Mục lục
Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5072

Hoa Quốc không bao giờ cúi đầu trước kẻ địch, Thiên Tử chết vì bảo vệ xã tắc, quân dân bảo vệ nước nhà.

“Tốt! Không hổ là con cháu của rồng! Tiêu Chính Văn tôi đảm bảo với mọi người Chư Thiên Thần Giới sẽ không làm hại đến một cọng lông của mọi người! Nếu vi phạm lời thề, Tiêu Chính Văn tôi tự sát để tạ tội”.

Tiêu Chính Văn cũng tràn đầy tinh thần chiến đấu, tay cầm thanh kiếm Tần Vương nói với cả Hoa Quốc.

“Nực cười! Chỉ dựa vào một mình cậu mà cũng muốn ngăn được đại quân hàng triệu người à? Cậu lấy cái gì bảo vệ họ?”

“Người có thể bảo vệ thế tục chỉ có nhà họ Khổng thôi! Nhưng đám tôm tép các cậu lại dám đạp đổ nhà họ Khổng, mắng nhiếc tiên hiền, các người đáng chết”.

Khổng Cập lớn tiếng nói, vung thanh kiếm dài lên đi qua con đường đến thế tục, nói với các thế lực vùng ngoài lãnh thổ đằng sau: “Đánh về thế tục, san bằng Hoa Quốc”.

Theo lệnh của Khổng Cập, hàng trăm bóng người đã đợi sẵn ở phía Vy Hào lập tức phóng tới.

Từ hướng Thánh Giáo Đình, hàng ngàn bóng người do kiếm sĩ Hoàng Kim đứng đầy cũng lập tức lao lên.

Gia tộc Zesis cũng cùng lúc cử ra chục nghìn đệ tử.

Tề Thiên Thư Viện, Bát Hiền Từ, đền thờ Khổng Thế và các thế lực khác cũng cử hàng ngàn cao thủ đánh vào cổng giới thế tục.

Không chỉ tất cả mọi người ở thành Thiên Khu kinh hãi, mà gần như cả Đông Vực đều rung chuyển.

Cả nước Tề cũng kéo quân đến, đại quân hùng mạnh nhìn không thấy giới hạn.

Ngoại trừ lúc nước Tần dẹp sáu nước, Hoa Quốc chưa từng xuất hiện trận chiến như thế này. Trong lịch sử Âu Lục càng không cần nói tới, so với những trận chiến lớn trong lịch sử Hoa Quốc, đó gần như chỉ là trò đùa giữa giữa các bạo chúa.

Trần Phong chắp tay sau lưng, bước xuống bạch hổ, khí thế ngút trời, bao trùm khắp nơi.

Lăng Phùng cầm kiếm, trông như tiên giáng trần, mỗi bước đi đều tỏa ra vô số tia sáng.

Lúc này, vô số cao thủ Đế Cảnh, Đại Đế Cảnh, cảnh giới Đế Quân đều lần lượt hướng về phía giới thế tục.

Chỉ riêng khí thế này cũng đủ để hủy diệt một đất nước ngay lập tức.

Tiêu Chính Văn đứng kiêu hãnh trên không trung, phớt lờ tất cả mọi người, lạnh lùng nhìn Khổng Cập nói: “Nhớ kỹ lời tôi nói, hôm nay ông nhất định phải chết! Nhà họ Khổng cũng sẽ diệt vong!”

Nghe vậy, Khổng Cập cười lớn đáp lời: “Tiêu Chính Văn, cậu sắp chết đến nơi rồi mà còn dám nói những lời như vậy sao? Tôi đang đứng trước mặt cậu đây, cậu tới giết tôi đi!”

Tuyệt Thiên nhìn Tiêu Chính Văn đang đứng kiêu hãnh giữa đám đông, cười khẩy: “Tiêu Chính Văn, Chư Thiên Thần Giới chúng tôi không muốn nhúng tay vào ân oán giữa các người!”

“Ngay cả những trưởng lão của Hoa Quốc các người cũng đã đầu hàng trước Chư Thiên Thần Giới rồi, có một câu nói của Hoa Quốc rằng: Muốn chống ngoại xâm thì phải ổn định nội bộ trước đã. Nếu muốn đấu với Chư Thiên Thần Giới một trận cũng được, giết sạch các người rồi nói tiếp”.

Giết sạch?

Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh đồng loạt nuốt nước bọt, đừng nói là giết sạch, không bị giết đã là may lắm rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK