“ Viên Thái Bách, anh muốn gì ? “.
Chân Mạt nhịn không nổi nữa, lập tức quát tháo, gương mặt nhỏ nhắn vì tức giận mà trở nên vặn vẹo.
“ Em có thể giải thích chuyện ngày hôm nay “.
Thái độ Viên Thái Bách trước sau không đổi, anh di chuyển đến vị trí của người vừa rời đi rồi ngồi xuống, hai người đối diện nhau.
“ Giải thích cái con khỉ ! Viên Thái Bách, anh làm đối tượng xem mắt của tôi bỏ chạy còn muốn tôi giải thích ? “.
Chân Mạt thật sự hiểu không nổi quá trình hoạt động não bộ của Viên Thái Bách, rõ ràng người cần giải thích là anh cơ mà !
“ Một người phụ nữ có chồng lại còn dám đi xem mắt, Chân Mạt là em sai hay anh sai ? “.
Viên Thái Bách vẫn nhẫn nhịn, hoàn toàn không nổi nóng với cô. Cô dĩ nhiên không biết khi anh nhận được tin cô cùng nam nhân khác đi xem mắt anh có biết bao nhiêu tức giận, đến họ tên, ngày tháng năm sinh, điện thoại, địa chỉ nhà,... của người đó anh đều thuộc trong lòng.
“ Cuộc hôn nhân giữa anh và tôi chỉ có hai năm. Tôi không thể chuẩn bị trước được sao ? “.
Chân Mạt vừa dứt lời, sắc mặt người đối diện đã thay đổi. Viên Thái Bách im bặt, lẳng lặng quan sát gương mặt cô.
Thời gian hai năm mới chỉ bắt đầu cô đã nghĩ đến chuyện kết thúc, những gì anh làm cho cô vừa qua không đủ để làm lay động trái tim cô ư ?
Hôm qua vì người yêu cũ kết hôn mà đau lòng uống rượu, hôm nay vì tương lai mà đi xem mắt, Chân Mạt, em có coi anh là người không ? Em có biết anh cũng có lúc đau lòng ?
“ Tối nay anh có việc không trở lại biệt thự, ăn cơm đúng giờ, nghỉ ngơi cho tốt ! “.
Nói xong, Viên Thái Bách liền đứng dậy rời đi. Chân Mạt nhìn bóng lưng anh có chút ngơ ngác.
“ Thế là giận rồi ? “.
[ ... ]
Viên Thái Bách quả nhiên là nam tử hán nói được làm được. Tối nay, anh đích thực không trở lại biệt thự tự đem mình nhốt trong văn phòng tổng thống.
Tất cả văn kiện hôm nay chưa xử lí hết hay văn kiện của ngày mai Viên Thái Bách đều điên cuồng lôi ra xem một lượt.
Thư ký Lý đứng bên cạnh anh, bộ dáng có chút đáng thương. Cậu vốn định tan ca trở về nhà nào ngờ bị Viên Thái Bách kéo lại, làm việc một mạch đến tận mười hai giờ đêm.
Sáng thức dậy sớm, trưa lại không nghỉ ngơi thư ký Lý giờ đang có chút buồn ngủ.
“ Tổng thống “.
“ Có việc gì ? “.
Viên Thái Bách không ngẩng đầu, lạnh nhạt đáp lại.
“ Tôi có thể trở về nhà ngủ không “.
“ Không thể “.
“ Vì sao ? “.
“ Không có cậu, tôi thấy cô đơn ! “.
“ ... “.