Nghe thấy tiếng Kiều Vi Nhã, thanh âm của cô ta lập tức trở lên sắc nhọn, “Tiểu vi, sao cậu lại điện thoại cho tớ giờ này?”
“Từ Linh, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện.” .
“Được, tớ đang muốn tìm cậu, như vậy đi, chúng ta gặp nhau tại tầng hai KFC lần trước gặp mặt, được không? “
Kiều Vi Nhã đồng ý rồi ngắt điện thoại, lái xe đi KFC chờ Từ Linh. .
Buổi sáng KFC cơ bản không có người, tầng hai lại càng yên tĩnh, Kiều Vi Nhã gọi một ly cà phê, một gói khoai tây chiên, thong thả chờ Từ Linh đến.
Chờ đợi Từ Linh là một chuyện hết sức thống khổ, người này dù ở nhà cũng trang điểm , càng không nói là đi ra ngoài gặp người khác.
Ước chừng qua nửa giờ, Từ Linh mới khoan thai mà đến. .
Thấy Từ Linh ngồi xuống, Kiều Vi Nhã nhàn nhạt nói: “Cô muốn uống cái gì?” .
“Tớ còn chưa ăn gì, gọi giúp tớ mấy thứ có thể lấp đầy bụng đi.” .
Kiều Vi Nhã xuống tầng dưới, giúp cô ta gọi một phần ăn.
Từ Linh một bên ngáp, một bên hỏi: “Người bận rộn như cậu tìm tớ có việc gì à?”
“Từ Linh, cô muốn bán hàng ở chỗ tôi đúng không?”
Từ Linh lập tức tinh thần tỉnh táo, “Như thế nào, giúp tớ tìm được cửa hàng rồi à?” .
“Hai cửa hàng của tôi có thể cho cô thuê, trong khoảng thời gian này tôi tương đối mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một đoạn thời gian.” .
Từ Linh có điểm nhụt chí, “Cậu bảo nghỉ ngơi một đoạn thời gian là có ý gì?” .
“Tôi muốn đi thi kế toán cao cấp quốc tế, việc buôn bán làm trễ nải việc học tập, cho nên tôi muốn bỏ bớt việc, hai ngày trước cô bảo với tôi muốn buôn bán tại Trung Đại, tôi mới nghĩ đến chuyện cho cô thuê cửa hàng, nhân viên cùng hàng hoá của tôi đều chuyển sang cho cô. Nếu cô có ý định, tôi có thể cho cô thời gian ba ngày, cô cũng biết, cửa hàng của tôi có bao nhiêu người xếp hàng chờ thuê, chúng ta là bạn học lâu năm cho nên tôi mới nghĩ đến cô trước tiên.”
Từ Linh trợn to hai mắt, “Làm ơn , Kiều Vi Nhã, cậu đã hai mươi tám rồi như thế nào còn đi học, hiện tại có ăn có uống là được. Thật là, còn muốn đến trường cả đời sao, tớ thật phục cậu sát đất.” .
Kiều Vi Nhã cười khẽ, “Mỗi người có một chí hướng riêng, Từ Linh trước tiên chúng ta cứ nói về chuyện cửa hàng đã.” .
“Đương nhiên muốn, cửa hàng cùng hàng hoá của cậu, cần tốn bao nhiêu?” .
“Vị trí của tôi rất tốt cho nên tiền thuê tương đối cao chút, nể chúng ta là bạn cùng lớp tôi sẽ không lấy nhiều như vậy , một tháng sáu ngàn, những chi phí phụ thì tôi không tính đến, hàng dự trữ cần khoảng sáu mươi vạn gì đó, mặt khác tôi còn kí kết mấy mối hàng, những thứ hàng hoá đó trên thị trường giá khoảng ba mươi vạn, cô cũng biết, cửa hàng tôi chủ yếu bán sỉ, hàng hoá chỗ tôi có rất nhiều loại là độc nhất vô nhị trên thị trường. Nếu ngươi có ý định, chúng ta bàn bước tiếp theo.”
“Trời, cần nhiều tiền như vậy, xem ra hiện tại cậu đã là phú bà trăm vạn rồi .” .
Kiều Vi Nhã cười, “Làm sao có nhiều như vậy,cửa hàng mở tuy lớn nhưng chi tiêu cũng không nhỏ, buôn bán của tôi tốt chủ yếu dựa vào khách quen.”
“Tiểu vi, đợi tớ gọi một cuộc điện thoại, cậu đợi chút nhá.” Từ Linh suy nghĩ, cầm điện thoại vội vàng xuống tầng dưới.
Từ Linh đi tầm khoảng 20 phút, mới vội vàng trở lại, sắc mặt vui mừng, sau khi ngồi xuống lập tức nói: “Tiểu vi, chuyện cửa hàng của cậu, chúng tớ đồng ý, giá tớ cũng không mặc cả lại làm gì ,bất kể là hàng hoá trong nhà kho hay hàng hoá trên đường đi, tớ muốn toàn bộ , trước tiên chúng ta kí hợp đồng ba năm, cậu thấy thế nào?”
Kiều Vi Nhã gật đầu, cô đã sớm đoán trước được Từ Linh sẽ đồng ý, “Từ Linh, tôi có một đièu kiện, chỉ khi cô đáp ứng điều này tôi mới có thể đem cửa hàng giao cho cô.”
“Điều kiện gì?”
“Chuyện cho thuê lại cửa hàng, tạm thời không để cho chồng tôi biết, tối thiểu trong vòng nửa năm không thể để hắn biết. Hợp đồng này, hai chúng ta kí với nhau, đối với người ngoài, cứ nói cô tạm thời giúp tôi quản lý, đến thời điểm thích hợp, tôi sẽ nói với mọi người.”
Từ Linh giật mình, cô ta là một người thông minh, rất nhanh nghĩ thông suốt vấn đề bên trong, “Tiểu vi, tớ đồng ý với cậu, người khác nói những lời như vậy tớ sẽ có chút lo lắng, nhưng cậu thì không cần, thời gian chúng ta làm bạn học, tớ tin tưởng cậu, buổi chiều chúng ta liền kí hợp đồng, cậu cảm thấy thế nào?”
“Từ Linh, không cần sốt ruột, trước tiên nên tìm một luật sư, đem điều khoản hợp đồng của chúng ta viết ra, chớ để sau này khiến người khác hiểu lầm.”
Từ Linh cười nói: “Ông ngoại A Thái có một cố vấn pháp luật riêng, chúng ta không cần ra ngoài tìm luật sư làm gì , nhân tiện đi sang chỗ hắn, chúng ta một tay giao tiền một tay giao hợp đồng, cậu xem thế nào?” .
Kiều Vi Nhã đã đoán được, tiền cho Từ Linh buôn bán khẳng định do A Thái chi trả .
Hai người từ KFC đi ra, Từ Linh nhìn cô đi xe đạp, cười nói: ” Công ty A thái ở tân khu, chúng ta đi xe đạp đến sao?”
“Vậy cô ở chỗ này chờ tôi, tôi về nhà lái xe ra.” .
Từ Linh gật đầu đồng ý.
Kiều Vi Nhã lái xe đến đón Từ Linh rồi đi thẳng đến tân khu. .
Tân khu này là nơi thành phố B mới xây dựng nhằm thu hút vốn đầu tư nước ngoài, bên cạnh bờ biển, phong cảnh tuyệt đẹp, giao thông thuỷ bộ đều rất phát triển, hoàn cảnh đầu tư cũng rất đầy đủ, trước mắt đã có hơn sáu trăm nhà đầu tư nước ngoài đến đây mở xí nghiệp, tổng sản lượng đã đat trình độ của một quốc gia phát tiển, xếp hạng thứ tư trong cả nước , nó đã thành trọng điểm phát tiển kinh tế của thành phố B cũng như tỉnh H. .
Kiều Vi Nhã đối với khu vực này rất quen thuộc, rất nhiều khách của cô đều công tác trong này. .
Sau khi vào tân khu, Từ Linh một đường chỉ dẫn, mang theo Kiều Vi Nhã vào công ty cảng tư nhân. .
Kiều Vi Nhã cười nói: “Thì ra a thái là người Hongkong.” .
“Không phải, hắn sinh ra ở nước Mĩ, sau khi lớn đến HongKong xây dựng sự nghiệp, khi có một chút thành tựu đến tân khu này mở nhà xưởng.”
Kiều Vi Nhã gật đầu, a thái là người ở nơi nào không quan trọng, cô quan tâm không phải điều này. .
Xem ra a thái đã bỏ qua mọi việc chuyên tâm chờ hai người các cô, hai người vừa mới vào công ty, lễ tân liền cung kính tiếp đón, dẫn bọn họ vào thang máy.
Vào văn phòng, ánh mắt a thái dừng ở trên người Kiều Vi Nhã hai giây, tiếp đó mới cười mời bọn họ ngồi xuống.
Kiều Vi Nhã một áo sơ mi tay ngắn có cổ cánh sen làm từ lụa, một cái váy bút chì, tươi mát mà không mất tao nhã, trong dịu dàng lộ ra giỏi giang, nhìn thấy cô, cảm thấy tâm tình đều trở lên nhẹ nhàng khoan khoái. .
Thư ký bưng lên đồ uống, Kiều Vi Nhã mỉm cười gật đầu nói cám ơn, làm cho hảo cảm của thư ký với cô tăng lên gấp bội , không khỏi nhìn thêm vài lân, trong lòng mơ hồ hiểu được , ý đồ tổng giám đốc bảo cô sửa sang lại phòng làm việc. .
Từ Linh còn đang hưng phấn, cũng không lưu ý đến chuyện này, cao ngạo mà tiếp nhận cái chén, thản nhiên nói một câu, “Cô đi xuống đi.”
Thư ký nén giận, đẩy cửa đi ra ngoài.
A thái nhìn Kiều Vi Nhã cười nói: “Kiều tiểu thư, sao đột nhiên cô lại không muốn làm việc buôn bán kia nữa, nghe nói việc buôn bán của cô cơ bản vẫn rất tốt.”
Kiều Vi Nhã không kiêu ngạo không siểm nịnh, thản nhiên nói: “Làm lâu, muốn nghỉ ngơi đi ra ngoài chút.” .
“À, kiều tiểu thư muốn đi du lịch sao, tôi có thể giúp giới thiệu một chút, hàng năm ít nhất tôi cũng đi du lịch hai ba quốc gia, kỳ thật ham thích lớn nhất của tôi chính là du lịch đây đó.”
Từ Linh bấm tay bảo hắn bàn công việc, “A thái, chúng ta không phải đến nói chuyện du lịch , dương luật sư không ở đây à?”
Có, ta đã nói với hắn , các cô chờ chút, tôi gọi điện thoại bảo hắn lập tức tới đây.”
Dương luật sư tới rất nhanh, dựa theo ý kiến của hai người Từ Linh và Kiều Vi Nhã, hắn rất nhanh liền viết xong bản hợp đồng, trong lòng Kiều Vi Nhã rất nhanh liền hiểu được, hợp đồng này, thoạt nhìn hướng về phía Từ Linh, trên thực tế hoàn toàn có lợi cho cô. .
Kiều Vi Nhã cũng không biểu lộ chút gì, thời điểm Từ Linh giục cô kí tên, cô cầm lấy bút A Thái đưa, tiêu sái ký lên tên mình.
Thư ký tiến vào, để một tờ chi phiếu lên bàn. .
Sau khi Kiều Vi Nhã kiểm tra chi phiếu, cất vào ví, đứng dậy chuẩn bị tạm biệt. .
A thái cười nói: “Kiều tiểu thư, nếu đã đến đây thì cùng nhau ăn chút cơm rau dưa, coi như tôi chúc mừng cho hai vị tiểu thư.”
Từ Linh giữ chặt Kiều Vi Nhã, muốn cô lưu lại, thịnh tình không thể chối từ, Kiều Vi Nhã đành đáp ứng. .
Thừa dịp hai người dính lấy nhau, Kiều Vi Nhã đẩy cửa đi ra ngoài, hỏi thư ký vị trí toilet , thư ký tự mình dẫn cô tới toilet.
Vào toilet, Kiều Vi Nhã đóng cửa nhắn một tin, chưa đầy hai phút có tin nhắn trở lại, Kiều Vi Nhã cười đẩy cửa đi ra ngoài.