• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Không thể nào ... “.

Bắc Triệt miệng lẩm bẩm, hai tay tức giận đến mức cuộn chặt thành quyền. Người của hắn không phải cũng đã nói Chân Mạt chết rồi sao ? Đoạn video ấy hắn cũng cẩn thận xem thật kỹ nhưng bây giờ thì sao ? Người không phải vẫn đứng trước mặt châm biếm hắn ư ?

“ Không phải cái gì ? Ý phó tổng thống nói chuyện tôi còn sống là không phải sự thật ? Lời nói ban nãy của ngài quả thật khiến tôi hiểu nhầm ngài muốn tôi chết đó “.

Chân Mạt ăn nói đặc biệt không nể nâng, dù cho có đứng trước mặt bao nhiêu phóng viên đi nữa thái độ của cô vẫn chỉ có một, dùng toàn lực chĩa mũi nhọn về phía Bắc Triệt.

Viên Thái Bách nhìn một mảng trống không có tí vải phía sau lưng cô, lông mày nhíu thật chặt. Anh cởi áo vest ra khoác lên người Chân Mạt.

“ Làm gì thế ? “.

Chân Mạt khó hiểu, thời tiết hôm nay vốn đã rất nóng Viên Thái Bách tự dưng lại còn khoác thêm cái áo vest dày cộp này cho cô, anh muốn cô nóng chết hay sao ?

“ Mặc vào “.

Viên Thái Bách nhất quyết đem cái áo vest kia khoác lên người Chân Mạt. Đám phóng viên phía dưới tủm tỉm cười, hiếm khi được thấy Viên tổng thống tức giận vì một người phụ nữ.

Chân Mạt ngậm đắng nuốt cay khoác nó vào. Cô không để ý Viên Thái Bách nữa, âm thầm quan sát biểu hiện của Bắc Triệt mà Viên Thái Bách kể từ khi cô đến đã tự giác nhường vị trí chính giữa cho cô.

“ Phó tổng thống sao không nói nữa rồi, chẳng nhẽ lời nói của tôi là thành hiện thực ? “.

Một câu nói của Chân Mạt liền khiến ánh mắt của đám phóng viên hướng về phía Bắc Triệt. Màn hình lớn phía sau lưng hắn cũng thể hiện số người ủng hộ hắn đang giảm, còn bên phía Viên Thái Bách ngày một tăng.

Sự xuất hiện của Chân Mạt ngày hôm nay chẳng khác nào vả vào mặt Bắc Triệt một cái thật đau. Giây trước hắn nói cô không còn, tình cảm hai người họ có dấu hiện rạn nứt, giây sau Chân Mạt liền xuất hiện, cùng Viên Thái Bách đem một phần cẩu lương rắc xuống.

Tuy chưa hẳn là kết thúc, nhưng cuộc chiến đầu tiên này Bắc Triệt đã thua triệt để.

“ Sao lại có thể. Không phải chỉ là ‘nghe nói’ thôi sao “.

Bắc Triệt như cười như không phản bác một câu. Tầm mắt rơi trên người Chân Mạt, đôi đồng tử nhanh chóng khoá chặt trên người cô. Hắn dường như đã quá coi thường người phụ nữ bên cạnh Viên Thái Bách rồi, hôm nay đối đầu mới biết cô không đơn giản.

“ Hoá ra phó tổng thống là loại người thế này, tin đồn nhảm cũng có thể tin “.

Bắc Triệt không tiếp tục chủ đề này nữa, bởi vì hắn biết dù có nói tới nói lui người thua cuộc vẫn là hắn. Lần này Viên Thái Bách dùng chiêu tung hoả mù, hắn nhất định sẽ báo đáp thật long trọng.

Viên Thái Bách đã lùi về sau sân khấu, anh đứng từ xa nhìn Chân Mạt đang vui vẻ nói chuyện phiếm cùng người dân, sự lo âu dần dần vơi đi. Ban nãy khi cô xuất hiện anh còn lo cô đấu không lại Bắc Triệt.

“ Cô ấy đứng trên kia bao lâu rồi ? “.

Viên Thái Bách đột nhiên hỏi thư ký Lý.

“ Tổng thống phu nhân đã đứng hai tiếng rồi “.

Viên Thái Bách không nói thêm gì nữa, anh đi nhanh lên chỗ Chân Mạt, đứng trước mặt cô rồi gập người xuống.

“ Ngồi lên vai anh rồi nói tiếp. Đừng để bản thân mệt anh sẽ lo lắng ! “.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK