Mục lục
Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Em tình nguyện.

Xương máu cả người dường như hoàn toàn bị bào mòn bởi những chất không rõ nguồn gốc, cũng không biết là đau khổ hay là sảng khoái. Ba chữ lại nặng như ngàn cân in sâu vào lồng ngực, khiến máu hắn sôi trào, không thể mở miệng.

An Kinh Vĩ đá quần jean và quần lót đã cởi qua một bên, thân dưới lõa lồ kéo thân thể Dịch Dao ôm vào ngực đi đến phòng ngủ.

"An Kinh Vĩ, em thích dáng vẻ bây giờ của anh." Dịch Dao ôm cổ hắn, nằm trên đầu vai hắn, thấp giọng dịu dàng nói.

Người đàn ông thân hình to lớn đặt cô ở trên giường lớn, vừa cởi quần áo của cô, vừa nhìn cô bằng đôi mắt phát sáng.

"Dáng vẻ gì?" Hắn ở trong mắt cô có dáng vẻ gì?

Dịch Dao nhếch miệng cười kiêu ngạo, "Dáng vẻ để mặc em làm xằng làm bậy!" Cánh tay tr/ần tr/ụi lại ôm cổ người đàn ông lần nữa, đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn leo lên vòng eo tráng kiện của hắn. Côn thịt bị cô trêu chọc một hồi lâu vẫn chưa được thỏa mãn đang căng cứng đặt giữa hai chân mềm mại của cô.

Vừa nãy cô trêu đùa hắn, thân thể của cô cũng cực kỳ động tình. Giữa hai chân ướt át, ái dịch trong suốt khiến chỗ riêng tư ướt đẫm. Cửa huyệt không ngừng co rút lại, cánh hoa cũng rung động theo tiết tấu. Dâ/m h/uyệt khát vọng hắn cường hãn xâm chiếm từ trong ra ngoài, nhẹ nhàng vui vẻ.

"Đối với anh, em có thể làm xằng làm bậy bất cứ lúc nào." An Kinh Vĩ nhìn chằm chằm vào đôi mắt sung sướng của cô, nghiêm túc hứa hẹn.

Sau khi Dịch Dao hơi giật mình, ánh mắt ngày càng ngọt ngào hơn, ôm khuôn mặt tuấn tú của hắn, dịu dàng hôn lên môi hắn.

Bất ngờ là, trận hoan ái tiếp theo An Kinh Vĩ giống như là đổi tính, tuy rằng sức mạnh và tốc độ vẫn dũng mãnh như nhau, nhưng...... rất nhiều chỗ lại không giống nhau.

Lúc trước hắn làm cô không chịu nổi như thế nào, hắn mới bắn một lần mà cô đã cao trào rất nhiều lần, thần kinh sảng khoái đến tê mỏi là chuyện thường, hoa huyệt bị hắn thọc vào rút ra đến sợ hãi, lần sau hắn chỉ cần thọc vào một lần, d/âm huyệt liền run rẩy không thôi, khiến cô mệt đến mức không chịu được.

Nhưng lúc này đây ——

"Ừm ừm —— a......" Ghé vào trên giường thở hổn hển, cặp mông trắng như tuyết bị người đàn ông đặt ở bên hông hắn, ngoan ngoãn thừa nhận côn thịt thô to nặng nề đâm vào, nhưng lần này hắn không hề công kích vào những điểm gợi cảm yếu ớt của cô, mà không ngừng biến hóa góc độ, làm tất cả mọi chỗ trong huyệt thịt đều được cảm nhận, vừa kiên nhẫn vừa tinh tế. Thoải mái nhồn nhột mềm mại chồng chất ở trong thân thể, chậm rãi lên men biến thành làn sóng khoái cảm khiến người ta mê say, so với cao trào kịch liệt trong quá khứ càng làm cô sa vào hơn nữa.

Miệng nhỏ đỏ bừng phát ra tiếng thở dài thoải mái, tiếng rên rỉ giống như gãi không đúng chỗ ngứa.

D/âm huyệt nho nhỏ ướt át bị chống đỡ đến cực hạn mấp máy, từng tấc nếp uốn trên đường đi đều đang chờ đợi hắn tàn nhẫn nghiền. Mỗi lần hắn di chuyển, tiểu h/uyệt liền tham lam quấn lấy côn thịt to lớn mang đến cho cô vui sướng vô tận, gắt gao mút mạnh để gia tăng khoái cảm cọ xát tê dại.

"A...... Sâu quá! A —— nhanh, nhanh một chút, cho em... Vĩ! A a ——"

Khi người đàn ông tăng tốc, sự va chạm sâu mạnh trở nên mất trật tự và không thể đoán trước, côn thịt đỏ tím tới tới lui lui sau cặp mông tuyết trắng, va chạm phát ra những âm thanh d/âm loạn. Vô số pháo hoa nở rộ trong thân thể, cả người như có một dòng điện tàn sát bừa bãi, khoái cảm nơi bụng nhỏ lập tức được phóng đại gấp ngàn vạn lần, tiếng nổ khiến mỗi lỗ chân lông đều cảm thấy sảng khoái.

Bị cao trào cực hạn bao phủ, thân thể yêu kiều mềm mại vô lực ngã xuống, người đàn ông không tiếp tục tàn nhẫn thúc mạnh vào tiểu huyệt đang run rẩy của cô buộc cô phải khóc lóc giống như những lần trước nữa.

An Kinh Vĩ khó khăn rút c/ôn th/ịt ra, hắn đỡ eo cô và đặt cô nằm ngửa xuống, hai chân mở rộng để lộ nơi riêng tư đỏ bừng run rẩy co rút lại trước mắt hắn.

Nhìn khuôn mặt nhỏ mất tập trung của cô, An Kinh Vĩ cúi người xuống liếm liếm viên trân châu, kích thích khiến vòng eo thon thả của cô nảy lên kịch liệt, đến giường lớn cũng bị chấn động.

Đôi mắt đen của người đàn ông hơi co lại, trực tiếp ngậm lấy hạt đậu mượt mà nhạy cảm cùng với da thịt hồng hào xung quanh vào trong miệng, dùng sức mà liếm mút, đầu lưỡi còn đẩy đẩy hạt đậu vào giữa hai hàm rằng rồi nhẹ nhàng cọ xát.

"A a ——" tiếng rên rỉ d/âm đãng vang lên, "Không, không được, Vĩ......" Bụng nhỏ kịch liệt co rút lại, cảm giác chua xót dâng lên từ trong bụng, ngón chân căng chặt giẫm lên khăn trải giường, Dịch Dao muốn đẩy người đàn ông giữa hai chân cô ra, hắn lại nâng cặp mông vểnh của cô lên, nuốt hết tất cả d/âm thủy cô phun trào vào trong miệng.

"......" Cả người run rẩy, thể xác và tinh thần đều rạo rực.

"Thích không?" An Kinh Vĩ nuốt d/âm dịch vào trong miệng, dùng đầu ngón tay lau khóe miệng, động tác cực kỳ tà ác d/âm mị.

"Vâng!" Cô dám nói không thích sao? Khẽ hít mũi như mèo, Dịch Dao âm thầm thở dài, hưởng thụ khoái cảm xâm nhập.

Khi cơn cao trào lắng xuống, Dịch Dao nhìn người đàn ông đẹp trai lại nguy hiểm kia, ngoan ngoãn giơ tay ôm lấy chân mình, "Không làm đến khi bắn, không được dừng."

Người đàn ông cười khẽ, khi chìm trong tình ái hắn rất ít khi mỉm cười khiến hắn trông cực kỳ quyến rũ và xấu xa, "Vậy em không được khóc."

Dịch Dao cắn môi nhìn côn thịt to dài của hắn chọc vào hoa tâm từng chút một, đi qua mật huyệt ướt át, vừa trơn trượt vừa nhạy cảm, mới nuốt được một nửa đã hận không thể khiến hắn thọc vào rút ra nhanh hơn.

Dục vọng cùng với tình triều hóa thành nhiệt độ nóng bừng trên má. Đôi mắt mờ mịt mông lung, cái miệng nhỏ khẽ nhếch cũng là vẻ đẹp dụ hoặc tuyệt mỹ trong mắt người đàn ông.

Hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô, vuốt ve bầu ngực xinh đẹp của cô, An Kinh Vĩ dùng hàm răng nghiền ép đầu nhũ nhô lên của cô, lui lại một chút rồi đẩy mạnh về phía trước, côn thịt thô dài đâm thẳng khai phá hoa tâm mềm mại, cắm sâu tận gốc rễ, khiến bụng nhỏ của cô căng phồng lên, trong tiếng rên rỉ yêu kiều mà đâm mạnh vào hoa huyệt trơn mềm của cô văng đầy bọt nước.

Sau khi thay đổi vài tư thế, Dịch Dao chỉ cảm thấy tiểu h/uyệt bị cắm tràn đầy, An Kinh Vĩ vẫn vô cùng vui vẻ, đè nặng cô đưa đẩy không ngừng.

"Muốn, sắp hỏng rồi...... A ưm ——"

"Chỗ nào sắp hỏng rồi?"

Ngay khi cô cầu xin sự thương xót, hắn liền ác liệt véo mạnh vào hạt châu của cô, kích thích cô vặn vẹo eo không ngừng.

"Không được, Vĩ...... Tha cho em......"

"Em đã ra lệnh cho anh không được bắn cũng không được dừng lại." Hắn lại dùng sức mà đâm sâu vài cái.

"A a —— em, em sai rồi! Anh, anh yêu! Mau bắn cho em đi! Em muốn!"

Cơ thể người đàn ông run lên, thiếu chút nữa bắn nhanh ra.

"Em gọi anh là gì? Gọi lại lần nữa!"

Cổ họng đau rát khiến Dịch Dao ôm chặt lấy cổ hắn, quyến rĩ thì thầm vào tai hắn, "Anh yêu, bắn cho em. Em muốn anh dùng tinh dịch rót đầy tiểu h/uyệt của em."

An Kinh Vĩ tê dại từ đầu đến ngón chân, hắn kéo hai chân cô thành một đường thẳng, dục vọng đè nén một hồi lâu cũng hoàn toàn được buông lỏng, trên người cô đều là vết hôn xanh tím, cự vật dưới thân tiến vào tử cung, sảng khoái mà bắn ra.

Ăn xong bữa tối, An Kinh Vĩ kêu hai thợ mát xa đến để giúp Dịch Dao thư giãn cơ bắp đả thông kinh mạch một chút. Sau đó — bao gồm cả cúc h/uyệt, hắn yêu thương cả người cô, ăn một bữa thật no.

Nửa đêm, dù sao cũng đã mất đi nửa cái mạng, Dịch Dao do dự một lát, vẫn quyết định nói sớm một chút.

"Ngày hôm qua, em đã chấp nhận Đàn Hoa rồi." Nằm ở trên khăn trải giường, Dịch Dao không có nhìn thấy biểu cảm của An Kinh Vĩ.

Một lúc lâu sau, cánh tay người đàn ông duỗi ra ôm cô vào lòng, không nói lời nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK