Chu Trình Ninh không màng lời cảnh cáo của Ngưu Ngưu, tự rót đầy một ly nước trái cây cho mình: "Ngưu Ngưu mới đái dầm, người lớn không đái dầm."
Ngưu Ngưu trơ mắt nhìn nước trái cây bị ba rót đi hơn nửa bình, lập tức gọi mẹ.
Từ Hương Quyên cũng không nhìn được, nhưng hôm nay là sinh nhật A Ninh, hơn nữa đối với A Ninh mà nói, ly nước trái cây này chỉ là giải khát, không tính là nhiều, vì công bằng: "A Ninh, tối nay không thể uống nước trái cây nữa, khát liền uống nước sôi để nguội, nước trái cây để em cất."
Ngưu Ngưu thấy mẹ cất nước trái cây đi rồi mới bằng lòng ăn cơm đàng hoàng: "Con không đái dầm, con là người lớn."
Ba bôi nhọ nhóc.
Nói A Ninh rồi lại nói Ngưu Ngưu, Từ Hương Quyên cảm thấy mình bận quá: "Ngưu Ngưu, đừng có uống gấp như vậy, ăn cơm cho xong trước đi, ăn cơm xong rồi lại uống nước trái cây với ăn bánh kem, mẹ biết con không đái dầm."
Sợ Ngưu Ngưu tối rồi còn ăn no căng, Từ Hương Quyên chỉ múc một nửa cơm so với ngày thường cho nhóc.
Giám sát ba xong, Ngưu Ngưu tự ăn cơm của mình, ăn cơm xong liền uống nước trái cây, nhóc còn muốn ăn bánh kem, thật là bận quá, còn tốt là mẹ an bài trình tự ăn uống cho nhóc: "Ăn cơm cho xong."
Từ Hương Quyên trộn cơm cho Ngưu Ngưu: "Ngưu Ngưu ăn cơm từ từ, nước trái cây là của con, bánh kem cũng là của con, ba sẽ không cướp của con đâu."
Nghe mẹ nói đều là của nhóc, Ngưu Ngưu ăn cơm chậm lại.
Qua Qua là ăn cơm xong nhanh nhất, bé cơm nước xong chuẩn bị nghỉ một lát lại ăn bánh kem.
Ngưu Ngưu thấy chị không ăn bánh kem, cho rằng chị không ăn: "Bụng chị no rồi, em có thể ăn giúp chị."
Chu Trình Ninh: "Ngưu Ngưu, ba ăn dùm con có được không?"
"Không được!"
Chu Trình Ninh: "Không được thì cứ thành thật ăn của mình đi, không được ăn trong chén nhìn trong nồi."
Qua Qua ăn xong bánh kem của mình rồi: "Vẫn là bánh bông lan mẹ làm ngon hơn."
"Mẹ làm ăn ngon." Ngưu Ngưu nếm một miếng, thành thật cho phản hồi.
Chu Trình Ninh còn chưa có nếm đâu: "Quyên làm ăn ngon."
Một lớn hai nhỏ đều khen mình, lòng hư vinh của Từ Hương Quyên được đến thỏa mãn: "Ăn xong thì nghỉ một lát, lau mình rồi ngủ, hôm nay quá trễ, không ra ngoài phòng tắm tắm."
...
"Qua Qua, Ngưu Ngưu buổi tối đắp một ổ chăn, ba với mẹ một ổ chăn." Chu Trình Ninh bắt đầu an bài hai đứa bé tối ngủ thế nào.
Một lớn hai nhỏ đã ngồi ở trên giường, Từ Hương Quyên còn đang ngồi bên phần bàn trang điểm được phân ra từ bàn đọc sách xoa xoa bôi bôi, nghe vậy: "Tụi con đừng để ý ba, tối vẫn là mẹ ngủ với Qua Qua, ba với Ngưu Ngưu."
Hai đứa bé đều còn nhỏ, ngủ một ổ chăn cũng không có gì, cô chủ yếu là cảm thấy ba sắp nhỏ sẽ không an phận.
Ngưu Ngưu: "Con trai ngủ với con trai, con gái ngủ với con gái đi."
Chu Trình Ninh: "Ba ngủ với mẹ, hôm nay là sinh nhật ba."
Từ Hương Quyên: "Hôm nay là sinh nhật ai cũng không được."
Qua Qua: "Sinh nhật ba vẫn là phải nghe lời mẹ."
Ngưu Ngưu: "Đúng vậy."
Từ Hương Quyên bôi xong thì liền lên giường, rất tự giác mà nằm ở phía trong giường.
Ánh mắt Chu Trình Ninh vượt qua hai bé con, dừng trên người vợ, hy vọng vợ có thể hiểu anh cái gì cũng không tính làm, bổn ý chỉ là đắp chăn bông ngủ thôi.
Từ Hương Quyên: "A Ninh, tắt đèn bàn đi."
Trước kia vẫn là Chu Trình Ninh lên giường cuối cùng, giờ thành Từ Hương Quyên, trước lúc ngủ bôi xoa một loạt, một cái đèn bàn nhỏ khác trong nhà mua ở bên tủ đầu giường, tiện cho cô lên giường, Chu Trình Ninh vói tay qua là có thể tắt đèn được.
Tắt đèn bàn rồi cả căn nhà liền tối hù, anh vẫn là muốn cùng một cái ổ chăn với vợ.
Rõ ràng lúc ăn tết ở nhà hai người còn ân ái phi thường, Chu Trình Ninh thật sự không cách nào chấp nhận, trong lòng có chênh lệch.
Anh còn muốn hấp hối giãy dụa, Ngưu Ngưu vỗ chăn thúc giục ba: "Ba, ngày mai con với chị muốn đi chơi, đừng quậy, ngủ."
Ngày mai Ngưu Ngưu muốn cùng chị đến sân thể dục tìm các bạn nhỏ chơi, rất bận.
"Hay à, Ngưu Ngưu đều dám nói ba quậy rồi, xem ba thu thập con thế nào." Bây giờ Chu Trình Ninh có thể nhanh nhẹn tắt đèn rồi.
Bất đồng với hai cha con làm ầm ĩ, bên hai mẹ con lại năm tháng tĩnh hảo, Từ Hương Quyên dém kỹ chăn cho mình với Qua Qua, nằm trong ổ chăn ấm áp ngủ.
Chu Trình Ninh với Ngưu Ngưu náo loạn được một chốc, vẫn là chưa từ bỏ ý định: "Qua Qua, không thì ba với con thay phiên cùng một ổ chăn với mẹ nhé?"
Qua Qua: "Không được, ba là con nít sao? Ba không phải là con nít với cũng không phải con gái luôn."
Bé thích mùi hương trên người mẹ, cùng ngủ một ổ chăn với mẹ cũng là thơm thơm.
Ngưu Ngưu réo ba: "Ba kể chuyện xưa, kể xong rồi ngủ."
"Không thể."
Giọng Từ Hương Quyên đã nhuốm cơn buồn ngủ: "Không kể liền ngủ."
Cô nói xong câu đó, Chu Trình Ninh tự giác không lên tiếng, buổi tối không nói gì nữa.
...
"Phòng thí nghiệm của tụi em mở cửa sớm như vậy?" Từ Hương Quyên thật sự bội phục hiệu suất của Đan Nam Điệp.
Cô ăn tết về cũng chưa được mấy ngày, cô ấy đều đã nghiên cứu ra một loại kem thoa mặt dưỡng da.
Đan Nam Điệp: "Không phải phòng thí nghiệm trường, chị Quyên, em nghĩ em cũng đã bán đồ trang điểm trong cao ốc bách hóa rồi, phòng thí nghiệm cũng dứt khoát tự mình làm một cái đi.
Loại kem thoa mặt này dễ chịu, trẻ con cũng có thể dùng được, trước đó khi chị Quyên nhắc tới da của các bé, em liền có ý tưởng này, để người lớn và trẻ nhỏ đều có thể dùng, chỉ là lần đầu tiên thực tiễn làm ra, trước lúc chưa ra thành phẩm liền không nói."
Đối với phòng thí nghiệm mới, Đan Nam Điệp cảm thấy không có gì hay mà nhắc, chỉ một câu là lướt qua, giờ chủ yếu là giới thiệu sản phẩm của cô ấy.
Hiện tại Nhị Biệt vẫn là chủ đánh mảng đồ trang điểm, sản phẩm bảo vệ da thì Từ Hương Quyên vẫn là mua ở quầy chuyên doanh mỹ phẩm dưỡng da ở cao ốc bách hóa.
Từ Hương Quyên biết da mình là thế nào, không phải da dễ dị ứng, đời trước dùng mấy cái kia cũng chưa từng có vụ dị ứng, cho nên vẫn là có thể tạm chấp nhận dùng, nhưng da của trẻ em non nớt hơn, Từ Hương Quyên chính là sầu khuôn mặt của Ngưu Ngưu vì thời tiết khô hanh mà có hơi tróc da kìa.
Đương nhiên, chính Ngưu Ngưu không lo, nên ăn thì ăn, nên chơi thì chơi, Qua Qua cũng tróc da, chỉ là con nít đều không quá để ý mấy cái đó.
Từ Hương Quyên quẹt chút kem bôi lên mu bàn tay, ngửi mùi: "Cũng không tệ lắm, mùi hương cũng không nồng, hoa cúc à?"
"Đúng, mùi hương là chiết xuất từ hoa cúc, chị Quyên dùng thử mấy ngày xem, đến lúc đó nói cho em nghe thử hiệu quả."
Từ Hương Quyên đậy hũ lại: "Rồi, vậy chị dùng thử trước mấy ngày xem."
"Trừ bỏ kem thoa mặt, còn có sơn móng tay, cái này mùi không nặng, chỉ là dễ phai màu, rất mau sẽ bị mất màu."
Trong lúc nghỉ đông Đan Nam Điệp đã đang cân nhắc làm kem thoa mặt và sơn móng tay, gấp không chờ nổi muốn cho chị Quyên dùng, để chị ấy cho chút ý kiến.
"Màu có thể làm đa dạng chút, không nhất định phải là đỏ thẫm, màu hồng phấn cũng được, trước mắt đừng có thoát ly hệ màu đỏ, màu hồng phấn nhạt chút ít, còn hệ màu đỏ sậm thì lấy màu rượu đỏ." Từ Hương Quyên mở sơn móng tay ra, dùng bàn chải nhỏ chấm chút sơn móng tay, quét lên móng tay út tay trái của mình.
Mấy năm nay, mọi người hẳn là cũng còn chưa cách nào chấp nhận kiểu thẩm mỹ màu lam lam lục lục.
Từ Hương Quyên: "Cũng không tệ lắm, nhưng chị cảm thấy cái này không xem là sơn móng tay, chỉ là nước phủ móng tay thôi."
Đan Nam Điệp: "Mùi sơn móng tay hôi lắm, để em lại nghĩ cách vậy."
Từ Hương Quyên: "Thế cũng không có cách nào, hôi đúng là hôi chút, nhưng mùi tản rất mau, em đã làm cái này lại làm cái kia, tinh lực rất đủ à nha."
Đan Nam Điệp: "Đây không phải là rảnh sao, liền thích cân nhắc bậy bạ thôi."
Từ Hương Quyên dứt khoát tô mỗi cái móng tay luôn: "Về sau cân nhắc bậy nhiều vô, rất là tốt, còn có hai ba ngày nữa liền phải về học nhỉ?"
Ngưu Ngưu với Qua Qua đã đi nhà trẻ và tiểu học, A Ninh cũng đã đi làm, học sinh đại học phổ biến là khai giảng muộn.
Năm trước hai người đã hẹn rồi, Từ Hương Quyên về lại Hoa Đô dàn xếp xong, nếu có rảnh liền đến cao ốc bách hóa thăm Đan Nam Điệp, từ sau mùng 10 cô ấy chắc chắn có mặt.
Đan Nam Điệp: "Đúng vậy, có điều em không còn nhiều tiết học như hồi trước, chờ tới năm tư em liền ra chuyên tâm làm Nhị Biệt của em, Nhị Biệt chính là hai 'bát', hai tám là mười sáu, lúc em 16 tuổi đã rất muốn làm đồ trang điểm rồi, đại học cũng chọn chuyên ngành tương quan, sẽ không dễ dàng từ bỏ."
Vẫn là lần đầu tiên nghe Đan Nam Điệp nói 16 tuổi, Từ Hương Quyên cảm thấy 16 tuổi đối với cô ấy mà nói hẳn là có bước ngoặt gì: "Vẫn là tuổi trẻ tốt."
Đan Nam Điệp: "Chị Quyên có mộng tưởng gì không?"
Từ Hương Quyên: "Trước khi kết hôn không có ý tưởng gì, cảm thấy cuộc sống của mình còn được, kết hôn sinh con xong, chỉ muốn kiếm tiền."
Đan Nam Điệp: "Tiền thật đúng là căn bản, không có tiền hết thảy đều là nói suông, không có ba mẹ cũng không có em của hiện tại."
Cô ấy cũng rõ ràng, một đường đi tới này, không có ba mẹ là một bước khó đi.
Từ Hương Quyên: "Không nhất định đâu, nếu chỉ dựa vào chính mình, tuy khá khó khăn, nhưng kiên định đi làm, vẫn là có thể thực hiện."
...
Từ Hương Quyên dùng kem thoa mặt mấy ngày, cảm thấy hiệu quả không tồi, đặc biệt là thời tiết phương bắc khá hanh khô, có thể cho Qua Qua với Ngưu Ngưu thử xem.
"Qua Qua, Ngưu Ngưu, lại đây, hôm nay cho tụi con dùng kem thoa mặt, thoa này."
Qua Qua Ngưu Ngưu nghe thấy mẹ gọi, bèn sôi nổi đi đến bên người mẹ.
Từ Hương Quyên ngồi bên mép giường, tự mình quệt chút kem làm mẫu. Làm mẫu xong thì quệt một chút cho vào lòng bàn tay đang xòe của Qua Qua.
Qua Qua nhớ lại động tác thoa mặt hồi nãy của mẹ, trước hết xoa đều kem thoa mặt trong tay, sau đó bôi lên mặt: "Thơm."
Ngưu Ngưu ở một bên xòe ra bàn tay béo nhỏ, chờ mẹ quệt kem thoa mặt cho nhóc.
Mẹ lại quệt một chút, Ngưu Ngưu cho rằng là đến phiên mình, bàn tay béo nhỏ vội vàng thò lại gần, nhưng mà mẹ không cho nhóc, mà là trực tiếp thoa kem lên mặt chị gái.
Thoa đều giúp Qua Qua rồi, Từ Hương Quyên mới bắt đầu giúp Ngưu Ngưu.
Ngưu Ngưu đợi đã lâu, rốt cuộc cũng tới phiên mình, hai bàn tay béo nhỏ đều xòe ra.
Từ Hương Quyên quệt ra một ít cho Ngưu Ngưu, hai bàn tay béo nhỏ của Ngưu Ngưu học mẹ với chị, xoa đều kem rồi bôi lên khuôn mặt nhỏ ú nần.
"Phải coi chừng đôi mắt, cũng không thể ăn vào miệng."
"Con biết rồi mẹ."
Ngưu Ngưu thoa mặt có thể nói là phi thường tinh tế, Từ Hương Quyên muốn đậy nắp hũ lại, lại bị Ngưu Ngưu ngăn cản.
Ngưu Ngưu ra hiệu ý bảo mẹ bôi lên mặt nhóc, vừa nãy nhóc thấy chị bôi xong, mẹ còn bôi thêm lần nữa cho chị kìa.
Nhìn khuôn mặt béo nhỏ trơn mượt bóng loáng đến phản quang của con trai, Từ Hương Quyên vờ như quệt chút kem thoa mặt trong hũ, xoa một trận trên khuôn mặt nhỏ của con trai.
Được mẹ xoa mặt rồi, Ngưu Ngưu cảm thấy mỹ mãn, hôm nay là nhóc là Ngưu Ngưu thơm tho: "Ba, cái này, lại đây, mẹ, còn có ba nữa."
Nhóc với chị đều đã thoa, không thể thiếu mất ba.
Chu Trình Ninh đang ngồi bên bàn sách sao chép tài liệu, nghe thấy Ngưu Ngưu kêu, anh thả việc trong tay xuống.
"Mẹ, con bôi giúp ba." Ngưu Ngưu muốn quệt kem thoa mặt ở trong hũ.
Chu Trình Ninh cự tuyệt: "Không cần Ngưu Ngưu thoa, để mẹ thoa cho ba."
Từ Hương Quyên dứt khoát lưu loát mười phần, trực tiếp thoa kem lên mặt Chu Trình Ninh: "Cái hũ này về sau đặt ở đầu giường, là cả nhà ta cùng dùng, nhưng nếu không được mẹ đồng ý, mấy đứa con không thể tự mình mở, Ngưu Ngưu nghe thấy chưa?"
Chuyên môn nói cho Ngưu Ngưu nghe đó.
Ngưu Ngưu: "Nghe thấy rồi."
Từ Hương Quyên nói với Chu Trình Ninh: "Tự anh dùng tay thoa đều đi."
Các bước làm mẹ làm cho ba không giống như của nhóc với chị, Ngưu Ngưu xem như đó là người lớn và trẻ con không giống nhau, tiếp tục nhìn ba thoa kem dưỡng da.
Ừm, không đái dầm nhóc là người lớn, bôi kem dưỡng da nhóc là trẻ con.
Chu Trình Ninh cũng không làm kiêu, cứ vậy đưa tay lên mặt thoa một phen.
Danh Sách Chương: