Mục lục
Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lúc phải tiếp nhận lượng thông tin lớn, Tiền Tiến viện cớ quên đồ gì đó liền xoay đầu bỏ chạy. Phương thức sinh tồn tốt nhất của nhân viên trong cái vòng giải trí trên tầng cao chót vót chính là —— biết càng ít càng tốt.

"À, cửa không đóng, gió thổi mở ra." Dịch Dao hơi xấu hổ giải thích.

"Nói chuyện quan trọng trước." Trác Bất Tẫn đứng lên, ý bảo Dịch Dao đến ngồi chỗ sô pha bên này.

Dịch Dao kéo thanh tiến độ video trên điện thoại, đưa cho Lý Duật vẫn luôn nhìn chằm chằm cô.

Bố cục hình ảnh của video cực kỳ tệ, góc nhìn cố định, vừa nhìn đã biết là quay lén.

"Ha ha... Tiểu Chu, vất vả cho cậu quá! Cậu yên tâm, sau này có nhân vật nào thích hợp với cậu, chị nhất định sẽ đề cử cậu, giống như hai năm trước." Trong video, không có hiệu ứng làm đẹp của điện thoại, gương mặt tươi cười của Tô Mỹ Mỹ bớt đi ba phần xinh đẹp.

"Không cần, những gì tôi làm hôm nay là để trả ơn ân tình của chị hai năm về trước. Từ nay về sau, chúng ta không cần có bất kỳ liên quan gì nữa." Vẻ mặt Chu Tập không vui vẻ lắm.

Tô Mỹ Mỹ nghe vậy sắc mặt cũng lạnh lẽo hơn, "Chỉ có chuyện này mà cậu đã muốn trả hết ân tình? Lúc trước nếu như không phải tôi thay cậu cầu xin, thì cậu đã bị đoàn phim loại từ sớm, sao có thể nhận được giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất chứ? Mấy năm nay còn có thể đóng nhiều phim như vậy, có thể nói, nếu không có tôi, cậu đã chết đói từ lâu rồi! Tôi chỉ mới yêu cầu cậu làm một việc nhỏ, cậu liền nói đã trả hết ân tình rồi hả?"

"Việc nhỏ? Chị kêu tôi hủy hoại danh tiếng của một cô gái, chị còn nói đây là một việc nhỏ sao? Được! Bây giờ tôi lập tức đi ra ngoài làm sáng tỏ! Ân tình của chị đối với tôi vẫn còn đó, nhưng tôi sẽ không làm chuyện dơ bẩn bỉ ổi như vậy cho chị nữa!

Thấy Chu Tập hối hận, lời nói của Tô Mỹ Mỹ lập tức dịu dàng hơn nhiều, "Thôi mà! Vậy mới nói con người của cậu quá cứng nhắc rồi, chuyện này đâu có nghiêm trọng như vậy, cậu cũng không làm gì cô ta hết, tôi chỉ khiến cho cô ta xấu hổ thôi mà. Hơn nữa, chắc cậu cũng đã từng nghe, danh tiếng cô ta cũng không có gì tốt, cô ta là do An thiếu dùng tiền đưa vào đoàn, sau khi vào đoàn phim cũng không an phận, đầu tiên là câu dẫn đạo diễn, đạo diễn chơi chán rồi không thèm để ý tới cô ta, cô ta liền câu dẫn người khác, đây là chuyện tất cả mọi người đều biết. Tôi chỉ là không thích tác phong không đứng đắn của cô ta, dạy dỗ cô ta hai câu, cô ta còn động tay đánh tôi! Cậu nghĩ lại đi, cái giới này bởi vì có quá nhiều người ti tiện không biết xấu hổ như thế, mới khiến cho cậu, một diễn viên giỏi không thể chuyên tâm đóng phim đúng không?"

Tô Mỹ Mỹ chú ý thấy sắc mặt của Chu Tập thay đổi, suy nghĩ một chút rồi nói tiếp, "Thật ra tôi cũng hơi hối hận, tôi không nên nhờ cậu giúp đỡ, tuy nói bây giờ đạo diễn không để ý đến cô ta, nhưng không chừng cô ta sẽ đi nói cái gì đó, nếu hại cậu mất đi vai diễn này, trong lòng tôi thật sự rất có lỗi."

"Chuyện là do tôi làm, cho dù có kết quả như thế nào tôi đều sẽ nhận. Chị không cần phải nói thêm nữa, tóm lại chuyện như vậy sẽ không có lần thứ hai."

"Oke, nhưng tôi tìm cậu còn một một chuyện khác, là chuyện tốt!《Vân Thanh》cậu biết không? Một bộ phim tốt của năm nay đó, đạo diễn là La Đông, đội ngũ sản xuất lớn, đoàn phim toàn là ngôi sao, đã bắt đầu quay từ tháng trước, mọi việc diễn ra rất suôn sẻ. Bên đó tôi đã đề cử cho cậu vai nam thứ ba, vai diễn này cậu cứ yên tâm, nhất định rất thích hợp với cậu."

Chu Tập có chút xúc động.

"Nhưng mà... Cậu cũng biết, La Đông và Lý Khinh Nam không hợp nhau, muốn lấy vai diễn đó, bên này..."

"... Ý của chị là, lúc này tôi nên "từ diễn"?"

"Bây giờ cậu chủ động "từ diễn" sẽ tốt hơn là bị người ta đuổi ra khỏi đoàn phim đó."

"Tô Mỹ Mỹ! Chị! Chị dùng tôi làm một cái bẫy! Chuyện vừa nãy chị tìm người chụp lại? Rốt cuộc chị muốn làm gì? Chị muốn hủy hoại cô ấy hả?"

"Không, làm sao tôi có thể hủy hoại cô ta chứ?" Tô Mỹ Mỹ cười, "Là cậu, Chu Tập, người chồng mẫu mực nghiêm khắc từ chối lời dụ dỗ bởi nữ chính của Lý Khinh Nam, bị ép phải rời khỏi đoàn phim. Cậu đừng hòng làm sáng tỏ, dù cậu nói như thế nào? Mặc kệ cậu nói như thế nào, mọi người cũng sẽ cho rằng cậu bị Lý Khinh Nam gây áp lực. Hơn nữa... nếu như cậu dám nói ra chân tướng, cậu cũng đã đắc tội với Lý Khinh Nam, An Kinh Vĩ! Cậu chỉ có thể tiếp tục sắm vai người bị hại, dựa vào danh tiếng từ trước đến giờ của cậu, so với cô gái đê tiện kia, tôi dám chắc chắn bọn họ sẽ tin tưởng cậu hơn."

Chu Tập cắn răng.

"Đừng lộ ra biểu cảm đáng sợ như vậy, đừng quên, vợ của cậu vẫn đang nằm viện, cậu cần tiền cần công việc, trước khi cậu quyết định phải làm gì tiếp theo, tốt nhất hãy nghĩ đến cô ấy."

Tô Mỹ Mỹ nói xong liền rời khỏi phòng, để lại Chu Tập một mình ngồi trong phòng thay đồ......

Dịch Dao duỗi tay chuẩn bị lấy di động về, Lý Duật cũng không ngẩng đầu lên, tay phải bắt lấy cổ tay cô kéo cô vào trong lòng anh, ngón tay trái cầm di động kéo video lùi về đoạn đầu tiên, từ từ cho đến khi bóng dáng Dịch Dao xuất hiện trong video.

Dịch Dao vừa vào cửa đã bị Chu Tập bịt kín miệng kiềm chế tay chân, áo khoác bị kéo xuống rơi trên đất, quần áo trên người cũng bị kéo xộc xệch, sau đó liền nghe thấy Chu Tập hét lớn một tiếng, "Cô Dịch, xin tự trọng!" Dịch Dao quần áo không chỉnh tề đã bị hắn ta đẩy cả người ra ngoài.

Cổ tay vẫn bị giữ chặt, Dịch Dao cố nhịn một lúc, vẫn bị đau đến mức hít một hơi.

Lý Duật giật mình, vội vàng buông lỏng, nhưng giây tiếp theo, nhìn thấy khuôn mặt vô cùng bình tĩnh của cô gái trong lòng, lửa giận bao trùm, tức giận, buồn bực, đè nén, bất lực, không cam lòng tất cả đều chất chứa trong ngực, khiến anh gần như phát điên!

Cô gái này! Coi anh là người chết sao?

Cúi đầu tức giận cắn môi cô, dùng sức mút vào không chừa chút kẽ hở, giống như quỷ hút máu thèm khát hấp thụ từng chút ngon ngọt! Hai tay siết chặt ôm sát cô vào lòng, như muốn cắn nuốt cô vào bụng.

"Ừm ——"

Trác Bất Tẫn nhìn thẳng không chút e dè. Tuy rằng tình cảm sâu đậm như thế hắn chưa từng trải qua, nhưng hắn có thể hiểu được lý do vì sao Lý Duật lại biến thành dáng vẻ đáng thương như bây giờ.

Cô gái này... quá độc. Độc đến mức đàn ông tới gần cô không tìm thấy điểm dừng, phải giống như một con sói đói nghe thấy mùi thịt mỡ, thèm đến mức trừng lớn đôi mắt xanh, cào mòn móng vuốt cũng không thể làm gì.

Nhưng mà, rất khó tưởng tượng đến việc có một người phụ nữ tình nguyện lên giường với Lý Duật lại không muốn chấp nhận tình cảm của hắn. Hoặc là cô gái này đang muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt, hoặc là... cô ấy cũng không phải tình nguyện.

Chậc chậc... Lý Duật, người tung hoành trong bụi hoa chưa bao giờ thất bại, lần này đụng phải gai rồi sao? Chẳng trách lần trước hắn gặp Lý Sanh, cô ấy lại cười nói Lý Duật gặp báo ứng, thì ra là báo ứng như vậy.

"Khụ khụ." Thấy Lý Duật chuẩn bị diễn đông cung sống trước mặt mình, Trác Bất Tẫn ho khan vài tiếng để lấy lại cảm giác tồn tại.

Lý Duật dừng động tác lại, bàn tay vói vào bên trong áo ngực của Dịch Dao vẫn không rút ra. Lý Duật trừng mắt liếc Trác Bất Tẫn một cái, thấy Trác Bất Tẫn cũng không thức thời rời đi, lúc này Lý Duật mới ngẩng đầu kết thúc nụ hôn sâu, miễn cưỡng rút bàn tay ấm áp vẫn còn lưu lại cảm xúc mềm mại kia.

Ngực vẫn bị đè nén cực kỳ ngột ngạt, nhưng cuối cùng cũng hòa hoãn lại — thân thể của cô đối với anh mà nói, là độc cũng là thuốc.

"Chuyện này anh đã biết, anh sẽ xử lý."

"La Đông bên kia chơi không ít chiêu trò mờ ám, tôi sẽ chú ý giúp cậu một chút. Còn bệnh của cậu, ừm... chắc là tôi bất lực rồi, cậu tự giải quyết cho tốt đi."

Kinh nghiệm tình trường của Lý Duật rất dày dặn, nếu Lý Duật cũng không trị được, hắn cũng không nghĩ ra chiêu gì đặc biệt đâu. Thực sự là hắn cũng lười nghĩ.

Từ tình huống quay phim lúc chiều, tuy rằng Lý Duật muốn chết không muốn sống, nhưng công việc trong tay hắn cũng chưa từng lơi lỏng, coi như nỗi đau khổ yêu đơn phương lần này khiến cho tên lãng tử đào hoa tình trường đắc ý nhiều năm này nhấm nháp một chút đi, Trác Bất Tẫn anh cũng đỡ phải lo lắng vu vơ.

Nghiêm túc mà nhìn cô gái trong lòng Lý Duật, gương mặt xinh đẹp, đường nét tinh xảo dịu dàng, dáng người lả lướt, đường cong quyến rũ, nhìn lướt qua cũng không khác gì với những bông hoa xinh đẹp trong giới, nhưng nhìn kỹ một chút sẽ phát hiện — trên người cô gái này có một khí chất rất đặc biệt, quyến rũ đàn ông phải chinh phục.

"Đúng rồi, sao cô biết Chu Tập sẽ gây bất lợi cho cô, còn chuẩn bị từ trước? Nói thật, nếu không có cái video này, chuyện này rất khó xử lý. "Quyến rũ đàn ông đã có vợ" đề tài kiểu này rất dễ dàng đụng vào nỗi đau của quần chúng, cô sẽ trở thành tâm điểm khiến cho mọi người chỉ trích,《Nguyệt Chi Âm》cũng nguội lạnh. Chiêu này thật sự rất độc, không ngờ Tô Mỹ Mỹ lại có đầu óc như vậy." Trác Bất Tẫn nói.

Dịch Dao bình tĩnh nói, "Giống như anh nói, tôi tốt xấu gì cũng đã lăn lộn trong giới này bốn năm rồi. Tôi không biết Chu Tập sẽ làm gì, nhưng tôi có thể đoán được Tô Mỹ Mỹ sẽ làm gì. Chu Tập đột ngột nhờ người kêu tôi qua đó, đương nhiên tôi phải đề phòng rồi."

"Nhưng nếu người ta thật sự không làm gì hết? Cô quay lén bị người ta phát hiện ngược lại sẽ bị nắm thóp đó."

"Điện thoại di động trong phòng thay đồ là video call, Lục Bình là bạn của tôi đang quay màn hình, nếu không có gì, tôi đương nhiên sẽ cúp máy, điện thoại bên đó cũng sẽ không lưu gì lại."

Trác Bất Tẫn gật gật đầu, "Tô Mỹ Mỹ này, không chỉ muốn trả thù cô, mà còn thông đồng với La Đông. A, chắc là thấy tuổi già của mình trôi qua thoải mái quá rồi? Nhưng Chu Tập, hai người tính sao? Hoàn cảnh của hắn tôi biết chút ít..." Trác Bất Tẫn nhìn Dịch Dao, không nói tiếp, Dịch Dao mới là người bị hại, cho dù hoàn cảnh gia đình của Chu Tập bi thảm cũng không thể trở thành lý do khiến cô tha thứ được.

Lý Duật cười lạnh một tiếng. "Tự hắn tìm đường chết."

"Cốc cốc!" Tiếng gõ cửa vang lên.

"Lý đạo diễn, tôi là Chu Tập."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK