Mục lục
Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1335

Tiêu Chính Văn giơ tay lên, con dao quân đội năm cạnh lại trở về trong lòng bàn tay anh.

 

Còn Lư Đức Vượng ở bên cạnh, đã chết dưới nhát kiếm của Độ Thiên Chân Nhân!

 

Tới khi đầu rớt xuống đất, Lư Đức Vượng vẫn trợn trừng hai mắt, không dám tin nhìn về phía trước.

 

“Chủ thượng!”

 

Độ Thiên Chân Nhân đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, chỉ tay vào xác của Lư Đức Vượng và Lưu Hách Tuyên.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó khua con dao quân đội năm cạnh rồi nói: “Ông cũng theo bọn họ cùng lên đường đi!”

 

“Tiêu…Tiêu Chính Văn, đợi đã! Tôi… tôi có lời muốn nói!”

 

Đường Bách Thành cố nhịn cơn đau, vội vàng xua tay nói với Tiêu Chính Văn.

 

“Vẫn còn lời trăng trối và tâm nguyện chưa thực hiện được à? Xin lỗi nhé, tôi sẽ không giúp ông toại nguyện đâu!”

 

Đây là lời vừa nãy Đường Bách Thành nói ra, bây giờ lại được Tiêu Chính Văn nói lại y hệt.

 

“Tiêu Chính Văn! Cậu… cậu giết chúng tôi, không sợ Thanh Phong Môn tìm cậu báo thù sao? Chỉ cần cậu thả tôi ra, tôi… tôi nhất định sẽ nói rõ tình hình thực tế cho môn chủ Lạc biết, bảo ông ấy đừng truy cứu cậu…”

 

Đường Bách Thành vẫn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã ra tay!

 

Con dao quân đội năm cạnh cắm thẳng vào giữa trán của cụ ta, đâm xuyên qua đó!

 

“Chủ thượng, bên phía Thanh Phong Môn quả thực là một tai hoạ ngầm, mặc dù Lạc Cửu Anh không tán thành việc trở mặt với chúng ta, thế nhưng nếu tin ba người bọn họ đã chết truyền về Thanh Phong Môn thì e là…”

 

Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày.

 

Tiêu Chính Văn hiểu ý của Độ Thiên Chân Nhân.

 

Diệt cỏ thì phải diệt tận gốc, nếu không hậu hoạ sẽ khôn lường!

 

Thế nhưng, chết chóc không phải là ý định ban đầu của Tiêu Chính Văn, dù gì đó cũng là võ tông của Hoa Quốc.

 

“Thanh Phong Môn?”

 

Tiêu Chính Văn thu con dao quân đội năm cạnh lại, sau đó khẽ lắc đầu nói: “Nếu như có thể không động đến Thanh Phong Môn thì tốt nhất là không dây vào. Đối với chúng ta, giết quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt!”

 

“Dọn dẹp xác của ba người bọn họ đi, bây giờ chúng ta sẽ tới Thanh Phong Môn!”

 

Độ Thiên Chân Nhân vội vàng dặn dò mấy đệ tử dọn dẹp xác của mấy người Đường Bách Thành, ngoài ra còn cử người đưa xác về tận tông môn của mỗi người bọn họ!

 

Sao đó cụ ta mới ra ngoài theo Tiêu Chính Văn, cùng đi về phía Thanh Phong Môn.

 

Lúc này, Lạc Cửu Anh đang đi qua đi lại bên trong thư phòng.

Từ buổi chiều sau khi trở về sơn môn, trong lòng Lạc Cửu Anh vẫn luôn bứt rứt bất an.

Ngay cả đệ tử dưới trướng cũng trốn đi rất xa.

Vào lúc Lạc Cửu Anh đang phiền muộn rối bời, một đệ tử của Thanh Long Môn bước nhanh vào trong thư phòng và nói: “Chưởng môn, bên ngoài có hai người đến nói muốn gặp môn chủ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK