[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 122
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi trở về, Tiếu Dao nằm ở trên giường, cơ hồ một đêm không ngủ, vẫn luôn suy nghĩ chuyện nắm tay này.
Tay Chu Hải Quyền rất lớn, nắm lấy ngón tay cậu, khô ráo mà ấm áp.
Hai người dọc theo đường đi cũng không có nói thêm câu nào nữa, không nói lời nào là tốt nhất, lúc này nói chuyện, không biết nói cái gì, trong lòng cũng e lệ, an an tĩnh tĩnh là rất tốt. Hai người đại khái đi được nửa giờ, sau đó ngồi xe trở về, trên xe cũng không nói chuyện, chỉ là Chu Hải Quyền vẫn luôn nắm chặt tay cậu.
Tiếu Dao cũng sợ tài xế sẽ thấy, động cũng không dám động.
Lúc trở lại khách sạn, Chu Hải Quyền dựa gần cậu, hơi hơi cúi đầu, nói: "Ngủ ngon."
Ôn nhu đế vậy, ôn nhu đến không giống Chu Hải Quyền. Cậu hiện tại nhớ tới còn cảm thấy mặt đỏ tâm nhiệt.
Hai người bọn họ đây đã xem như bắt đầu yêu đương sao? Tiếu Dao cảm thấy còn chưa tính, Chu Hải Quyền còn chưa chính thức thổ lộ với cậu, cậu cũng chưa có mở miệng nói câu đáp ứng nào...... Nghĩ như vậy hình như cũng không đúng, vì cái gì cậu nhất định là được thổ lộ chứ, cậu lại không phải nữ nhân.
Cứ luôn vẫn phiền não như cũ, nhưng trong lòng Tiếu Dao lại là vui mừng, tưởng tượng đến cảm giác dắt tay cậu liền mặt đỏ tim đập, thực hưng phấn, chỉ tiếc hưng phấn này không người chia sẻ, cậu bắt đầu nếm được tình yêu ngọt ngào, tuy rằng tình yêu này có chút kì quái, hoặc là còn có hơi hơi đắng.
Cậu như vậy mãi cho đến trời tờ mờ sáng mới ngủ, buổi sáng lúc hơn 10 giờ di động vang lên, cậu mơ mơ màng màng bò dậy, lấy được di động, thanh âm Chu Hải Quyền liền truyền tới: "Còn đang ngủ?"
Tiếu Dao "Ân" một tiếng, đại khái là vừa tỉnh ngủ, tim đặc biệt mềm, nghe được thanh âm của Chu Hải Quyền, cậu cũng đặc biệt cao hứng, nói, "Ngày hôm qua em cũng không ngủ ngon."
"Anh cũng không ngủ ngon." Chu Hải Quyền nói, "Dậy đi, đợi lát nữa đi du thuyền ăn cơm trưa."
Du thuyền ngắm cảnh Sông Seine là nhà hàng du thuyền ngắm cảnh, một bên ăn một bên ngắm phong cảnh, không thể lãng mạn hơn. Chu Hải Quyền vốn dĩ muốn bao một cái du thuyền, nghĩ nghĩ vẫn là mua phiếu bình thường, anh cảm thấy cùng Tiếu Dao yêu đương, ngay từ đầu vẫn là bình dân một chút tương đối tốt, tận khả năng mà bình thường, Tiếu Dao càng dễ dàng tiếp thu một chút.
Tiếu Dao liền ngồi dậy: "Anh dậy rồi sao?"
"Mới vừa tắm rửa xong." Chu Hải Quyền nói.
"Vậy em đi tắm, đợi lát nữa thu thập xong em gọi điện thoại lại cho anh."
Tiếu Dao treo điện thoại, buồn ngủ liền không còn, nằm một hồi liền bò dậy đi tắm rửa. Tắm rửa xong ra ngoài, cậu gọi một cuộc điện thoại cho Triệu Chi Lan.
Vẫn là không thể vứt bỏ anh ấy, Triệu Chi Lan không thông tiếng Pháp, lưu lại nơi này một mình đâu cũng không đi được, lương tâm thật sự băn khoăn.
Kết quả cả buổi Triệu Chi Lan mới tiếp điện thoại, đầu kia điện thoại còn rất náo nhiệt. Tiếu Dao hỏi: "Anh ở đâu?"
"Anh ở bên ngoài chơi này. Anh quen một người bạn mới."
Tiếu Dao sửng sốt một chút, liền nghe thấy có người thông qua di động hô một tiếng "Xin chào", thế nhưng nói vẫn là tiếng Trung. Triệu Chi Lan nói: "Mới vừa quen biết một ca ca người Hoa, chuẩn bị cùng anh ấy đi chơi này, cậu đừng lo cho anh, chờ anh trở về nói với cậu a."
Triệu Chi Lan nói xong liền treo, Tiếu Dao có hơi ngốc, Triệu Chi Lan nhanh như vậy đã quen biết bạn mới? Cũng không biết có phải vì không muốn để cậu áy náy hay không.
Khi cậu ra cửa nhìn thấy Chu Hải Quyền, liền đem việc này nói với Chu Hải Quyền. Chu Hải Quyền nói: "Người bạn này của em không tồi."
Người thức thời, kỳ thật là một loại EQ độ khó cao.
Bên ngoài mưa không nhỏ, nhưng cũng không lớn, không có ánh mặt trời, cảnh sắc tự nhiên không đủ lượng lệ, nhưng dao sông trong mưa, có một loại tình thú khác, rất lãng mạn. Bởi vì là ngày nghỉ Tết Âm Lịch, bên trong số khách nhân tới bên này du ngoạn rất nhiều đều là người Trung Quốc, du thuyền bọn họ đi rất lớn, phân ba tầng, nhà hàng chủ yếu đều ở tầng thứ nhất, bên trong bày đầy bàn ăn, bên ngoài tất cả đều là pha lê, đã ngồi đầy người, thời điểm Tiếu Dao lên thuyền nhìn nhìn trong đám người, cơ hồ có một nửa đều là Trung Quốc tới. Bất quá vị trí của bọn họ tương đối tốt, đơn độc ra, ở tầng cao nhất du thuyền, có thể thưởng thức cảnh sông vô địch 360 độ. Phía trên vốn dĩ có ba bàn ăn, nhưng hiển nhiên Chu Hải Quyền bao cả một tầng, hai bàn ăn khác đều không có người.
"Vốn dĩ không muốn bao, sau này anh hỏi một chút, phát hiện gần nhất du khách tương đối nhiều, liền bao một tầng, như vậy an tĩnh hơn."
Tiếu Dao nói: "Xem ra em phải nỗ lực làm việc, mới có thể đi lên."
Chu Hải Quyền sửng sốt một chút, sau đó liền cười nói: "Không nóng nảy, chậm rãi thôi."
Nhà hàng du thuyền này làm món Pháp ăn cũng như những nơi khác, cùng món ăn đêm qua không thể so, bất quá bầu không khí càng tốt hơn một ít, thời điểm ăn cơm, có người đàn violon ở đầu thuyền biểu diễn, còn có ca sĩ biểu diễn, đại khái công ty du thuyền này thường xuyên tiếp đãi du khách Trung Quốc trong Tết Âm Lịch, ca sĩ kia còn hát một ca khúc Trung Quốc, dẫn tới du khách sôi nổi vỗ tay.
Bất quá không được hoàn mỹ chính là bọn họ nơi này không có người giải thích, người giải thích về chuyến đi ở lầu một, bọn họ ngồi ở lầu 3, có đôi khi gió lớn, nghe không rõ ràng lắm.
Bất quá người ta có người giải thích, cậu có Chu Hải Quyền.
(Má ơi ngọt lịm)
Du thuyền du sông Seine là hạng mục kinh điển của du lịch Paris, ven đường sẽ đi qua rất nhiều cảnh điểm trứ danh và lịch sử cổ tích, như Tháp Eiffel, Nhà thờ Đức Bà Paris liền không cần phải nói, còn có rất nhiều cầu lớn nổi tiếng, Tiếu Dao đều không biết, nhưng Chu Hải Quyền vậy mà đều nhận ra, cầu treo đầy khóa nghệ thuật, cầu nối tiếp lên đảo Nhà thờ Đức Bà Paris, cây cầu từng xuất hiện trong phim điện ảnh 《 Kẻ đánh cắp giấc mơ 》, Chu Hải Quyền không chỉ biết tên mấy cây cầu này, còn biết điển cố của chúng nó, sẽ kể cho cậu nghe cầu Alexander III là lễ vật Sa Hoàng nước Nga tặng cho nước Pháp, Alexander là tên của phụ thân Sa Hoàng, pho tượng trên cầu lại có bối cảnh chuyện xưa gì đó, hình như không có gì là anh không biết. Mùa đông ven bờ cây cối cơ hồ đều chỉ còn cành khô, nhưng những kiến trúc cổ xưa đó lại cũng bởi vậy càng tang thương cũ kĩ, hơi thở nhân văn ập vào trước mặt, cậu còn thấy được tượng Nữ Thần Tự Do mình thích nhất.
"Cái này giống với tượng Nữ Thần Tự Do của nước Mỹ sao? Màn hình lớn điện ảnh khiến em nghĩ rằng nó rất cao nữa."
Chu Hải Quyền giải hòa nói chỗ tốt nhất so với im lặng chính là cái gì cũng có thể hỏi, cậu không xấu hổ biểu lộ mình vô tri trước mặt Chu Hải Quyền...... Đây chính là Chu Hải Quyền, vô tri hơn anh, không phải đương nhiên sao?
"Cái này là bản mini, nhỏ hơn so với cái kia, tượng Nữ Thần Tự Do nước Mỹ là nước Pháp tặng, mà cái này là quà đáp lễ của nước Mỹ. Mặt của bà hướng về phía tây, nghe nói đối ứng chính là phía cảng New York bên kia."
Tiếu Dao liền cầm di động chụp ảnh, đang lúc chụp, liền nghe Chu Hải Quyền ở sau người hô: "Tiếu Dao, quay đầu lại."
Tiếu Dao liền quay đầu lại nhìn thoáng qua, liền thấy Chu Hải Quyền cầm di động, cậu hơi có chút ngượng ngùng mà cười một chút, nghe thấy "Răng rắc" vang lên một tiếng, Chu Hải Quyền đã chụp một tấm cho cậu.
Tiếu Dao vẻ ngoài tốt, lên kính, không cần đặc biệt bày tư thế mà chụp đã rất đẹp, quần áo cậu mặc hôm nay cũng đẹp, tùy ý lại văn nghệ, dáng người mảnh khảnh là móc treo quần áo, đầu tóc đen nhánh hơi có chút loạn, nhưng làn da tốt, trắng nuột phát sáng, ngũ quan thanh diễm, môi hồng nộn, có một loại tuấn tú mỹ vị đặc biệt.
Đúng vậy, mỹ vị, bạn sẽ cảm thấy toàn thân cậu đều là hương, hoạt, sạch sẽ, lỗ tai ăn ngon, môi cũng ăn rất ngon, chỗ nào ăn cũng ngon.
- ---------------------------------------
QUÁ CHỜI LUÔN GÒI NHE HAI CÁI NGƯỜI NÀY
Danh Sách Chương: