" Chào mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ quay trở lại không gian hệ thống!"
Tử Lăng Khuynh ngồi khoanh chân dưới đất nhìn một con chó con đen sì sì chạy tung tăng quanh người nàng
"..." Cái moẹ gì vậy trời? Con chó xấu xí này ở đâu ra? Giết thịt nó được không?
" La la la, thấy ta ngầu không? Bổn hệ thống ngầu siêu cấp vũ trụ..Người gặp người thương, hoa gặp hoa đổ!! Ta chính là đại danh đỉnh đỉnh hệ thống 419"
"..."
Tử Lăng Khuynh xách đuôi con chó đen dưới đất lên nhìn nó bằng ánh mắt hết sức kì quái
" Ngươi...chính là cái tên hệ thống ngu ngốc kia đó hả? Ngươi...nhìn.."
" Sao nào? có thấy bổn hệ thống soái lắm phải không? Ngất ngây chưa?"
" Hahahaa.. nhìn y chang chó thui..hahah.."
" Ngươi... Hứ..bổn hệ thống không thèm nói chuyện với ngươi. Cái đồ không biết thưởng thức..Còn nữa, bổn hệ thống là hắc miêu, hắc miêu chứ không phải chó thui"
Tử Lăng Khuynh lôi đầu nó lại vạch cái đống lông đen sì lù xù trước mặt nó ra nhìn " Có vẻ giống mèo..nhưng nhìn đi nhìn lại vẫn thấy giống chó...Hay ta gọi ngươi là Tiểu Cẩu nhỉ? "
Tiểu hệ thống 419 ấm ức muốn khóc, nó đường đường là hắc miêu đại nhân mà vào trong mắt nàng nó thành một con hắc cẩu.. lại còn gọi nó là Tiểu Cẩu nữa. Nó buồn đến mức sắp không nhấc nổi cái răng để cãi nữa rồi
Nàng nhìn 419 tủi thân tự dưng thấy tội tội nó liền vươn tay xoa đầu hệ thống nhỏ
" Đùa đấy, gọi ngươi là Tiểu Lu được không? "
" Tiểu Lu? Sao ngươi không gọi ta là Tiểu Thiên? Nghe hay hơn mà.. Nhưng thôi không sao, Tiểu Lu cũng được!!"
419 vui vẻ nhận tên mà nó không biết trong đầu Tử Lăng Khuynh chính là nói nó béo như cái lu và chấp niệm nó là 1 con chó đen!
" Kí chủ, bảng số liệu lần này của người!"
Tên họ: Tử Lăng Khuynh
Tuổi : 19 Nghề nghiệp : Nhiệm vụ giả
Tích phân \( điểm kinh nghiệm EXP\): 30400
Giá trị linh hồn : 21\(\+3\)
Giá trị mị lực : 3
Giá trị may mắn : 32
Giá trị nhan sắc : 120
Giá trị trí lực : 150
Giá trị vũ lực : 30\(\+5\)
Tinh thần lực : 34\(\+2\)
Kỹ năng : đánh cận chiến\( sơ cấp \), thủ thuật máy tính \( trung cấp \), diễn xuất \( trung cấp \)
Đạo cụ : không
Danh hiệu \( hào quang/ sưu tầm\) : tình yêu của vua hắc đạo, trái tim bạch liên, khí tức của đệ nhất quân phiệt, thánh nữ
Thông qua việc hoàn thành nhiệm vụ chính đánh giá khen thưởng 7000 tích phân
nhiệm vụ phụ : không hoàn thành
Thưởng 5 điểm thuộc tính. Mời kí chủ phân phối!!
" Đưa hết 5 điểm vào tinh thần lực đi"
\[ Hoàn thành phân phối\]
Tên họ: Tử Lăng Khuynh
Tuổi : 19 Nghề nghiệp : Nhiệm vụ giả
Tích phân \( điểm kinh nghiệm EXP\): 30400
Giá trị linh hồn : 24
Giá trị mị lực : 3
Giá trị may mắn : 32
Giá trị nhan sắc : 120
Giá trị trí lực : 150
Giá trị vũ lực : 35
Tinh thần lực : 41
Kỹ năng : đánh cận chiến\( sơ cấp \), thủ thuật máy tính \( trung cấp \), diễn xuất \( trung cấp \)
Đạo cụ : không
Danh hiệu \( hào quang/ sưu tầm\) : tình yêu của vua hắc đạo, trái tim bạch liên, khí tức của đệ nhất quân phiệt, thánh nữ
" Tử Lăng Khuynh, cô có biết ở thế giới vừa qua cô đã làm cái gì không?"
Nàng còn chưa kịp xem xong bảng số liệu của mình thì tiểu hệ thống đã gào lên. Tử Lăng Khuynh mặt ngây thơ vô tội nhìn nó
" Làm gì? Ta cũng có làm cái gì nghịch thiên đâu? "
" Cô còn nói không làm? Lá bùa đó là sao? Đó là Cấm thuật hắc ám không thuộc thế giới cổ đại đó..cô lại dám ngang nhiên thi triển. Đợt thiên lôi vừa qua chính là thiên đạo muốn loại bỏ dị vật ra khỏi thế giới của nó. Suýt chút nữa linh hồn cô cũng bị đánh đến hồn phi phách tán, tan thành tro bụi rồi đấy!! "
" Còn chẳng phải ta vẫn đứng ở đây đấy thôi...Thiên đạo cũng đâu làm gì được ta, đều bị lá bùa của ta ăn sạch sức mạnh..chậc..chậc.."
" Tử Lăng Khuynh, cô nên nhớ, chúng ta là một nhiệm vụ giả, lợi dụng lỗ hổng của thiên đạo mà nghịch thiên cải mệnh cho những pháo hôi chịu ấm ức, không công bằng. Cô còn một lần chọc đến thiên đạo sẽ ảnh hưởng luôn đến bổn hệ thống đấy...Ta vẫn chưa muốn bị đá về nơi sản xuất đâu!"
" Biết rồi, lần sau ta sẽ cẩn thận hơn..."
Tử Lăng Khuynh qua loa nói vài câu nhưng trong lòng sớm đã lên kế hoạch chọc tức thiên đạo từ lâu rồi..
" Được rồi, có cần nghỉ ngơi không? Nếu không chúng ta tiếp tục sang vị diện tiếp theo"
" Không cần, mau sang thế giới tiếp theo đi!"
"Khoan đã, cô có muốn xem kết cục ở thế giới kia không? "
" Muốn chứ"
\*\*\*
Ôn quốc năm Vĩnh Hy thứ 36
Hoàng đế Ôn Lý đột nhiên lâm trọng bệnh truyền ngôi cho đương kim thái tử Ôn Lục, còn bản thân thì an ổn cư ngụ trong Vĩnh Hoà cung làm một thái thượng hoàng an nhàn
Ôn Minh Ngọc và Ôn Noãn mắc tội phản quốc, mưu hại công chúa đương triều phạt xuống làm thường dân, lưu đày biên ải, 3 đời không được bước chân lại vào hoàng thành.
Còn riêng về phần Nhu Hoa công chúa, đương kim hoàng thượng tức hoàng huynh của Nhu Hoa công chúa vô cùng thương tiếc nhưng lại nén đau thương phong nàng làm Trấn Quốc công chúa, khi còn sống hi sinh cho Ôn quốc thì khi mất đi sẽ được đưa vào lăng mộ hoàng thất, được hưởng hương khói muôn đời.
Dân chúng còn tôn thờ gọi nàng hai tiếng "Thánh nữ", lập tượng thờ nàng ở nơi được coi là linh thiêng nhất Hoàng thành
Nói về Viêm Hạo Thiên và Diệc Thế Tu, sau trận ngày hôm đó, hai người họ vô thanh vô tức biến mất không một dấu vết. Thế gian như chưa hề tồn tại hai con người này và cũng không còn một ai nhớ đến....bọn họ vĩnh viễn rơi vào quên lãng một cách kì dị
Đồng thời, nhiều bí mật kinh thiên của hoàng thất cũng được vén mở
Thì ra cố hoàng hậu của Thái thượng hoàng Lý Minh Uyển vậy mà lại là Bích Lạc thánh nữ của Thiên Sơn cốc nổi danh bí ẩn. Thiên Sơn cốc trong mắt người đời chính là thánh địa, cốc chủ của Thiên Sơn cốc là thần y nghe nói có thể cải tử hoàn sinh, chữa được bách bệnh.
Hơn 10 năm trước Thiên Sơn cốc thoái ẩn, vị thần y đó y thuật truyền hết cho con gái mình tức Bích Lạc thánh nữ cùng với thánh vật Thiên Sơn cốc\-Huyết Ly Giám từng gây một trận phong ba bão táp.
Mãi cho đến khi Bích Lạc thánh nữ đột nhiên biến mất, sóng gió mới dần dừng lại. Huyết Ly Giám dần dần thất lạc, chỉ có một số người còn nhớ tới Thánh vật vang danh một thời đó
Nhưng nội bộ như thế nào lại chỉ có người trong cuộc biết. Năm đó Lý Minh Uyển bị người truy sát gặp được Yến Khang \- phụ thân của Yến Cẩn.
Yến Khang cứu được Lý Minh Uyển. Hai người đều là trai tài gái sắc, cả hai dung mạo hết sức xuất chúng, trong mắt người đời chính là rồng phượng.. Ở chung một thời gian, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén Yến Khang và Lý Minh Uyển nảy sinh tình cảm. Tự do kết thành đôi thần tiên quyến lữ, một cặp phu thê nổi danh bấy giờ
Lấy nhau được 2 tháng, Lý Minh Uyển mang thai. Yến Khang vô cùng vui mừng. Thế nhưng chưa kịp tổ chức tiệc mừng thì Ôn Lý lúc bấy giờ mới lên ngôi vua, thống nhất Ôn quốc lại phái Yến Khang đi trấn áp biên cương
Yến Khang không còn cách nào, ngay trong đêm cầm quân lên đường... Tuy nhiên, chuyến đi này lại chính là một đi không trở lại...Yến Khang vô thanh vô tức chết mất xác
Ôn Lý thông báo lại với Lý Minh Uyển là Yến Khang bị quân địch hãm hại tử trận. Lý Minh Uyển khóc rất lâu nhưng đoạn thời gian đó Ôn Lý thường xuyên bên cạnh nàng dỗ dành và nói nếu chấp nhận làm hoàng hậu của hắn thì Lý Minh Uyển và đứa trẻ sẽ được bảo vệ
Lý Minh Uyển cân nhắc lợi hại liền dứt khoát đồng ý. Địch nhân của nàng và Yến Khang vẫn còn rất nhiều, một mình nàng cô độc sợ sẽ không thể bảo vệ tốt máu mủ còn lại của Yến Khang
Ôn Lý là thực sự thích Lý Minh Uyển, hắn vô tình gặp nàng một lần, từ đó nhất kiến chung tình. Hắn sẵn sàng lập nàng làm hoàng hậu, hết mực cưng sủng chăm lo cho cái thai trong bụng Lý Minh Uyển
Tận cho đến khi nàng hạ sinh ra một cặp long phượng..Ôn Lý liền lập tức sai người mang cặp long phượng ấy đến một chỗ khác không cho Lý Minh Uyển nhìn con lấy một lần
Đoạn thời gian sau, đợi thân thể Lý Minh Uyển hồi phục, Ôn Lý liên tục cưỡng bức nàng, Lý Minh Uyển lại một lần nữa mang thai. Nàng vô cùng đau khổ nhưng vẫn gắng gượng sống tiếp vì con.
Đồng thời, nàng còn phát hiện ra là phu quân của nàng là do Ôn Lý lên kế hoạch hại chết, hài tử của nàng Ôn Lý cũng nhẫn tâm mang đi
Lý Minh Uyển ôm hận, đợi sinh con xong..lại một cặp song bào thai...Lý Minh Uyển liền lén lút lợi dụng lỗ hổng canh gác mang cả 4 đứa con của mình đặt chung một chỗ
Nàng tráo đổi 2 đứa bé nữ sang cho nhau. Một đứa bé nàng khẽ viết một hoa văn kì lạ lên cổ tay nó rồi cười thoả mãn một tiếng
" Phu quân, ta đến tìm chàng"
Lý Minh Uyển tự cầm dao đâm xuyên tim của mình. Đến khi Ôn Lý tới nơi thì chỉ còn xác của nàng ở đấy cùng bốn đứa trẻ
Việc Ôn Lý tìm mảnh ghép cuối cùng của Huyết Ly Giám chính là để cho Lý Minh Uyển có thể cải tử hoàn sinh.
Hơn nữa...Bốn đứa bé kia giờ ra sao? Chúng đang ở đâu? Con của Yến Khang và Ôn Lý...
Ôn Lục đích thực là nhi tử của Ôn Lý nhưng Ôn Hoạ lại không phải... Ôn Hoạ là nữ nhi của Yến Khang...
Không sai, Ôn Hoạ và Yến Cẩn chính là cặp song sinh đầu tiên mà Lý Minh Uyển hạ sinh. Còn Ôn Lục và muội muội của mình?
Cung nữ Tiểu Tiểu bên cạnh Ôn Hoạ chính là muội muội song sinh của Ôn Lục. Tiểu Tiểu vào cung là để trả thù Ôn Hoạ đã cướp những gì vốn thuộc về nàng ta.
Còn nguyên nhân gì dẫn đến việc hai cặp song sinh bị tráo lẫn lộn thì vẫn còn là một bí ẩn mà chỉ duy nhất Ôn Lý mới biết nhưng hắn không chịu nói ra
Vậy cho nên việc vì sao Yến Cẩn và Ôn Hoạ không thể đến được với nhau được....Tất cả chỉ bởi họ là huynh muội ruột thịt!!!
\*\*\*
Nhắc tới Thẩm Kiều Kiều, sau khi bị gả cho Bạch Tiếu, cô không một ngày được sống yên ổn. Bạch Tiếu lãng tử phong hoa, thời gian đầu rất cưng chiều cô nhưng chỉ được chưa đầy 1 tháng, Bạch Tiếu đã liên tiếp nạp thêm thiếp thất, nha hoàn thông phòng....
Thậm chí còn ngày ngày mây mưa trước mặt Thẩm Kiều Kiều. Tận đến khi Thẩm Kiều Kiều mang thai, tâm đã chết hẳn. Cô nhận ra bản thân ngu ngốc biết bao nhiêu, có cơ hội xuyên không về cổ đại lại không giữ được tính cách độc lập tự cường vốn có mà lại bị tha hoá bởi những cổ tục khắt khe...Sống dựa dẫm vào đàn ông
Thẩm Kiều Kiều thầm nghĩ tới Nhu Hoa công chúa, à không, bây giờ phải là Trấn Quốc công chúa, nàng ấy cũng là nữ tử cổ đại nhưng nàng ấy vẫn rất mạnh mẽ..Yêu thích một người nhưng không hề dựa dẫm vào người đó mà bằng chính thực lực của bản thân
Trước đây Thẩm Kiều Kiều đã từng ghen tị với Ôn Hoạ nhưng bây giờ thì hết rồi. Cô hoàn toàn thấy Ôn Hoa đáng được vinh quang như ngày hôm nay..Chỉ tiếc...
Thẩm Kiều Kiều hơi ngẩn ngơ suy nghĩ thì một cái tát bỗng dội xuống mặt cô
" Thẩm Kiều Kiều, nàng đừng có quá đáng, nàng tại sao dám đẩy Nhu nhi khiến nàng ấy sảy thai? Ta nuông chiều nàng quá mức nên nàng không coi ta ra gì nữa hả? "
Bạch Tiếu tay ôm một mỹ nhân nhỏ nhắn nhu nhược y hệt tên của nàng ta, ánh mắt sắc lạnh giận dữ hướng Thẩm Kiều Kiều mắng xối xả
" Bạch Tiếu, ngươi nói gì? Ta không hiểu. Ta có đẩy Nhu nhi của ngươi sao? Có sao?"
" Ngụy biện..."
Bạch Tiếu giận dữ giơ chân đạp mạnh vào bụng Thẩm Kiều Kiều, thuận tiện Thẩm Kiều Kiều lại đứng bên hồ mềm mại mà ngã xuống
Bạch Tiếu một ánh mắt cũng không cho cô lập tức ôm Nhu nhi của hắn rời đi. Thẩm Kiều Kiều sau đó được thị nữ cứu lên bờ nhưng đứa con chưa đầy 1 tháng, chưa thành hình của cô đã không còn trên đời nữa rồi...
Thẩm Kiều Kiều nghiến răng nghiến lợi lập mưu trả thù...Trả lại tất cả những gì mà Bạch Tiếu đối xử với cô và con trong suốt thời gian qua..
Cô mặt ngoài vô cùng ngoan ngoãn, đằng sau lưng âm thầm hạ độc mãn tính vào đồ ăn của Bạch Tiếu và đám thê thiếp của nàng ta không ai hay biết
.
.
.
" Thẩm Kiều Kiêu ngươi...dám hạ độc?" Bạch Tiếu ôm ngực đau đớn trừng mắt nhìn cô. Trái lại Thẩm Kiều Kiều lại cười hết mực chói lọi
" Đúng vậy. Tên cầm thú như ngươi đáng lẽ ra phải chết lâu rồi mới phải! Ngày xưa ta quả thực mắt mù mới coi trọng ngươi.."
" Tiện nhân..."
Bạch Tiếu gầm lên, gương mặt dữ tợn cầm kiếm lao về phía Thẩm Kiều Kiều..Cô nhìn đường kiếm mạnh mẽ hướng tới nhưng không hề phản ứng..chỉ nhắm chặt mắt chuẩn bị chờ chết
Nhưng.. Đợi một lúc lâu vẫn chưa thấy cảm giác đau đớn đó xuất hiện. Thẩm Kiều Kiều hơi hé mắt...lại thấy bóng lưng vững chãi mạnh mẽ chắn kiếm cho nàng...
" Cô..Cô Thành?"
Thẩm Kiều Kiều sửng sốt thốt lên hai chữ, ánh mắt nhìn đến vết thương của Cô Thành máu đang trào ra
" Cô Thành, sao ngươi ngu ngốc như vậy? Ta nguyện chết đi mà..Ngươi cứu ta làm gì chứ?"
Thẩm Kiều Kiều khụy xuống rơi nước mắt, Cô Thành cười gượng lấy tay lau nước mắt trên mặt cô khẽ nói
" Kiều Kiều, trước đây là ta bỏ đi không bảo vệ được nàng đã để nàng chịu khổ. Bây giờ hãy để ta giúp nàng giết chết tên khốn kia.."
Cô Thành không nói thêm lời nào trực tiếp lao đến phía Bạch Tiếu. Hai người đánh nhau dữ dội, tiếng đao kiếm vang lên mỗi lúc một chói tai
Thẩm Kiều Kiều đồng tử run rẩy, cô nhìn hai nam nhân cả người đầy máu...Bạch Tiếu trên ngực còn bị xuyên thủng một lỗ lớn
Bạch Tiếu...chết rồi...nhưng lúc nàyThẩm Kiều Kiều không hề để ý đến nữa, cô lao như điên lại chỗ Cô Thành, tay hoảng loạn nâng đầu hắn lên gào khóc
" Cô Thành, ngươi không được phép chết, ta chưa cho ngươi chết.."
" Kiều Kiều..xin lỗi nàng..đời này ta nợ nàng..."
Cô Thành dùng hết sức lực cuối cùng hôn nhẹ lên môi Thẩm Kiều Kiều rồi bất lực trượt xuống....
.
.
.
Thẩm Kiều Kiều ngơ ngác, chân lảo đảo không vững ôm thi thể của Cô Thành trốn ra ngoài Bạch phủ. Cô vừa khóc lại vừa cười..khóc vì đã vĩnh viễn mất đi nam nhân yêu thương cô nhất, cười vì đã giết được tên khốn nạn kia...
Thẩm Kiều Kiều mang Cô Thành đến một rừng trúc gần đó, cô tự mình đào đất đem Cô Thành chôn xuống dưới..Lại một lần nữa kiếm miếng gỗ, tự tay khắc lên đó dòng chữ "Cô Thành công tử chi mộ",
Làm xong tất cả mọi việc, Thẩm Kiều Kiều thẫn thờ lê bước rời khỏi Hoàng thành..không một ai biết cô đi đâu về đâu....
\*
2 năm sau...
Cũng tại nơi rừng trúc đó... một bóng người cô độc đứng nhìn nấm mồ đã phủ cỏ xanh, chỉ thấp thoáng còn thấy bia mộ trên đó
" Ta về rồi, ta không đi nữa. Vốn tưởng rời khỏi nơi này là sẽ quên được chàng nhưng ta lầm rồi.. cũng sai rồi...ta vĩnh viễn không thể quên được chàng..Cô Thành..Nếu như lúc đó ta không ham hư vinh, không cố chấp thì có lẽ bây giờ ta với chàng không đến nỗi này..Chàng cũng sẽ không phải chết....
Lúc trước, chàng nói chàng nợ ta một đời...Không, là ta nợ chàng mới đúng.....Kiếp sau chúng ta gặp lại"
Thẩm Kiều Kiều giọt nước mắt hối hận muộn màng lăn xuống gò má...Đáng tiếc, trên đời này làm gì có thuốc chữa hối hận chứ... Cái gì cũng có giá của nó...
Cô cầm chủy thủ quỳ bên mộ Cô Thành đâm mạnh vào tim... máu theo cán chủy thủ nhỏ xuống nầm mồ còn xanh cỏ ấy...
" Cô Thành, ta..đã uống 1 loại độc mà khi chết đi thân thể ta sẽ dần dần bị ăn mòn thành cát bụi...Cho nên, hãy để ta làm cát bụi quanh chàng cũng được"
Ngay khi thân thể Thẩm Kiều Kiều vừa tan biến, một ánh sáng loé lên... Tại một thời không khác...trong bệnh viện hai đứa trẻ một nam một nữ vừa lúc được sinh ra...
\*\*\*\*
Ôn Lục lúc này một thân long bào đứng trước mộ của Ôn Hoạ trầm ngâm.. Hắn nghĩ cái gì, không một ai biết...
Chỉ biết rằng, hai năm qua, vị Trấn Quốc công chúa này chính là vảy ngược trong lòng đương kim hoàng thượng trẻ tuổi.
Hắn vẫn lập hậu, vẫn lập phi nhưng lại chưa từng đối xử thật lòng với họ... Hắn cũng đã có 1 hoàng tử nhỏ ..... một địa vị vững chắc muôn người thèm khát
Ôn Lục nhìn lại mộ phần của Ôn Hoạ một lần cuối rồi quay lưng đi, bóng lưng sao mà cô quạnh tới vậy...như thể có một tầng sương mù lạnh lẽo bao quanh lấy hắn không thể để người khác nhìn thấu... Có những người gặp rồi nhưng vĩnh viên không duyên không phận...
Có lẽ, căn nguyên hậu quả thế giới này chính là bắt đầu từ việc Lý Minh Uyển và vị cô nương lần trước Ôn Lục từng thích\-Trúc Tịch có dung mạo gần giống với Thẩm Kiều Kiều đi.....Như vậy.......
.
.
P/s: Ngoại truyện của các tình yêu đến rồi đây... Tiểu Thiên nhớ các tình yêu muốn bay màu...
Danh Sách Chương: