Mục lục
Binh Vương Triệu Đông
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Tam ở một bên nhìn oán thầm không thôi, đối phó loại gia hỏa cậy mình nhiều tuổi này thì không thể khách khí, nếu là hắn đã sớm một quyền chào hỏi, làm sao còn có thể hầu hạ rượu ngon.

Nhưng ngẫm lại cũng đúng, đây chính là chênh lệch giữa mình và Đông ca, nếu không nói người ta sao lại giỏi như vậy, dám không nhìn thấy Anh Ngũ, lại càng được Mạnh tiểu thư ưu ái?
Trong lòng nghĩ, ngoài miệng cũng khách khí theo, một bên bồi rượu, một bên quan sát sắc mặt, âm thầm cân nhắc dụng ý hành động này của Triệu Đông.

Ba người uống rượu ăn thức ăn, người tới tôi lui, rất nhanh liền tiêu diệt một bình rượu trắng hơn phân nửa.

Từ Tam rất có nhãn lực, thỉnh thoảng chủ động đưa thuốc, xưng hô trong miệng cũng từ lúc bắt đầu đại thúc biến thành lão ca.


Theo nuốt mây phun sương, trong phòng bảo vệ rất nhanh khói lượn lờ.

Suốt một đêm, Triệu Đông đều tuyệt đối không đề cập đến chính sự, hơn nữa Từ Tam ở bên cạnh ngẫu nhiên bổ sung mấy đoạn văn, tình bạn giữa nam nhân nhanh chóng kéo gần.

Lão đầu nấc cụt một cái, chủ động nhắc tới đầu câu: “Tiểu huynh đệ, nhìn người của cậu không tệ, lão ca liền lải nhải vài câu.


Triệu Đông đợi cả đêm chính là đang chờ những lời này, trong lòng căng thẳng, rượu vốn đã cố ý khống chế nhanh chóng tiêu tán, ngoài miệng lại hàn huyên theo: “Lão ca, uống rượu uống rượu, chúng ta không nói công việc!”
Lão đầu thấy anh tỏ thái độ, băn khoăn trong lòng cũng chậm rãi lui đi: “Tiểu Triệu a, cậu có phải đắc tội người nào không?”
“Không có a!”
“Không đắc tội với người khác? Vậy việc này sao lại đến phiên cậu?”
“Hi, tôi chủ động xin đi giết giặc, làm công việc này, đội trưởng thưởng hai tháng lương.

” Triệu Đông ngoài miệng khoe khoang, cố ý bán sơ hở cho hắn.

Lão đầu híp mắt: “Hai tháng lương? Như thế nào, cùng lão ca còn giấu diếm?”

Triệu Đông xấu hổ cười, bắt đầu phun nước bọt khổ sở, hơn nữa Từ Tam ở một bên giúp đỡ, mắng Tôn mập đủ sặc.

Hai người vốn có thù với Tôn mập, lần này tác tình đương nhiên không phải là giả dối, lão đầu vẫn quan sát sắc mặt, thấy thế cũng không nghi ngờ nữa.

Hắn vỗ vỗ bả vai Triệu Đông nói: “Cậu a, vẫn là còn quá trẻ, danh tiếng của Tôn mập tôi đã nghe qua, có một người anh họ, là phó trưởng phòng bảo vệ của công ty quản lý, hắn muốn nhìn cậu không vừa mắt, không chỉnh cậu chỉnh ai?”
Triệu Đông than thở, trong lòng tự nhủ Tôn mập ở công ty quản lý quả nhiên có chỗ dựa vững chắc, nếu không phải lão đầu vạch trần, mặc cho anh muốn phá đầu cũng không nghĩ ra, không chừng một
ngày nào đó liền nói.

Lão đầu chủ động nói: “Nói thật cho cậu biết đi, chuyện này nước sâu, hai tên bảo vệ thực tập các cậu làm sao chịu nổi? Nếu thật sự xảy ra chuyện, ai cũng không giữ được các cậu!”
Hắn nói xong, dùng ngón tay chỉ vào đỉnh đầu.

Triệu Đông hiểu ý, biết lão đầu đây là đang ám chỉ, sau lưng chuyện này có lãnh đạo công ty che chở, điểm này cùng suy đoán ban đầu của anh không mưu mà hợp.


Tròng mắt Từ Tam đều mở to, không nghĩ tới Triệu Đông nói hai ba câu, lão đầu này bắt đầu triệt để, trong lòng bội phục không được, Đông ca chính là Đông ca, cổ tay chính là cao minh!
Nhung lão đầu vừa nói một nửa lại ngậm miệng, hắn gấp đến sặc, đang muốn học theo ngữ khí Triệu Đông thúc giục, lại bị đoạt trước.

Triệu Đông oán hận vô đùi một cái: “Mẹ kiếp! Lão ca anh không cần khuyên, thật
sự không được, lão tử liền cùng Tôn mập liều mạng cá chết lưới rách, cùng lắm thì từ chức không làm!”
Lão đầu càng nhìn Triệu Đông càng hợp khẩu vị, hắc hắc cười nói: “Từ chức? Đó không phải là tiện nghi Tôn mập sao? Nếu cậu đã gọi tôi một tiếng lão ca, tôi chỉ cho cậu một đường rõ ràng đi!”
Triệu Đông xua tay từ chối: “Lão ca, hay là bỏ đi, không thể làm cho anh khó xử!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK