Mục lục
Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1602

Hai người nói khách sáo với nhau vài câu, sau đó Tiêu Chính Văn vào thẳng vấn đề chính: “Lục Hoài Viễn đang ở trong chi nhánh của điện Thần Long đặt ở Phi Lục, có thể dẫn đi bất cứ lúc nào. Nhưng thân phận của ông ta khá đặc biệt, thế nên phải về nước bằng đường vòng”.

 

“Anh Tiêu, tôi nghe tổng tư lệnh Tần nói Lục Hoài Viễn là Quang Minh Tôn?”

 

Kiều Chí Nhuệ nhíu mày hỏi.

 

“Đúng thế, ông ta chính là Quang Minh Tôn, thế nên phải đưa người còn sống về, không biết anh từng nghe nói đến phái Quang Minh hay chưa?”

 

Tiêu Chính Văn nhìn Kiều Chí Nhuệ nói.

 

Ôi…

 

Nhắc đến phái Quang Minh, Kiều Chí Nhuệ cũng không khỏi rùng mình, gật đầu nói: “Anh Tiêu, chúng tôi cũng nghe nói đến chuyện của phái Quang Minh, hơn nữa cũng có vài tư liệu”.

 

“Trước đây chúng tôi cũng từng nghĩ đến trường hợp có thể chúng sẽ cử người trà trộn vào giới kinh doanh hoặc lãnh đạo cấp cao giới chính trị của Hoa Quốc chúng ta, nhưng không ngờ Lục Hoài Viễn – người mà Thiên Tử gửi gắm bao nhiêu kỳ vọng lại là Quang Minh Tôn”.

 

Nghe thế Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Cái gì? Ý anh là phái Quang Minh đã thâm nhập vào Hoa Quốc từ lâu rồi sao?”

 

Mặc dù vừa rồi Kiều Chí Nhuệ không nói rõ nhưng ẩn ý đã khá rõ ràng.

 

Phái Quang Minh không chỉ đào tạo thế lực ở Âu Lục, Phi Lục và người đại diện của mình, mà phái Quang Minh cũng đã thâm nhập vào Hoa Quốc nhiều năm rồi.

 

“Đúng thế, thật ra không cần tôi nói thì chắc anh Tiêu cũng rõ chuyện tim rồng hơn tôi. Trước đây Hoa Quốc chúng ta từng có người có được tim rồng, tôi nghĩ anh Tiêu cũng đã nghe nói đến người này”.

 

Kiều Chí Nhuệ nói.

 

“Ai?”

 

Tiêu Chính Văn vô thức hỏi.

 

“Ông Tăng – người bình định phong trào Thiên Quốc. Người này vốn dĩ chỉ là một người bình thường, nhưng sau đó lại có thể trở thành người rất mạnh chính là vì ông ta có tim rồng. Nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà lúc dung hợp mấy quả tim rồng lại thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn”.

 

“Thế nên dã tâm của ông ta vẫn chưa thể thực hiện, cuối cùng vào lúc dung hợp năm quả tim rồng bị nổ chết, còn mấy quả tim rồng đó lại không cánh mà bay”.

 

“Chính vì thế phái Quang Minh mới đặc biệt để ý đến Hoa Quốc, nhất là con đường mà lúc đó ông Tăng đã tìm mấy quả tim rồng này”.

 

Nghe Kiều Chí Nhuệ nói đến đây, Tiêu Chính Văn cũng cảm thấy kinh ngạc.

 

Không ngờ hơn một trăm năm trước ông Tăng đã lấy được năm tim rồng.

 

Nói cách khác, đó là lúc số mệnh của Hoa Quốc được nâng lên.

 

Nhưng vì dung hợp thất bại, bản thân ông Tăng chết cũng đã đành, còn khiến số mệnh Hoa Quốc lụi bại mới có sự sỉ nhục một trăm năm sau đó.

 

“Nói cách khác tim rồng và số mệnh của một nước có liên quan trực tiếp với nhau?”

Tiêu Chính Văn ngạc nhiên nói.

“Tất nhiên, theo tư liệu trong tay chúng tôi, ít nhất số mệnh Hoa quốc liên quan trực tiếp đến tim rồng. Mỗi lần có người lấy được tim rồng, nếu dung hợp thành công thì sẽ làm cho Hoa Quốc trở nên thịnh vượng.”

“Chẳng hạn như Thịnh Đường hay Tiên tần, nhưng mỗi lần dung hợp thất bại cũng sẽ khiến Quốc Vận suy tàn, thái tổ Tống chính là một ví dụ, chính vì dung hợp thất bại nên ông ấy mới chất không rõ nguyên nhân. Từ thời Tống, Hoa Quốc đã không còn cường mjanh nữa.”

Dù sao Kiều Chí Nhuệ cũng là người của Hắc Băng Dài, rất nhiều bí mật mà người khác không biết gần như công khai và minh bạch với anh ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK