Mục lục
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Thanh Ảnh cũng không trả lời vấn đề của Hạ Thiên, nàng chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn rồi xoay người bỏ đi.

- Chị Mộng, chị trước tiên cứ xem xét đám cảnh sát này, tôi đi một chút sẽ quay lại.
Hạ Thiên khẽ nói một câu với Liễu Mộng, sau đó hắn chạy đuổi theo Cơ Thanh Ảnh.

Hắn biết Cơ Thanh Ảnh sẽ không vô duyên vô cớ giúp mình, bây giờ nàng rời khỏi chỗ này, chỉ sợ muốn tìm một chỗ không có người để nói chuyện mà thôi.

Tuy Hạ Thiên bây giờ rất muốn đánh cho yêu nữ chết tiệt Cơ Thanh Ảnh kia một trận ra trò, sau đó cướp sạch mọi thứ của nàng. Nhưng với công lực của hắn vào lúc này, thậm chí là lúc đỉnh phong cũng không là đối thủ của nàng, bây giờ hắn lại càng không làm gì được, vì vậy biện pháp dùng vũ lực giải quyết vấn đề đã bị hắn gạt bỏ.

Cơ Thanh Ảnh đi lên sân thượng tòa nhà, sau đó nàng dừng lại dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên đang đuổi kịp, trong mắt đẹp lóe ra vài luồng hàn quang, nàng giống như muốn nhìn xuyên qua người hắn.

- Này, tôi biết mình rất tuấn tú, đến mức cô không thể kìm lòng được mà chủ động trèo lên phi ngựa, nhưng cô cũng không cần nhìn tôi như vậy làm gì.
Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn Cơ Thanh Ảnh.

Cơ Thanh Ảnh vẫn lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, phản ứng của nàng vượt ngoài dự đoán của hắn, vì hắn tưởng rằng nàng nghe được những lời kia thì sẽ ra tay ngay. Lúc này nàng không những chẳng ra tay, thậm chí còn căn bản không có chút biến hóa cảm xúc nào.

Từ khi nàng xuất hiện đến bây giờ thì vẫn luôn tỏ ra lạnh lùng, nhịp tim và vẻ mặt không biến đổi, gương mặt rất lạnh. Giống như khi đứng trước mặt Hạ Thiên, nàng đã xem hắn là một người đàn ông phàm nhân bình thường, cũng không phải là người vừa có được cơ thể của nàng.

- Này, rốt cuộc cô muốn thế nào?
Hạ Thiên có chút buồn bực, yêu nữ chết tiệt này muốn gì?

- Càn Khôn đại trận trên Thanh Phong Sơn dù khá tốt nhưng muốn phá cũng không quá khó.
Cơ Thanh Ảnh cuối cùng cũng mở miệng, giọng điệu vẫn lạnh như băng, nàng cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Hạ Thiên, nhưng nàng chỉ nói một câu đã làm cho Hạ Thiên thật sự không thể nào bình tĩnh cho được.

Thanh Phong Sơn.

Yêu nữ Cơ Thanh Ảnh này biết Thanh Phong Sơn, còn biết cả Càn Khôn đại trận, rõ ràng đối phương đã đi qua Thanh Phong Sơn.

Chuyện Hạ Thiên lo lắng nhất cuối cùng đã xảy ra, hắn vẫn cảm thấy có chút buồn bực, vì sao yêu nữ này lại dễ dàng buông tha cho mình? Dù hắn và nàng có quan hệ đặc thù, nhưng rõ ràng yêu nữ này sẽ không cho rằng mình là phụ nữ của hắn, hơn nữa điều làm hắn cảm thấy khó nghĩ chính là nàng ta đến vì thần tiên tỷ tỷ, nhưng lúc đó lại không tiếp tục truy vấn về thần tiên tỷ tỷ, lại biến mất không còn tăm hơi.

Khi thần tiên tỷ tỷ nói trong người Hạ Thiên đã bị yêu nữ Cơ Thanh Ảnh để lại dấu ấn tinh thần, bất cứ lúc nào nàng cũng có thể biết được vị trí của hắn, điều này làm hắn lo lắng đối phương đang giám thị mình. Vì vậy hắn phải vội vàng ép thần tiên tỷ tỷ quay về Thanh Phong Sơn, nhưng bây giờ xem ra tất cả lo lắng của hắn đã được chứng thực, mà cách làm của hắn cũng không có hiệu quả gì. Rõ ràng yêu nữ Cơ Thanh Ảnh đã biết được vị trí của thần tiên tỷ tỷ, thậm chí còn có thể từng gặp mặt thần tiên tỷ tỷ.

- Cô đã gặp thần tiên tỷ tỷ rồi sao?
Hạ Thiên cố gắng để mình tỉnh táo trở lại, hắn dùng giọng bóng gió hỏi.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hạ Thiên thầm nói với mình, thần tiên tỷ tỷ chắc chắn không có chuyện gì, vì vậy hắn chỉ hỏi Cơ Thanh Ảnh có gặp thần tiên tỷ tỷ hay chưa, cũng không hỏi thần tiên tỷ tỷ như thế nào.

- Ta đã gặp tỷ ấy, nhưng tỷ ấy chưa từng thấy ta.
Cơ Thanh Ảnh vẫn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên:

- Hai mươi năm qua tỷ ấy vẫn có tu vi Kim Đan hậu kỳ, vì vậy nếu ta muốn xử lý tỷ ấy, sẽ dễ như trở bàn tay.
Hạ Thiên nghe được câu nói này mà khẽ thở ra, tuy yêu nữ Cơ Thanh Ảnh này là cực mạnh, nhưng dù đánh lén thần tiên tỷ tỷ hay cưỡng chế phá Càn Khôn đại trận thì cũng sẽ bị phát hiện ra. Nếu nàng nói thần tiên tỷ tỷ còn chưa được thấy mình, như vậy có nghĩa là nàng tuy đã lên Thanh Phong Sơn nhưng rõ ràng là chưa đi lên núi, chỉ đi lòng vòng quanh đại trận mà thôi.

- Tôi cảm thấy thần tiên tỷ tỷ sẽ không thích cô, vì vậy cô đừng để cho thần tiên tỷ tỷ gặp mặt là hơn.
Hạ Thiên dùng ánh mắt chăm chú nhìn Cơ Thanh Ảnh:

- Chỉ cần cô không để cho thần tiên tỷ tỷ gặp mặt, tôi sẽ không truy cứu chuyện cô cướp sạch mọi thứ của tôi.
- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ không xử lý ngươi sao?
Trong giọng điệu của Cơ Thanh Ảnh cuối cùng cũng có chút tức giận.


"Không hỗ danh là yêu nữ, lại muốn nữa rồi!"

Hạ Thiên thầm nói một câu nhưng cũng không quan tâm đến uy hiếp của Cơ Thanh Ảnh:

- Cô muốn giết thì đã sớm ra tay rồi, cũng không đợi đến tận lúc này, khi cô hận tôi nhất đã không ra tay, bây giờ sao có thể ra tay?
Hạ Thiên dừng lại một chút rồi bổ sung thêm một câu:

- Còn nữa, tôi rất mẫn cảm với sát khí, nhưng bây giờ tôi không thấy trên người cô có sát khí, vì vậy tôi cảm thấy cô nên nói thẳng ra, cô muốn gì? À, nếu cô muốn tôi chịu trách nhiệm thì ok, tôi sẽ không quan tâm, cô dù sao cũng chỉ kém thần tiên tỷ tỷ một chút mà thôi, nhưng cô vẫn rất ngon hàng, rất phê, đáng tiếc là chưa sờ qua cặp bánh bao to kia, chưa biết cảm xúc là thế nào.

Cơ Thanh Ảnh vẫn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, một lúc lâu sau nàng nói:

- Ngươi thật sự nói không sai, ta sẽ không giết ngươi, nhưng sau này ngươi phải nghe theo lời ta, nếu không ta sẽ giết chết nữ nhân vừa rồi không chút do dự, còn có cả Nguyệt Thanh Nhã và tất cả đám người đang ở trên Thanh Phong Sơn.
Sát khí lạnh như băng từ trên người Cơ Thanh Ảnh bùng ra, nàng lại lạnh lùng bổ sung thêm một câu:

- Bây giờ ngươi cảm nhận được sát khí của ta chưa? Ngươi có phải muốn ta đi giết nữ nhân kia để chứng tỏ quyết tâm không?
- À, không cần, không cần, tôi tin cô.
Hạ Thiên vội vàng nói, hắn thật sự cảm nhận được sát khí của Cơ Thanh Ảnh, vì vậy mà tin tưởng yêu nữ thật sự dám ra tay. Những ngày qua hắn đã tiếp xúc qua nhiều đệ tử của Phiêu Miểu tiên môn, hắn đã thấy bọn họ hoàn toàn xem thường nhân mạng trên thế giới này. Bọn họ thật sự giống như Dạ Ngọc Mị, cảm thấy ai trên thế giới này cũng là phàm nhân, mà bọn họ là người tu tiên thì không cần quan tâm đến sống chết của phàm nhân.

- Rất tốt, bây giờ ngươi nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc có biện pháp tu luyện gì đặc thù sao?
Cơ Thanh Ảnh lạnh giọng nói.

- Tôi không có phương pháp tu luyện nào đặc thù cả.
Hạ Thiên tỏ ra vô tội.

- Không cần diễn trò trước mặt ta.
Trong giọng nói của Cơ Thanh Ảnh có chút tức giận:

- Cũng là một sai lầm thì ta sẽ không phạm vài lần thứ hai, nếu ngươi có thể để ta đạt được ý đồ, ta cũng sẽ cho ngươi đạt được ý đồ của mình, nhưng nếu ngươi muốn chơi trò đùa giỡn, ta cũng sẽ cho ngươi trắng tay. Ta sẽ không giết ngươi, nhưng ta có thể giết sạch nữ nhân của ngươi ở thế giới này, phế bỏ công lực của ngươi, đưa ngươi về đại lục Tiên Vân, giam ngươi cả đời.

- Này, cô cần ác độc như vậy sao?
Hạ Thiên thật sự bực bội, hắn dùng ánh mắt bất mãn nhìn Cơ Thanh Ảnh:

- Dù tôi chiếm chút tiện nghi của cô, nhưng cô cũng không nên trách tôi chứ? Đây là cô ép tôi, tôi nào có muốn đâu? Mà công lực của tôi cũng bị cô hút sạch, tôi mới là người chịu thiệt.
- Đây là một thế giới hầu như không thể nào tu luyện, linh khí thiếu hụt đến mức kinh người, với thiên tư của ta, nếu muốn tu luyện ở thế giới này một trăm năm thậm chí còn kém hơn một năm ở đại lục Tiên Vân.
Cơ Thanh Ảnh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, giọng điệu khá thong thả:

- Thanh Phong Sơn tuy có linh khí nồng đậm hơn một chút nhưng cũng là bình thường, Nguyệt Thanh Nhã đã từng bỏ ra mười năm để tu luyện đến Kim Đan hậu kỳ, mà tỷ ấy đi vào thế giới này hai mươi năm vẫn dừng lại ở Kim Đan hậu kỳ. Điều này đủ chứng minh, dù là thiên tư cao cỡ nào, với phương pháp tu luyện bình thường sẽ khó thể làm gì được ở nơi này.

- Ta thì khác, cũng không giống như vậy.
Hạ Thiên nghiêm trang nói.

- Nha hoàn Cố Hàm Sương của ngươi vài tháng trước có tu vi tương xứng với Mục Hồng Đan, các nàng cũng tu luyện trên trăm năm nhưng cách Kim Đan Kỳ rất xa. Khốn nổi chỉ sau vài tháng thì cô ta đã tiên lên Kim Đan Kỳ, còn có nữ nhân vừa rồi cùng với những người ở cùng Nguyệt Thanh Nhã trên Thanh Phong Sơn, tất cả đều là Kim Đan Kỳ.
Cơ Thanh Ảnh hừ lạnh một tiếng:

- Tất cả những nữ nhân có quan hệ thân thiết với ngươi đều ở trong một thế giới không thể tu luyện mà tiến lên Kim Đan Kỳ, thiên tư của các nàng cũng bình thường, nhưng với độ tuổi của bọn họ, dù đặt trên đại lục Tiên Vân cũng là rất đặc sắc. Điều này đã chứng minh ngươi có một phương pháp tu luyện đặc thù.
Hạ Thiên há miệng định nói nhưng Cơ Thanh Ảnh lại lên tiếng:

- Ta khuyên ngươi trước khi mở miệng thì nên suy nghĩ cho kỹ, không cần gạt ta, vì ta đã nghe nói rất rõ ràng, ngươi đã nói với Hàn Minh Phi, có thể cho hắn từ Nguyên Anh Kỳ tiến vào Phân Thần Kỳ.
Hạ Thiên nghe Cơ Thanh Ảnh nói như vậy thì thật sự có chút bất đắc dĩ, đúng là vô tâm nói một lời mà đối phương bám víu lấy nó ngay lập tức. Trước đó hắn muốn dùng nó để hấp dẫn Hàn Minh Phi để tìm cơ hội ra tay, nào ngờ Hàn Minh Phi không rút lui mà lại hấp dẫn Cơ Thanh Ảnh, hơn nữa nàng còn ngấp nghé cái được gọi là phương pháp tu luyện đặc thù của hắn.

Hạ Thiên suy nghĩ một chút rồi trả lời:

- Được rồi, tôi nói cho cô biết, tôi có thể làm cho thực lực của cô tăng tiến nhanh chóng, chỉ cần có đủ thời gian, đừng nói là Phân Thần Kỳ, dù là chính thức thành tiên cũng không là vấn đề. Nhưng đó cũng không phải là phương pháp tu luyện đặc thù, tất cả chỉ là y thuật mà thôi.
- Y thuật sao?
Cơ Thanh Ảnh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, rõ ràng không quá tin tưởng:

- Sao ngươi có nó?
- Chẳng lẽ cô chưa từng nghe qua Nghịch Thiên Bát Châm?
Hạ Thiên ngáp một cái:

- Theo lý mà nói thì cô nên biết, vì thần tiên tỷ tỷ nói Nghịch Thiên Bát Châm chính là từ đại lục Tiên Vân truyền đến.
Vẻ mặt Cơ Thanh Ảnh chợt biến đổi:

- Nghịch Thiên Bát Châm, ngươi nói...Ngươi biết Nghịch Thiên Bát Châm?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK