Mục lục
Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nơi ở của Lục Nghiêu.

Thiếu gia, ta đã tra qua, tên đối thủ Quý Đông Thành của ngươi trước trận đấu từng có tiếp xúc với Mộ Thần, trước trận đấu, trong tài khoản của hắn đột nhiên có nhiều hơn hai trăm vạn nguyên thạch, sau trận đấu lại nhiều hơn tám trăm vạn.” Một hắc y nam tử cúi đầu, thanh âm khô khan nói với Lục Nghiêu.

Lục Nghiêu thưởng thức cây quạt trong tay, trong mắt lại tràn đầy hung ác.

Cái tên Mộ Thần này cho hắn cảm giác giống như là khắc tinh vậy, không nguyện ý giao ra Bách Quyết Luyện Thể thì thôi đi, lại còn thiết kế làm cho hắn xấu mặt, nếu không phải là hắn vẫn luôn mặc bảo y thiên tàm ti, nói không chừng thật sự đã lật thuyền trong mương, sẽ bị Quý Đông Thành một con kiến đó đánh trọng thương.

Lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Thần, người này liền cho hắn một loại cảm giác rất chán ghét, quả nhiên, người này không phải là cái thứ gì tốt.

Thiếu gia, tên Mộ Thần này quá phận như thế, chúng ta có cần hay không…” Xử lý hắn!

Lục Nghiêu là tôn tử của vị trưởng lão thái thượng cấp võ hoàng của Lục gia, trong nhà cũng là người nhận được sủng ái nhất của vị kia, cho tới nay, những người mà Lục Nghiêu nhìn không vừa mắt đều sống không được bao lâu.

Lục Nghiêu hít sâu một hơi, hắn cũng rất muốn làm thịt Mộ Thần, vấn đề là, Mộ Thần là đồ đệ của Hùng Uy, mà thực lực của Hùng Uy là võ hoàng, trừ phi ông nội ra tay, nếu không rất khó có được phần thắng, đương nhiên, hắn cũng có thể chờ, chỉ cần chờ tới lúc Mộ Thần rời khỏi học viện, sớm muộn gì cũng có cơ hội thôi.

Không vội, trước tiên lưu lại mạng cho tên kia, còn nhiều thời gian.” Lục Nghiêu lãnh tĩnh nói.

Thiếu gia, lão tổ công đạo rằng ngài nhất định phải đem Bách Quyết Luyện Thể về.” Hắc y nam tử nhắc nhở nói.

Lục Nghiêu gật đầu, “Ta biết rồi, ta sẽ nghĩ biện pháp.”

Bách Quyết Luyện Thể trên thực tế là bảo bối gia truyền của Kim gia, tục truyền môn khi công phu này đã tu luyện tới đại thành thì sẽ đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm, ngay cả bị thương cũng có thể khôi phục rất nhanh.

Tổ tiên Kim gia từng có người dựa vào công pháp này mà tu luyện tới cảnh giới cửu tinh võ hoàng, nghe đồn sau khi cường giả kia chết thì để lại một cái bảo tàng.

Quyển Bách Quyết Luyện Thể trên tay Mộ Thần là thượng thiên, nghe nói, khi đem thượng thiên tu luyện tới cảnh giới đại thành thì phẩm chất máu của tu luyện giả liền sẽ lặng yên phát sinh thay đổi, đến lúc đó, đem máu tích trên Bách Quyết Luyện Thể là có thể hiện ra địa điểm bảo tàng kia, mà Bách Quyết Luyện Thể hạ thiên ngay tại bên trong cái bảo tàng kia.

Sau khi Kim gia lão tổ qua đời thì Kim gia bắt đầu xuống dốc, Lục gia lão tổ giết hết cả nhà Kim gia mới đạt được Bách Quyết Luyện Thể.

Nào biết, khi pháp quyết vừa mới tới tay thì lại bị một tên tiểu bối nhị thế tổ Lục gia lén mang đi, kết quả, cái tên tiểu bối kia cư nhiên không cẩn thận đắc tội người ta mà chết ở bên ngoài, manh mối cứ như vậy mà dừng.

… …

Trận đan đấu chuẩn bị bắt đầu, Mộ Thần thấy Lam Nhược Phong sắc mặt tiều tụy bên người Lộ Hàn, trong mắt hiện lên vài phần thương hại.

Người ta luôn nói, trong nhân sinh thì chớ nên chắc chắn về hai thứ tình trường và sự nghiệp, nhìn bộ dạng của Lam Nhược Phong thì hai thứ đó đều không còn rồi.

Đối thủ của Lam Nhược Phong là Dư Tam của Minh Nguyệt học viện, nghe nói người này đã trở thành tam cấp luyện dược sư được ba năm rồi, thực lực luyện đan rất là vững chắc.

Ánh mắt Đồng Dao Dao tìm tòi trong đám người, ánh mắt rất nhanh tập trung ở trên người Trang Du.

Chung quanh Trang Du bị một vòng tròn thiếu niên vây quanh, ánh mắt Trang Du lại lướt qua đám người chật chội rồi dừng ở trên người Lục Nghiêu, trong mắt mơ hồ có vài phần cảm kích.

Lục Nghiêu cách đám người, thản nhiên cười với Trang Du.

Đồng Dao Dao nhìn bộ dạng Lục Nghiêu cùng Trang Du ăn ý với nhau, siết chặt tay, sắc mặt dữ tợn.

Dao Dao, ngươi sao vậy?” Liễu Tuyết Yên nhìn sắc mặt Đồng Dao Dao âm u, không khỏi hồ nghi.

Đồng Dao Dao cắn chặt răng, “Không có việc gì.

Đồng Dao Dao tình căn thâm chủng với Lục Nghiêu, cho dù đoán được Lục Nghiêu vì lấy lòng Trang Du mà để cho tuyển thủ học viện giả thua, lại vẫn lựa chọn giấu diếm thay cho Lục Nghiêu.

Dao Dao, thực lực tên Mộ Thần kia không yếu đâu, ngươi đừng phớt lờ đó!” Liễu Tuyết Yên đứng phía sau Đồng Dao Dao dặn dò.

Đồng Dao Dao nghiêm túc gật đầu, “Ngươi yên tâm, ta biết.

Con tiện nhân Trang Du kia hình như đang nhắm vào Lục Nghiêu sư huynh, nghe nói hắn là thiên âm thân thể đấy.” Liễu Tuyết Yên nói thầm.

Hàn quang trong mắt Đồng Dao Dao bắn ra bốn phía, “Thì ra là kẻ tai hoạ.” Một tiện nhân như vậy lại có được loại thể chất đặc biệt như thế, thượng thiên thật sự rất không công bình.

Trận đấu lập tức bắt đầu, thỉnh các vị tuyển thủ chuẩn bị lên đài!

Đồng Dao Dao thu hồi bất mãn với Trang Du, đi lên đài.

Mộ Thần khí định thần nhàn đi tới đối diện Đồng Dao Dao.

Đồng Dao Dao nhìn bộ dáng lười biếng của Mộ Thần, bất mãn nói: “Mộ Thần, luyện đan cần nhất chính là chuyên chú mà không phải là lấy lòng mọi người, ngươi cứ chần chừ như vậy, không bằng sớm nên buông tha luyện đan đi, nếu không có khi ngươi đang luyện đan lại tự mình tạc chết mình.

Đa tạ lời khuyên của tiểu thư, ta cũng không để ngươi chịu thiệt, trả lại cho ngươi một cái lời khuyên, tình cảm cần chính là lưỡng tình tương duyệt mà không phải nhất sương tình nguyện, tiểu thư, ngươi yêu nhầm người rồi, vẫn nên sớm đổi một người khác đi.

Sắc mặt Đồng Dao Dao khó coi, “Chuyện không liên quan tới ngươi!

Mộ Thần cười lạnh, “Ta nói đều là lời vàng ngọc, ngươi không nghe ta thì sớm muộn gì cũng chịu thiệt.

Đồng Dao Dao cắn chặt răng, tức giận nói: “Không cần ngươi nhiều chuyện!

Trận đấu bắt đầu!

Theo một tiếng ra lệnh, Mộ Thần thong dong thả ra Thanh Minh Diễm của mình.

Khi Mộ Thần đem Thanh Minh Diễm thả ra, trong lòng Đồng Dao Dao liền dâng lên một cỗ cảm giác hồi hộp.

Tới lúc Mộ Thần đem hỏa diễm trên tay ném vào trong đan lô, cảm giác hồi hộp của Đồng Dao Dao mới biến mất.

… …

Tập Nguyệt đạo sư, ngươi thấy phần thắng của Dao Dao có lớn không?” Liễu Tuyết Yên đứng bên người Tập Nguyệt hỏi.

Đôi mắt Tập Nguyệt thẳng tắp nhìn chằm chằm Mộ Thần, trong mắt hiện lên hồi hộp cùng hoài nghi, miệng thì thào nói thầm: “Không có khả năng! Không có khả năng! Điều này sao có thể?

Liễu Tuyết Yên nhìn bộ dáng Tập Nguyệt giống như là đang trúng tà, trong lòng không khỏi cổ quái.

Viện trưởng, Mộ Thần luyện chế loại đan dược gì vậy? Sao lại dùng nhiều tứ cấp linh thảo như vậy?” Diêm Võ không hiểu.

Mộ Thần hắn đang làm gì đấy? Sao vẫn còn đang luyện hóa linh thảo vậy?” Thái Thúc Danh híp mắt, kinh ngạc nói.

Viện trưởng, hắn không phải là muốn luyện chế tứ cấp đan dược đi?” Lam Đạt đột nhiên hỏi.

Lộ Hàn cười khổ một chút, nói: “Hẳn là tứ cấp đan dược đi.

Hắn đã khuyên nhủ Mộ Thần nên bảo lưu một ít, luyện một cái tam cấp đan dược tàm tạm để thắng trận đấu là được, bất quá tên Mộ Thần kia căn bản không nghe theo hắn, người trẻ tuổi chính là hiếu thắng a.

Cũng không biết Mộ Thần có thể nắm chắc luyện chế tứ cấp đan dược không, vạn nhất thất thủ, đó không phải rất dọa người sao.

Nguyên khí trong hư không chen chúc hướng về phía đan lô của Mộ Thần, nồng đậm nguyên khí từ trong đan lô tản ra.

Tỷ tỷ, Mộ Thần tựa hồ không phải là đang luyện chế tam cấp đan dược?” Hạ Thanh Lệ nhìn Mộ Thần trên đài, hỏi.

Hạ Thanh Lệ tuy rằng không phài là luyện dược sư, nhưng mà ánh mắt thì vẫn phải có.

Hạ Thanh Nghiên gật đầu, “Ta cũng thấy không giống tam cấp đan dược.” Tam cấp đan dược cao cấp cũng không có khí tượng khổng lồ như vậy.

Tiểu tử Mộ Thần này đang muốn luyện chế tứ cấp đan dược sao? Chẳng lẽ hắn đã trở thành tứ cấp đan sư?

Tại Huyền Phong đế quốc, tứ cấp luyện dược sư đã có thể coi là luyện đan đại sư, đám người phó viện trưởng trong học viện bất quá cũng chỉ là tứ cấp luyện dược sư mà thôi.

Trong đan lô của Đồng Dao Dao toát ra một trận thanh quang sáng lạn.

Nha đầu kia đan thành rồi.” Hạ Thanh Lệ nhíu mày nói.

Hạ Thanh Nghiên gật đầu, “Nha đầu kia hình như luyện chế ra Hoàng Long đan, là tam cấp thượng phẩm đan dược.

Nha đầu kia đều đã luyện chế đan dược xong rồi, nhìn tình huống của Mộ Thần, lại chỉ mới luyện chế một nửa.” Hạ Thanh Lệ nói thầm.

Hạ Thanh Nghiên nhìn Mộ Thần, trong lòng không khỏi lo lắng.

Oanh!” Một trận nổ mạnh làm cho dược thảo trong đan lô của Lam Nhược Phong đốt hủy không còn.

Lam Nhược Phong lần đầu luyện đã lấy thất bại chấm dứt.

Hạ Thanh Lệ nhẹ hít một hơi, hơi thất vọng nói: “Lam Nhược Phong phát huy tựa hồ không tốt lắm, tuy rằng trong trận đấu có ba lần cơ hội, nhưng mà nhìn bộ dáng hắn thì thấy phần thắng không lớn.

Nghe nói là Lam Nhược Phong thất tình. Cũng làm khó hắn rồi.” Luyện đan, tâm tình rất trọng yếu, nếu như không thể bảo trì tâm tình bình thản thì xác xuất luyện đan thành công sẽ không cao.

Đồng Dao Dao gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Thần còn đang luyện đan, sắc mặt buộc chặt.

Đồng Dao Dao là thiên tài luyện dược sư, tuy rằng không có luyện chế qua tứ cấp đan dược, nhưng cũng đã gặp qua đạo sư luyện chế tứ cấp đan dược.

Đan dược trong đan lô của Mộ Thần hóa thành một viên đan dược kim sắc.

Thành đan! Thành đan rồi!” Khi Mộ Thần chấm dứt luyện đan, Lộ Hàn mạnh mẽ đứng lên, hắn kích động cả người phát run.

Tứ cấp luyện dược sư mười bốn tuổi, tuyệt đối là kỳ tài!

… …

Lục Nghiêu ngồi ở trên khán đài, nhìn Mộ Thần đang đứng trên đài, trong mắt lộ ra vài tia kiêng kị.

Liễu Tuyết Yên lăng lăng hỏi: “Tập Nguyệt đạo sư, Mộ Thần rốt cuộc luyện chế ra loại đan dược gì?” Vì sao mấy lão nhân kia của Thánh Tinh học viện lại kích động như vậy?

Tứ cấp… Dưỡng Nguyên đan.” Tập Nguyệt cắn răng nói.

Liễu Tuyết Yên che miệng hô nhỏ, tuy rằng Liễu Tuyết Yên sớm đã mơ hồ có chút suy đoán, nhưng mà khi nghe được đáp án thì vẫn có chút không tiếp thu được.

Mộ Thần cư nhiên đã là tứ cấp luyện dược sư, tứ cấp minh văn sư đáng giá hơn so với tam cấp luyện dược sư, nhưng mà, khi so sánh tứ cấp minh văn sư với tứ cấp luyện dược sư, vậy tứ cấp luyện dược sư tuyệt đối đáng giá hơn.

Mộ Thần cư nhiên đã đi tới một bước này, người này một chút cũng không kém hơn Lục Nghiêu sư huynh!

Hạ Thanh Nghiên nhìn Mộ Thần đang đứng trên đài, siết chặt tay, “Tiểu tử Mộ Thần này cư nhiên đã là tứ cấp luyện dược sư. Dấu diếm thật tốt, một chút khẩu phong cũng không lộ ra!”

Hạ Thanh Lệ gật đầu, “Chính xác!

Diệp Thạch đứng trên khán đài, thần tình phấn chấn, “Mộ Thần thật là lợi hại! Mộ Thần lợi hại muốn chết!

Kinh Sí Diễm nhìn biểu tình mừng rỡ như điên của Diệp Thạch, bất đắc dĩ nói: “Ừ ừ ừ, Mộ Thần rất lợi hại, Mộ Thần lợi hại muốn chết, đồ đệ, ngươi ngồi xuống đi, chú ý hình tượng tý.” Tiểu tử Mộ Thần này cư nhiên lại im hơi lặng tiếng trở thành tứ cấp luyện dược sư, tên kia sau này liền càng có nhiều tiền.

Sư phụ, Mộ Thần lập tức sẽ vượt qua ngươi.” Diệp Thạch đắc ý dào dạt nói với Kinh Sí Diễm.

Kinh Sí Diễm cười lạnh, “Đúng, Mộ Thần lập tức sẽ vượt qua ta.

Có lẽ không được bao lâu thì Mộ Thần sẽ có thể vượt qua hắn, nhưng mà hiện tại hắn còn có thể dễ dàng đem Mộ Thần đánh thành đầu heo đấy.

Kinh Sí Diễm híp mắt, âm thầm nghĩ: Tìm cái thời gian rồi hắn sẽ hảo hảo giáo huấn Mộ Thần một trận, ấn theo tính cách của tên Mộ Thần này, hiện tại nếu hắn không động thủ, vậy sau này muốn động thủ thì cũng đánh không lại.

Diệp Thạch đề phòng nhìn Kinh Sí Diễm, hỏi: “Sư phụ, ngươi đang suy nghĩ gì thế?

Không, không có gì!” Kinh Sí Diễm cười cười phủ nhận.

Diệp Thạch nghi ngờ nói: “Không có gì sao? Ta cảm thấy vẻ mặt của ngươi rất gian, hơn phân nửa là tâm hoài bất quỹ.

Đồ đệ, ngươi sao lại luôn nghĩ xấu cho sư phụ ngươi như vậy, ngươi như vậy rất là không tôn sư trọng đạo!” Kinh Sí Diễm bất đắc dĩ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK