• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Chu Du!"
Tôn Hoài Cẩn hiển nhiên không nghĩ tới lá gan của Chu Du sẽ lớn như vậy, anh trầm thấp quát một tiếng, nhưng đã quá muộn, khoang miệng ấm áp ẩm ướt của tiểu cô nương đem quy đầu của anh bao chặt lấy, cái lưỡi linh hoạt như một chú lươn chậm rãi liếm láp mã mắt.

Khoái cảm tê dại từng chút bộc phát, giống như có một dòng điện đánh thẳng vào các cơ bắp.

Thời điểm Tôn Hoài Cẩn lấy lại tinh thần thì mấy tờ giấy yếu ớt trên tay đã bị anh nắm tới nhăn nhó.

Mà khoảnh khắc thất thố của anh hiển nhiên đã bị Chu Du nhìn thấy, đôi mắt của tiểu cô nương cong cong, tràn ngập ý cười, thật giống như tiểu hồ ly khi thực hiện được quỷ kế.

Thực sự là làm người ta đau đầu mà.

Tôn Hoài Cẩn có chút đau đầu, anh đem mấy tờ giấy thả lên bàn, chăm chú nhìn con ngươi trong veo của tiểu cô nương, mày nhăn chặt lại:"Em có biết chính mình đang làm gì hay không?"
"Em biết a." Chu Du vì trả lời câu hỏi của anh nên chỉ có thể đem đầu nấm nhả ra, dùng tay thay thế, càng tăng thêm khoái cảm, "Cái này gọi là oral sex*."
*Khẩu giao
"..."

Em thật đúng là biết không ít.

Tôn Hoài Cẩn duỗi tay nhéo mặt cô, mềm giống như kẹo bông gòn vậy.

"Nhưng anh là bạn trai tương lai của em" tiểu cô nương đáp đến đúng lý hợp tình,"lại không phải thầy giáo bình thường."
Tôn Hoài Cẩn thiếu điều tức đến bật cười, "Ai nói phải làm bạn trai em?"
"Thế anh phải làm bạn trai của ai?", tiểu hồ ly nhướn mày, hỏi giống như một nữ Đại vương:"Bạn trai của mẹ em sao?"
Thời điểm nói nửa câu sau tim của cô không nhịn được mà đập loạn lên, chủ yếu vẫn có chút chột dạ.

Ngẫm lại người này là ai a, là tiểu bạch kiểm mà Ngô Tú Trân nuôi, hiện tại đảo mắt ở trong tay cô bắn hai lần.

Nếu bị mẹ cô phát hiện thì tên tiểu bạch kiểm này không còn, chính cô cũng bị lột một lớp da.

Nói trắng ra là tại tên xú tiểu tam này, lần trước bắn vào mặt cô còn không biết xấu hổ, cư nhiên hôm nay còn dám tới.

"Em nói cái gì?"

Tôn Hoài Cẩn nhướn mày, nhìn Chu Du giống như rút củ cải mà đem mặt từ tay anh rút ra, cụp mắt nhìn về phía đầu nấm, ngón tay trắng sáng không ngừng xoa xung quanh mã mắt đỏ tươi.

"Nói đùa, sẽ không phải là thật đi..."
Cô rõ ràng đã thành thạo hơn so với tuần trước, biết mã mắt chính là điểm mẫn cảm của anh liền không ngừng mà kích thích chỗ đó.

Thật là một đầu thông minh tài trí toàn dùng ở đường ngang ngõ tắt.

"Tôn lão sư, chúng ta còn phải học, có phải nên tận dụng thời gian không?"
Tiểu cô nương nhẹ giọng nói một câu, có chút giống đang oán giận, nhưng bởi vì ngữ khí mềm nhẹ nên càng giống như đang làm nũng.

Nhân lúc Tôn Hoài Cẩn không để ý, cô một lần nữa ngậm lấy quy đầu người đàn ông.

Lúc này cô không chỉ ngậm mà còn dùng đầu lưỡi liếm quanh quy đầu, Tôn Hoài Cẩn vừa định nói gì đã bị hành động của cô đánh cho ý chí tan rã.

Bàn tay của Tôn Hoài Cẩn vô thức đỡ sau đầu cô gái, năm ngón tay tách ra, kẹp tóc đuôi ngựa vào giữa các ngón tay.

Anh coi Chu Du như một người thợ lặn lần đầu tiên xuống nước, thời điểm hoảng loạn vội vàng chuẩn bị ngoi lên....!
Một lần nữa đem cô ấn xuống.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK