Mục lục
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tôi là Sa Tan.
Người đàn ông cao lớn mỉm cười:

- Họ Sa, tên Tan, không phải là Satan của các nước phương tây?

"Satan?"

Mộc Hàm khẽ nhíu mày, nàng tất nhiên có nghe qua cái tên Satan, nhưng đó là ma vương trong truyền thuyết của người phương tây, còn hiện thực, đây là lần đầu tiên nàng nghe nói có người tên là Satan, hơn nữa người này họ Sa tên Tan, điều này cực kỳ quỷ dị.

- Có lẽ Mộc Hàm tiểu thư cũng chưa từng nghe qua cái tên của tôi, nhưng điều này cũng là bình thường.
Sa Tan mỉm cười:

- Trên đời này có rất nhiều người nghe qua tên tôi, nhưng bọn họ vừa được nghe thì vùi đầu vào sự nghiệp của đại ma vương Satan vĩ đại, không kịp nói tên tôi cho người khác biết.
Mộc Hàm khẽ hừ một tiếng:

- Anh nói những người nghe qua tên mình đều đã chết sao?
- Mộc Hàm tiểu thư, bọn họ chỉ đi qua thế giới bên kia mà thôi, ở bên kia có lẽ bọn họ sẽ sung sướng hơn.
Sa Tan cười nhạt:

- Cuối cùng bọn họ có hạnh phúc hay không, cô sẽ biết nhanh thôi.
- Có lẽ anh cũng sẽ nhanh chóng được biết.
Mộc Hàm thản nhiên nói:

- Không bằng trước khi anh đi sang bên đó hãy nói cho tôi biết, ai bảo anh đến giết tôi.
- À, Mary tiểu thư nói tôi đến giết cô.
Sa Tan cười tủm tỉm nói.

Mộc Hàm chợt sững sờ:

- Mary tiểu thư? Mary tiểu thư nào?
- Chính là Mary tiểu thư mà ai cũng biết.
Sa Tan dùng giọng không nhanh không chậm nói:

- Quốc gia các người có câu, Mary tiểu thư không phải là vạn năng, nhưng nếu không có thì sẽ chẳng làm được gì.
Mộc Hàm cuối cùng cũng hiểu, cái gọi là Mary tiểu thư chẳng qua chỉ là tiền.

- Thì ra anh là sát thủ.
Mộc Hàm có chút khinh thường.

- Đúng vậy, tôi là sát thủ.
Sa Tan mỉm cười:

- Nhưng Mộc Hàm tiểu thư có lẽ đã từng nghe qua một cái tên, trong giới sát thủ người ta gọi tôi là Hắc Ám Vương Tử.
- Cái gì?
Vẻ mặt Mộc Hàm chợt biến đổi:

- Anh là Hắc Ám Vương Tử?
- Mộc Hàm tiểu thư quả nhiên đã từng nghe nói đến tên tôi.
Sa Tan càng cười sáng lạn:

- Nói thật, tôi còn chưa từng giết người phụ nữ nào xinh đẹp như Mộc Hàm tiểu thư, điều này cũng làm cho tôi cảm thấy không đành lòng. Nhưng người ta ra giá quá cao, tất nhiên Mộc Hàm tiểu thư cũng rất đáng giá đồng tiền bát gạo.
- Tôi muốn biết mình có giá bao nhiêu?
Mộc Hàm khẽ hít vào một hơi, nàng chậm rãi hỏi, nàng đang cố gắng bảo trì sự trấn tĩnh, bốn chữ Hắc Ám Vương Tử làm nàng chấn động.

Tron giới sát thủ hầu như không ai biết rõ cái tên Sa Tan, vì vậy khi Mộc Hàm nghe được cái tên như vậy thì cũng không quan tâm, chỉ xem đối phương là một kẻ địch tầm thường. Nhưng bây giờ nàng mới biết, kẻ địch này tuyệt đối không bình thường, Hắc Ám Vương Tử, giới sát thủ không ai không biết cái tên này.

Hắc Ám Vương Tử chính là đệ nhất sát thủ trên thế giới, hắn chiếm lấy vị trí này đã được hơn mười năm, nghe nói trước nay chưa từng có ai thoát khỏi tay hắn, trước nay cũng không ai biết bộ dạng của Hắc Ám Vương Tử, vì người gặp Hắc Ám Vương Tử phần lớn đều đã chết.

- Mộc Hàm tiểu thư, tôi vinh hạnh nói cho cô biết, thân thể của cô có giá một trăm triệu, hơn nữa còn là một trăm triệu dola.
Sa Tan mỉm cười:

- Tôi từng tiếp nhận trên trăm nhiệm vụ, nhưng nhiệm vụ có giá trị cao như vậy cũng là lần đầu tiên có được. Vì vậy dù tôi cảm thấy với gương mặt vf dáng người của Mộc Hàm tiểu thư thật ra không phải chỉ đáng giá số tiền kia, nhưng nếu tôi giết chết cô, với một trăm triệu đô la thì tôi có thể tìm được một ngàn người đẹp. Tuy các cô ấy không đẹp như Mộc Hàm tiểu thư, nhưng con người của tôi cũng không phải thích hoàn mỹ, vì vậy thiếu hụt một chút cũng không sao.

- Anh cho rằng, anh thật sự có thể giết được tôi sao?
Mộc Hàm cười nhạt một tiếng:

- Tôi nghĩ đêm nay anh sẽ chính thức là Hắc Ám Vương Tử, Sa Tan trong địa ngục sẽ đón chào tiểu Satan đến định cư.
- Mộc Hàm tiểu thư rất tự tin, tôi rất vui.
Nụ cười trên mặt Sa Tan lại càng sáng lạn:

- Giết người đối với tôi không những là nghề nghiệp, đồng thời còn là một thú vui, vì vậy nếu năng lực của mục tiêu quá kém thì sẽ đả kích hứng thú của tôi.
- Rất tốt, tôi cũng không hy vọng đối thủ của mình quá kém.
Mộc Hàm khẽ nói một câu, sau đó nàng đột nhiên hành động, bắt đầu chủ động công kích.

Trước đó không lâu Mộc Hàm đã từng gặp Ám Dạ Tinh Linh Ngải Vi Nhi xếp hàng thứ ba trong thế giới sát thủ, lúc đó nàng đối mặt với Ngải Vi Nhi cũng chỉ biết chạy trốn. Rõ ràng lúc này Hắc Ám Vương Tử Sa Tan kia còn mạnh hơn cả Ngải Vi Nhi, nhưng lúc này Mộc Hàm không kinh hoàng, đơn giản là xưa không bằng nay, nàng tin với thực lực bây giờ của mình, chưa hẳn sẽ không thể đánh bại Hắc Ám Vương Tử sát thủ đệ nhất thế giới này.

Có lẽ Mộc Hàm cũng không đủ tự tin với chính mình, nhưng nàng tin đàn ông của mình, năng lực của nàng đến từ chồng, nàng tin chồng, nàng tin có sự trợ giúp gián tiếp của chồng, nàng đánh bại Hắc Ám Vương Tử cũng không phải mộng tưởng.

Tốc độ của Mộc Hàm rất nhanh, tuy nàng không có súng nhưng không có nghĩa là trên người nàng không có vũ khí. Trước kia nàng chiến đấu giáp lá cà rất kém, vì vậy trên người ngoài súng thì vẫn còn mang theo vũ khí khác, nhưng bây giờ thì khác, sức chiến đấu áp sát của nàng đã mạnh hơn cả kỹ thuật bắn súng, vì vậy nàng cũng chuẩn bị cho mình một thanh dao găm cực kỳ sắc bén.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mộc Hàm đạp Phiêu Miểu Bộ rồi hiện ra bên cạnh Sa Tan chỉ trong khoảnh khắc, nàng cầm dao găm bổ vào họng đối phương. Tất nhiên nàng sẽ không chừa ra đường sống, sẽ hoàn toàn để đối phương phải chết.

- Thân thủ của Mộc Hàm tiểu thư quả nhiên bất phàm.
Giọng nói của Sa Tan vang lên, nhưng âm thanh của hắn lại xuất hiện sau lưng Mộc Hàm. Hắn dùng tốc độ cực nhanh tránh khỏi đòn tấn công của Mộc Hàm, sau đó lại di chuyển ra sau lưng nàng, hắn vừa nói lời tán thưởng vừa đấm thăng vào lưng nàng.

Mộc Hàm không quay đầu lại, nàng giẫm chân sang một bên, người hơi nghiêng, dao găm phóng ra. Vì vậy mà Sa Tan không thể không thu đấm, bắt buộc phải đá về phía nàng.

Hai người tôi đến anh đi, khoảnh khắc sau đã tấn công nhau vài chục lần, nhưng trong cả quá trình thì không ai đụng vào được chéo áo của đối phương. Tốc độ của hai người là quá nhanh, khó phân cao thấp, ai cũng có thể né tránh khi đối phương tấn công.

Nhưng bây giờ Mộc Hàm càng có thêm niềm tin, xem ra cái gọi là sát thủ đệ nhất thế giới cũng không quá lợi hại như suy nghĩ của bao người, nhưng Sa Tan này không tính là ám sát, hắn lựa chọn phương pháp giết người ngoài ánh sáng. Dù sao khi sát thủ tiến hành ám sát thì thường lựa chọn cách thức bất ngờ, dù không phải là đối thủ của mục tiêu cũng có cơ hội giết chết đối phương, thậm chí chỉ cần ở phương xa bắn một viên đạn, như vậy cũng có thể đưa mục tiêu lên thiên đường.

Nhưng Mộc Hàm cũng hiểu, nếu hai bên cứ tiếp tục chiến đấu như vậy thì không tốt, vì nàng không biết bên trong nhà kho này còn bẫy rập nào không. Nếu chuột số 3 thật sư là do Tôn Bác Văn phái đến, như vậy Tôn Bác Văn đâu rồi? Tôn Bác Văn không thể không quan tâm đến chuyện này được.

- Phải nhanh chóng giải quyết Sa Tan rồi rời khỏi đây ngay.
Mộc Hàm lập tức đưa ra quyết định, nàng cần phải rời khỏi nhà kho này và vào xe, chỉ cần quay lại xe thì nàng coi như an toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK