Suy nghĩ một chút, Tiểu Ốc ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại rồi tùy tiện chỉ đại một chỗ, mở mắt ra thì thấy phía trên viết là thị trấn Thanh Hà. Tuy trấn này không phải là địa phương phát đạt, nhưng lại khá an tĩnh, vé xe lại rẻ, nên Tiểu Ốc lập tức mua vé.
Tiểu Ốc đi đường rất thuận lợi. Từ Nam Châu đến Thanh Hà chỉ mất hơn một giờ. Trong trấn, tiền mướn phòng rất rẻ, chỉ 20 tệ là có thể ở một buổi chiều trong khách sạn nhỏ. Nhưng Tiểu Ốc chỉ còn lại hơn một trăm một chút, thật sự không nỡ dùng. Sau khi đi khắp trấn nhỏ, cô cũng tìm được công việc phục vụ trong 1 quán cà phê, một tháng 600 tệ, bao ăn ở. Mặc dù tính tình cô hơi lạnh nhạt một chút nhưng bộ dạng xinh đẹp nên cũng có khách hàng thích. Đây là quán cà phê duy nhất trong trấn nên việc buôn bán cũng khá.
Tiểu Ốc làm ở chỗ này hơn nửa tháng thì nhận được điện thoại của Vương Triệu Quân: "Có nhiệm vụ."
"Nhiệm vụ gì?" Tiểu Ốc thoáng cái có tinh thần.
"Có một đám người lừa bán phụ nữ làm mại dâm, cô có nhận làm hay không?"
"Nhận."
"Mục đích là tra ra nhóm người này còn có bao nhiêu người, tên của bọn họ, kẻ tiếp ứng bên ngoài của bọn chúng là ai. Vụ án này về cơ bản cô sẽ được một điểm, cao nhất có thể đạt được sáu điểm."
"OK, tôi cần vũ khí phòng thân, còn có tư liệu của bọn họ. Vũ khí thì tôi muốn anh cho tôi cái vòng tay trước kia, tài liệu thì anh gửi qua hộp thư cho tôi, tôi sẽ tìm máy vi tính để kiểm tra!" Tiểu Ốc quả quyết nói.
Vương Triêu Quân nói đã gửi tài liệu cho cô xong, còn vũ khí thì sẽ dùng cách nhanh nhất để chuyển đến đây cho cô. Phương pháp gạt người của nghi phạm là lợi dụng internet, nói là tuyển dụng nhân viên, lừa gạt các cô gái đi làm việc, nhưng thật ra khi đến thì sẽ lập tức bị giam, sau đó bán qua nước ngoài làm mại dâm. Việc này đã chia rẻ rất nhiều gia đình. Thật là hết sức ghê tởm!