. Giữa trưa, người đàn ông nào đó liên tiếp thua ba ván, bất đắc dĩ đứng dậy nấu cơm, vừa mới đi được hai bước, tay trái đã bị người giữ chặt.

Tần Trình kinh ngạc xoay người, cúi đầu nhìn về phía thiếu niên nhà mình.

Chỉ thấy Dung Hủ mặc một thân quần áo ở nhà màu kem giản lược thoải mái, hơi hơi ngửa đầu, cười nhạt nhìn mình. Cặp mắt xinh đẹp kia cong thành hình trăng rằm, không có tao nhã loá mắt như Chu Mặc Lang, nét đẹp càng nhu hòa hơn vài phần, cậu cứ như vậy ngẩng đầu nhìn mình, thật lâu sau, khóe miệng nhếch lên: "Tần Trình, là diễn viên em thích nhất."

Hai mắt phút chốc trợn to, người đàn ông còn chưa kịp phản ứng, lại nghe thiếu niên thấp giọng cười nói: "Cũng là người em thích nhất."

Lời vừa nói ra, cánh tay Tần Trình đột nhiên bị kéo xuống, một cái moazz vang dội hạ xuống ngay trên gò má hắn. Khi hạ xuống cái hôn này, Dung Hủ còn cố ý thấp giọng nói: "Chume."

Vành tai phút chốc nóng lên, trong mắt người đàn ông lướt qua một tia kinh ngạc, lại nghe thiếu niên nghiêm túc nói: "Người thắng, không phải là có thể có một nụ hôn sao?"

Tần Trình "... Ừm."

Trong ánh mắt ngậm cười của thiếu niên, Tần Trình xoay người vào phòng bếp, bước chân nhanh hơn, vành tai hồng rực.

Nhìn bóng lưng hắn, Dung Hủ không kìm lòng nổi mà nở nụ cười, ngay cả bản thân cậu cũng không phát hiện, ánh nắng xán lạn ấm áp từ phía sau cậu chiếu rọi tới, khiến vẻ mặt cậu càng thêm dịu dàng.

Yêu đương, không phải là luôn cưng chiều đối phương sao?

Không chỉ là anh cưng chiều em, em cũng rất muốn cưng chiều anh, muốn cho anh có được thứ tốt nhất thiên hạ.

Toàn bộ ngày nghỉ, trôi qua ngay trong cuộc sống ở chung đơn giản ngọt ngào như vậy. Giữa trưa ngày thứ sáu cơm nước xong, Dung Hủ bắt đầu sửa soạn hành lý. Tuy nói hai ngày nữa cậu phải bay đến Mỹ, tham gia huấn luyện của «Ba nghìn hai trăm dặm», nhưng cậu cũng phải đi theo đoàn phim «Trang hoa la», tiến hành ba đợt truyên truyền.

Sau khi cất toàn bộ đồ đạc, đã là buổi chiều bốn giờ, ngay lúc này, Dung Hủ lại nhận được điện thoại của La Chấn Đào.

Nhìn tên của đối phương lóe lên trên màn hình điện thoại, Dung Hủ kinh ngạc nhíu mày: thường La Chấn Đào sẽ không tùy tiện gọi điện thoại cho mình, bình thường đều là trực tiếp liên hệ trên wechat, như vậy rất tiện. Nếu như là gọi điện thoại, thường thường là chuyện tương đối phức tạp, hoặc là việc gấp.

Nếu như là việc gấp...

Danh sách đề cử giải Kim Phượng hình như là có trong mấy ngày này nhỉ?!

Nhận điện thoại, Dung Hủ nhẹ cười nói: "Anh La, là danh sách đề cử giải Kim Phượng có rồi hả?"

Đầu kia điện thoại đột nhiên dừng lại, La Chấn Đào đè nén kích động, nhanh chóng nói rằng: "Không phải, tiểu Hủ, giải Kim Phượng phỏng chừng còn hai ngày nữa mới có thể công bố. Là Dương Trường Trưng, cậu hẳn là biết hắn đi? Người soạn nhạc tối cao Hoa Hạ, đã từng là thầy của Lăng Tiêu. Vừa rồi hắn liên hệ anh, nói là muốn hỏi cậu một chút, cậu có ý muốn ca hát hay không!"

Hết chương 125.2

Tần Tranh Tranh: oa a ~ Trình Dung có nhiều đường ăn như vậy, mọi người còn không mau vào hố đi ~

Dung Dung: ông xã nhà tui hình như tinh thần phân liệt, làm sao giờ, online sốt ruột chờ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK