Hai mắt Huyền Minh muốn bốc lửa nhìn Tử Lăng Khuynh, trong mắt là một mảnh sâu thẳm u ám
" Hôm em tỏ tình với anh trên chương trình ấy, anh thật cảm động muốn chết ! Không nghĩ tới em vậy mà lại nói ra lời ngọt đến sâu răng như thế. Em đây là bị anh làm cho điêu đứng rồi hay sao ? "
Tử Lăng Khuynh : "...."
" Xuy... đó là lời của ban tổ chức đưa em thôi ! Em mới không nói ra lời buồn nôn ấy. "
Huyền Minh nhướn mày hứng thú nhìn tiểu miêu nhi mặt không biểu cảm, ngạo kiều hếch lên trời
" Ha... ha, anh chỉ biết đó là từ miệng em nói ra. Ừm... quả thật là lúc đó anh chỉ hận không thể bay ngay về nước, hung hăng mà yêu thương em.
Nhưng vẫn là không được. Cho nên anh chỉ có thể nửa đêm nghe đi nghe lại những câu nói ấy của em để giải tỏa mà thôi ! "
Tử Lăng Khuynh ........ Thật muốn che mặt hỏi xem tiết tháo của Huyền Minh vứt đi đâu rồi. Nửa đêm còn đòi hỏi tình thú như vậy.
Nàng khẽ meo meo hai tiếng, mắt giảo hoạt đánh giá nam nhân ngả ngớn trước mặt. Lại chỉ thấy ánh mắt hắn nhìn nàng sâu càng thêm sâu, ma mị khiến người ta u mê
Huyền Minh tiếp tục cúi xuống gặm cắn lấy môi nàng, bàn tay hạnh kiểm xấu xa cũng khẽ vuốt nhẹ bên hông mang theo một trận run rẩy
Tử Lăng Khuynh ban đầu chính là có chút kháng cự nhưng dưới sự dụ hoặc của hắn liền bị nhấn chìm trong dây dưa nóng bỏng
Thế nhưng, vẫn là việc chưa có làm được bao nhiêu liền bị tiếng chuông điện thoại cắt đứt... ái muội gì đó đều vứt tận mây xanh.
Huyền Minh bực bội cầm lấy điện thoại, dự định tắt máy nhưng nhìn đến mấy chữ " Hoàng đế ba ba " liền tức khắc ngây ngốc
Tử Lăng Khuynh biết là ba già nhà mình gọi liền ho nhẹ một tiếng mới bắt máy nhưng mặt liền tức khắc đen sì đen sịt
" Bảo bối à, con đang ở cùng tiểu tử thối kia đúng không ? Ái chà, hôm nay ta nghe con nói trên truyền hình đúng là dũng mãnh thật. Giống y chang ba hồi trước. A hô hô, các con cứ vui vẻ bên nhau đi nhé, chậc.... tuổi trẻ mãnh liệt lắm, ba ngày ba đêm chưa chắc đã mệt. Không như lão ba con đây, mới có đến nửa đêm là mẫu hậu con đã kêu than không nổi...... "
Tử Lăng Khuynh .......... Thật đúng là ba chấm, không còn gì để nói.
Hoàng đế bệ hạ à ! Ngài nói vậy với con gái ngài thực sự tốt chứ ? Khoe khoang ngài với vợ ngài làm cái quần gì ?
Định làm con gái ngài khinh bỉ chết sao ?
Mà. Lão ba nhà người ta thì lo lắng con gái ở bên ngoài với trai này nọ. Đây lại cứ cố tình muốn làm trái ngược. Đúng là chỉ có của nhà người ta mới tốt. Của nhà mình toàn hàng phếch chất lượng cao !
Sau đó.....
Sau đó liền hết rôi! Hai người chẳng làm cái gì cả, Huyền Minh tắm rửa, ăn tối rồi hai người ôm nhau ngủ vậy là xong.
Đợi cho đến sáng sớm hôm sau, Tử Lăng Khuynh vẫn đang say sưa ngủ ngon lành đã bị hệ thống tru lên một tiếng giật bắn cả mình
" Đờ mờ .... à hú, à hú, bổn tọa mới tạm thời out một thời gian, khi tỉnh dậy đã đập ngay tin nóng vào mặt .... "
Tử Lăng Khuynh : Cút đi, ta không quen con hàng thần kinh này. Hãy trả lại thế giới yên bình cho ta để ta nằm ngủ
" Khuynh ới, cô biết cái gì chưa ? Nhạc Hàn và Nhạc Tuyết Mễ bạch bạch bạch rồi đấy, đệch.... bổn tọa đang xem lại diễn biến hôm ấy, đù.... má... nam chính không hổ là nam chính .... mạnh mẽ đến muốn nát con nhà người ta luôn rồi ! À quên... là con nhà mình
Hây zô ... ta tự nhiên thấy tội nghiệp cái giường quá. Chắc sắp sập cmn luôn . "
Tử Lăng Khuynh vốn đang mơ màng, nghe xong nàng trực tiếp nhảy dựng dậy. Khóe môi run rẩy rõ ràng
" Hệ thống à, ngươi có bị chập điện không thế ? Còn nữa, liêm sỷ của ngươi bị chó gặm rồi sao ? Mấy lời mất hết cả tiết tháo như vậy ngươi cũng nói ra được. Cái gì mà bạch bạch bạch, cái gì mà mạnh mẽ... làm ơn đi, có thể trong sáng chút không ? Ngươi biến thái như thế từ bao giờ vậy ? "
Hệ thống ......
Nó tổn thương sâu sắc rồi nha. Vốn tưởng nàng bất ngờ trước tin tức nó cung cấp. Kết quả là lại đi mắng nó... Ahuuu ... kí chủ làm bảo bảo thật đau lòng.
" Bảo bảo là hưng phấn chứ bộ, nam nữ chính thành đôi, ta tất nhiên liền vui không hết ! "
Nó vừa nói xong, Tử Lăng Khuynh đã liền mở to mắt ngạc nhiên phun một câu
" WTF, Nhạc Hàn và Nhạc Tuyết Mễ lăn thành bánh kẹp rồi à ? Từ bao giờ sao ta không biết ? "
" Hừ ... ngươi thì biết cái gì, suốt ngày cùng Huyền Minh ngọt ngọt ngào ngào, không thì liền cắm đầu vào công cuộc nổi tiếng. Mà ta nhắc nhở ngươi một câu, ngươi không nên có tình cảm gì với người ở thế giới này. Rốt cục là ngươi ở lại cũng chỉ một đời. Đối bọn họ là dài, nhưng đối ngươi là rất ngắn. Không cẩn thận ngươi liền đánh mất tâm trí, nhiệm vụ cũng bỏ bê, ở luôn thế giới này không muốn rời.
Đến lúc đó, ngươi chỉ có chết mà thôi. Linh hồn vĩnh viễn tan biến khỏi quy luật trời đất. Rất nhiều nhiệm vụ giả cũng như vậy, động tình trong thế giới nhiệm vụ. Vậy là liền bị xóa bỏ khỏi hệ thống !"
Nàng trầm mặc nghe hệ thống nói hết, khuôn mặt vốn mang ý cười chợt lạnh tanh, mắt phượng hiện lên sắc đỏ u ám
" 419, ta biết ngươi quan tâm ta, nhưng. Hình như ngươi quản hơi nhiều đó. Ta tự có chừng mực. Bất cứ ai cũng đừng mong xen vào cuộc sống của ta. Ta tất nhiên liền không giống bọn họ, ta nhất định cùng ngươi trở nên cường đại !"
Hệ thống cũng im lặng . Nó không hiểu sao liền tin tưởng vững chắc vào lời cam kết của nàng. Nó tin nàng sẽ làm được.
Vốn định cổ vũ nàng lại thấy Tử Lăng Khuynh lôi máy tính ở tủ đầu giường ra gõ gõ vài cái liền xuất hiện cảnh lăn giường của Nhạc Hàn và Nhạc Tuyết Mễ
Hệ thống : 0\_0... đờ mờ, rốt cục trong những lúc nó off thì nàng đã làm những cái gì. Gắn camera vào nhà nam chính sao ?
Woa, đủ trâu bò ! Kí chủ nhà ta thật ngưu bức .
Trái lại Tử Lăng Khuynh rất chăm chú mà xem, tua từng phân cảnh Nhạc Tuyết Mễ từ lúc bỏ thuốc Nhạc Hàn đến khi dụ dỗ hắn. Tất cả không sót một chi tiết.
Nàng cóp tất cả về máy, bao gồm cả đoạn video không dành cho trẻ em dưới 18 kia.
Trong lúc Tử Lăng Khuynh nghịch ngợm đến hăng say, hệ thống chợt cảm giác nguy hiểm liền rụt cổ chạy mất.
Huyền Minh âm trầm đứng sau lưng, tay to chợt phủ lên mắt nàng, tay còn lại liền lưu loát gập máy tính
" Xem anh còn chưa đủ hay sao mà bây giờ em lại đi nhìn người đàn ông khác ? Khó coi chết đi được ! "
Tử Lăng Khuynh nhẹ gỡ tay hắn ra, quay đầu nhìn bộ mặt xám xịt, quanh thân tỏa ra mùi chua nồng nặc liền cười giảo hoạt
Đại boss nhà mình ăn dấm sao ? Ôi chao, đáng yêu quá....
" Được rồi, anh là tuyệt nhất, sau này liền chỉ chú ý tới anh được không ? "
Vừa nói vừa nghển cổ hôn lên má hắn, môi đỏ chu chu hàm chứa sự tinh nghịch
Huyền Minh ánh mắt ngày càng xoáy sâu. Hắn đè nàng xuống giường, như một con thú hoang nhỏ gặm cắn trên môi nàng
" Công chúa nhỏ, em lại dụ dỗ anh !"
\*\*\*
Nhạc Tuyết Mễ mấy ngày nay đứng ngồi không yên. Kĩ nữ Nhược Doanh kia vậy mà là tiểu thư Lạc Chính gia, hơn thế còn bắt được gia chủ Huyền gia \- ảnh đế siêu sao quốc tế... Huyền Minh
Tất cả mọi thứ đều quá ưu ái cho cô ta . Trong khi cô thì sao ? Ba ba dạo này quan tâm cô hết mực nhưng cơ bản đều là xuất phát từ sự áy náy. Cô muốn là tình cảm khác chứ không phải cái thứ này !
Cha con thì làm sao ? Chẳng lẽ không thể lấy nhau ? Đã vậy, cô càng muốn có.
Hơn nữa là bằng được cô phải hủy hoại cái kia Nhược Doanh !
Nhạc Tuyết Mễ tay siết chặt điện thoại gọi cho Mạc Tư Hải cùng Marshal nói chuyện này
Đầu dây bên kia hơi ngừng lại nhưng vẫn là đồng ý. Cô ta không biết khi cô ta cùng Nhạc Hàn chăm chú bồi dưỡng tình cảm thì Mạc Tư Hải cùng Marshal thuê Kiều Lâm và Ôn quý bôi đen Tử Lăng Khuynh và Huyền Minh
Nhưng nguyên lai suýt chút nữa liền xong đời. May mắn có hai cái bia đỡ là Kiều Lâm ,Ôn Quý. Nếu không liền coi là chết chắc !
Cả ba con người lên kế hoạch cho việc hãm hại nàng như nào. Đợi đến tối liền thực thi
Mà tối đó, Tử Lăng Khuynh được thông báo là độ nguy hiểm của nam phụ cùng nữ chính tăng lên liền ngạc nhiên
Nàng hiện tại chưa làm gì với bọn họ mà ! Có ý gì đây ?
Tinh....tinh...tinh
Nhạc Tuyết Mễ gọi nàng đến có việc gấp. Trong điện thoại, giọng cô ta yếu ớt đến đáng thương
Nhưng Tử lăng Khuynh lại chỉ cảm thấy đáng sợ. Nữ chính có âm mưu.
Nhưng nàng vẫn là phải đến, tuy nhiên đến không có một mình mà là đến cùng dao găm sắc lẹm
Tới nơi, địa điểm chính là một quán cafe khá vắng vẻ. Nàng còn chưa có vào quán liền bị đánh úp từ sau kèm theo combo thuốc mê siêu cấp. Nhìn đến người đối diện là Nhạc Tuyết Mễ, nàng liền giả vờ ngất đi
Mặc cho bọn họ trói lại rồi chở đến một căn biệt thự khá lớn nằm ở vùng hẻo lánh nào đó
Tử Lăng Khuynh bị xách như xách gà lên tầng hai rồi lại bị mạnh bạo túm vứt lên ghế gỗ giữa phòng
Nàng âm thầm tức muốn nổ phổi, đợi bà mày vạch rõ âm mưu liền đánh chúng mày đến cha mẹ không nhận ra .... hừ ..
dám thô bạo như vậy với tổ tông ta đây !
Đợi cho tất cả đều đi ra, căn phòng tranh sáng tranh tối lẫn lộn. Xung quanh còn có đủ dụng cụ hành hạ thể xác bóng loáng nhìn vô cùng ghê rợn
Tử Lăng Khuynh tay khẽ nhúc nhích, dùng dao găm cứa gần đứt dây trói, xem chừng chỉ cần một cái dùng sức liền có thể thoát nhưng mà nàng vẫn không làm thế, chỉ yên lặng đánh giá xung quanh
Một khắc sau, Nhạc Tuyết Mễ một mình mở cửa đi vào, khuôn mặt biến mất đi trong sáng ngây thơ chỉ còn lại tàn độc cùng quyến rũ vô hạn
Nàng nếu không sớm biết đây là con người thật của ả, xem chừng liền ngớ người tưởng cô ta bị người xuyên vào cũng nên.
Nhạc Tuyết Mễ lại gần chỗ Tử Lăng Khuynh, cô ta ngồi xổm xuống, mắt nhìn thẳng vào nàng muốn phỏng da luôn.
Bàn tay khẽ đưa lên vuốt nhẹ từng đường nét tinh xảo trên khuôn mặt của Tử Lăng Khuynh, từ sống mũi, khóe mắt cho đến viền môi. Tất cả đều dịu dàng tới mức khiến người ta lầm tưởng hai người tình sâu nghĩa nặng thế nào.
Trái lại, Tử Lăng Khuynh trong lòng một trận da gà nổi lên cuồn cuộn.
Đờ mờ... nữ chính làm sao vậy ? Cái kiểu biến thái này là sao ?
Phù... cũng thật may mắn vì nàng định lực tốt, nếu không lúc này liền phải kinh tởm muốn nôn
" Xinh đẹp như vậy, nhưng lại chưa phải của tôi. Với Nhạc Hàn có lẽ tôi cũng chỉ là chấp niệm muốn chiếm hữu. Nhưng với em, có lẽ tôi là thực sự thích em rồi. Vốn dĩ tôi còn chưa nhận ra nhưng bây giờ thì đã hiểu. Doanh Doanh..... "
Tử Lăng Khuynh : ○\_○ ... ta ... ta ... ta
Bà nội mày nha bưởi, mày đùa sao ? Thích ? No, no, no... ta là thẳng nha, thẳng, thẳng, thẳng ....
Nữ chính à, cô đang mê sảng sao ? Nhạc Hàn của cô ở nhà nha, tôi là kẻ thù của cô đó ! Cô hãy quay về yêu thương hắn đi, đừng bám theo người có gia đình là tôi !
Oa hu hu, Tiểu Minh Minh, cứu em, em gặp biến của biến của biến thái rồi.
Nhạc Tuyết Mễ vỗ tay, một đám người lực lưỡng đi vào, theo sau chính là Mạc Tư Hải cùng Marshal
Đèn bật lên, Tử Lăng Khuynh cũng giả vờ nhíu mày mới tỉnh lại.
Mạc Tư Hải cười ghê tởm nói " Sao nào, Nhược Doanh, à không, phải là Lạc Chính Nhược Doanh mới đúng, cảm giác bị bắt cóc như nào ? Không tồi chứ ?
Nàng khinh bỉ không thèm mở miệng, Marshal lại đi đến ý đồ muốn nâng cằm nàng lên nhưng lại bị tránh đi
" Ai dô, quả đúng là mỹ nhân sắc nước hương trời, đáng tiếc là hôm nay ..... chậc chậc .... "
Nhạc Tuyết Mễ tay cầm roi, ánh mắt mê ly mà nhìn Tử Lăng Khuynh, lại thấy dưới chân cô ta toàn là dụng cụ để chơi SM
Ối mẹ, đờ mờ, bọn này có vấn đề sao ? Nam phụ cùng nữ chính biến chất, hắc hóa con bà nó rồi !
Tử Lăng Khuynh trong lòng kêu gào nhưng không dấu nổi hưng phấn. Hôm nay, có lẽ lại được đánh một trận thoải mái.
Mạc Tư Hải vốn thấy Nhạc Tuyết Mễ đi lại gần nàng liền ngăn cản
" Mễ Mễ, em không nên động tay động chân, chỉ cần để đám người kia luân phiên làm nhục cô ta rồi đăng lên mạng là được, phần còn lại, nếu em muốn, bọn anh liền chính tay hành hạ, để cô ta sống không bằng chết !"
Marshal liếm liếm môi, ánh mắt dâm tà cực độ " Nhìn Nhược doanh thế kia chắc chắn vẫn là một con thỏ trắng ngu ngốc, tư vị của SM cô ta chắc chưa biết qua. "
Tử Lăng Khuynh : "....." Thỏ cái em gái nhà mày. Bà mày sắp nhịn không nổi nữa rồi đấy nhé.
Nhạc Tuyết Mễ lắc lắc đầu ra hiệu đừng nói gì rồi đi đến " Doanh Doanh, lần đầu tiên của em cũng phải do tôi lấy, còn nữa, mấy tên bẩn thỉu kia đừng hòng động vào em. Nào, tối nay tôi liền giúp em vui vẻ với mấy thứ đồ tình thú này !"
Nhìn đến chiếc roi khẽ vờn qua mặt nàng, Tử Lăng Khuynh rùng mình
" Nhạc tuyết Mễ, vậy còn Nhạc Hàn thì sao ? Hai nam nhân vì cô mà làm đủ thứ việc. Cô vứt họ cho chó gặm rồi à ?"
" Em không cần lo, Nhạc Hàn tôi sớm biết mình chỉ là muốn chiếm hữu, còn hai tên kia chẳng qua cũng chỉ là con chó để sai bảo mà thôi !"
Tử Lăng Khuynh ...........
Trong cuộc đối thoại mà chỉ có nàng và cô ta nghe thấy, Tử Lăng Khuynh sớm đã cạn lời.
Ai nói là nàng lo lắng, lo lắng cái quần gì ? Hỏi vậy thôi mà cũng tự mình đa tình rồi.
Nhạc Tuyết Mễ nhìn vẻ mặt thú vị của Tử lăng Khuynh liền tâm can nhộn nhạo, cô ta đưa tay muốn chạm vào cổ áo nàng, bất chợt, thiếu nữ đang gục đầu, hai tay bị trói bỗng bật dậy
Dây trói trên người nàng đứt tung, Tử Lăng Khuynh cười đến phong hoa tuyệt đại dọa cho bọn người ở đây một trận ngơ ngẩn
Nàng vặn vặn người cho thoải mái hơn chút, ống tay áo cũng xắn lên phân nửa. Vốn dĩ hôm nay Tử Lăng Khuynh mặc quần áo rất dễ hành động, bây giờ nhìn bộ dáng này chính là thần cản giết thần, phật cản giết phật
Nàng đưa tay sờ sờ dưới cằm y hệt một tên lưu manh chính hiệu
Nhạc Tuyết Mễ cùng hai trung khuyển ngược lại càng hứng thú
Vật nhỏ biết phản kháng, vậy thì càng vui chứ sao ?
" Các anh em, lên cho tao ! "
Mạc Tư Hải vừa hô to, đám người lực lưỡng đều hùng hổ xông đến
Tử Lăng Khuynh chỉ cười nhạt, dáng người nàng nhỏ bé linh hoạt, thân hình như quỷ mị tiến lại chỗ bọn chúng
Một hồi bốp bốp binh binh, tất cả đều bị Tử Lăng Khuynh đập cho thành đầu heo chất thành đống giữa sàn.
Cơ bản bọn này là lấy thịt đè người a ! Bản lĩnh chẳng có mấy nhưng bọn họ khỏe như trâu. Nếu không, chỉ cần năm phút nàng đã có thể xử hết bọn chúng.
Nhìn về phía ba con người trừng lớn, run rẩy đứng góc phòng, Tử Lăng Khuynh ánh mắt sâu thẳm hiện lên tia đỏ u trầm như ác ma từ địa ngục bò ra tiến lại gần
Mỗi bước chân của nàng thì tim ba người lại nhảy một cái mạnh, mồ hôi lạnh đều tuôn ra như suối
Khí thế quanh thân nàng khiến bọn họ sợ hãi đến cùng cực, nguyên lai chỉ muốn quỳ xuống mà cung phụng vị vương giả là nàng
" Các người rất thông minh đấy, chạm vào tối kị của tao. Vốn dĩ tao đã rất ghét bị bắt cóc mà chúng mày còn làm tao ghê tởm. Phi.... "
Nàng còn chưa có nói xong, cửa đã mở tung ra, rầm một phát đập xuống đất.......
.
.
Danh Sách Chương: