Mục lục
Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5049

“Ông đề cao bản thân mình quá rồi, cũng quá xem thường âm phủ và Đại Đế như tôi. Âm phủ không có ông thì cũng sẽ có ngàn vạn Trương Vương Gia, Lý Vương Gia!”

“So với toàn bộ âm phủ, ông chỉ là một hạt cát, thậm chí còn chẳng bằng một hạt cát, ở trước mặt tôi, ông chẳng là gì cả, bây giờ là vậy, sau này lại càng không”.

“Ra tay đi!”

Tiêu Chính Văn phất tay với Phù Kiên, Phù Kiên cuối cùng đã ra tay.

Chỉ thấy một sợi xích màu đen phóng về phía người mặc đồ đen, cho dù hắn đã dùng hết sức để giãy giụa nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi sợi xích.

Không lâu sau, trên người người mặc đồ đen đã bốc cháy lên ngọn lửa màu xanh lam.

“A! Vương Gia, cứu tôi với!”

Lúc này hắn đâu còn kiêu ngạo như trước.

Ngọn lửa màu xanh thiêu đốt thân thể hắn, từ sâu trong linh hồn hắn truyền đến cơn đau thấu xương.

Người áo đen kêu gào thảm thiết khiến da đầu mọi người tê dại, nhưng tiếng cầu xin của hắn không có tác dụng gì, một lúc sau, người mặc đồ đen đã hóa thành tro tàn.

“Nhớ cho kỹ, bất kể ông có mục đích gì thì cũng đừng bao giờ khiêu khích tôi, nếu không ông sẽ không gánh chịu nổi hậu quả đâu!”

“Kết cục của hắn là bài học cho ông! Nếu còn có lần sau, không chỉ ông mà cả núi Mã Vương đều sẽ bị ngọn lửa địa ngục này thiêu đốt đến chết”.

Tiêu Chính Văn lạnh lùng cảnh cáo.

Cùng lúc đó, Bàng Uyên áp giải một người đàn ông bị trói đến âm phủ, người đàn ông này chính là Elon.

Lúc này, trong nhà họ Trần ở vùng ngoài lãnh thổ, Trần Phong vội vàng tiến vào hỏi thăm tin tức từ hộ vệ nhà họ Trần: “Nghe ngóng được tung tích của Tiêu Chính Văn chưa?”

Không chỉ nhà họ Trần tìm kiếm tung tích của Tiêu Chính Văn, mà cả Hồng Ấn và Dạ Ma Thiên cũng đang tìm kiếm.

Mặc dù đã chịu thiệt ở âm phủ, nhưng hắn không thể trốn cả đời ở âm phủ, một ngày nào đó, Tiêu Chính Văn sẽ trở về vùng ngoài lãnh thổ.

Trải qua một thời gian tu dưỡng, vết thương của bọn họ đã khỏi hẳn, cảnh giới cũng được nâng cao.

Chỉ cần không ở âm phủ thì bọn họ sẽ không bị áp chế quá nhiều, Tiêu Chính Văn cũng không thể thoát khỏi bọn họ.

“Có kết quả chưa?” Hồng Ấn ngồi khoanh chân, liếc nhìn mọi người.

Trong khoảng thời gian qua, mười vị cao thủ của Chư Thiên Thần Giới đã đến vùng ngoài lãnh thổ, giúp đỡ ông ta rất nhiều, mặc dù giữa bọn họ có thù từ lâu, nhưng vùng ngoài lãnh thổ vẫn chưa hoàn toàn bình định.

Trước khi tìm được di tích Long Tộc, bọn họ đương nhiên sẽ cùng nhau đối đầu với bên ngoài, hơn nữa, Hồng Ấn lúc này cũng thần bí hơn trước rất nhiều.

Vả lại, ông ta dường như đang cố tình che giấu khí tức của mình.

Không lâu sau, Dạ Ma Thiên vội vàng chạy tới.

“Nghe nghe ngóng được rồi, lối vào âm phủ đã đóng chặt rồi!” Dạ Ma Thiên nói đến đây liền nhíu mày.

“Đóng cửa rồi sao?”

Hồng Ấn cũng nhíu mày.

Khi bọn họ bước vào âm phủ, ở cổng không có ai bảo vệ, gần như mở cửa cho cả vùng ngoài lãnh thổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK