Mục lục
Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

2 giờ sáng.

An Kinh Vĩ trằn trọc mấy tiếng vẫn không ngủ được, tức giận liếc nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang ngọt ngào ngủ bên cạnh, xoay người xuống giường đi vào phòng tắm.

Nước lạnh chỉ có thể tạm thời làm dịu đi làn da nóng rực, không thể lay chuyển ngọn lửa hừng hực bên trong thân thể. Biết rõ cô chán ghét mình, lúc nào cũng muốn thoát khỏi hắn, nhưng hắn lại... giống như chưa từng có ý định buông tha cô.

An Kinh Vĩ lau tóc, bình tĩnh nhìn cảnh đêm rực rỡ và lộng lẫy của thành phố bên ngoài cửa sổ. Đêm Giáng sinh, sinh nhật của một người, vô số người ăn mừng vui vẻ. Nói đến vui vẻ ăn mừng, đã bao lâu rồi hắn không ra ngoài giải trí? Cẩn thận suy nghĩ...

Quay đầu nhìn chằm chằm thân hình lả lướt trên giường, An Kinh Vĩ vứt khăn tắm, đi đến bên tủ đầu giường, mở ngăn kéo ra. Trong ngăn kéo có một hộp trang sức hình vuông màu đỏ sẫm cổ điển lộng lẫy, đây là lần đầu tiên hắn tự tay chọn quà cho phụ nữ, đến cái vấn đề gói hay không gói, hắn kêu người ta làm đi làm lại, gói rồi lại tháo mấy lần, cuối cùng vẫn không gói mà cầm trở về.

Nghĩ lại dáng vẻ mất mặt ngày hôm qua, hắn thề sau này sẽ không bao giờ đến cửa hàng trang sức đó nữa.

Nhưng nếu cô thích thiết kế của nhãn hiệu đó thì sao? An Kinh Vĩ kiềm chế không được liền nghĩ đến vấn đề này.

Sau một lúc lâu......

Mẹ nó! Lần này hắn còn chưa tặng đã nghĩ đến lần sau!

An Kinh Vĩ buồn bực đóng ngăn kéo lại, chỉ chốc lát sau, lại mở ra lần nữa, lấy hộp trang sức ra. Cười cười tự giễu, không ngờ hắn cũng có ngày không biết mở miệng để tặng đồ cho phụ nữ như thế nào.

Cô có muốn không? Có thích không? Với tính tình của cô, có khi nào cô đem hộp trang sức quăng vào mặt hắn không?

Vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, gương mặt tuấn tú kiên nghị của An Kinh Vĩ hiện lên vẻ thất bại.

Hắn không hiểu. Cô có thể chấp nhận Cầu Dịch Hành là kim chủ của mình, có thể vì vai diễn mà theo Lý Duật, vì sao tới chỗ hắn thì vừa đe dọa vừa dụ dỗ mà cô chết cũng không chịu.

Hắn lớn lên không phù hợp với thẩm mỹ của cô hả?

Hắn lấy chiếc vòng cổ tinh xảo đích thân chọn nửa buổi tối trong hộp trang sức ra, hình bông hoa đơn giản được khảm bằng đá quý sáng lấp lánh, thanh lịch hào phóng, có thể mặc với lễ phục hoặc váy hàng ngày.

Liếc mắt nhìn cô gái nhỏ ngủ say không nhúc nhích, An Kinh Vĩ cân nhắc suy nghĩ một chút, khoác tay qua cổ cô, cẩn thận đeo sợi dây chuyền vào cổ cô, khi lướt qua cổ cô, hắn nhìn chằm chằm đôi mắt nhắm chặt của cô, hơi thở cũng nhẹ nhàng hơn...

Cuối cùng cũng đeo thành công, nhìn sợi dây chuyền nhẹ lướt trên làn da trắng nõn tinh tế của cô, một nụ cười đắc ý nở trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông.

Sáng sớm, khi rời giường Dịch Dao liền cảm thấy cổ không được tự nhiên, giơ tay lên sờ thử liền phát hiện chiếc vòng cổ tồn tại. Nhìn bóng lưng không nhúc nhích của người đàn ông trên giường, Dịch Dao sờ soạng tìm móc khóa.

"Không được gỡ xuống." Giọng nói trầm thấp của người đàn ông đột nhiên vang lên.

"......"

Vào tuần cuối tháng của cuối, các diễn viên chính của《 Nguyệt Chi Âm 》mỗi ngày đều chăm chỉ tập trung huấn luyện. Tranh thủ giờ nghỉ trưa, Dịch Dao giới thiệu Nina cho Ninh Nguyệt Cầm.

Tuy Ninh Nguyệt Cầm không giỏi giao tiếp, nhưng thật ra tính cách hiền lành không khó ở chung, để Nina tạm thời làm trợ lý cho Ninh Nguyệt Cầm, Dịch Dao cũng không lo lắng Ninh Nguyệt Cầm sẽ làm Nina khó chịu. Cô chỉ lo lắng Ninh Nguyệt Cầm nhu nhược rất dễ bị bắt nạt, đến lúc đó lại liên lụy đến Nina.

Nếu không phải khi đó cô thật sự không tìm ra lý do tốt hơn, chắc chắn cô sẽ không bao giờ muốn Nina có bất kỳ liên quan gì đến Ninh Nguyệt Cầm.

Thấy Nina và Ninh Nguyệt Cầm rất vui vẻ hòa thuận với nhau, Dịch Dao quay mặt đi, nghĩ tới email cô đã gửi.

Trong trí nhớ của cô, trong phòng của cha có treo một bức tranh kiến ​​trúc của một ngôi nhà cổ điển rất lâu, trên tường còn có một số ảnh chụp đồ cổ linh tinh, sau khi đọc kịch bản cô mới biết đó đều là những tài liệu tham khảo của《 Nguyệt Chi Âm 》, nếu Lý Duật muốn tìm ngoại cảnh và thiết kế bối cảnh một lần nữa, cô tin rằng những tư liệu đó sẽ giúp đỡ được hắn.

Thời gian trôi qua rất nhanh, năm ngày tập huấn có vẻ như gió êm sóng lặng, nhưng không khí sau lưng lại rất quỷ dị, gió nổi mây phun, biểu cảm trên mặt mọi người cũng không còn nhẹ nhàng như lúc ban đầu.

Điểm quay ngoại cảnh mà giành mất, biên kịch từ chức, nhà tài trợ rút lui, chính phủ ra quy định mới...... ngay cả diễn viên, cũng có người hai ngày huấn luyện cuối cùng không thấy bóng dáng đâu cả, nghe đồn là đi tham gia casting bộ phim điện ảnh khác, ví dụ như Tô Mỹ Mỹ.

Có rất nhiều phim điện ảnh chết non trên đường tiến hành quay, có thêm《 Nguyệt Chi Âm 》cũng không lạ, các diễn viên tự tính toán tìm đường cũng bình thường, rốt cuộc vấn đề cũng nghiêm trọng đến mức An Kinh Vĩ là nhà sản xuất phủi tay không quan tâm cũng bắt đầu tham gia xử lý.

Không bị An Kinh Vĩ theo dõi đương nhiên cô rất vui vẻ tự do, nhưng quá trình quay《 Nguyệt Chi Âm 》xảy ra sự cố không phải là điều cô mong muốn.

Dịch Dao nhìn Lạc Thanh cách đó không xa, khi ngoái đầu nhìn lại thì bắt gặp ánh mắt mỉm cười của Triệu Diệu. "Có áp lực lắm không? Sao em vẫn nhìn Lạc Thanh vậy."

Dịch Dao suy nghĩ rồi hỏi, "Anh có cảm thấy mấy ngày nay Lạc Thanh hơi kỳ lạ không?"

Triệu Diệu gật gật đầu, mấy ngày nay đều mặc trang phục rồi diễn, vì để cho mọi người dễ tiến vào trạng thái. Cho dù là hiện trường hay là phòng huấn luyện, mặc trang phục diễn tìm cảm giác dễ dàng hơn nhiều so với mặc quần áo cá nhân.

"Mấy ngày nay Lạc Thanh biểu diễn đúng là động lòng người, nhưng em cũng không kém nha, chúng ta cũng không phải xuất thân chính quy, đi theo chân bọn họ phân cao thấp làm gì."

"Không phải......" Dịch Dao không giải thích được, rốt cuộc đó cũng chỉ là cảm giác mơ hồ của cá nhân cô.

Về phần cô có diễn được hay không, thật ra cô cũng không biết, cô chỉ có thể nói nhân vật Doãn Liên Nhi này tương đối dễ hiểu, ở một mức độ nào đó cũng khác giống với hoàn cảnh hiện tại của cô, cho nên quá trình nhập vai khá thuận lợi.

Trái ngược lại, vai diễn nữ chính Cam Tố Nga đối với cô chính là ác mộng —— khóc từ đầu đến cuối! Khóc các kiểu! Oan ức mà khóc, tuyệt vọng đau khổ mà khóc, khóc tê tâm liệt phế...... Nếu để cô diễn Cam Tố Nga, cô tình nguyện bị An Kinh Vĩ OOXX một trăm lần.

Cuối cùng, vào ngày đầu tiên của năm mới, Lý Duật, Đàn Hoa, An Kinh Vĩ và một số bộ phận chính sang thành phố B tổ chức họp báo khởi động quay《 Nguyệt Chi Âm 》.

Cô? Đương nhiên không đi, cô phải đi kiểm tra bài tập của Tùy Nhược Thủy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK